Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 410 - Chương 410. Nữ Nhân Trong Mộng!

Chương 410. Nữ nhân trong mộng! Chương 410. Nữ nhân trong mộng!

Âm Dương Sư quỷ thủ gật gật đầu, ánh mắt lạnh lùng nói:"Chờ hai vị đại sư rảnh tay, tiểu tử Diệp Thần kia nhất định phải chết!"

"Yoshi!"

Itou thỏa mãn gật gật đầu.

Nhưng vào lúc này điện thoại trên bàn làm việc vang lên, trong nháy mắt Itou vừa kết nối điện thoại sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm.

"Itou-kun, xảy ra chuyện gì?"

Âm Dương Sư quỷ thủ thấy sắc mặt Itou khó coi không khỏi hiếu kì hỏi.

"Baka!"

Itou hung hăng quẳng điện thoại xuống, giận không kiềm được nói:"Người chúng ta an bài tại Tinh Thành bị diệt toàn quân, bao quát Yamamoto cùng Nakamura đại sư!"

"Yamamoto đại sư còn bị người xé thành hai nửa, quả thực ghê tởm!"

"Cái gì?"

Âm Dương Sư quỷ thủ cùng mập mạp nghe được tin tức này, tròng mắt đều muốn trợn lồi ra.

"Không có khả năng! Yamamoto cùng Nakamura đại sư là đại pháp sư cấp một, làm sao lại bại bởi người Hoa?"Mặt mũi quỷ thủ tràn đầy không thể tin.

"Itou-kun, có phải là tình báo có sai, ai có thể giết hai vị đại sư?"Âm Dương Sư mập mạp cũng rất hoang mang.

"Tình báo sẽ không sai!"

Sắc mặt Itou âm trầm, nghiến răng nghiến lợi nói:"Sát hại hai vị đại sư chính là người của Thiên Sư phái Hoa Hạ, còn có hai võ giả phi thường lợi hại, mà lại bọn họ đều là bằng hữu Diệp Thần!"

"Bằng hữu Diệp Thần?"

Quỷ thủ nghe xong lần nữa ngạc nhiên, mập mạp bên cạnh nghe được cái tên này tức giận đến chửi ầm lên:"Baka! Người Hoa đáng chết, đối nghịch cùng Đảo quốc ta khắp nơi, hắn chán sống sao!"

"Itou-kun, ngươi chuẩn bị xử trí chuyện này như thế nào?"Quỷ thủ cau mày nói.

"Người này chưa diệt trừ, 'Kế Hoạch Đổi Quốc' chắc chắn bị ngăn trở, nhất định phải diệt trừ người này bằng mọi giá!"

Itou diện mạo dữ tợn, nói xong trực tiếp bấm điện thoại cho cao tầng Đảo quốc.

Ban đêm, Diệp Thần trong giấc mộng, mỹ mỹ đát mộng!

Trong mộng hắn lại về tới Thanh Long Sơn, sau một hồi tẩy rửa xong tất thối cho lão đầu liền một mình đi tới đỉnh núi giải sầu.

Trên đường, một nữ tử áo trắng tướng mạo tuyệt mỹ đột nhiên chặn lại đường đi của hắn!

Diệp Thần sững sờ, trên Thanh Long Sơn lúc nào có thêm một mỹ nữ như vậy?

Không nói khoa trương chút nào, nữ nhân áo trắng đều xinh đẹp hơn so với bảy người sư tỷ của hắn, nhất là đôi mắt quyến rũ kia, nhìn một chút sẽ để cho người ta hãm sâu trong đó, muốn ngừng mà không được!

"Diệp công tử, rốt cục chúng ta gặp lại nhau!"Nữ nhân áo trắng nở nụ cười xinh đẹp.

"Mỹ nữ, chúng ta quen biết sao?"

Diệp Thần hơi giật mình nhịn không được nuốt ngụm nước bọt, nữ nhân trước mắt còn mê người hơn so với Trời Sinh Mị Thể, một cái nhăn mày một nụ cười đều để tâm thần người ta dập dờn!

