Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 726 - Chương 726. Răng Độc!

Chương 726. Răng độc! Chương 726. Răng độc!

Phốc!

Nghe được cái này hai đối thoại tức cười này, Diệp Thần đều nhịn không được cười.

"Tiểu tử, ngươi cười cái cọng lông!"

Lão Hắc thấy thế cả giận nói"Nếu không phải xem ở phân thượng ngươi còn giá trị ít tiền, hiện tại đại gia ta liền đánh nổ ngươi!"

"Đừng nói nữa, trực tiếp dẫn người đi đi!"

Đồng bọn một bên nói, một bên từ trên thân lấy ra một cái đồ vật dạng ống tiêm, phần đuôi còn có mấy cây lông vũ.

Sưu!

Một tiếng âm thanh phá không vang lên, đồng bọn lão Hắc dùng miệng thổi, cây đồ vật dạng ống tiêm kia lập tức bắn ra mấy cây ngâm châm về phía Phượng Vũ Huyên!

Kết quả, Phượng Vũ Huyên hơi chút xê dịch liền tránh khỏi!

Mặc dù nàng không am hiểu võ học, nhưng dầu gì cũng là đồ đệ lão đầu, tránh né công kích người bình thường quá đơn giản!

"A, nha đầu này giống như có chút công phu a!"Đồng bọn hoảng sợ nói.

"Mỹ nữ, đừng ép ta động thủ! Thức thời theo chúng ta đi, cam đoan về sau các ngươi ăn ngon uống say, nếu không, ta không ngại giết nữ nhân!"Lão Hắc thấy thế từ bên hông móc ra một khẩu súng ngắn đen nhánh, phía trên còn lắp đặt ống giảm thanh.

"Chỉ bằng phá súng trong tay ngươi cũng muốn giết sư tỷ ta?"

Diệp Thần cười lạnh, nói xong thân hình lóe lên thế mà biến mất không thấy!

"Kháo! Người đâu?"

Lão Hắc một mặt mộng bức, một giây sau hắn liền nghe được đồng bạn hét thảm một tiếng, quay đầu nhìn lại chỉ thấy Diệp Thần như quỷ mị xuất hiện ở phía sau bọn họ, đồng bạn bị Diệp Thần bóp cổ xách trong giữa không trung, đang ra sức giãy dụa lấy.

Làm sao Diệp Thần tay giống kìm sắt, tùy ý đồng bạn giãy giụa như thế nào, đều không làm nên chuyện gì!

"Hỗn đản, buông hắn ra!"

Lão Hắc giận tím mặt, đưa tay họng súng nhắm ngay Diệp Thần.

"Nói đi, tổ chức của các ngươi tên gọi là gì, chỗ dựa là ai, mục đích bắt cóc nhiều người như vậy là cái gì?"Diệp Thần lạnh lùng nhìn xem lão Hắc liên tiếp đưa ra cây hỏi.

"Tiểu tử, ngươi đi hỏi Diêm Vương gia đi!"

Lão Hắc giận không kềm được, nói xong cũng bóp cò.

Hưu hưu hưu!

Ba viên đạn cấp tốc vọt tới trên người Diệp Thần, mắt thấy Diệp Thần sẽ xuống mồ, trên mặt lão Hắc không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý.

Nhưng hắn cao hứng không đủ một giây, một giây sau liền rốt cuộc không cười được!

Bởi vì Diệp Thần không chỉ có không chết, mà lại lúc đạn còn cách hắn còn cách một đoạn, tựa như đụng phải tấm thép nhao nhao rơi xuống, đầu viên đạn rơi trên mặt đất đều xẹp

"Ngươi, người là quỷ sao?"Lão Hắc thấy thế dọa đến thẳng nuốt nước bọt.

"Muốn gặp quỷ rất dễ dàng!"

Diệp Thần nhếch miệng lên cười đến rất quỷ dị, nói xong lòng bàn tay nôn lực, tất cả mọi người nghe được một tiếng vang xương đứt gãy.

Răng rắc!

Cổ đồng bọn bị Diệp Thần cưỡng ép bóp gãy.

Bịch!

Diệp Thần buông tay ra, đồng bọn Lão Hắc giống như chó chết ngã trên mặt đất, đã không có hô hấp.

"Vấn đề vừa rồi ngươi vẫn chưa trả lời ta đâu!"Ánh mắt Diệp Thần rét lạnh, từng bước một tới gần Lão Hắc.

"Ngươi, ngươi đừng ép ta!"

Lão Hắc vô ý thức lui về sau đi, bên trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.

"Không trả lời đó là một con đường chết!"Diệp Thần tiếp tục tạo áp lực tâm lý cho lão Hắc.

"Chết thì chết!"

Chẳng ai ngờ rằng, lão Hắc nghe nói như thế thế mà không thèm đếm xỉa, chỉ thấy hàm răng hắn khẽ cắn, một giây sau liền miệng sùi bọt mép ngã xuống đất không dậy nổi, không ra mười giây người liền chết.

Chuyện đột nhiên xảy ra, Diệp Thần muốn ngăn lại đã tới đã không kịp!

"Sư đệ, người này thế nào?"An Khả Hân thấy thế ngây ngẩn cả người.

"Hẳn là lắp răng độc, sư tỷ, đừng đụng hắn!"

Diệp Thần nói xong ngồi xổm người xuống nặn ra miệng Lão Hắc, quả nhiên, bên trong có một cỗ mùi hóa học xông vào mũi, răng độc đã cắn nát, chắc hẳn nọc độc giấu ở bên trong răng.

"Sư đệ, gia hỏa này là cái tổ chức gì, quá tàn nhẫn!"Phượng Vũ Huyên cau mày nói.

"Đệ cũng không rõ ràng!"

Diệp Thần lắc đầu, giờ phút này trong lòng của hắn cũng rất ảo não, không nghĩ tới đối phương lắp răng độc, mình nhất thời chủ quan vậy mà không có sớm phát hiện!

Lão Hắc chết, manh mối cũng đoạn mất, Diệp Thần bất đắc dĩ chỉ có thể báo cảnh, để cảnh sát xử lý việc này.

Xảy ra loại chuyện này An Khả Hân cũng đã mất đi hào hứng du ngoạn, vừa đúng lúc đến buổi trưa, hai nữ nhân không thể không lôi kéo Diệp Thần cùng các nàng đi ăn cái gì.

Rất nhanh, ba người tìm tới một quán sủi cảo, An Khả Hân nói nàng muốn ăn sủi cảo.

Đúng lúc này điện thoại Diệp Thần liền vang lên, xem xét lại là Bạch Vĩnh Chính đánh tới.

"Diệp tiên sinh, tôi đột nhiên nhớ lại, vài ngày trước đã từng có người tới tìm tôi, hi vọng tôi có thể giúp bọn họ bắt cóc một chút nam nữ trẻ tuổi, tôi cảm thấy những người này quá tà môn, cho nên không có đáp ứng!"

"Là ai, còn có thể tìm tới bọn họ sao?"Diệp Thần nghe vậy cau mày nói.

"Tôi có hình của bọn họ, mà lại đầu lĩnh của bọn họ còn mời tôi đi tỉnh thành tham gia một cái hội đấu giá!"

"Lúc nào?"

"Đêm nay!"

"Tốt, ông trước tiên gửi ảnh chụp cho tôi!"

"Biết!"

Bình Luận (0)
Comment