Hắn kết nối điện thoại nói vài câu, sau đó sắc mặt âm trầm cúp điện thoại.
"Chu tổng, thế nào?"Bạch Uyên hỏi.
"Thượng cấp gọi điện thoại tới, nói lần này Cúp Hạnh Lâm có biến!"
Chu Bình Tuyền cau mày nói:"Vốn là Trung y Hoa Hạ luận bàn tranh tài, đột nhiên có đoàn đội tiểu quỷ tử muốn gia nhập, mà lại việc này kinh động đến quan phương Kinh Thành, đến lúc đó người đứng đầu Bộ Vệ Sinh cũng tới Kinh Thành!"
"Tiểu quỷ tử sợ cái gì, chúng ta thế nhưng là lão tổ tông Trung y!"Bạch Uyên nghe xong mặt mũi tràn đầy khinh thường.
"Lão cũng đừng coi thường những tiểu quỷ tử này!"
Diệp Thần cười lạnh nói:"Trong bọn chúng xác thực có cao thủ, tuyệt đối không thể khinh thường!"
"Không tệ, gần đây cả nước lần lượt có Trung y quán chữa bệnh bị đoàn đội tiểu quỷ tử khiêu chiến, gần năm thành Trung y đều thua!"
"Bọn chúng còn phát ngôn bừa bãi, nói Trung y Hoa Hạ là đạo văn y thuật Đảo quốc, quả thực ghê tởm đến cực điểm!"
Chu Bình Tuyền càng nói càng nổi nóng, cuối cùng vỗ bàn một cái tức giận nói:"Tiểu Diệp, cậu nhất định phải tham gia Cúp Hạnh Lâm lần này, đại biểu Ninh Châu chúng ta hung hăng cho đám tiểu quỷ tử này một khóa học!"
"Được a, chuyện thu thập tiểu quỷ tử tôi rất tình nguyện làm!"Diệp Thần nhếch miệng cười một tiếng.
Đúng lúc này điện thoại di động của hắn cũng vang lên, xem xét là Viên Vũ gọi tới.
"Viên đại đầu, tìm tôi có việc?"
"Ân, Thần ca, tôi phải về Long Hổ Sơn, cậu ở đâu đâu?"Viên Vũ có chút hưng phấn nói.
"Trở về gấp gáp như vậy?"Diệp Thần sững sờ:"Tôi tại Thực Hoàng Phủ a, cậu gấp về Long Hổ sơn làm gì?"
"Ai, chưởng giáo của chúng tôi đột nhiên nói muốn về hưu, nên bảo tôi về tiếp nhận!"
"Thì ra là thế, vậy tôi chúc mừng cậu trước!"Diệp Thần cười nói.
"Đừng nói những thứ này, đến tiễn tôi đoạn đường đi phi phi phi, bằng không, đưa tôi đi nhà ga đi!"
"Cậu ở đâu?"
"Chỗ sạp hàng a!"
"Kháo! Tôi lập tức tới, vừa vặn có chuyện tìm cậu!"
Diệp Thần nói xong cúp điện thoại, đứng dậy nói với đám người Chu Bình Tuyền:"Các vị, tôi có chút việc gấp cáo từ trước!"
"Tốt, Tiểu Diệp nhớ kỹ sự tình Cúp Hạnh Lâm a!"Chu Bình Tuyền dặn dò:"Còn có một tuần nữa là tranh tài sẽ bắt đầu!"
"Ân, biết!"
Diệp Thần gật gật đầu, lập tức quay người rời khỏi phòng, lái xe hoả tốc chạy tới tập đoàn Kiều thị.
Rất nhanh, Diệp Thần liền đến cổng tập đoàn Kiều thị, Viên Vũ cũng vừa dẹp xong sạp hàng, đang chuẩn bị đem đồ kiếm cơn của hắn gửi tạm ở phòng an ninh.
Từ khi Viên Vũ tới đây, phòng an ninh của tập đoàn Kiều thị liền có thêm một hạng công năng, trở thành 'Nhà kho' của Viên Vũ.
