Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 3 - Chương 3. Nên Tiến Hay Nên Lùi?

Chương 3. Nên tiến hay nên lùi? Chương 3. Nên tiến hay nên lùi?

"Cậu là ai, ai bảo cậu tiến vào!"Tô Liên Sơn nhíu mày.

"Các người không cần phải để ý đến tôi là ai, tóm lại tôi có thể cứu nàng!"Diệp Thần chỉ chỉ Tô Tuyết Di trên giường.

"Chỉ bằng ngươi?"

"Tiểu tử, nhìn ngươi ăn mặc rách rưới thế kia, tám thành là nhặt ve chai a? Tranh thủ thời gian cút ra ngoài cho ta!"

Em trai Tô Tuyết Di, Tô Triết hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thần một chút, quát lớn.

Gia hỏa này toàn thân hàng vỉa hè hàng, chuẩn cách ăn mặc dân công, lại dám chạy đến Tô gia giả mạo bác sĩ, quả thực là cả gan làm loạn!

"Khoan đã!"

Tôn Trường Sinh buông ngân châm xuống, quan sát tỉ mỉ Diệp Thần một chút.

"Vị tiểu hữu này, cậu nói một khi châm kia của ta rơi xuống, Tô tiểu thư sẽ sống không quá đêm nay?"

"Chẳng lẽ không đúng sao?"

Diệp Thần nhún vai: "Nếu không vừa rồi tại sao lão lại chần chờ, trực tiếp đâm xuống không phải tốt sao?"

"Cái này"

Tôn Trường Sinh mặt mo đỏ ửng, bởi vì Diệp Thần nói đúng, hắn cũng lo lắng một khi châm này rơi xuống, liền không cách nào quay đầu lại!

"Lẽ nào lại như vậy! Ngươi có biết Tôn lão là thần y Ninh Châu hay không, há lại là người để cho một tên nhà quê ở đây xoi mói!"Tô Triết cả giận nói.

"Ngươi tốt nhất chớ mắng ta, nếu không ta quất chết ngươi!"

Diệp Thần lạnh lùng trừng mắt nhìn Tô Triết một chút, trong mắt lóe lên một vòng hàn mang sắc bén.

Tô Triết giật nảy mình, ánh mắt Diệp Thần cực kỳ giống dã thú nhắm chuẩn con mồi, tràn đầy khí tức tử vong!

"Vừa rồi lão dùng chính là 'Kim Hỏa Cửu Châm' đi?"Diệp Thần thấy Tô Triết ngậm miệng, lúc này mới nhàn nhạt hỏi.

"Cậu, cậu biết Kim Hỏa Cửu Châm?"

Tôn Trường Sinh giật nảy cả mình, bởi vì đây là một môn châm pháp cổ thất truyền, thời gian trước hắn thật vất vả từ dân gian đạt được nửa bản tàn quyển, chính là dựa vào nửa bản tàn quyển này, hắn mới trở thành thần y Ninh Châu.

Người trẻ tuổi trước mắt ăn mặc như một tên dân công này thế mà liếc mắt một cái liền nhìn ra?

"Kim Hỏa Cửu Châm lấy chín huyệt, mở cửu khiếu, bốn châm trước của lão đều đúng, nhưng mà năm châm phía sau toàn đâm sai!"

"Còn có trọng yếu nhất, Kim Hỏa Cửu Châm cần lấy khí ngự châm! Tôi nhìn lão cũng không giống người lấy y nhập đạo, không sai đi?"Diệp Thần không chút khách khí nói.

Cái gọi là lấy y nhập đạo, là chỉ thông qua y học lĩnh ngộ võ đạo, bác sĩ phổ thông cả một đời cũng đừng nghĩ hiểu thấu đáo ảo diệu bên trong!

"Tiểu hữu thật sự là cao nhân, xin thứ cho tôi trước đó có mắt không biết Thái Sơn!"

Tôn Trường Sinh nghe xong không chỉ có không tức giận, ngược lại mặt mũi tràn đầy kích động nói:"Cao nhân có thể thi triển Kim Hỏa Cửu Châm sao?"

"Chỉ là Kim Hỏa Cửu Châm mà thôi, rất khó sao?"Diệp Thần khinh thường nhếch miệng.

Ở tòa phòng của lão đầu chuyên thả sách thuốc cổ, các loại tuyệt kỹ Trung y thất truyền nhiều vô số kể, Kim Hỏa Cửu Châm chỉ là một trong số đó.

Tôn Trường Sinh sửng sốt, hắn hao hết nửa đời đều không có nghiên cứu được bí mật của châm pháp này, vậy mà từ trong miệng Diệp Thần nói ra làm sao lại giống như rau cải trắng?

"Tô lão, thuật châm cứu của vị cao nhân này trên tôi, lão phu nguyện lấy danh dự đảm bảo, không bằng để hắn đến thi châm cho Tô tiểu thư đi!"Tôn Trường Sinh không do dự nữa, vội vàng quay đầu nói với Tô Liên Sơn.

"Cái này."

Tô Liên Sơn nghe vậy khẽ nhíu mày.

"Cha, người tuyệt đối đừng xúc động, nói không chừng tiểu tử này là kẻ lừa gạt a!"

"Cha, chúng ta không thể cầm tính mệnh của Tuyết Di nói đùa a!"

"…"

Người bên ngoài nghe xong nhao nhao khuyên can.

"Ngậm miệng, những lang băm bên ngoài kia đều tự xưng chuyên gia, nhưng ai chữa khỏi cho cháu gái của ta?"

Những ngày này không ít bác sĩ ở Tô gia hết ăn lại uống, nhưng người có thể cứu tỉnh Tô Tuyết Di lại không có ai, Tô Liên Sơn sớm đã mất đi lòng tin đối với những người này.

"."

Tất cả mọi người câm như hến, bằng không chọc giận lão gia tử liền phiền toái lớn.

"Vị tiểu hữu này, mời cậu chữa bệnh cho cháu gái của ta, chữa khỏi ta cam đoan dùng số tiền lớn tạ ơn cậu!"Tô Liên Sơn định quyết tâm, ngựa chết xem như ngựa sống!

"Tạ ơn cũng không cần thiết, lão đồng ý từ hôn là được!"Diệp Thần nói lầm bầm.

"Cái gì?"

"Không có gì, vẫn là để tôi xem bệnh nhân trước một chút đi!"

Diệp Thần đi vào phòng ngủ, sau khi hắn thấy rõ ràng dung mạo của Tô Tuyết Di, vẫn không khỏi đến ngây dại!

Mặc dù Tô Tuyết Di nằm ở trên giường đã đóng chặt đôi mắt đẹp, nhưng ngũ quan của nàng tinh mỹ, da thịt trắng noãn, trên người còn phán tán ra mùi thơm nhàn nhạt của xử nữ, thực tình để cho người ta mê muội!

Ánh mắt lão đầu không tệ a!

Thật sự tìm cho ta một mỹ nữ làm lão bà, Diệp Thần mừng thầm trong lòng.

Vậy cái hôn sự này nên tiến hay lùi a?

"Cao nhân, có thể bắt đầu chưa?"Tôn Trường Sinh thấy Diệp Thần không nhúc nhích, hảo tâm nhắc nhở.

"A, bệnh của Tô tiểu thư chỉ là chuyện nhỏ, đâm mấy châm là xong!"

Đám người nghe xong nhao nhao ném ánh mắt xem thường về phía hắn!

Nhiều bác sĩ như vậy đều không được, vậy mà tiểu tử này lại nói chuyện nhỏ, coi mình là Hoa Đà chuyển thế a?

Bình Luận (0)
Comment