Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 383 - Chương 383. Vòng Thứ Hai!

Chương 383. Vòng thứ hai! Chương 383. Vòng thứ hai!

"Tùy ngươi nói thế nào, kết quả vẫn là chúng ta thắng!"

Kameda cũng không tức giận, trận đầu mở màn thắng lợi khiến cho tâm tình hắn rất tốt.

"Hừ, tiểu nhân đắc chí!"

Nhan Thanh cũng nhìn không được, nói với Diệp Thần ngồi ở bên cạnh:"Tiểu sư đệ, đệ nhất định phải hung hăng thu thập đám gia hoả này xả giận cho Trung y, nghe không!"

"Nhị sư tỷ yên tâm đi, đệ sẽ để cho bọn họ biết ai là tổ tông, ai là cháu trai!"Diệp Thần cười xấu xa.

"Phốc phốc!"

Tần Mặc Diêu nghe xong không nhịn được cười:"Tiểu sư đệ, đệ vẫn là nghịch ngợm như vậy a!"

"Hì hì, tỷ vẫn còn nhớ tiểu sư đệ đi trộm quả đào bị 'Đại Hoàng' đuổi theo đớp một cái, trên mông vẫn còn lưu lại mấy dấu răng cơ!"Nhan Thanh mới vừa rồi còn đang tức giận, giờ phút này cũng không tim không phổi trêu chọc nói.

"Thật vậy sao, Nhị sư tỷ, làm sao tỷ biết?"

Tần Mặc Diêu trừng lớn hai mắt, tò mò nhìn Nhan Thanh, chẳng lẽ tiểu sư đệ bị nàng….

"Nha đầu muội đừng nghĩ lung tung, tỷ cũng không có nhìn qua a!"Khuôn mặt Nhan Thanh đỏ lên, vội vàng giải thích nói.

"…"

Diệp Thần nghe xong cũng bó tay, Nhị sư tỷ nói như vậy có chút cảm giác giấu đầu hở đuôi đi?

Thất sư tỷ cũng thật sự là, lần đó bị chó cắn cũng là vì giúp nàng hái hoa đào, cũng không phải trộm đào gì, chẳng lẽ nàng quên?

"Thần ca, ai là Đại Hoàng, tại sao hắn lại cắn mông cậu a?"Lan Trần rất hiếu kì, Thần ca không phải 'Lão đại' trên Thanh Long Sơn sao?

"Kháo!"

Diệp Thần tức giận trợn mắt nhìn Lan Trần một chút, con hàng này hết chuyện để nói sao, thật sự là cái gì cũng hỏi!

Lúc này, Lục thầy thuốc mặt mũi tràn đầy uể oải trở về.

"Tiêu bộ trưởng, thật xin lỗi! Tôi, tôi thua:"Lục thầy thuốc hốc mắt đỏ bừng, cố nén không cho nước mắt rơi xuống.

"Lục thầy thuốc không cần thương tâm, mới ván đầu tiên mà thôi, chúng ta còn có cơ hội!"Tiêu Quang Minh nhẹ nhàng thở dài, cũng không biết lời này là đang an ủi Lục thầy thuốc hay là chính hắn.

"Ta đã sớm nói Trung y Hoa Hạ không được, ngay cả loại người như Diệp Thần đều có thể tham gia trận đấu, không thua mới là lạ chứ!"

Khổng Long cuối cùng tìm tới cơ hội phát tiết, thừa dịp bên phía Hoa Hạ thua trận tranh tài thỏa thích giễu cợt nói.

"Vòng tranh tài tiếp theo là châm cứu."

Sắc mặt Tiêu Quang Minh nghiêm túc, hắn nhìn đám người một chút cuối cùng để Tạ Liên Sơn ra trận.

"Tiêu bộ trưởng, kỳ thật thuật châm cứu của sư đệ tôi rất mạnh!"Nhan Thanh nhắc nhở.

"Nhan giáo sư, cám ơn đề nghị của cô!"Tiêu Quang Minh nhìn Diệp Thần một chút, cắn răng nói:"Nhưng Hoa Hạ đã không thể thua nữa!"