"Mười năm trước Diệp công tử đã từng đã cứu ta, công tử quên sao?"Trên mặt nữ nhân từ đầu đến cuối đều mang theo nụ cười.

"Không thể nào?"

Diệp Thần lắc đầu, thực sự không nhớ nổi, hỏi:"Mỹ nữ, ngươi tên là gì, cũng ở trên Thanh Long Sơn sao?"

"Ta gọi Hồ Ngạo Tuyết, Diệp công tử có thể gọi ta Tiểu Tuyết, nhà của ta ở tại Thanh Long Sơn."Nữ nhân nói.

"......"

Diệp Thần sững sờ, hắn nghe rõ là Hồ, mà không phải Hồ, nhưng trên Thanh Long Sơn giống như không có họ Hồ a?

Không chờ hắn nghĩ rõ ràng, lời kế tiếp của Hồ Ngạo Tuyết trực tiếp làm hắn tỉnh lại!

"Diệp công tử, công tử là ân nhân cứu mạng của ta, dựa theo quy củ Hồ tộc, từ nay về sau ta chính là người của Diệp công tử!"

"Cái gì!"

Diệp Thần giật nảy cả mình, nữ nhân này cũng quá quen đi, vừa thấy mặt liền nói là người của hắn, mình thế nhưng ngay cả tay của nàng đều chưa có chạm qua đâu!

Hắn vừa định hỏi mình lúc nào cứu được nàng, nhưng vào lúc này lại tỉnh mộng.

Lúc tỉnh lại Diệp Thần cảm thấy trên mặt ngứa, thuận tay sờ một cái kết quả mò tới một đoàn lông xù mềm mại hồ hồ!

Hắn tranh thủ thời gian mở đèn lên xem xét, nguyên lai là con bạch hồ tiểu quỷ tử cho hắn.

"Ngươi cũng không khách khí a, nửa đêm bò lên giường của ta!"

"Anh anh anh!"

Bạch hồ cũng mở mắt ra, một đôi mắt hồ ly ngập nước yên lặng nhìn xem Diệp Thần, còn duỗi ra móng vuốt nhỏ quơ quơ trong hư không, tựa hồ muốn bảo Diệp Thần ngủ tiếp.

"Ai, gần đây cứ thế nào a, cũng bắt đầu mộng xuân?"

Diệp Thần đã không có buồn ngủ, hắn liếc qua ngoài cửa sổ, đã thấy mặt trời đang lên, dứt khoát từ trên giường ngồi dậy.

Bạch hồ thấy thế lười biếng chống cái lưng mỏi, rúc vào trên đùi Diệp Thần ngủ tiếp.

Diệp Thần cũng không để ý, trong đầu không tự giác nghĩ đến nữ nhân trong mộng.

Chẳng lẽ Thanh Long Sơn thật sự có người họ Hồ, sao mình không biết?

Không được, chờ lễ Trung Thu về Thanh Long Sơn mình nhất định phải tìm lão đầu hỏi rõ ràng!

Ngồi trên giường một hồi, lúc này Diệp Thần mới rời giường rửa mặt, mặc quần áo tử tế rời khỏi phòng.

Cha con Ôn gia cơ hồ cũng rời giường cùng một thời gian, hai bên vừa gặp mặt Ôn Bát Thiên nói thẳng:

"Diệp Thần, chỉ có ba người chúng ta đi Nga Mi phái quá mạo hiểm!"

"Lão Ôn, huynh có ý nghĩ gì?"Diệp Thần hỏi.

"Ta thấy nên gọi thêm hai lão gia tử nhà chúng ta đi cùng?"

"Dẹp đi!"

Diệp Thần nghe xong lúc này lắc đầu, bĩu môi nói:"Dù sao sư phó tôi sẽ không đi, bình thường xuống núi mua bao muối đều tôi làm chân chạy!"

"…"

Bình Luận (0)
Comment