"Xin hỏi các người có hẹn trước không?"Nhân viên lễ tân hỏi.
"Hẹn trước cái gì? Chúng ta là Tô gia, có hợp tác cùng tập đoàn các người!"
Tô Triết lộ ra rất không kiên nhẫn, chỉ là một cái nhân viên lễ tân cũng dám ngăn cản hắn, thật sự coi mình là tổng giám đốc sao?
"Nguyên lai là Tô gia a!"
Nhân viên lễ tân bừng tỉnh đại ngộ, lập tức giả vờ đang giải quyết công việc, nói thẳng:
"Thật xin lỗi, Kiều tổng bề bộn nhiều việc không có thời gian tiếp đãi khách!"
"Cô không hỏi một tiếng, làm sao biết Kiều tổng không có thời gian?"
Tô Triết rất nổi nóng, hắn cảm giác mình bị nhân viên lễ tân miệt thị, loại cảm giác này rất khó chịu.
"Tô tiên sinh, Kiều tổng cố ý đã thông báo, hôm nay ai cũng không gặp, không chỉ là Tô gia!"Nhân viên lễ tân thản nhiên nói.
"Cô nương, ta là người của tỉnh thành Trương gia, chẳng lẽ Kiều tổng cũng không tiếp ta sao?"Trương Tú trầm giọng nói.
"Thật có lỗi, bất kể là ai Kiều tổng cũng không gặp!"
"…"
Trương Tú nghe xong mặc dù nổi nóng, nhưng người ta nói ai cũng không gặp, mình cũng không thể xông vào đi?
"Đã như vậy, ngày mai chúng ta lại đến đi! Cháu ngoan, chúng ta đi!"
Trương Tú nói xong muốn đi, kết quả vừa mới quay người liền thấy một cái thân ảnh quen thuộc, chỉ thấy Diệp Thần nhanh chân hướng bên này đi tới.
"Họ Diệp, sao ngươi lại tới đây?"
Tô Triết thấy là Diệp Thần, lúc này nổi nóng nói:"Ngươi quá hèn hạ, vậy mà theo dõi chúng ta?"
"Ngươi có bị bệnh không, ai theo dõi ngươi?"
Diệp Thần khinh thường nhếch miệng, một mặt nghiền ngẫm mà nhìn xem người một nhà này, xem ra bọn họ là không giữ được bình tĩnh, đến tìm sư tỷ đàm phán.
"Tiểu tử nông thôn chính là không có lễ phép, nhìn thấy trưởng bối của mình cũng không biết lễ phép chào hỏi một tiếng!"Tô Trọng Hải hừ lạnh nói.
"Không phải ông gọi tôi là tiểu tử nông thôn không có lễ phép sao?"Diệp Thần hỏi lại.
"Cậu"
"Diệp tiên sinh, ngài đã tới!"
Nhân viên lễ tân nhìn thấy Diệp Thần, ngọt ngào hô một tiếng, thái độ hoàn toàn trái ngược so với lúc trước nói với người Tô gia.
"Mỹ nữ, cô biết họ Diệp?"Tô Triết mở to hai mắt nhìn.
"Diệp tiên sinh là hảo bằng hữu của Kiều tổng chúng tôi, đương nhiên tôi quen biết!"
Lời vừa nói ra, cha con Tô Triết cùng Trương Tú đều trợn tròn mắt, không nghĩ tới tên nhà quê này thật nhận biết Kiều An Na.
Diệp Thần cũng lười lãng phí thời gian, hắn đến tìm Đại sư tỷ đi ăn cơm trưa.
"Kiều tổng ở phía trên đi?"Diệp Thần hỏi nhân viên lễ tân.
"Ở trên, Diệp tiên sinh lên đi!"Nhân viên lễ tân cười nhẹ nhàng trả lời.
"Kháo! Không phải mới vừa co nói Kiều tổng không gặp ai sao?"Tô Triết nghe xong tức điên lên, cái này mẹ nó không phải đối đãi khác nhau sao?
