Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 224 - Chương 224. Môn Chủ Âm Luật Môn!

Chương 224. Môn chủ Âm Luật Môn! Chương 224. Môn chủ Âm Luật Môn!

"Sẽ không, tiếp tục đào!"

Diệp Thần rất có lòng tin, hắn sớm đã đem phong thuỷ trong sân này ghi tạc trong đầu, ngoại trừ địa phương nơi này ra chỗ khác cũng không có vấn đề gì.

Quả nhiên, hai phút sau, trong đất toát ra một mảnh vải hoa!

"Nhanh đào!"

Cát Kim Sơn tức giận đến râu ria đều dựng lên, tên vương bát đản nào muốn chết, dám ở sân sau của hắn bố trí những trận pháp tà môn này?

Đệ tử nghe vậy đem hết toàn lực, thao tác mãnh như hổ!

Rất nhanh, đồ vật chôn dưới lòng đất liền lộ ra hoàn toàn, là một cái bao vải bông màu xanh da trời.

"Mang lên!"Cát Kim Sơn nói với đệ tử.

"Vâng, đảo chủ!"

Đệ tử buông xẻng xuống, cẩn thận từng li từng tí đem bao vải cầm tới, đặt ở trên mặt đất bằng phẳng.

"Mở nó ra!"

Cát Kim Sơn ra lệnh một tiếng, đệ tử chậm rãi đem bao vải mở ra, kết quả mấy cây xương cốt đã biến thành màu đen thình lình xuất hiện ở trước mắt mọi người!

Đệ tử bị dọa đến đặt mông ngồi xuống đất, làm sao trong sân đảo chủ sẽ xuất hiện loại đồ chơi này?

"Là xương người!"

Diệp Thần tập trung nhìn vào, lập tức lạnh nhạt nói:"Nếu như ta không có đoán sai, những thứ này nhất định là xương cốt của người chết oan!"

"Vì sao cậu chắc chắn như vậy?"Cung Tuyết Hoa hồ nghi.

"Bởi vì oán khí người chết oan rất mạnh, có thể để cho uy lực Tụ Âm Trận tăng gấp bội! Người ở chỗ này mỗi ngày sẽ bị oán khí quấn thân, sớm muộn sẽ một mệnh ô hô!"

"Mà thanh đoản kiếm cổ xưa này, hoặc gọi là chủy thủ, cũng hẳn là trên chiến trường cổ để lại, lây dính quá nhiều máu tươi oan hồn!"

"Nếu như cháu không có đoán sai, mỗi lúc trời tối bác gái sẽ có cảm giác lưng như mang gai đi?"Diệp Thần một mặt nghiêm túc nói.

"Đúng a, chính là như vậy! Tiểu Diệp, cậu quá lợi hại, đều bị cậu nói trúng!"Thường Nga nghe xong liên tục gật đầu.

"Diệp Thần, nghĩ không ra cậu thế mà còn là cao thủ Huyền Thuật?"Cung Tuyết Hoa có chút giật mình nhìn xem Diệp Thần.

"Ta chỉ là hiểu chút da lông mà thôi!"

Diệp Thần cười khổ, hắn thật không phải khiêm tốn, so với tên yêu nghiệt Viên đại đầu này, Huyền Thuật hắn hiểu nói không chừng không tính là da lông.

"Sao có thể như vậy! Ác độc như vậy, đến tột cùng là ai làm?"

Cung Tuyết Hoa tức giận đến gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, khó trách bao nhiêu thuốc không trị được hết bệnh cho mẫu thân, nguyên lai có người xếp đặt trận pháp hại nàng.

"Đảo chủ, trước kia là ai ở căn phòng này?"Diệp Thần hỏi.

"Là"

Cát Kim Sơn bị Diệp Thần hỏi lên như vậy, trong nháy mắt suy nghĩ minh bạch, cả giận nói:"Khẳng định là tiện nhân Lý Phương kia, ngoại trừ nàng ai dám làm ra chuyện như thế!"

"Lý Phương?"

"Cát Kim Sơn, ai là Lý Phương?"Sắc mặt Thường Nga âm trầm.

"Nàng là vợ trước của con, cũng là biểu muội Lý Hùng! Không nghĩ con tiện nhân này đã bị con đuổi ra Mê Âm Đảo vẫn còn lưu lại một tay!"Cát Kim Sơn tức giận tới mức cắn răng.

"…"

Diệp Thần sững sờ, hắn nhớ kỹ Lý Hùng là một người trung niên năm mươi tuổi ra mặt.

Vậy biểu muội của hắn cũng không lớn, con trâu già Cát Kim Sơn này thế mà chuyên chọn cỏ non gặm!

Bất quá, Lý Phương cuối cùng vẫn là tính sai!

Bởi vì sau khi Cát Kim Sơn cưới Cung Tuyết Hoa, cảm thấy người mới ngủ cũ phòng điềm xấu, thế là để cho người ta mới đóng một gian phòng cưới ở, mà căn phòng cũ này thì bị Thường Nga ở.

"Bác gái, ngài đã uống thuốc chưa?"Diệp Thần hỏi.

"A, cậu không nói ta cũng không có chú ý, đầu gối của ta không có đau đớn chút nào!"

Thường Nga đầu tiên là giật mình, lập tức mặt mũi tràn đầy vui vẻ nói.

Chỉ có bị bệnh nhân bị gút tra tấn qua, giờ phút này mới biết có bao nhiêu hạnh phúc!

"Bởi vì ngài đã uống thuốc, Tụ Âm Trận cũng bị phá, cho nên tự nhiên là khỏi bệnh!"

Kỳ thật Diệp Thần biết, bệnh gút của Thường Nga đã được trị không còn bao nhiêu, chủ yếu vẫn là Tụ Âm Trận đang tác quái, trận pháp vừa vỡ bệnh tật tự nhiên khỏi hẳn!

"Diệp Thần, cám ơn cậu chữa khỏi bệnh cho mẫu thân của ta, ta nhất định sẽ hảo hảo báo đáp cậu!"Cung Tuyết Hoa ở một bên nói.

"Đảo chủ phu nhân"

"Ai, Tiểu Diệp, cậu gọi ta là bác gái, sao có thể gọi Tuyết Hoa là đảo chủ phu nhân a! Không ngại, gọi tỷ là được rồi!"Thường Nga ngắt lời nói.

"Cái này không thích hợp đi?"

Diệp Thần xấu hổ cười một tiếng, hắn còn không biết rõ tính tình đảo chủ như nào, vạn nhất Cát Kim Sơn để ý tìm hắn để gây sự liền nguy rồi.

"Tốt, Diệp Thần về sau cậu chính là đệ đệ ta!"

Không nghĩ tới Cung Tuyết Hoa nở nụ cười xinh đẹp, quay đầu nói với Cát Kim Sơn:"Lão Cát, vừa vặn Lang tộc cùng Âm Luật Môn đang là rắn mất đầu, không bằng để Diệp Thần làm một cái môn chủ đi?"

Cát Kim Sơn nghe xong còn có chút do dự, bất quá khi hắn nhìn thấy Thường Nga mặt lộ vẻ không vui, lúc này nói:

"Nếu phu nhân cùng nhạc mẫu đều mở miệng, vậy liền để Diệp Thần làm môn chủ Âm Luật Môn đi!"

"Diệp Thần, còn không mau tạ ơn đảo chủ?"Cung Tuyết Hoa cười nói.

"Tạ ơn Cát đảo chủ nâng đỡ! Nhưng ta cũng không thể ở dài hạn trên đảo, cho nên"

Bình Luận (0)
Comment