Bé Cưng Trong Điện Thoại Ảnh Hậu

Chương 148

Đối với một người luôn cố chấp chuyện nối dõi tông đường thì không mang họ nhà, bị gia tộc đuổi ra khỏi nhà, chẳng khác nào tuyệt tử tuyệt tôn cả!

 

"Con lại có thể nói ra mấy lời như thế à? Vậy sau này con chết rồi thì chôn ở đâu? Ai đến cúng giỗ con hả!" Ba của Thịnh Diễm kinh ngạc nói.

 

Sau lưng Thịnh Diễm ló ra một cái đầu, giọng vừa mềm vừa dữ nói: "Nói cứ như sau này nuôi dưỡng được Thịnh Diễm ấy! Sau này Thịnh Diễm chết đi, các người có cúng giỗ cho chị ấy chắc? Chẳng lẽ Thịnh Diễm lại không sống được lâu hơn các người sao!"

 

"Cô!" Câu đó vừa nói ra, ba Thịnh Diễm tức đến mức suýt chút nữa ngất xỉu!

 

Sau đó ông ta nhìn về phía người vừa lên tiếng, là một thành viên trong nhóm nhạc nữ của Thịnh Diễm, nghe nói gia thế rất giàu có quyền lực. Dù trong lòng có đến vạn câu chửi rủa, ông ta cũng không dám thốt ra!

 

Dù sao thì chửi con gái ruột là chuyện đương nhiên, chứ con nhà giàu thì không phải loại ông có thể tùy tiện bắt nạt.

 

Thịnh Diễm lại nở một nụ cười quyến rũ như hoa đào tháng ba, chính nụ cười này là thứ mà ba mẹ cô ấy ghét cay ghét đắng, cho rằng con gái như vậy là không đứng đắn khiến họ mất mặt.

 

Nhưng Thịnh Diễm không chỉ cười, còn nói với họ: "Ừm, chị cũng thấy vậy."

 

Ngay lập tức, cơn giận của ông ta bùng nổ, "Hôm nay không đánh mày một trận, mày vĩnh viễn không nhớ được mình họ gì đâu!"

 

Ánh mắt Thịnh Diễm trầm xuống, "Giờ còn muốn đánh con như lúc nhỏ, đánh đến khi con chịu phục à!"

 

Ông ta sững lại một chút, rồi phản ứng ngay, máy quay ở bên cạnh đã đến rất gần, ông ta lập tức dừng tay.

 

Nhưng mẹ Thịnh Diễm lại ngu dốt hơn, liền hung hăng quát lên: "Mày còn nhớ lúc nhỏ bị chúng tao dạy dỗ thế nào không? Vậy thì bây giờ phải ngoan ngoãn nghe lời! Đem hết tiền ra đây!"

 

Ba cô quay đầu lại quát giận dữ: "Câm miệng! Chẳng được việc gì ngoài phá chuyện!"

 

Lúc này, Thịnh Diễm lại phát hiện ra em trai mình có gì đó không ổn, rõ ràng là đến để đòi tiền, nhưng tinh thần lại uể oải, cứ như là thiếu ngủ vậy.

 

Tuy nhiên, chỉ một giây sau, ánh mắt Thịnh Diễm lại bị ba cô ấy thu lại, ông ta rõ ràng thông minh hơn mẹ cô ấy một chút, liền chặt chẽ bám lấy điểm có lợi cho mình mà nói: "Hôm nay ba đến đây là muốn hỏi rõ, có phải con thật sự không nuôi dưỡng ba mẹ nữa không! Muốn làm một đứa con bất hiếu vô lương tâm, còn kéo theo cả thiên hạ mắng ba mẹ mình trên mạng! Con đúng là..."

 

Nghĩ đến máy quay bên cạnh, ông ta nuốt lại câu chửi, "Nói chung, dù sao đi nữa, con cũng nhất định phải đưa cho chúng ta một khoản tiền hằng tháng, đảm bảo cuộc sống tuổi già của chúng ta."

 

"Nhưng tiền chu cấp thì phải đợi đến lúc về hưu mới đưa chứ, giờ còn chưa đến tuổi nghỉ hưu, vẫn có sức lao động mà, sao lại nghĩ tới tiền chu cấp rồi! Mấy người như vậy là không đóng góp cho xã hội, không phù hợp với giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội đâu nha!"