"......"

Trần Đương Quy nghe vậy cũng không nhịn được nhíu mày, nhưng Tạ Liên Sơn cũng là lão trung y, cho nên hắn không nói gì.

Diệp Thần cười nhạt một tiếng, hắn cũng biết Tiêu Quang Minh đang bị áp lực cực lớn, nhu cầu cấp bách một trận thắng lợi để chứng minh thực lực Trung y Hoa Hạ, bởi vậy hắn lựa chọn Tạ Liên Sơn là cũng dễ hiểu, có thể lý giải!

"Tiêu bộ trưởng yên tâm, ta nhất định sẽ đánh bại đối thủ!"Tạ Liên Sơn sớm kìm nén một hơi, lập tức muốn cho tiểu quỷ tử một bài học.

"Xin nhờ, Tạ lão!"Tiêu Quang Minh trầm giọng nói.

Tạ Liên Sơn gật gật đầu đứng dậy trực tiếp hướng đến trung tâm sân vận động, mà người bệnh cũng đã đổi hai người mới.

Hội Thường Thanh thấy Tạ Liên Sơn nhanh như vậy đã lên trận, cũng cảm thấy rất giật mình!

"Xem ra Hoa Hạ đã sốt ruột!"

Honekawa nói xong cũng liếc nhìn sang phía Kameda, hai người đều lộ ra nụ cười quỷ dị.

"Lão nhân này vẫn có chút bản sự!"

Khổng Long nhíu nhíu mày, hắn có thể khinh thị Diệp Thần, nhưng đối mặt Tạ Liên Sơn vẫn là không dám chủ quan.

Hắn vừa định đề nghị Honekawa hoặc là Kameda tự thân lên, không nghĩ tới Kameda lại phái một tiểu quỷ tử khác ra sân.

"Kameda-kun, quyết định này có phải là quá qua loa hay không?"Khổng Long hồ nghi nói.

"Yên tâm đi Sakai-kun, Tạ Liên Sơn khẳng định không thắng được!"

Mặt mũi Honekawa tràn đầy tự tin nhe răng cười, nói xong quay đầu nhìn về phía một người áo đen sau lưng, nhẹ gật đầu với hắn.

"Hải!"

Mặc dù Honekawa không nói một chữ, nhưng người áo đen tựa hồ biết hắn muốn nói gì, lúc này lấy điện thoại đi động ra gửi mấy tấm hình cho một dãy số......

Tạ Liên Sơn ra tới giữa sân được đám người nhao nhao hô to.

"Ha ha ha! Tạ lão xuất thủ, đám tiểu quỷ tử này không phải chết chắc sao?"

"Lần trước đi Kinh Thành học tập, chính là Tạ lão giảng bài cho chúng ta, hắn chính là nhân vật có trọng lượng giới Trung y a!"

"Đương nhiên, người ta thế nhưng là thầy thuốc thủ tịch Đồng Nhân Đường a!"

"…"

Tạ Liên Sơn đi đến giữa sân, đang lúc hắn làm chuẩn bị, điện thoại lại đột nhiên vang lên.

"Lão đầu, điện thoại di động của lão kêu, xác định không nhìn một chút sao?"Tiểu quỷ tử ở một bên thần sắc quỷ dị nhìn xem Tạ Liên Sơn cười nói.

"…"

Tạ Liên Sơn nhíu mày nhìn tiểu quỷ tử một chút, không nghĩ tới đối phương nói tiếng Hoa còn rất tốt.

"Nói không chừng là người nhà lão có việc gấp đó a?"Tiểu quỷ tử âm trắc nói.

"Không nhọc ngươi quan tâm!"

Nói xong, Tạ Liên Sơn vẫn là lấy điện thoại di động ra nhìn một chút, kết quả một giây sau sắc mặt nguyên bản hồng nhuận của hắn trong nháy mắt trở nên trắng xanh.

Bình Luận (0)
Comment