Hai người vừa trở lại văn phòng, Viên Vũ nói đùa:
"Thần ca, vừa rồi hai người tại sát vách làm gì vậy, tôi cũng nghe được tiếng kêu của Thượng Quan tỷ a!"
"Tôi giúp Tam sư tỷ kiểm tra vết thương, Viên đại đầu cậu chớ suy nghĩ quá nhiều!"
Diệp Thần mặt mo đỏ ửng, nói:"Hiện tại tôi muốn đi tìm Ảnh Tử, cậu có đi cùng tôi hay không?"
"Tôi thì không đi được, Nhan Thanh tỷ nói chút nữa bảo tôi theo nàng đi mua đồ ăn!"Viên Vũ mỉm cười nói.
"Ân, vậy tôi đi trước!"
Diệp Thần nói xong quay người muốn đi, Viên Vũ thấy thế do dự một chút vẫn là đi theo nói:"Thần ca, tôi có việc muốn tìm cậu đơn độc tâm sự!"
"Kháo!"
Hôm nay gặp quỷ đi?
Làm sao ai cũng muốn tìm mình đơn độc tâm sự?
Rời phòng làm việc, Viên Vũ mới thấp giọng nói:"Thần ca, vừa rồi tôi bấm ngón tay tính toán, Kiều tỷ cũng không hề rời đi Hoa Hạ, mà nàng sẽ trúng phải đào hoa thối, không phải là cậu chứ?"
"Đào hoa thối?"(Vận may về tình yêu không tốt đẹp)
Diệp Thần nghe xong cau mày nói:"Lão Viên, cậu đừng có nói lung tung? Chính miệng Đại sư tỷ nói cho tôi nàng đi Châu Âu, mà lại tôi làm sao có thể là đối tượng đào hoa thối của nàng, cậu sẽ không bấm nhầm ngón tay đi!"
"Không phải cậu, có thể là người khác a?"
"Ách, tôi đã biết!"
Kỳ thật Diệp Thần cũng chỉ thuận miệng nói, hắn đối với Huyền Thuật của Viên Vũ vẫn là rất tin tưởng, ai bảo người ta là 'Mệnh Huyền Vũ' Đâu!
Bất quá, hiện tại hắn cũng đang sốt ruột tìm mập mạp, cho nên cũng không kịp nghĩ lại, nói xong vội vàng đi vào thang máy rời đi văn phòng.
Rất nhanh, Diệp Thần liền đến tầng hầm.
"Điện chủ, sao ngài lại tới đây?"
"Ta tìm đến hắn!"
Diệp Thần nghiến răng nghiến lợi hung hăng trừng mập mạp một chút, con hàng này đang nằm trên ghế bành thấy Diệp Thần tới cũng không nói gì, mặt mũi tràn đầy dáng vẻ nhàn nhã!
"Con lợn béo đáng chết, ngươi tốt nhất thành thật khai báo cho ta, ngươi làm cái gì với Tam sư tỷ của ta?"Diệp Thần nhìn dáng vẻ một mặt muốn ăn đòn của hắn, tiến lên nắm chặt cổ áo của hắn, tức giận chất vấn.
"Ai ai ai, tất cả mọi người là người văn minh, ngươi có thể nhã nhặn chút không?"
Mập mạp tựa hồ sớm đoán được Diệp Thần sẽ tìm đến hắn, không chỉ có không sợ, ngược lại một mặt nghiền ngẫm nói:"Xem ra độc tính trong người sư tỷ của ngươi phát tác?"
"Ngươi đã sớm biết?"Diệp Thần cắn răng.
"Đương nhiên!"
Mập mạp mặt mũi tràn đầy đắc ý nói:"Nàng trúng tuyệt kỹ độc môn của Mê Âm Đảo, Sát Phá Lang! Nếu như trong vòng bảy ngày, không có giải dược, chỉ sợ Đại La Kim Tiên cũng khó cứu nàng!"
"Sát Phá Lang?"
"Không sai, mỗi khi người của Mê Âm Đảo ra ngoài làm việc, đảo chủ đều sẽ đích thân truyền thụ một môn sát chiêu chuẩn bị bất cứ tình huống nào!"
