Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 450 - Chương 450. Chó Cắn Chó!

Chương 450. Chó cắn chó! Chương 450. Chó cắn chó!

"Sư huynh, huynh muốn hại chết muội à!"

Đỗ Mỹ Mỹ nghe xong tuyệt vọng, tổ chức đã cắm vào máy nghe trộm trong cơ thể nàng đều, lời râu quai nón khẳng định bị tổ chức nghe được, mà chờ đợi bọn họ chính là tổ chức truy sát.

"Sư muội, Lan thiếu nói cho một trăm triệu a, còn cao hơn cả tiền thưởng của chúng ta!"

"Chúng ta cầm được số tiền kia rồi đi ra nước ngoài không phải thơm sao?"Râu quai nón nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

"…"

Đỗ Mỹ Mỹ nhẹ nhàng thở dài, râu quai nón cũng không biết trong cơ thể nàng có máy nghe trộm, giờ này khắc này nói cái gì đã trễ rồi!

"Diệp Tinh Cầu?"

Diệp Thần nhíu nhíu mày, người này thế mà cũng đều họ Diệp giống như hắn?

"Lan Trần, cậu hiểu rõ Diệp gia sao?"

"Không hiểu rõ lắm, nhưng tôi biết Kinh Thành có một Diệp gia, miễn cưỡng xem như một đại gia tộc đi!"Lan Trần nghĩ nghĩ nói.

"Diệp Thần, ta đều nói cho ngươi kim chủ là ai, mau đem phối phương Hắc Ngọc Cao giao ra đi!"Mặt mũi Râu quai nón tràn đầy hung tướng nhìn xem Diệp Thần.

"Muốn phối phương tự mình tới bắt, nhìn ngươi có bản lãnh này hay không!"Diệp Thần một mặt cười xấu xa nói.

"Hỗn đản, dám gạt ta!"

Lúc này râu quai nón mới phản ứng được, hóa ra mình bị Diệp Thần đùa nghịch, lúc này vung tay lên phẫn nộ quát:"Giết hắn cho ta!"

Nhân viên tạp vụ đứng sau lưng râu quai nón nhao nhao giơ lên lưỡi dao trong tay, đưa tay đâm tới!

Bất quá mục tiêu bọn họ không phải Diệp Thần, mà là râu quai nón!

Phốc!

Râu quai nón vội vàng không kịp phòng bị người phía sau, bị một đạo chọc vào bên hông, máu tươi lập tức như suối trào phun tới!

"Các ngươi làm gì vậy?"

Râu quai nón kêu thảm một tiếng, che lấy eo của mình xoay người mặt mũi tràn đầy chấn kinh nhìn xem những người này.

"Hừ, Thạch Đại Bằng, ngươi phản bội tổ chức còn dám hỏi làm gì, đương nhiên là làm thịt ngươi!"Một tên đầu húi cua dẫn đầu mặt mũi tràn đầy dữ tợn nói.

"Phản đồ!"

Râu quai nón tức giận, chịu đựng đau nhức kịch liệt giống như một đầu sư tử thụ thương, vọt vào trong đám người này đại khai sát giới!

Bành!

Nắm đấm râu quai nón cực nặng, xen lẫn tiếng gió vù vù đánh vào trên người đối thủ, giống như đánh vào bao cát còn phát ra tiếng trầm đục.

Nhưng dù sao hắn cũng là một người, phần eo lại bị thương, thời gian dần qua cũng có chút ăn không tiêu, trên tay, trên đùi đều bị lưỡi dao cắt mấy đạo vết máu!

"Sư huynh, muội đến giúp huynh!"

Đỗ Mỹ Mỹ thấy thế khẽ kêu một tiếng, từ trên thân móc ra một thanh Nga Mi Thích cũng lao vào chiến cuộc.

"Ách Thần ca, đây là chuyện gì xảy ra?"Lan Trần đều nhìn mộng bức, làm sao trong chớp mắt địch nhân lại chém giết lẫn nhau?

