Chúng Sinh Đường.
Người đến khám bệnh bốc thuốc cũng là nối liền không dứt.
Diệp Thần rất nhanh liền lái xe đuổi tới, vừa xuống xe còn không có vào cửa một cỗ mùi thảo dược thơm ngát liền xông vào mũi.
"Chỉ cần người trên đời không bệnh, lo gì trên kệ thuốc sinh bụi."
"Có thể treo lên câu đối này, Tôn Trường Sinh cũng coi như hạng người y đức cao thượng."
Diệp Thần nhìn xem bảng hiệu chữ vàng treo ở cổng cười nhạt một tiếng, vừa nói vừa đi vào y quán
"Tiên sinh, ngài đến khám bệnh hay là bốc thuốc?"Một cô gái xinh đẹp mặc áo khoác trắng tiến lên chào đón, cười nhẹ nhàng mà nhìn xem Diệp Thần hỏi.
"Tôi đến mua thuốc!"
"A, ngài muốn mua gì thuốc, có đơn thuốc của thầy thuốc sao?"
"Không có, tôi muốn mua Linh Chi Ngàn Năm!"Diệp Thần lắc đầu.
"…"
Sắc mặt nữ hài nguyên bản còn có nét tươi cười, vừa nghe thấy câu này trong nháy mắt liền thay đổi, nghiêm mặt nói:
"Tiên sinh, bên trong tiệm thuốc chúng ta không có Linh Chi Ngàn Năm!"
"Không đúng sao, tôi nghe người ta nói Chúng Sinh Đường có a, hay đó là trấn điếm chi bảo của các người a!"Diệp Thần sững sờ, tên Bạch Ngọc Thần kia cũng không dám lừa gạt mình đi?
"Tôi nói không có là không có, nếu tiên sinh không xem bệnh, liền mời rời đi!"Nữ hài khẽ cau mày lại, trực tiếp hạ lệnh trục khách.
"Nếu không cô gọi Tôn Trường Sinh ra đây, tôi hỏi hắn được không?"
"Lớn mật! Tên của gia gia há là thứ mà người ngoài như cậu có thể gọi!"Nữ hài nghe xong lập tức mở to hai mắt quát lớn.
Mộ cái trừng mắt như thế không khỏi làm Diệp Thần run người.
Đúng lúc này, cửa tiệm đột nhiên truyền đến một trận huyên náo!
"Tránh ra, mau tránh ra!"
Vừa dứt lời, mấy tên công nhân kiến trúc mặc đồ rằn ri đầu đội nón bảo hộ đầy mồ hôi giơ lên một cái cáng cứu thương vọt vào.
Diệp Thần quay đầu tập trung nhìn vào, chỉ thấy trên cáng cứu thương nằm một người nam tử trung niên, chỗ khớp bắp chân phải của hắn máu me đầm đìa, trong đó có một xương cốt đoạn trắng hếu giống như cây gai đồng dạng trần trụi bên ngoài, nhìn khiến da đầu run lên!
Không ít người nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, đều nghiêng đầu đi không còn dám xem lần thứ hai!
"A đau quá a!"
Nam nhân trên cáng cứu thương thống khổ kêu thảm, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu đã sớm làm ướt toàn thân của hắn.
"Thầy thuốc, cứu mạng a! Nhanh mau cứu hắn đi!"
Cáng cứu thương được mang lên trước mặt chỗ ngồi của thầy thuốc, một công nhân có làn da ngăm đen mặt mũi tràn đầy lo lắng nói với thầy thuốc.
"Hắn làm cái gì, làm sao lại thành dạng này?"
Thầy thuốc Chúng Sinh Đường nhìn thấy người bị thương, lông mày cũng nhíu lại.
Đầu gối người bị thương đã hoàn toàn tróc ra, toàn bộ bắp chân phải gần như chỉ dựa vào một chút da thịt nối lại với nhau, có thể nói hoàn toàn đứt gãy.
"Thầy thuốc, chúng ta đều là công nhân xi măng, hắn không cẩn thận ngã xuống từ lầu ba té gãy chân, cầu ngài tranh thủ thời gian giúp hắn nối chân lại a!"Người công nhân cuống quít giải thích nói.
"Cái này không tốt lắm a!"
"Ta đề nghị các người vẫn là tranh thủ thời gian đưa hắn đi bệnh viện, có thể phải cắt bỏ!"Thầy thuốc lắc đầu.
Xương đùi nam nhân gãy thành ba bốn đoạn, Trung y sao có thể nối được!
"A? Không thể cắt a!"
Người bị thương nghe xong gấp đến độ hốc mắt đỏ bừng, hắn nhìn xem bác sĩ đau khổ cầu khẩn nói:"Con trai tôi sắp lên đại học, hắn còn đang chờ học phí của tôi a, thầy thuốc, ngài không thể cắt bỏ a!"
"Cái này nếu không cắt, tiếp tục chuyển biến xấu sẽ lấy mệnh!"Thầy thuốc cau mày nói.
"Trung y không phải am hiểu nhất là nối xương sao, tôi không sợ đau nhức, thầy thuốc, tôi van cầu ngài!"Người bị thương là một đại nam nhân, trước mọi người khóc lớn lên.
"Thật xin lỗi, xương cốt này chỉ sợ Hoa Đà tới cũng không tiếp nổi!"Thầy thuốc bất đắc dĩ lắc đầu.
"Để tôi đi gọi gia gia!"
Nữ hài mới vừa rồi phát sinh tranh chấp cùng Diệp Thần thấy nam nhân gào khóc nhức đầu không đành lòng, tranh thủ thời gian chạy tới sân sau Chúng Sinh Đường.
"Ai, hiện tại kiếm tiền thật không dễ dàng!"
"Ai nói dễ a, nhất là những công nhân này, vất vả làm một năm, đụng phải một chủ thầu không đáng tin cậy, lúc này một phân tiền tiền lương đều không lấy được!"
"…"
Người người vây xem cũng khe khẽ bàn luận.
"Để tôi tới xem cho!"
Diệp Thần nhíu nhíu mày, hắn nhìn ra được nam nhân này chỉ là dựa vào ý chí kiên cường chèo chống, kỳ thật hắn sớm đã chảy máu quá nhiều, còn như vậy sẽ bị sốc!
"Tiểu tử, cậu là ai? Đây cũng không phải là chỗ đùa giỡn!"Thầy thuốc thấy Diệp Thần đi tới, nhìn hắn tuổi còn trẻ không khỏi nhắc nhở.
"Yên tâm, tôi cũng là Trung y, tôi có thể nối liền xương đùi của vị đại ca này!"Diệp Thần nói.
"Nói đùa cái gì!"
Thầy thuốc nghe xong không khỏi nổi nóng nói:"Bị thương thành dạng này ngay cả ta đều không dám tiếp, cậu là người từ Trung Y Học Viện nào đi ra, cũng dám ở đây làm loạn!"
Diệp Thần lười nhác tranh luận cùng tên thầy thuốc này, hắn quay đầu nói với người bị thương:"Đại ca, nếu như anh tin tưởng lời của tôi, tôi sẽ giúp anh nối xương đùi lại, cam đoan trở lại y như lúc anh chưa bị tổn thương!"