Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 731 - Chương 731. Vĩnh Sinh Hội!

Chương 731. Vĩnh Sinh Hội! Chương 731. Vĩnh Sinh Hội!

Nguyên lai tổ chức này tên gọi 'Vĩnh Sinh Hội' Khiến Diệp Thần cảm thấy kinh ngạc chính là, tổ chức này tại mỗi một cái tỉnh Hoa Hạ đều có chi nhánh, Ngũ Tư Cầm chính là một người phụ trách nhỏ tại Thiên Nam, về cấp trên của nàng.

Chính bản thân Ngũ Tư Cầm cũng không biết là ai, thượng hạ cấp tổ chức này chưa từng gặp mặt, đều là thông qua bưu kiện liên hệ.

Diệp Thần đạt được tất cả tin tức chỉ những thứ này, ngoại trừ biết được danh tự tổ chức, cơ hồ không thu hoạch được gì!

"Giấu còn rất sâu!"Diệp Thần hừ lạnh nói.

"Diệp tiên sinh, nữ nhân này xử trí như thế nào, muốn hay không"Bạch Vĩnh Chính nói đến một nửa, làm cái động tác cắt cổ.

"Không, giữ lại nàng còn hữu dụng! Ông nhìn xem nàng cho tôi, đừng để nàng chạy!"

Diệp Thần nói xong trực tiếp đi hướng hậu đài, rất nhanh, hắn liền trong một gian kho hàng ở phía sau tìm được Diệp Uyển Nhi.

Nơi này bị bố trí thành dáng vẻ phòng giải phẫu, Diệp Uyển Nhi cùng nam tử bị đấu giá kia đang nằm ở trên bàn phẫu thuật, mấy tên bác sĩ mặc y phục giải phẫu, trận địa sẵn sàng chuẩn bị làm công việc tháo bộ phận xuống!

"Ngươi là ai, ai bảo ngươi tiến đến!"

Một bác sĩ đeo kính nhìn thấy Diệp Thần xâm nhập, lập tức tiến lên tức giận quát lớn.

"Chết!"

Diệp Thần đều không có nói nhảm một câu, đối mặt bác sĩ chất vấn hắn vỗ ra một chưởng, bác sĩ lập tức hóa thành một vũng máu sương mù!

Bác sĩ còn lại thấy cảnh này tất cả đều sợ choáng váng, nhát gan chút trực tiếp đặt mông ngồi trên mặt đất.

"Tiên sinh, ngươi, ngươi muốn làm gì?"Một bác sĩ cả gan hỏi.

"Các ngươi đều đáng chết!"

Diệp Thần thanh âm băng lãnh, nói xong đưa tay giương lên mấy đạo kình khí bắn ra, mấy tên bác sĩ không kịp phản ứng nhao nhao ngã xuống đất mất mạng!

"Uyển Nhi!"

Diệp Thần giết những bác sĩ vô lương này, bước nhanh đi đến trước bàn giải phẫu mới phát hiện, Diệp Uyển Nhi đã bị tiêm vào thuốc tê đã hôn mê.

Cũng may Diệp Thần đem một đạo chân khí rót vào trong cơ thể Diệp Uyển Nhi, nàng rất nhanh liền tỉnh lại.

Diệp Uyển Nhi chậm rãi mở hai mắt ra, trong mơ mơ màng màng nàng phảng phất thấy được Diệp Thần, Diệp Uyển Nhi lúc này nhịn không được khóc ra thành tiếng

"Ô ô ca, làm sao anh lại chết?"

"Nha đầu ngốc, ai nói anh chết đi?"Diệp Thần nghe xong kém chút thổ huyết, tình cảm cô nàng này còn tưởng rằng mình chết đâu?

"Em, em không chết sao?"

"Đương nhiên, em sờ sờ người chết lại có nhiệt độ sao?"Diệp Thần dở khóc dở cười, đành phải đem tay Diệp Uyển Nhi áp vào trên trán mình.

Diệp Uyển Nhi cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Diệp Thần, lúc này mới tỉnh táo lại, mặt mũi tràn đầy vui vẻ nói

"Ca, chúng ta thật không chết sao!"

