"Cho nên chúng ta đã sớm bố cục tại Hoa Hạ, cũng đã mua rất nhiều nhân viên nội bộ Hoa Hạ các ngươi!"Honekawa Suneo giải thích nói.
"Ngọa tào!"
Diệp Thần nghe xong không khỏi lạnh sống lưng, không nghĩ tới tiểu quỷ tử lại bày bàn cờ lớn như thế ở Hoa Hạ!
Tỉ mỉ nghĩ lại tiểu quỷ tử đúng là tận hết sức lực xâm lấn văn hóa, Hoa Hạ đang êm đẹp không hiểu sao có rất nhiều nhân tố theo Đảo quốc, suy nghĩ tỉ mỉ ngẫm lại xác thực rất đáng sợ.
"Phải nói ta cũng nói rồi, bây giờ ngươi có thể thả ta đi không?"Honekawa Suneo hỏi.
"Hội Thường Thanh đã nghiên cứu phát minh virus, khẳng định cần địa phương cất giữ, vị trí cụ thể ở đâu?"
Diệp Thần biểu lộ ngưng trọng, sự hèn hạ của người Đảo quốc đã vượt qua tưởng tượng của hắn, có thể xưng lòng lang dạ thú!
"Cái này"
"Không nói vậy chết đi!"Ôn Bát Thiên trầm giọng nói.
"Đừng, đừng giết, ta nói!"
Honekawa Suneo đã chứng kiến lợi hại của Ôn Bát Thiên, vội vàng nói:"Ta chỉ biết là tỉnh Thiên Nam có hai cơ sở nghiên cứu, một tòa tại tỉnh thành, một tòa ngay tại Ninh Châu!"
"Địa chỉ ở đâu?"Thanh âm Diệp Thần băng lãnh.
Honekawa Suneo do dự chút, cuối cùng vẫn nói ra địa chỉ của hai cơ sở nghiên cứu.
Diệp Thần nghe xong sắc mặt tái xanh lấy điện thoại di động ra bấm một cái mã số, rất nhanh nhẹn đầu bên kia điện thoại truyền tới một thanh âm của nam nhân
"Diệp tiên sinh, có gì phân phó?"
"Lão Bạch, ông đến sân vận động một chuyến, mang người trở về!"
"Tốt, tôi lập tức tới!"
Bạch Vĩnh Chính không dám thất lễ, sau khi cúp điện thoại tranh thủ thời gian dẫn người tiến đến sân vận động.
"Diệp Thần, ngươi, ngươi không giữ chữ tín, không phải đã nói thả ta sao?"Honekawa Suneo kinh hãi, cho rằng Diệp Thần muốn ra tay với hắn.
"Chờ ta hủy đi hai tòa nghiên cứu này, tự nhiên sẽ thả ngươi đi!"
Diệp Thần lườm Honekawa Suneo một chút, âm thanh lạnh lùng nói:"Ngươi tốt nhất cầu nguyện Hội Thường Thanh chưa có thả virus, nếu như đồng bào ta bị lây nhiễm virus, cam đoan ngươi không sống được!"
"A?"
Honekawa Suneo nghe xong khó khăn nuốt ngụm nước bọt, nhờ có Hội Thường Thanh đang bận bịu bố cục, còn may chưa kịp tung ra virus.
Chỉ chốc lát Bạch Vĩnh Chính dẫn người tới, Diệp Thần phân phó nói:
"Lão Bạch, ông trông coi cẩn thận gia hỏa này, nếu như không thành thật trực tiếp xử lý cũng được!"
"Vâng, Diệp tiên sinh!"
Diệp Thần khoát tay áo, Bạch Vĩnh Chính ra hiệu tiểu đệ đem Honekawa nhét vào trong xe, rất nhanh rời đi nơi đây.
"Sư đệ, đệ chuẩn bị làm sao bây giờ?"Nhan Thanh hỏi.
"Giết!"
Diệp Thần trả lời ngắn gọn hữu lực, trong lời nói tràn đầy sát khí.
Cha con Ôn Bát Thiên liếc nhau một cái, lúc đầu hai người chuẩn bị sau khi Cúp Hạnh Lâm tranh tài xong, để Diệp Thần dẫn hắn đi lăng mộ lão tổ, hiện tại xem ra việc này lại phải buông xuống một chút!
Ninh Châu, bệnh viện Anh Hoa.
Đây là một tòa bệnh viện mới mở, năm ngoái vừa mới bắt đầu kinh doanh.
Lúc này, trong phòng làm việc của viện trưởng.
Honekawa Dairo biết được con trai mình lại bị Diệp Thần giam, tức giận đến chửi ầm lên
"Người Hoa đáng chết, ta muốn giết hắn!"
"Watanabe, ngươi lập tức tung virus ra ra ngoài, để tiểu tử Diệp Thần kia biết sự lợi hại của ta!"Honekawa Dairo oán hận nói.
"Cái này"
Watanabe ngồi sau bàn công tác viện trưởng gặp khó khăn, chớ nhìn hắn là viện trưởng bệnh viện Anh Hoa, nhưng loại chuyện này còn phải được Kameda quyết định.
Nhưng Kameda đã đi phòng thí nghiệm, Watanabe cũng có chút khó khăn.
"Nhanh đi, bằng không ta triệt tiêu chức vụ viện trưởng của ngươi!"Honekawa Dairo một mặt dữ tợn quát lên với Watanabe.
"Hiểu, ta sẽ bảo y tá chọn mấy bệnh nhân tiêm vào!"
Watanabe không dám đến đắc tội Honekawa Dairo, nói xong đưa tay cầm lấy điện thoại trên bàn chuẩn bị áp dụng kế hoạch đầu độc, cũng không có chờ hắn thông tri một chút đi, cửa phòng làm việc đột nhiên phát ra một tiếng vang thật lớn.
Ngay sau đó hai tên hộ vệ áo đen bay vào, sau khi ngã xuống đất trực tiếp ngất đi.
"Diệp, Diệp Thần?"
Mặt mũi Watanabe tràn đầy hoảng sợ nhìn xem Diệp Thần từ bên ngoài đi tới, sau lưng còn có Lan Trần cùng cha con Ôn Bát Thiên đi theo.
"Muốn kiếm chuyện ở Ninh Châu, ta thấy các ngươi chán sống rồi!"
"Baka!"
Honekawa Dairo nhìn thấy Diệp Thần tới, lập tức nổi trận lôi đình, tức giận chất vấn:
"Con trai ta đâu, ngươi mau thả hắn!"
"Muốn mạng sống của hắn, lập tức giao virus ra!"Diệp Thần từng bước một hướng tới gần bọn người Honekawa Dairo, lạnh như băng nói.:
"Ngươi, làm sao ngươi biết virus? A, nơi này là bệnh viện, ta không biết ngươi đang nói cái gì!"Watanabe kém chút nói lộ ra miệng, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường.
"Không nói vậy chết đi!"
Diệp Thần đã thấy qua Watanabe, gia hỏa này cũng tham gia tranh tài Cúp Hạnh Lâm.
Không đợi Diệp Thần xuất thủ, Ôn Bát Thiên lại dẫn đầu lóe người lên, đi vào trước mặt Watanabe đưa tay vỗ một chưởng trên đỉnh đầu đối phương!
Chỉ nghe được Watanabe kêu thảm một tiếng, ngay sau đó cả người cấp tốc thiêu đốt, trong chớp mắt bị đốt thành một đống tro tàn.
"…"
Honekawa Dairo thấy thế bị dọa đến hồn phi phách tán, một người tươi sống thế mà cứ như vậy bị đốt thành tro tàn?