Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 456 - Chương 456. Mời Ăn Kẹo (Thượng)!

Chương 456. Mời ăn kẹo (thượng)! Chương 456. Mời ăn kẹo (thượng)!

Cái này không phải kẹo a, rõ ràng là 'Viagra' siêu mạnh mẽ, người bình thường ăn một viên đều có thể giày vò cả đêm, nếu là ăn hết cả mười mấy viên này chỉ sợ không cần nói cũng biết.

Nhưng hết lần này tới lần khác đối mặt với dáng dấp giống như cột điện của Kim Cương, Diệp Tinh Cầu ngay cả tâm tư phản kháng đều không đề lên nổi, chỉ có thể nhận sợ nói:

"Hai vị hảo hán, hai vị có phải đòi tiền hay không? Muốn bao nhiêu nói số, ta tuyệt cho, chỉ cần hai vị chịu khó bỏ qua cho ta là được, như thế nào?"

Chỉ cần mình có thể an toàn rời khách sạn, nhất định sẽ không bỏ qua hai gia hỏa này, Diệp Tinh Cầu oán hận nói trong lòng.

"Muốn để chúng ta bỏ qua cho ông, vậy thì thành thật khai báo!"

Ảnh Tử lạnh lùng nhìn xem Diệp Tinh Cầu, hỏi:"Tại sao muốn phái người đối phó điện chủ?"

"Cái gì điện chủ? Ta không biết cậu vừa nói cái gì, có thể nhắc nhở chút được không?"Diệp Tinh Cầu một mặt mộng bức.

"Diện chủ chúng ta cũng họ Diệp!"Kim Cương to miệng nói.

"Diệp Thần?"

Diệp Tinh Cầu sợ đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, không nghĩ tới tiểu tử này thế mà chủ động xuất thủ với mình, lá gan cũng quá lớn đi!

"Ông đến cùng nói hay không, đừng nên khiêu chiến sự chịu đựng của chúng ta!"Ảnh Tử lạnh lùng nói.

"Cái này"

Diệp Tinh Cầu do dự, hắn cũng muốn cân nhắc lợi hại, có một số việc nói ra sẽ phải gánh chịu hậu quả.

"Ảnh Tử, tôi thấy sớm trực tiếp xử lý lão già này cho nhanh, cùng hắn nói lời vô dụng làm gì a!"Kim Cương nhíu mày, nói xong đi đến trước mặt Diệp Tinh Cầu, một cái tay nắm cái cằm hắn, một cái tay khác làm bộ muốn đem đống thuốc đổ vào trong miệng hắn.

"Nói, nói"

Diệp Tinh Cầu dọa đến hồn phi phách tán, cố gắng từ trong cổ họng gạt ra mấy chữ.

"Kim Cương, khoan đã!"Ảnh Tử giơ tay lên một cái.

"Thật phiền phức!"

Kim Cương nói xong buông tay ra, hung hăng trừng Diệp Tinh Cầu một chút, cảnh cáo nói:"Lão già, ông tốt nhất đừng có giở trò, nếu không sẽ chết rất thảm!"

"…"

Diệp Tinh Cầu vừa vội vừa tức, mình rõ ràng mới tuổi hơn bốn mươi, làm sao lại thành 'Lão già' ?

"Nói đi, tại sao muốn hại điện chủ chúng ta?"Ảnh Tử hỏi.

"Đúng đúng Cốc gia!"

Sau một hồi cân nhắc, Diệp Tinh Cầu vẫn là quyết định bảo mệnh quan trọng, lúc này đã triệt để toàn đặt xuống.

"Cốc gia?"

Ảnh Tử nghe xong nhíu nhíu mày, không nghĩ tới lại 'Nổ' ra một đại gia tộc!

"Phải nói ta cũng nói rồi, các cậu có thể để cho ta đi được chưa?"