"Cắt! Chó cắn chó thôi!"Viên Vũ khinh thường nhếch miệng.

Diệp Thần cười nhạt một tiếng, hô lên với huynh muội hai người đang chém giết:"Muốn giúp đỡ thì nói một tiếng, chúng ta không thu phí!"

"…"

Viên Vũ cùng Lan Trần nghe xong ngẩn người, Diệp Thần thấy thế gật đầu nói:"Hai người này có chút ý tứ, nếu như có thể giúp chúng ta làm việc, chưa chắc không phải chuyện tốt!"

Ngay từ đầu râu quai nón cùng Đỗ Mỹ Mỹ còn chịu đựng được, nhưng đối phương người đông thế mạnh thân thủ cũng không kém, huống chi tu vi Đỗ Mỹ Mỹ cũng chênh lệch so với đối phương, cũng không được tính là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, bởi vậy hai người rất nhanh không gánh được!

"Anh yêu, mau giúp em!"Sau khi Đỗ Mỹ Mỹ bị đâm trúng một đao, quay đầu nhìn về phía Lan Trần cầu cứu.

Nghĩ thầm hai người tốt xấu từng có tiếp xúc da thịt, Lan Trần cũng không đến mức thấy chết mà không cứu sao?

"Giúp muội muội ngươi!"

Ai ngờ Lan Trần trực tiếp vung ra câu nói này, mặt mũi tràn đầy ghét bỏ nói:"Ngươi cho rằng tiểu gia ta nhàn nhức cả trứng sao, cứu một nữ nhân đê tiện!"

"Diệp tiên sinh, cứu chúng tôi với!"

Đỗ Mỹ Mỹ rơi vào đường cùng chỉ có thể nhảy ra vòng chiến, bịch một tiếng quỳ gối Diệp Thần trước mặt, cầu khẩn nói:"Chỉ cần cậu cứu tôi cùng sư huynh, về sau chúng tôi chính là người của cậu!"

"Tốt!"

Diệp Thần cũng không có do dự, hắn chính là đang chờ câu này, nói xong thân hình lóe lên trong chớp mắt liền đến bên người râu quai nón.

Trùng hợp môt cây chủy thủ thọc tới, Diệp Thần thấy thế như thiểm điện duỗi ra hai ngón tay, dễ như trở bàn tay kẹp được chùy thủ.

"Cái gì?"

Nhân viên tạp vụ đâm đao thấy cảnh này, tròng mắt đều muốn trợn lồi ra!

"Một bầy kiến hôi, đi chết đi!"

Diệp Thần nói xong cổ tay nhẹ nhàng nhất chuyển, chùy thủ cưỡng ép bị bẻ gãy, ngay sau đó chỉ thấy Diệp Thần như quỷ mị xuyên qua trong đám người, một giây sau, những nhân viên tạp vụ này nhao nhao ngã xuống đất mà chết!

"…"

Thấy cảnh này Đỗ Mỹ Mỹ trợn tròn mắt, nàng biết Diệp Thần là võ tu, nhưng không nghĩ tới đối phương lợi hại như vậy, trong khoảnh khắc đã giải quyết những người này.

Râu quai nón cũng biểu lộ phức tạp nhìn xem Diệp Thần, nửa ngày không biết nên nói cái gì.

"Làm sao, được tôi cứu xong ngay cả câu tạ ơn đều không có?"

Diệp Thần trở lại ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, vểnh chân lên ngồi bắt chéo, một mặt nghiền ngẫm mà nhìn xem râu quai nón còn ngốc đứng tại chỗ.

"Cảm, cảm ơn!"

Lúc này râu quai nón đã thành 'Huyết hồ lô', nhưng hắn thấy Đỗ Mỹ Mỹ quỳ gối trước mặt Diệp Thần, hắn cũng nghiêm túc cưỡng ép chịu đựng đau nhức kịch liệt quỳ xuống!

Bình Luận (0)
Comment