"Đúng vậy a, nhưng không bao gồm Diệp tiên sinh!"
Nhân viên lễ tân ghét bỏ nhìn Tô Triết một chút, thản nhiên nói:"Kiều tổng đã phân phó, gặp Diệp tiên sinh như gặp bản nhân nàng, hiểu không?"
"…"
"Hôm nay biểu hiện không tệ, lần tới tôi sẽ để sư tỷ tăng lương cho cô!"Diệp Thần thưởng thức nhìn thoáng qua nhân viên lễ tân, nói xong quay người đi vào thang máy.
"Tạ ơn Diệp tiên sinh!"
Nhân viên lễ tân nghe được Diệp Thần nói như vậy sướng đến phát rồ, lúc này quyết định cơm trưa cho mình thêm cái đùi gà xem như ban thưởng!
"Hừ! Tiểu nhân đắc chí!"
Trương Tú thấy Diệp Thần đều có thể đi lên gặp Kiều An Na, mà bọn họ lại bị ngăn tại dưới lầu, tức giận đến mặt mo đỏ bừng.
"Cháu thấy tên họ Diệp cùng Kiều An Na khẳng định có gian tình, Tô Tuyết Di bị đội nón xanh!"Tô Triết oán hận nói.
"Đi, về nhà lại nói!"
Trương Tú tức giận thì tức giận, nhưng ở tập đoàn Kiều thị nàng cũng không dám làm loạn, bằng không đã sớm chửi ầm lên.
Văn phòng Tổng giám đốc.
Kiều An Na cùng Nhan Thanh đang nghiên cứu tân dược, đột nhiên nghe phía bên ngoài có người gõ cửa.
"Tiến đến."
Kiều An Na nói xong ngẩng đầu xem xét, chỉ thấy Diệp Thần cười hì hì đi đến.
"Tiểu sư đệ, nhìn dáng vẻ mặt mày hớn hở của đệ kìa, có phải là có chuyện tốt gì a?"Kiều An Na mỉm cười nói.
"Có thể bồi hai vị sư tỷ xinh đẹp ăn cơm, chẳng lẽ không phải chuyện tốt sao?"Diệp Thần nghiêm trang nói.
"Bớt lắm mồm!"
Nhan Thanh nhìn chằm chằm Diệp Thần, một mặt cười xấu xa nói:"Nhìn dáng vẻ của đệ hồng quang đầy mặt, có phải là tối hôm qua Tô Tuyết Di cho đệ lên giường tưới tắm đúng không?"
"Khụ khụ, sư tỷ, tỷ đều có thể nhìn ra a?"
Diệp Thần mặt mo đỏ ửng, gãi đầu một cái cười khổ nói:"Coi như lên giường thì như thế nào, Tiểu Tuyết đều không cho đệ đụng nàng, ài!"
"Phốc phốc!"
Kiều An Na nhìn dáng vẻ xấu hổ của Diệp Thần nhịn không được cười ra tiếng.
"Tiểu tử ngốc, đã ngủ chung là phải chủ động! Nàng là nữ nhân, đệ là nam nhân, vậy đệ phải chủ động kéo nàng xuống a!"
"Thì ra là thế! Nhị sư tỷ, nghe vua nói một buổi hơn hẳn đọc sách mười năm!"Diệp Thần bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai là mình không đủ 'Thô bạo' ?
"Nhan Thanh, muội dạy hư tiểu sư đệ!"
"Người ta vẫn là ngây thơ thiếu nam, đừng đem hắn biến thành lão tài xế!"Kiều An Na phì cười không thôi.
"Muội thật tâm dạy hắn, miễn cho tiểu tử này đến lúc đó luống cuống tay chân, bận rộn nửa ngày cũng không biết nên làm cái gì!"Nhan Thanh hé miệng cười một tiếng.
"Ách"
Tốc độ của nhị sư tỷ thật nhanh a, có thể chậm lại một chút được không?