Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 237 - Chương 237. Thường Nga Giao Phó!

Chương 237. Thường Nga giao phó! Chương 237. Thường Nga giao phó!

"Phu nhân!"

Đám người thấy thế nhao nhao khom người, duy chỉ có tỷ đệ Diệp Thần không nhúc nhích.

Nói thật, Diệp Thần rất muốn đánh cho Cung Tuyết Hoa một trận tơi bời, con hồ ly tinh này qua sông đoạn cầu, uy hiếp hắn ăn Thần Tiên Hoàn, bút trướng này sớm muộn nên tính toán rõ ràng!

Cung Tuyết Hoa có chút gật đầu, chầm chậm đi đến trước mặt Diệp Thần, mỉm cười cười nói

"Diệp môn chủ, tối hôm qua ngủ có ngon không?"

"Còn tốt!"

Diệp Thần mặt không biểu tình, hiện tại đối mặt với nữ nhân lòng dạ rắn rết này, hắn không nhe răng trợn mắt đã coi như là đã khách khí!

Cung Tuyết Hoa cũng phát giác được cảm xúc Diệp Thần không tốt, nhưng nàng cũng không để ý, nói tiếp:

"Ta phụng lệnh đảo chủ đưa các ngươi rời đi Mê Âm Đảo, mặt khác đảo chủ nói, chuyện liên quan tới Lãnh gia ngươi không cần lo lắng, Mê Âm Đảo sẽ vì ngươi làm chủ!"

"Đa tạ một mảnh hảo tâm của đảo chủ cùng phu nhân, vậy khi nào chúng ta lên đường?"Diệp Thần hỏi.

"Lập tức liền có thể lên đường, thuyền đã chuẩn bị tốt!"Cung Tuyết Hoa nói xong nhìn sang hướng thác nước một chút, lập tức lại thu hồi ánh mắt.

"Sư tỷ, chúng ta đi!"

Diệp Thần không muốn nhìn Cung Tuyết Hoa thêm một phút giây nào, nói xong quay đầu liền muốn rời khỏi, nhưng vào lúc này lại có người đến, chính là Thường Nga trước đó chịu Tụ Âm Trận tra tấn.

"Mẹ, sao mẹ lại tới đây?"

Cung Tuyết Hoa nhìn thấy Thường Nga cũng là một mặt mờ mịt, trên mặt lộ ra một tia mất tự nhiên mỉm cười.

"Hừ!"

Chẳng ai ngờ rằng cụ bà thế mà không có phản ứng Cung Tuyết Hoa, trực tiếp lướt qua người nàng, đi thẳng tới trước mặt Diệp Thần, bên trong đôi mắt già nua vẩn đục lóe ra óng ánh, run giọng nói

"Tiểu Diệp, cậu muốn đi?"

"Ân, bác gái, ngài tìm cháu có việc?"Diệp Thần gật gật đầu.

"Tất cả các ngươi lui ra, ta có việc muốn đơn độc tâm sự cùng Tiểu Diệp!"Thường Nga quay người nói với mọi người.

Cung Tuyết Hoa do dự một chút, cuối cùng vẫn lui qua một bên, đám người thấy thế nhao nhao bắt chước.

Bọn người lui ra, Thường Nga mới nhìn Diệp Thần mặt mũi tràn đầy xin lỗi nói:"Tiểu Diệp, ta biết cậu đã ăn Thần Tiên Hoàn, lần này chấp hành nhiệm vụ hơi không cẩn thận liền sẽ mệnh tang hoàng tuyền, đây đều là do đứa con gái bất hiếu của ta gây ra!"

"Ách, bác gái, đến tột cùng là ngài muốn nói cái gì?"Diệp Thần sững sờ, không nghĩ tới Thường Nga cũng biết chuyện Thần Tiên Hoàn.

"Ta, ta muốn cầu cậu một chuyện, được không?"Thường Nga rốt cục nhịn không được, nước mắt tuôn đầy mặt.

"Chuyện gì?"

