Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 522 - Chương 522. Tình Yêu Của Liên Tử Anh, K Tiên Sinh!

Chương 522. Tình yêu của Liên Tử Anh, K tiên sinh! Chương 522. Tình yêu của Liên Tử Anh, K tiên sinh!

Đầu trọc thì không có vận tốt như vậy, trực tiếp bị cầu chân khí nện ở ngực, trong nháy mắt hóa thành một bãi tro cốt!

"Trọc ca!"

Đám người dọa đến nhao nhao tránh né, chỉ có Liên Tử Anh thấy thế phát ra một tiếng kêu gào thê lương, không quan tâm vọt tới trước mặt đống tro cốt kia, bịch một tiếng quỳ xuống, mặt mũi tràn đầy lệ rơi, nam nhân 'Âu yếm' của hắn đã chết, không thương tâm mới là lạ chứ!

Ôn Viêm Bân thừa cơ trùng điệp một chưởng vỗ tại đỉnh đầu Liên Tử Anh!

"Phốc!"

Liên Tử Anh phun ra một ngụm máu tươi, thất khiếu chảy máu, nhưng hắn lại bưng lấy một bộ tro cốt của đầu trọc, mỉm cười mà chết.

Hỏi thế gian tình là gì, cứ khiến người thề nguyện sống chết!

Liên Tử Anh đồng tính chi luyến, có lẽ siêu việt rất nhiều vợ chồng chân chính, chân ái của hắn là đầu trọc a!

Có cha con Ôn gia gia nhập, chiến cuộc rất nhanh phát sinh nghịch chuyển, cuối cùng toàn bộ Ngũ Hổ Hồng Bang chiến tử, tiểu đệ còn lại thấy tình thế không ổn cũng sớm chạy.

"Ôn tiên sinh, cám ơn ngài đã cứu Diệp gia chúng ta!"Diệp Thương Hải run run rẩy rẩy đi đến trước mặt Ôn Bát Thiên, không để ý mình là trưởng bối, bái một cái với Ôn Bát Thiên.

"Diệp lão, lão không cần cám ơn ta!"

Ôn Bát Thiên thản nhiên nói:"Là Diệp Thần để cho ta tới bảo hộ vợ chồng Sở Lan, về phần sống chết Diệp gia không liên quan gì đến ta!"

"…"

Người Diệp gia nghe nói như thế đều trầm mặc, nhất là Diệp Tinh Cầu, sắc mặt hắn còn khó nhìn hơn so với ăn phân, con của hắn còn đang trên tay Diệp Thần đâu!

Hôm nay Diệp gia xảy ra chuyện như vậy, xét đến cùng vẫn là Diệp Phi gây họa!

Đúng lúc này bên ngoài truyền đến một trận tiếng còi cảnh sát, ngay sau đó một đoàn cảnh sát vọt vào sân, dẫn đầu chính là người đứng đầu Cục Cảnh Sát Kinh Thành, Tống Dương, người này cũng là chỗ dựa của Hồng Bang ở Kinh Thành.

Nhìn thấy thi thể trên đất, Tống Dương trực tiếp ngăn cản Ôn Bát Thiên, sắc mặt âm trầm nói:

"Ôn tiên sinh, người đều là ông giết?"

"Làm sao, Tống cục trưởng, con mắt nào của cục trưởng thấy là ta giết?"Ôn Bát Thiên nhíu mày, Tống Dương này có giao tình cùng Hồng Bang, hắn cũng là có chỗ nghe thấy.

"Bất kể có phải hay không là, các người đều cùng ta về Cục Cảnh Sát rồi nói sau!"

Tống Dương vung tay lên, mấy cảnh sát sau lưng liền đem mọi người vây lại.

"Tống cục, Diệp gia chúng ta là người bị hại, ngài không thể làm loạn a!"Diệp Lỵ cau mày nói.

"Có phải là người bị hại hay không, đến Cục Cảnh Sát sẽ rõ ràng!"Tống Dương hừ lạnh một tiếng, nói xong quay người chuẩn bị rời đi.

