Nghe Sakai nói xong, Diệp Thần phảng phất nhìn thấy một bộ kịch gia đình luân lý, trêu chọc nói:
"Sakai, thân thể cha cô muốn đổ cũng là chuyện sớm hay muộn!"
"Diệp tiên sinh, cớ gì nói ra lời ấy?"Sakai sững sờ.
"Cha cô chỉ là người làm ăn phổ thông, mỗi đêm phải ứng phó ba nữ nhân, thân thể có thể không đổ sao?"
"Không!"
Sakai nghe xong cũng không thẹn thùng, ngược lại như một người không việc gì, cẩn thận giải thích nói:
"Ban đêm phụ thân của tôi sẽ chỉ cùng giường với một vị phu nhân, sẽ không làm loạn!"
Diệp Thần nghe vậy dở khóc dở cười, trong lòng tự nhủ người Đảo quốc quả nhiên phóng khoáng, nói về chuyện này vậy mà tùy ý đơn giản như người Hoa trò chuyện việc nhà.
"Trở lại chuyện chính, cô muốn tôi giúp cô thế nào?"Diệp Thần hỏi.
"Yamamoto Ichiro vẫn muốn diệt trừ tôi, cha cũng không thể lại phù hộ tôi."
"Cho nên, khẩn cầu Diệp tiên sinh xuất thủ, mười ngày sau hộ tống tôi về Đảo quốc tổ chức đại hội gia tộc! Đến lúc đó coi như tôi không làm được hội trưởng, Yamamoto Ichiro cũng không thể xuống tay với tôi!"Thái độ Sakai thành khẩn nói.
"Yamamoto Ichiro?"
"Không sai, hắn là đại ca cùng cha khác mẹ của tôi!"
"Thì ra là thế!"
Diệp Thần bừng tỉnh đại ngộ, lại là một cái ân oán hào môn, nghĩ nghĩ hỏi:"Nếu là tôi không muốn giúp cô thì sao?"
"Diệp tiên sinh, chỉ cần ngài có thể giúp tôi, bất kỳ điều kiện gì đều có thể đàm, bao quát cả tôi."Đôi mắt đẹp Sakai chớp động, nhu tình chậm rãi mà nhìn xem Diệp Thần.
"Tôi không có hứng thú với cô!"
Ai ngờ Diệp Thần trực tiếp khoát tay áo, nói thẳng:"Trừ phi cô có thể giúp tôi tìm tới 《 Xi Vưu Thiên Thư 》, nếu không không bàn nữa!"
"Xi Vưu Thiên Thư?"
Sakai nghe xong lập tức cau mày lại.
"Cô biết quyển sách này?"
Sakai khẽ vuốt cằm, chậm rãi nói:"Truyền ngôn cuốn sách này bị Kiếm Thánh Saitō cất giữ, hắn coi như trân bảo, chắc chắn sẽ không giao ra!"
"Cô xác định trên tay người này?"
"Xác định!"
"Vậy thì dễ làm rồi, nếu hắn không chịu giao ra, vậy cướp về thôi!"Diệp Thần cười lạnh nói.
"Diệp tiên sinh, tôi biết ngài là võ tu đỉnh tiêm! Nhưng Saitō cũng rất lợi hại, nhất là kiếm thuật của hắn tại Đảo quốc đánh đâu thắng đó, xem như lầu cao vạn trượng cũng có thể bị hắn một kiếm bổ ra!"Sakai hảo tâm nhắc nhở.
"Mặc kệ hắn mạnh cỡ nào, Xi Vưu Thiên Thư tôi chắc chắn phải có được!"
Diệp Thần ánh mắt kiên định, vì để nhanh chóng tìm tới cửa vào Linh Giới, bất kể hắn là cái cao thủ gì, đều chiến!
"Diệp tiên sinh, vậy là ngài đồng ý giúp tôi?"Sakai ôn nhu hỏi.
"Ân, bất quá cô tốt nhất đừng kiếm chuyện ở Hoa Hạ, bằng không đừng trách tôi trở mặt vô tình!"
