Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 624 - Chương 624. Ác Chiến Saitō (Trung)!

Chương 624. Ác chiến Saitō (trung)! Chương 624. Ác chiến Saitō (trung)!

Lúc này, tình cảnh Diệp Thần cũng xác thực không ổn!

Trường kiếm đầy trời, mỗi một lần va chạm cũng giống như đâm vào trên người hắn, đáng giận hơn là Sakai ở bên người, Diệp Thần còn phải ra sức chiếu cố nàng!

"Không được, còn tiếp tục như vậy, không thể không bị lão quỷ mài chết!"

Diệp Thần khẽ cắn môi, một chưởng đẩy Sakai ra, mình thả người nhảy lên bên trong hư không.

Trường kiếm không kịp phản ứng nhao nhao nện ở trên cỏ xanh mơn mởn, oanh một tiếng vang, kiếm khí bá đạo đem mặt đất chém ra từng cái hố sâu to lớn!

"Baka!"

Khi Saitō nhìn thấy Diệp Thần lông tóc không tổn hao gì xuất hiện ở trước mặt mình, lập tức thẹn quá hoá giận, chất vấn:"Tiểu tử Hoa Hạ đáng chết, đến cùng là ai phái ngươi đến?"

"Không có ai bảo ta đến!"

Diệp Thần hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:"Ta chỉ cần 《 Xi Vưu Thiên Thư 》, cầm được tới tay ta sẽ lập tức rời đi!"

"Hừ! Tiểu tử ngươi thật ngông cuồng, hôm nay lão phu sẽ để ngươi nếm thử uy lực Vạn Kiếm Quy Tông!"

Sát ý Saitō dần dần dày, lão đầu đi chân trần bên cạnh thấy thế gấp vội vàng khuyên nhủ:"Saitō-kun, hai hổ đánh nhau tất có một con bị thương, không bằng đem sách cho vị tiểu hữu này đi!"

"..."

Diệp Thần sững sờ, vừa rồi hắn còn đang lo lắng lão đầu đi chân trần sẽ 'Hại ngầm' phía sau, dù sao hắn cùng Saitō là một đám mà, không nghĩ tới thế mà lại giúp mình nói chuyện?

"Baka!"

Saitō nghe xong tức giận tới mức dựng râu, quay đầu hung hăng trừng đi chân trần lão đầu một chút, cả giận nói:

"Kusanagi, ngươi câm miệng cho ta! Hôm nay lão phu không thể không đem tiểu tử này chém thành muôn mảnh!"

Nói xong, Saitō giơ cao hai tay hướng lên trời, đồng thời trong miệng nhanh chóng niệm động lấy một loại chú ngữ nào đó!

Đột nhiên, trên bầu trời cuồng phong gào thét!

Trời xanh mây trắng trong nháy mắt biến thành một mảnh huyết hồng, bên trong trùng điệp ráng mây nhanh chóng hội tụ vô số bóng đen, thời gian dần dần qua hiện ra một thanh trường kiếm to lớn!

Kiếm này dài chừng xe lửa, thân kiếm dưới ánh mặt trời choáng nhiễm sắc đỏ, tản mát ra huyết sắc quang mang loá mắt, nhìn không khỏi làm lòng người sinh sợ hãi.

"Ngọa tào!"

Diệp Thần thấy thế sợ ngây người, nguyên lai mình vẫn nghĩ sai, đây mới gọi là 'Vạn Kiếm Quy Tông'?

"Người trẻ tuổi, ngươi cũng nên cẩn thận!"

Vạn vạn không nghĩ tới, lão đầu đi chân trần lại lên tiếng nhắc nhở Diệp Thần:"Vạn Kiếm Quy Tông chính là bí thuật thượng cổ, uy lực của nó không thể coi thường, võ tu cấp Hóa Thần cũng có thể tuỳ tiện chém giết!"

Diệp Thần thật sâu nhìn lão đầu đi chân trần một chút, luôn cảm thấy hắn giống người nào đó, nhưng cụ thể là ai lại nghĩ không ra......

Ầm ầm!

Cự kiếm trong hư không thế mà đã dẫn phát lôi minh, đếm không hết lôi văn du tẩu trên thân kiếm.

"Can Tương Mạc Tà, ra!"

Thấy tình hình này, Diệp Thần lần đầu triệu hoán ra thượng cổ thần kiếm, lần này đối mặt chính là Saitō, hắn cũng không thể không cẩn thận hành sự!

Tâm niệm vừa động, sau lưng Diệp Thần lập tức hiện ra hai thanh trường kiếm cự hình, một đỏ một lam, thân kiếm màu đỏ nhiệt độ cao, cách xa xa cũng có thể cảm giác được một cỗ khí cực nóng.

Mà thân kiếm màu lam thì hoàn toàn tương phản, thân kiếm hàn khí bức người, khiến người run lẩy bẩy!

"Cái này...... Cái này sao có thể? Dạng thượng cổ thần kiếm như Can Tương Mạc Tà, thế mà nhận chủ?"

Lão đầu đi chân trần hiển nhiên hiểu rõ hơn Hoa Hạ, còn biết Can Tương Mạc Tà!

Saitō thân là Kiếm Thánh Đảo quốc, tự nhiên cũng có thể cảm giác được hai thanh kiếm này không thể coi thường!

"Tiểu tử Hoa Hạ, đi chết đi!"

Saitō diện mạo dữ tợn, chỉ một ngón tay, cự kiếm trong hư không oanh minh, thân kiếm lóe ra hồng quang yếu ớt bay thẳng Diệp Thần!

Giờ khắc này, hư không phảng phất bị vạch phá, bên tai đám người tràn ngập tiếng vang ầm ầm, người tu vi thấp trực tiếp bị tiếng nổ lớn chấn động đến thất khiếu chảy máu!

Ông! Ông!

Can Tương Mạc Tà sau lưng Diệp Thần cảm nhận được khiêu khích, thân kiếm bắt đầu rung động kịch liệt!

Hô!

Can Tương Mạc Tà bỗng nhiên phóng tới cự kiếm Saitō, động lực to lớn thổi lên một trận gió lốc tại chỗ!

"Thật nhiều năm chưa thấy qua quyết đấu như thế, đặc sắc!"

Lão đầu đi chân trần yên tâm thoải mái làm quần chúng ăn dưa, nhìn thấy hai bên đều tế ra đại sát chiêu, nhịn không được ở một bên chậc chậc tán thưởng!

Sakai tránh về trong xe thấy cảnh này, cả kinh tròng mắt đều muốn trợn lồi ra, không nghĩ tới Diệp tiên sinh cường đại như thế, khó trách hắn dám đến tìm Saitō đại nhân gây phiền toái.

Oanh!

Ba thanh cổ kiếm va chạm trong hư không, phát ra một trận tiếng va đập chói tai, ngay sau đó một vòng sóng khí nhiều màu sắc mắt trần có thể thấy, lấy cổ kiếm làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía!

Bành! Bành! Bành!

Kiến trúc trên mặt đất, cây cối bị sóng khí ảnh hưởng, nhao nhao nổ bể ra, trong lúc nhất thời bên trong Trúc Uyển đất đá, gỗ vụn văng tứ phía!

Đệ tử Trúc Uyển bởi vì né tránh không kịp, nhao nhao bạo thể hóa thành từng bãi từng bãi huyết vụ!

Sakai tương đối may mắn, bởi vì nàng trốn ở trong xe, cho nên thân xe nổ tung nàng chỉ là hôn mê bất tỉnh, tính nhặt được một cái mạng!

Bình Luận (0)
Comment