"Ta biết lần này cậu muốn đi Ngũ Đại Phái, cho nên, ta muốn cậu giúp ta tìm một người!"

Diệp Thần nghe nàng nói xong mới biết được, nguyên lại Thường Nga muốn để hắn tìm một người trẻ tuổi gọi là Cung Lỗi, người này ngay tại Ngũ Đại Phái, nhưng cụ thể ở môn phái nào Thường Nga cũng không nói rõ ràng.

"Tiểu Diệp, chỉ cần cậu đáp ứng giúp ta, coi như liều mạng ta cũng sẽ lấy tới giải dược Thần Tiên Hoàn, phái người đưa cho cậu!"Ngữ khí Thường Nga kiên định nói.

"Hắn là gì của ngài?"Diệp Thần hỏi.

"Hắn, hắn là con trai của ta, cũng là đệ đệ Tuyết Hoa!"

Cung Tuyết Hoa còn có một người đệ đệ?

Diệp Thần linh cơ khẽ động, nếu không đem hắn bắt lại đổi giải dược?

Bất quá cuối cùng hắn vẫn là từ bỏ, người ta nếu như là người Ngũ Đại Phái, bắt hắn không phải tương đương với đắc tội Ngũ Đại Phái sao, không phải vạn bất đắc dĩ vẫn là không thể làm như vậy!

Diệp Thần khẽ nhíu mày, hỏi:"Cháu tìm được hắn rồi lại như nào, chẳng lẽ muốn hắn gia nhập Mê Âm Đảo?"

"Không không không!"

Thường Nga nghe xong liên tục khoát tay, ngữ khí thương cảm nói:"Ta chỉ là thật nhiều năm chưa thấy qua con trai, nghĩ trước khi lìa đời muốn nhìn mặt hắn một lần!"

"Tốt a, để cháu tận lực giúp ngài xem!"

Diệp Thần không có cự tuyệt, vạn nhất Thường Nga có thể giúp hắn tìm tới giải dược Thần Tiên Hoàn, vậy mình cũng không phải cực khổ lặn lội đi Bắc Cực.

"Cám ơn cậu, Tiểu Diệp!"Thường Nga xoa xoa nước mắt khóe mắt.

"Ân, vậy cháu cáo từ trước!"

Nói xong, Diệp Thần mang theo Thượng Quan Dĩnh, còn có hai người Vương Đại Bưu hướng ra bến tàu.

Rất nhanh, bọn họ lên thuyền, kết quả mới vừa lên đến liền bị người phủ lên mặt một tầng vải đen, sau đó thuyền mới chậm rãi khởi động.

Đợi khi thuyền đi xa, sắc mặt Thường Nga trở nên cực kì âm trầm, cắn răng trừng Cung Tuyết Hoa một chút.

"Mẹ, mẹ làm sao vậy?"Cung Tuyết Hoa không rõ vì cái gì mẹ mình lại tức giận.

Ba!

Một tiếng vang giòn, một bàn tay rắn chắc chắc của Thường Nga rắn đánh vào trên mặt Cung Tuyết Hoa.

"Phu nhân"

Thị nữ thấy thế kinh hãi, muốn tiến lên thay chủ nhân cản cái tát, kết quả lại bị Cung Tuyết Hoa gầm thét một tiếng.

"Toàn bộ cút trở về cho ta!"

Tỳ nữ hai mặt nhìn nhau, bất đắc dĩ chỉ có thể rời đi bến tàu

"Tiểu Diệp đã cứu ta, ngươi lại làm cho hắn ăn Thần Tiên Hoàn, ngươi có nhân tính hay không!"Thường Nga nổi giận mắng.

"Mẹ, con cũng là thân bất do kỷ a!"

Cung Tuyết Hoa mặt mũi tràn đầy ủy khuất, khẽ thở dài"Cát Kim Sơn căn bản là không có chuẩn bị bỏ qua cho Diệp Thần, ai cũng cứu không được hắn!"

Bình Luận (0)
Comment