Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta ( Dịch )

Chương 804 - Chương 804. Đi Hải Vực!

Chương 804. Đi hải vực! Chương 804. Đi hải vực!

"Thiết Trụ, cậu quên hai ta là cùng nhau tắm bùn lớn lên?"

Một thôn dân không cam lòng nhìn xem Âu Thiết Trụ, ý đồ để Âu Thiết Trụ đổi ý.

"Tôi đương nhiên nhớ kỹ!"

Âu Thiết Trụ úng thanh nói"Cậu đi tiểu, tôi tắm bùn, đời này đều quên không được!"

"..."

Thôn dân mặt mo đỏ ửng, lập tức á khẩu không trả lời được!

Những người khác mặc dù có chút thất vọng, nhưng chuyện đã xảy ra hôm nay bọn họ đều nhìn ở trong mắt, ngay cả Âu Cường đều sợ Âu Thiết Trụ, ai dám cùng hắn đối nghịch?

"Lý lão ca, ban đêm nhà ta giết gà, đến uống một chén đi, ta rất lâu không có cùng nhau ăn cơm đi!"

Lập tức có thôn dân bắt đầu nịnh bợ lão Lý đầu

Ầm ầm!

Mộ Dung Kiệt lái xe đi qua, Âu Thiết Trụ cẩn thận từng li từng tí đem mẫu thân đặt ở ghế sau xe, rất nhanh liền rời đi Âu gia thôn.

Trên nửa đường, điện thoại di động Diệp Thần vang lên, xem xét là Tào Viện Triều đánh tới liền nhận nghe điện thoại.

"Chú Tào!"

"Diệp Thần, cậu còn đang Kim Lăng sao?"Tào Viện Triều giọng nói vô cùng vì nghiêm túc.

"Đúng vậy a, xảy ra chuyện gì?"Diệp Thần gật đầu.

"Tổng Tham tác chiến lữ Cù Dĩnh mất tích tại Hoàng Hải, mất tích cùng một chỗ với nàng còn có một chi đặc chiến đội đông bộ chiến khu!"

Tào Viện Triều đem sự tình đơn giản giảng thuật một lần, nguyên lai Cù Dĩnh không phục Diệp Thần, tự tiện hành động đi hải vực đông bộ điều tra sự tình hải quân bị tập kích, kết quả là xảy ra chuyện!

"Diệp Thần, có chuyện cậu khả năng không rõ ràng!"Tào Viện Triều trầm giọng nói"Cha của Cù Dĩnh, là thủ trưởng Tổng Tham Cù tư lệnh!"

"Khó trách tùy hứng như thế, nguyên lai là quan nhị đại!"

Diệp Thần nhếch miệng, người thất thường quá mức ăn thiệt thòi cũng không đủ là lạ.

"Thượng cấp phi thường trọng thị chuyện này, đã hợp thành liên hợp đội tìm kiếm cứu nạn! Mặt khác, Cù tư lệnh tư nhân gửi điện thoại cho ta, bức thiết hi vọng cậu có thể giúp hắn tìm về nữ nhi!"

Tào Viện Triều dừng một chút tiếp tục nói"Ta đã để Tào Dương đi Kim Lăng tìm cậu, hẳn là lập tức tới ngay!"

"Tốt a, tôi đã biết!"

Diệp Thần hàn huyên vài câu, lập tức cúp điện thoại nói với Âu Thiết Trụ"Thiết Trụ, tôi muốn đi Đông Hải một chuyến, cậu trước đưa bác gái về Ninh Châu, tôi để Viên Vũ an bài!"

"Thần ca, chuyện gì a, tôi đi chung với cậu đi!"Âu Thiết Trụ úng thanh nói.

"Diệp Thần, liền để Trụ Tử theo cậu cùng một chỗ đi, tôi chờ các cậu làm xong việc rồi đi không muộn."Lý Xuân Hoa nói.

"Vậy được rồi!"