"Ách Uyển Nhi, anh đi trước đi!"

Diệp Thần tức xạm mặt lại, đem Diệp Uyển Nhi đỡ xuống bàn giải phẫu, vừa mới chuẩn bị rời đi đã thấy Diệp Uyển Nhi chỉ vào nam tử kia nói

"Ca, anh mau cứu hắn đi!"

"Suýt nữa quên mất!"

Diệp Thần gật gật đầu, cong ngón búng ra một đạo kình khí bắn vào trong cơ thể nam tử, rất nhanh nam tử liền tỉnh lại.

"Tôi, tôi không chết?"

Sau khi nam tử tỉnh lại ngắm nhìn bốn phía, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nhìn xem Diệp Thần cùng Diệp Uyển Nhi.

"Anh bạn, đi nhanh lên đi, về sau đi ra ngoài cẩn thận một chút!"

Diệp Thần nói xong cũng không có lại phản ứng nam tử, dù sao vốn không quen biết, có thể cứu hắn đã không tệ!

Từ phòng giải phẫu rời đi, Diệp Thần mang theo Diệp Uyển Nhi trở lại phòng bán đấu giá, lại nhìn thấy Bạch Vĩnh Chính đã đem Ngũ Tư Cầm giẫm tại dưới lòng bàn chân, ngực cắm một thanh chủy thủ sắc bén, máu tươi đang từ vết thương không ngừng tuôn ra.

"Lão Bạch, ông làm gì vậy?"Diệp Thần thấy thế nhíu mày hỏi.

"Diệp tiên sinh, vừa rồi con đàn bà này còn nghĩ chạy, tôi ra tay nặng một chút"Bạch Vĩnh Chính lúng túng nói.

"Quên đi, chúng ta đi thôi!"

Diệp Thần liếc qua Ngũ Tư Cầm mất đi sức sống, để Bạch Vĩnh Chính lục soát một chút, từ trên người nàng tìm tới một cái điện thoại di động, cùng một cái đồ vật cùng loại chìa khóa xe, phía trên có cái nút màu đỏ.

"Đây là cái quỷ gì?"

Bạch Vĩnh Chính nói xong cũng nhấn xuống nút màu đỏ.

"Đừng ấn!"

Diệp Thần còn chưa kịp ngăn lại, con hàng Bạch Vĩnh Chính này đã ấn mất.

Oanh!

Một tiếng nổ vang!

Thân thể Ngũ Tư Cầm trực tiếp nổ tung, huyết nhục văng tung tóe nổ thành cặn bã, trong phòng đấu giá nháy mắt khắp nơi đều là huyết nhục còn sót lại.

Cũng may Diệp Thần có chân khí hộ thể, hắn cùng Diệp Uyển Nhi lông tóc không tổn hao gì, một giọt máu đều không có tung tóe trên người, mà Bạch Vĩnh Chính thì xui xẻo, trực tiếp bị sóng khí lật tung ra ngoài đến mấy mét, nặng nề mà đập xuống đất, cánh tay đều té gãy!

"Kháo!"

Bạch Vĩnh Chính chịu đựng kịch liệt đau nhức từ dưới đất bò dậy, nhìn xem cả phòng huyết tinh nhịn không được văng tục nói.

"Ọe!"

Diệp Uyển Nhi trực tiếp bị một màn này làm cho buồn nôn, nhịn không được liên tục nôn mửa tại chỗ.

"Đi thôi!"

Sắc mặt Diệp Thần nghiêm túc, không nghĩ tới 'Vĩnh Sinh Hội' cài bom trong cơ thể người nhà, thật mẹ nó hung ác!

"Đàn bà thúi, chết đều chán ghét như vậy!"

Bạch Vĩnh Chính hùng hùng hổ hổ đi theo Diệp Thần rời đi, bất quá tài xế lúc lái về Ninh Châu đổi thành Diệp Thần, cánh tay của hắn đã gãy mất không làm được gì.

Bình Luận (0)
Comment