"Viên đại đầu, làm sao cậu lại dẹp quán?"Diệp Thần trêu chọc nói:"Sinh ý tốt như vậy cậu cũng đừng trở về, lưu lại làm cái thầy bói tốt bao nhiêu, ba năm nhất định có thể phát tài!"
"Cắt! Tôi làm chưởng giáo Thiên Sư phái có ruộng đồng ngàn mẫu, cần phải phát tài sao?"Viên Vũ khinh thường nói.
"Được rồi, lần trang bức này một trăm điểm, lúc nào có thể đi?"Diệp Thần cười nói.
"Hiện tại liền đi a!"
"…"
Hai người lên xe, Diệp Thần đem tình huống Hướng Tả nói ra, cuối cùng hỏi:
"Đầu to, cậu nói tại sao loại âm khí này lại không thể bức ra từ trong thể, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?"
"Thần ca, đây cũng không phải là âm khí!"
Viên Vũ nghe xong, biểu lộ trong nháy mắt trở nên ngưng trọng:"Nếu như tôi không có đoán sai, đây là hồn của vong linh chết oan!"
"Hồn vong linh?"
"Không sai! Những vong linh này khi còn sống khẳng định là cao thủ Huyền Thuật!"
"Sau khi chết bọn họ có thể ngụy trang thành âm khí tùy thời đoạt xá, một khi bị nó đoạt xá thành công cũng chỉ có thể đi địa phương mái táng của nó, giải trừ oan hận cho nó, bằng không chính là rơi vào mười tám tầng Địa Ngục nó cũng sẽ lôi kéo ký chủ cùng chết!"
"Ngọa tào! Đây chẳng phải là còn muốn đi Việt Châu?"Diệp Thần nghe vậy cau mày nói.
"Thần ca, việc này rất phiền phức!"
Viên Vũ nghĩ nghĩ nói:"Bất quá, địa phương xuất hiện hồn vong linh, bình thường đều có bảo vật lưu lại!"
"Nói thế nào?"
Diệp Thần rất hiếu kì, vì sao Viên Vũ dám chắc chắn như thế?
"Hồn vong linh vì để cấp tốc khôi phục sau khi đoạt xá, trước khi hắn chết đều sẽ chuẩn bị một chút bảo vật hạ táng hoặc tùy thân mang theo!"
"Thì ra là thế!"Diệp Thần bừng tỉnh đại ngộ.
"Thần ca, nếu là cậu có hứng thú, chờ tôi hoàn thành điển lễ kế vị Thiên Sư phái, sẽ trở về cùng cậu đi xem một chút!"Viên Vũ nói.
"Đại khái cần mấy ngày?"
"Ba ngày đi!"
"Được! Bất quá tôi muốn trước đi Kinh Thành một chuyến, Đại sư tỷ còn đang chờ tôi đây!"Ánh mắt Diệp Thần kiên định nói.
"Đúng a, suýt nữa quên mất Kiều tỷ còn đang trong bể khổ giãy dụa!"
Viên Vũ cười hắc hắc, nói:"Thần ca yên tâm, tôi sẽ mau chóng trở về!"
"Ân, thuận buồm xuôi gió!"
Đang lúc nói chuyện Diệp Thần đã lái xe đến nhà ga, sau khi đưa Viên Vũ lên xe lửa mới rời khỏi.
Trên đường trở về hắn lại nhận được hai điện thoại, một cái là Hướng Vấn Thiên đánh tới, Diệp Thần trực tiếp đem Viên Vũ thuật lại một lần.
"Lão Hướng, lão cũng đừng sốt ruột, chờ thêm mấy ngày Viên Vũ trở về tôi cùng các người đi Việt Châu!"Diệp Thần nói.
"Tốt, tạ ơn Diệp tiên sinh!"
Hướng Vấn Thiên biết được con trai có thể cứu, tự nhiên cảm động đến rơi nước mắt đối với Diệp Thần.
Cúp điện thoại không bao lâu, Thượng Quan Dĩnh liền gọi tới.
"Sư đệ, đệ ở chỗ nào vậy?"Thượng Quan Dĩnh vội vàng mà hỏi thăm.
"Đệ vừa đưa Viên đại đầu lên xe lửa, sư tỷ, sao vậy?"
"Về Long Hổ Sơn?"