Diệp Tinh Cầu thấy Ảnh Tử không nói lời nào, trong lòng ngược lại có chút không chắc, do dự một chút nói:"Kỳ thật ta cũng là tam thúc Diệp Thần, sở dĩ ra tay với hắn hoàn toàn là Cốc gia bắt buộc, hai cậu đi đối phó Cốc gia đi!"

"Cẩu thí! Điện chủ làm sao có thể có dạng tam thúc như ông!"

Kim Cương một bàn tay đập vào trên đầu Diệp Tinh Cầu, Diệp Tinh Cầu cảm giác như bị một khối thép tấm đập vào trên đầu, kém chút hôn mê bất tỉnh.

"Kim Cương, chúng ta đi!"

Ảnh Tử suy nghĩ một chút vẫn là quyết định đem việc này mau chóng nói cho Diệp Thần, thế là đứng dậy đi bên ngoài phòng khách sạn.

"Lão già này làm sao bây giờ, cứ như vậy bỏ qua cho hắn?"Kim Cương không có cam lòng.

"Chỉ cần đừng giết hắn, cậu xem đó mà làm thôi!"

Nếu thật là tam thúc Diệp Thần, Diệp Tinh Cầu chết sống cũng không phải là hắn có thể quyết định.

"Hắc hắc, vậy ông vẫn là ăn kẹo đi!"

Kim Cương nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra một hàm răng trắng noãn, cười nói:"Yên tâm đi, chỉ cần ông đủ nhanh, đi bệnh viện rửa ruột không chết được!"

"Không muốn a! Ngươi, các ngươi không giữ chữ tín!"

Diệp Tinh Cầu sợ tè ra quần, nhưng vô luận hắn giãy giụa như thế nào, cuối cùng vẫn bị Kim Cương cưỡng ép nhét vào miệng mười mấy viên 'Viagra'.

Ninh Châu.

Mãi mới chờ đến lúc An Khả Hân hát xong một ca khúc cuối cùng, lúc này đã là mười giờ đêm, nhưng vẫn còn có rất nhiều người xem mãi không muốn rời đi.

"Nàng dâu, buổi hòa nhạc cũng xem hết, nếu không chúng ta về phía sau đài nhìn Ngũ sư tỷ một chút đi, không phải là em cũng muốn xin chữ ký của nàng sao?"Diệp Thần cười nói.

"Giờ em lại muốn về nhà!"

Tô Tuyết Di ngáp một cái, kỳ thật nàng căn bản cũng không tin An Khả Hân là sư tỷ Diệp Thần.

Diệp Thần gật gật đầu, trước tiên đem Tô Tuyết Di đưa về nhà, sau đó lại khánh công cho sư tỷ cũng được!

Hai người rời đi sân vận động, Diệp Thần mới vừa lên xe liền nhận được điện thoại của Kiều An Na.

"Sư đệ, ban đêm có thời gian không, Ngũ sư muội muốn đi khách sạn Tứ Hải mở tiệc ăn mừng!"Kiều An Na hỏi.

"Được a, đêm nay đệ sẽ đến!"

"Ân, chúng ta chờ đệ!"

Hai người hàn huyên vài câu lúc này Diệp Thần mới cúp điện thoại.

"Lão công, điện thoại của ai a?"

"Đại sư tỷ, ban đêm chúng ta mở tiệc ăn mừng cho An Khả Hân, nàng dâu, em dứt khoát cùng đi chứ?"Diệp Thần đề nghị.

Nghe xong là Kiều An Na, Tô Tuyết Di cũng không nghĩ nhiều, chỉ nói để Diệp Thần về sớm một chút.

Rời đi sân vận động, Diệp Thần rất mau đưa Tô Tuyết Di về biệt thự, sau đó quay đầu xe chuẩn bị nhanh chóng chạy tới khách sạn Tứ Hải.

Nhưng ngay khi đi qua một con đường nhỏ thưa thớt bóng người, mặt đường nguyên bản lờ mờ đột nhiên lóe lên một đạo cường quang sáng chói khiến người không mở mắt ra được.

Bình Luận (0)
Comment