"Sư tỷ của ngươi quá mạnh, là nàng bức ta xuất thủ!"Mập mạp không có sợ hãi nói.
"Vương bát đản!"
Diệp Thần giận không chỗ phát tiết, hắn bắt lấy bả vai của mập mạp, dùng sức bóp!
Răng rắc!
Hôm qua bả vai vừa lành, hôm nay lại bị Diệp Thần bóp nát!
"Ngao!"
Mập mạp đau đến phát ra âm thanh sói tru, khuôn mặt to béo trong nháy mắt kìm nén đến đỏ bừng, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu xoát xoát không ngừng chảy xuống!
"Lập tức lấy giải dược ra, bằng không ta sẽ bẽ gãy từng cây xương cốt trên người ngươi, ngươi tin hay không?"Diệp Thần lạnh lùng nói.
"Đại ca, đừng đừng đừng!"
Mập mạp nghe xong chịu đựng đau nhức kịch liệt, mặt mũi tràn đầy mướp đắng nói:"Giải dược chỉ có đảo chủ có, ngươi muốn giải dược thì phải đi Mê Âm Đảo."
"Từ nơi này đi Mê Âm Đảo bao xa?"
"Không xa, hai ngày liền đến!"Mập mạp nói.
"Hai ngày? Vậy độc trên người sư tỷ ta thì sao?"Diệp Thần rất nổi nóng, không nghĩ tới lại bị mập mạp này 'Hố' một phen.
"Ngươi ngược lại là có thể yên tâm, Sát Phá Lang chủ công mạch phổi, trong vòng nửa tháng người trúng độc sẽ không xảy ra vấn đề gì, chỉ là thỉnh thoảng bị đau một chút!"Mập mạp giải thích nói.
"Ngươi thật sự là muốn chết!"
Diệp Thần nổi trận lôi đình, lúc này xuất thủ điểm liên tục vào mấy cái huyệt vị trên người mập mạp.
"Ngươi, ngươi đã làm gì ta?"Mập mạp giật mình, mơ hồ cảm giác 'Tai nạn' sắp giáng lâm.
"Hừ, nếu ngươi cảm thấy thỉnh thoảng đau một chút không có vấn đề, vậy ta liền để ngươi cũng thử tư vị này một chút!"Thanh âm Diệp Thần băng lãnh.
Vừa dứt lời, mập mạp đột nhiên cảm giác phổi truyền đến một hồi đau đớn!
Loại đau này cảm giác phảng phất như có người đang chọc ngoáy khuấy động trong phổi hắn, đau đến mắt hắn nổi đom đóm, toàn thân run rẩy!
"A, ngươi giết ta đi!"
Mập mạp đau đến thực sự không chịu nổi, không khỏi lớn tiếng quát ầm lên.
"Hừ, giết ngươi?"
Diệp Thần cười lạnh, nói:"Ta sẽ không để cho ngươi chết một cách thống khoái như vậy! Mà lại, nếu như ngươi có ý đồ dùng chân khí xung đột huyệt vị ta điểm, đó chính là muốn chết!"
"Cái gì?"
Mập mạp nghe xong trong lòng kinh hãi, bởi vì hắn đang chuẩn bị làm như vậy!
"Ta điểm vào sáu cái huyệt vị Phế Kinh của ngươi, nếu là ngươi muốn giải khai liền nhất định phải theo trình tự, nếu như sai một cái huyệt vị, Phổi ngươi liền sẽ nổ tung! Không tin ngươi có thể thử một chút!"Diệp Thần một mặt hài hước nhìn xem mập mạp nói.
"…"
Nghe nói như thế mập mạp vội vàng thu hồi chân khí, hắn cũng không dám lấy sinh mệnh chính mình làm tiền đặt cược.
Mà lại, Diệp Thần vừa rồi xuất thủ cực nhanh, hắn nào có nhớ kỹ thứ tự trước sau điểm huyệt?
"Diệp Thần, ngươi được lắm đấy!"