"Sư tỷ, ai mà khẩu khí lớn như vậy a?"Một bên Diệp Thần cau mày nói.
"Là Tam thúc."
"Đừng để ý tới hắn, chúng ta nên làm gì thì làm cái đó, hắn chờ được thì chờ, không chờ được thì xéo đi!"
"Đi thôi, dù sao cũng nên ăn cơm trưa!"
Kiều An Na ngược lại là rất bình tĩnh, không vội vã mà thu dọn một chút, cùng Diệp Thần cùng rời đi văn phòng.
Khách sạn Tứ Hải, phòng chí tôn.
Sau khi Kiều Kiến Nghiệp 'Bị' cúp điện thoại, tức giận đến đập thẳng vào bàn, thậm chí đem lửa giận phát tiết vào trên đầu Kiều Văn Bân!
"Nhị ca, nhìn con gái của anh rất không lễ phép, tôi là Tam thúc đã phải gọi điện thoại cho nàng coi như xong, thế mà ân một tiếng lập tức dập máy, thật sự là không có gia giáo!"Kiều Kiến Nghiệp cả giận nói.
"Cái này, có lẽ An Na đang bận đi?"
Kiều Văn Bân ý đồ thay con gái giải vây, bất đắc dĩ hắn ở trong gia tộc là một người tồn tại cũng như không, bởi vậy gần như bị Kiều Kiến Nghiệp nhục nhã chất vấn, cũng không dám nói thêm cái gì!
"Chờ một hồi nha đầu kia tới, không thể không hảo hảo giáo huấn nàng một trận!"
Nói chuyện chính là Kiều Tân Quân, là con trưởng Kiều gia, hắn ở gia tộc vẫn rất có quyền lên tiếng.
"Quên đi, chúng ta chờ lâu chút đi!"Kiều Hán Sơn lên tiếng, nói thẳng:"Đừng quên, lúc này An Na không giống ngày xưa!"
"Cha, cái gì cũng đừng nói! Kiều An Na nhất định phải đem tập đoàn giao ra, bằng không lấy danh hào tập đoàn Kiều thị, vạn nhất xảy ra chuyện gì chẳng phải là chúng ta chịu đạn?"Kiều Kiến Nghiệp ngôn từ chính nghĩa nói.
"Kiến Nghiệp nói không sai, ta ủng hộ hắn!"
"Về phần Kiều An Na, ta cảm thấy nữ nhân vẫn là lấy hôn nhân làm chủ, tìm người gả đi, về sau không cho tham dự tập đoàn vận hành, cho nàng chút cổ phần là tốt!"Kiều Tân Quân đề nghị.
"Các người thật sự quá mức!"
Mặc Vân Hân một mực không lên tiếng rốt cục cũng không nhịn được, bực tức nói:"Tập đoàn là con gái của tôi vất vả dốc sức làm ra, các người nghĩ muốn ăn sẵn thì đã đành, đây lại còn muốn đá nàng đi, quả thực khinh người quá đáng!"
"Im ngay!"
Kiều Tân Quân nghe xong phẫn nộ quát:"Nam nhân Kiều gia nói chuyện, lúc nào đến phiên nữ nhân chen miệng vào? Văn Bân, quản tốt lão bà cậu, đừng để nàng nói hươu nói vượn!"
"Đại ca, tôi cũng cảm thấy các người quá phận!"
Mặc dù tính cách Kiều Văn Bân ôn hòa, nhưng cũng không phải là không biết gì, mắt thấy sản nghiệp con gái vất vả kinh doanh bị người 'Hái quả đào', người làm cha như hắn đương nhiên cũng muốn giúp con gái nói chuyện.
"Chuyện này quyết định như vậy đi, đừng quên Kiều An Na là họ gì, đem tập đoàn giao cho gia tộc quản lý có gì không ổn?"Kiều Tân Quân phản bác.
"…"
Đúng lúc này cửa phòng bị người đẩy ra, quản lý tự mình đưa Diệp Thần cùng Kiều An Na tiến đến.
"Diệp tiên sinh, ngài có bất kỳ chuyện gì tìm tôi là được, tôi ngay tại cổng!"Quản lý cười theo nói.
"Ân, anh đi ra ngoài trước đi!"
Diệp Thần gật gật đầu, quay người lại phát hiện người Kiều gia đang đồng loạt nhìn xem mình.
"Con gái!"
Mặc Vân Hân lần nữa nhìn thấy Kiều An Na, cũng nhịn không được nữa đứng dậy đi tới chăm chú ôm lấy Kiều An Na, nước mắt lặng yên trượt xuống.
"Mẹ, chúng ta ngồi xuống nói đi!"
Kiều An Na nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng Mặc Vân Hân, muốn nói người nàng nhớ thương nhất ở Kiều gia là ai, khả năng chính là Mặc Vân Hân, ngay cả Kiều Văn Bân nàng cũng không quá để ý, bởi vì mới đầu chính là Kiều Văn Bân buộc nàng gả cho Hạ Hầu Kiệt!
Mặc kệ nguyên nhân gì, Kiều An Na cũng không thể tha thứ cho hành động của Kiều Văn Bân!
"An Na tới, nhanh tới ngồi bên cạnh gia gia!"
Kiều Hán Sơn một mặt tươi cười, người không biết còn tưởng rằng hắn chính là một gia gia hiền lành đâu.
"Sư đệ, chúng ta ngồi đi!"
Kiều An Na tùy tiện tìm một chỗ ngồi, Diệp Thần cũng không khách khí tùy tiện ngồi ở bên cạnh bàn ăn.
"Kiều An Na, chúng ta để cô tới nói là chính sự, tại sao cô còn mang hắn theo?"Kiều Kiến Nghiệp nhìn thấy Diệp Thần, trên mặt chất đầy biểu lộ khó chịu.
"Diệp Thần là sư đệ tôi, nếu như các người không nguyện ý, chúng tôi lập tức rời đi!"
Kiều An Na nói xong làm bộ muốn đứng dậy, cái này làm Kiều Kiến Nghiệp tức giận đến sùi bọt mép, không nghĩ tới nha đầu này dám dùng loại phương thức này khiêu chiến với hắn!
"Cháu gái ngoan, chớ vội đi a, đã tới thì cùng ngồi ăn bữa cơm luôn!"
Kiều Hán Sơn là già thành tinh, thấy tình thế không ổn biết không lay chuyển được, mau đứng ra giảng hòa đạo.
"Kiều An Na, gia gia để cô ngồi, đã nghe chưa?"Kiều Tân Quân hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên cảm thấy rất bất mãn với biểu hiện cường thế của Kiều An Na.
"Sư tỷ, chúng ta tùy tiện ăn mấy ngụm đi, hương vị đồ ăn của lão Phùng gia cũng không tệ lắm đâu!"Diệp Thần vểnh chân lên ngồi bắt chéo, mỉm cười nói với Kiều An Na.
"Tốt a!"
Nghe được Diệp Thần, lúc này Kiều An Na mới chậm rãi ngồi xuống.
Một màn này bị đám người nhìn ở trong mắt càng là giận không chỗ phát tiết, từ tình hình đến xem nha đầu này chỉ nghe một mình Diệp Thần?
"Khụ khụ, An Na, gần đây cháu vẫn tốt chứ?"
Kiều Hán Sơn vì đánh vỡ cục diện khó xử, hắng giọng một cái ra vẻ quan tâm hỏi.
"Tôi rất tốt, cảm ơn quan tâm!"
Kiều An Na vẫn như cũ là lạnh lùng như băng, đối với người Kiều gia nàng có thể không trở mặt, đã là rất tốt.