"Nếu như ta không đi theo thì sao?"

Ôn Bát Thiên sẽ không sợ Tống Dương, Ôn gia ở Kinh Thành là như thế nào, ai cũng có thể động sao?

Mặc dù Ảnh Tử cùng Kim Cương không nói chuyện, nhưng cũng không có ý tứ muốn đi, toàn bộ quá trình hai người đều đang đánh điện thoại báo cáo chuyện bên này với Diệp Thần, khả năng Tống Dương nói cái gì đều không nghe thấy.

"Vậy các người chính là đang dùng đẹ dọa người thi hành công vụ, ta có thể đánh chết các người ngay tại chỗ!"

"Có gan ông thử một chút!"

Ôn Viêm Bân tính cách nóng nảy, đã sớm nhịn không được.

"Buồn cười! Dám uy hiếp nhân viên công vụ quốc gia?"Tống Dương nghe vậy giận tím mặt, lúc này đánh mắt với thủ hạ.

Xoát xoát xoát!

Toàn bộ cảnh sát xông tới móc súng lục ra, họng súng đen ngòm nhắm ngay cha con Ôn gia cùng đám người!

"Dừng tay cho ta!"

Thời khắc mấu chốt, Tào Chấn Hưng sải bước đi vào, sắc mặt hết sức nghiêm túc.

"Tào đổng, sao ngài lại tới đây?"

Tống Dương nhìn thấy vị lãnh đạo trực tiếp này, mặt đầy nghi hoặc, chẳng lẽ Tào gia muốn tham gia chuyện này?

"Ta mà không đến là Tống cục sẽ nổ súng đi?"

Tào Chấn Hưng hung hăng trừng Tống Dương một chút, trầm giọng nói:"Chuyện này ta sẽ an bài phân cục thành Nam xử lý, Tống Dương, về trước đi!"

"Cái này"

"Làm sao, lời nói của ta không trọng lượng?"Tào Chấn Hưng nhướng mày.

"Tốt, Tào đổng, vậy tôi đi trước!"

Tống Dương rất không cam tâm, nhưng Tào Chấn Hưng hắn cũng không đắc tội nổi, chỉ có thể oán hận trừng Ôn Bát Thiên một chút, sau đó dẫn người chật vật rời đi.

Vừa ra đại viện Diệp gia, Tống Dương lập tức bấm một số điện thoại.

Rất nhanh, điện thoại tiếp thông, một âm thanh khàn khàn của nam nhân truyền tới:"Tống cục, chuyện thế nào?"

"K tiên sinh, Ngũ Hổ Hồng Bang đã bị mất!"

"Tôi muốn giúp ngài đem kẻ giết người bắt lại, thế nhưng lại bị Tào Chấn Hưng chặn ngang một cước, tôi bị hắn đuổi ra ngoài!"Tống Dương áo não nói.

"Tốt, ta đã biết!"

Đối phương nghe được tin tức này bình tĩnh như trước, chỉ là ngữ khí trở nên lạnh nói:"Giết Ngũ Hổ Hồng Bang của ta, ta sẽ khiến bọn chúng trả giá đắt! Tống cục, một triệu đô la Mỹ ta vẫn là sẽ cho ông, không cần lo lắng!"

"K tiên sinh quá khách khí!"

"Cứ như vậy đi!"

Nói xong, K tiên sinh cúp điện thoại, trong lòng Tống Dương nở hoa, chuyện gì đều không có làm, một triệu đô la Mỹ cứ như vậy đến tay!

Trong sân.

Tào Chấn Hưng có chút hăng hái mà nhìn xem Ôn Bát Thiên, cười nói:"Lão Ôn, ông chừng nào thì có cùng quan hệ tốt như vậy Tiểu Diệp?"

"Lão Tào, Tiểu Diệp cũng không là từ ông có thể hô, tôi"Ôn Bát Thiên cười khổ.

Bình Luận (0)
Comment