"Sakai không dám!"
Đối với Diệp Thần cảnh cáo, Sakai không dám thất lễ, mấy ngày nay nàng tiến hành xâm nhập đào móc đối với tư liệu Diệp Thần, kết quả biết đến càng nhiều, càng phát ra hiện người này không thể trêu vào!
"Tôi đi trước, bản《 Bồ Tát Xử Thai Kinh 》 này tôi cũng nhận luôn!"Diệp Thần nói xong đứng dậy trực tiếp rời đi phòng.
"Diệp tiên sinh, đi thong thả!"
Sakai có chút khom người, đưa mắt nhìn Diệp Thần rời đi.
Lúc này ở bên ngoài phòng, Tô Tuyết Di đang mặt mũi tràn đầy lo lắng đi qua đi lại trong hành lang.
Lâu như vậy, Diệp Thần làm sao còn chưa có đi ra?
Cô nam quả nữ ở trong phòng làm gì?
Nữ nhân Đảo quốc rất phóng khoáng, chẳng lẽ đại móng heo Diệp Thần chịu không nổi dụ hoặc.
Càng nghĩ càng không đúng, Tô Tuyết Di dù sao cũng là nữ nhân, một khi não động mở ra sẽ không thu lại được!
"Ngươi tránh ra, để cho ta đi vào!"
Tô Tuyết Di trong đầu đã xuất hiện hình ảnh Diệp Thần cùng Sakai tán tỉnh, lúc này thở phì phò đi đến trước mặt Takahashi, muốn đẩy hắn ra.
"Tiểu thư đang đàm luận, bất luận kẻ nào không thể quấy rầy!"Takahashi mặt không chút thay đổi nói.
"Quỷ mới đàm!"
Tô Tuyết Di nghe xong càng thêm hồ nghi, cả giận nói:"Ngươi lại không tránh ra, ta liền báo cảnh sát!"
"…"
Takahashi sững sờ, trong lòng tự nhủ nữ nhân Hoa Hạ đều như vậy sao, động đến cái là muốn báo cảnh?
Cũng may lúc này cửa phòng mở ra, Diệp Thần ra vừa vặn nghe được Tô Tuyết Di muốn báo cảnh, không khỏi hỏi:
"Nàng dâu, xảy ra chuyện gì?"
"Hừ!"
Tô Tuyết Di chu miệng nhỏ, quan sát tỉ mỉ Diệp Thần một chút, sau đó ôm chặt lấy hắn giống như cẩu ngửi tới ngửi lui trên người.
"Nàng dâu, nếu không về nhà lão công cho em ngửi đủ?"
"Lão công, nữ nhân kia không động chân đông tay với anh chứ, anh không có để nàng chiếm tiện nghi chứ?"Tô Tuyết Di giọng điệu cay cay, một mặt tức giận hỏi.
"Đương nhiên không có, nàng dâu, em suy nghĩ nhiều!"
Diệp Thần nghe vậy dở khóc dở cười, không nghĩ tới Tô Tuyết Di lại bởi vì việc này đổ nhào bình dấm chua.
Sau khi xác nhận Diệp Thần không có bị 'Chấm mút', Tô Tuyết Di lúc này mới chăm chú kéo cánh tay của hắn, hung hăng thúc giục rời đi nơi này.
Chờ bọn họ vừa đi, Fukada giận đùng đùng chạy vào gian phòng, mặt mũi tràn đầy tức giận nhìn xem Sakai nói:
"Tỷ, tỷ cùng nam nhân Hoa Hạ đáng chết này nói cái chuyện gì? Tại sao muốn thả hắn đi, chẳng lẽ tỷ coi trọng hắn?"
"Fukada, đệ nghĩ rằng chúng ta giữ lại được hắn sao?"
Sakai thần tình lạnh nhạt ngâm trà chậm rãi nói:"Diệp Thần sát tâm cực nặng, đệ có thể còn sống đã tính vạn hạnh!"