Diệp Thần làm sơ suy nghĩ đồng ý, để Mộ Dung Kiệt tìm khách sạn.

Thu xếp tốt mẫu thân Âu Thiết Trụ, điện thoại Tào Dương cũng đánh tới, phát cho hắn Diệp Thần cái định vị, chỉ chốc lát Tào Dương liền dẫn một đội viên đội đặc chiến chạy tới.

"Lão Diệp!"

Tào Dương vừa thấy mặt liền cho Diệp Thần cái gấu ôm, cười nói"Tiểu tử cậu lâu như vậy cũng không gọi điện thoại cho tôi, có phải là quên tôi đi?"

"Gần nhất việc vặt phong phú, cho nên không có liên hệ!"

Diệp Thần cười nhạt một tiếng, lập tức giới thiệu Âu Thiết Trụ cho Tào Dương, về phần Mộ Dung Kiệt hắn đều không cần giới thiệu, Tào Dương đã sớm quen biết, chỉ là quan hệ.

"Anh bạn, cậu rất tráng a!"

Tào Dương nhìn Âu Thiết Trụ trước mắt giống như cột điện, không khỏi cảm khái nói"Kim Cương đều nhỏ một vòng so với cậu đi?"

"Lão Tào, chúng ta đừng lãng phí thời gian, để người cậu đều trở về đi!"Diệp Thần nhìn xem một đám đặc chiến đội viên nói.

"Diệp huấn luyện viên, làm gì để chúng tôi đi với a!"

Người đặc chiến đội cùng Diệp Thần cũng là bạn cũ, nghe được Diệp Thần để bọn họ đi, lập tức đều không vui.

"Hành động lần này phải đối mặt không phải nhân loại, súng pháo trong tay các cậu đối với nó vô dụng, đi tôi ngược lại sẽ phân tâm chiếu cố các cậu, đi thôi, đây là mệnh lệnh!"Diệp Thần nói thẳng.

"Vâng!"

Cứ việc đội viên đặc chiến không quá vui lòng, nhưng Diệp Thần lên tiếng ai cũng không dám đưa ra dị nghị.

"Lão Diệp, cậu nói không phải nhân loại, đó là cái gì?"Tào Dương hiếu kì hỏi.

"Hải Linh!"

"Hải Linh là cái quỷ gì?"

"Tối nay lại giải thích với cậu đi, chúng ta bây giờ liền đi Đông Hải!"

Diệp Thần đưa tay nhìn đồng hồ, lập tức mặt trời liền xuống núi, hi vọng có thể trước lúc trời tối tìm tới Cù Dĩnh.

Đám người hợp lại kế, Mộ Dung Kiệt gọi điện thoại cho ca ca, sau đó một đoàn người lái xe trực tiếp chạy tới hải vực đông bộ gần nhất.

Trên đường, Tào Dương lại nhận được một điện thoại, hắn kết nối điện thoại nói không có vài câu sắc mặt liền kéo sụp đổ!

"Hùng Sư trưởng, chúng ta đã xuất phát!"Tào Dương sắc mặt âm trầm nói.

"Lẽ nào lại như vậy!"

Điện thoại đầu kia truyền tới một thanh âm tức giận"Tào Dương, cậu nghĩ kháng lệnh sao? Đừng quên, ta là người phụ trách công việc cứu lần này, ta lệnh cho ngươi lập tức dừng lại, chờ người của chúng ta cùng một chỗ hành động!"

"Tốt a!"

Tào Dương cắn răng, nói xong thở phì phò cúp điện thoại.

"Lão Tào, điện thoại của ai có thể đem cậu tức thành dạng này?"Một bên Diệp Thần hiếu kì hỏi.

"Lão Diệp cậu biết, chú của Hùng Hi Nguyên, Hùng Duệ! Tổng tham tác chiến bộ tham mưu!"

"Hắn mới từ Kinh Thành xuất phát, để chúng ta dừng xe chờ hắn!"Tào Dương hừ hừ nói.

Bình Luận (0)
Comment