 

Giản Tiếu Tiếu lại ló đầu ra nói liến thoắng một câu, rồi thấy sắc mặt ba Thịnh Diễm đen lại thì lập tức nói tiếp "Nhà tôi vừa có tiền vừa có thế, ông dám mắng tôi hay trừng mắt nhìn tôi, tôi lập tức quay video gửi cho anh trai, anh tôi siêu dữ!"

 

Người anh siêu dữ là Giản Trình lúc này đang hắt xì một cái trong văn phòng.

 

Ba Thịnh Diễm đúng là không dám đụng đến Giản Tiếu Tiếu thật, đến mấy nhà giàu cỡ vừa trong cái thành phố nhỏ của bọn họ ông ta còn không dám động tới thì làm sao dám đụng đến tiểu thư của giới hào môn hàng đầu như Giản Tiếu Tiếu!

 

Ông ta không dám mắng lại, cũng không dám gây chuyện, gương mặt đầy uất ức khiến trong lòng càng thêm phiền muộn đến mức suy nghĩ cũng trở nên rối loạn!

 

Thịnh Diễm thấy ba mình sắp mất kiểm soát đến nơi, liền tiếp tục dẫn dụ, "Hiện giờ hai người vẫn chưa đến mức cần được chu cấp, số tiền đó rốt cuộc là định dùng vào việc gì? Hơn nữa số tiền hai người yêu cầu không hề nhỏ chút nào."

 

"Mày không thấy em trai mày còn phải trả tiền mua nhà à! Còn phải tân trang, mua nội thất nữa chứ! Sau này nó lấy vợ không phải cần sính lễ à! Còn cả đại học nữa! Thành tích nó không tốt, mày chẳng phải nên bỏ tiền mua cho nó một cái bằng đại học chắc!" Mẹ Thịnh Diễm tức đến mất hết lý trí, vừa nghe con gái nói như vậy thì lập tức tuôn ra hết những gì nghĩ trong lòng, không quan tâm đây là nơi nào.

 

"Nhưng ngày trước con cũng không học đại học, bây giờ chẳng phải vẫn kiếm được tiền sao?" Thịnh Diễm nói.

 

"Con gái thì học đại học làm gì! Dù sao cũng là để đi lấy chồng thôi, tiêu bao nhiêu tiền oan uổng! Em trai mày thì khác, nó là con trai nhà họ Thịnh, sau này phải nối dõi tông đường! Nó học xong đại học, mày lại bỏ tiền cho nó vào làm cơ quan nhà nước, thế mới thể diện chứ!" Mẹ Thịnh Diễm tiến lên một bước, tiếp tục nói.

 

Bà ta đã sớm tính toán kỹ càng chuyện tiêu tiền từ lúc biết con gái có thể kiếm được tiền rồi.

 

"Hơn nữa tao với ba mày cũng cần tiền! Còn muốn mua một căn nhà để dưỡng già! Căn nhà đó cũng phải sửa sang nội thất, lại tốn một khoản! Tao nuôi mày lớn từng này, bây giờ mày phải đưa tiền cho tụi tao hưởng phúc! Tao và ba mày đã nghỉ việc rồi, mày không đưa tiền thì sống kiểu gì!"

 

Càng nghĩ càng thấy mình có lý, bà ta nói tiếp "Mày là con gái, trong tay cầm nhiều tiền như thế để làm gì, sau này chẳng phải đều bị nhà chồng vơ vét hết à! Con gái thì phải lo cho nhà mẹ đẻ nhiều hơn! Mày tưởng cầm nhiều tiền gả đi là nhà chồng sẽ coi mày như người nhà chắc? Ở trong nhà người khác, mày vẫn là người ngoài thôi!"

 

Bà ta cứ tưởng mình nói rất có lý, nhưng lại khiến bốn người Giản Tiếu Tiếu và đám phóng viên xung quanh đang quay video phải sững sờ kinh ngạc.

 

"Tư tưởng phong kiến thế này, chẳng lẽ nhà Thanh còn chưa sụp à!" Giản Tiếu Tiếu lớn tiếng nói.

 

Quý Hân Nguyệt hùa theo: "Có người muốn tạo phản nè! Có người đang tuyên truyền tư tưởng phong kiến! Mau mang giá trị cốt lõi ra trấn áp!"

 

Ba mẹ Thịnh Diễm nghe mà chẳng hiểu hai cô nhóc này đang nói gì.

 

Lúc này, mục đích của Thịnh Diễm đã đạt được, cô ấy nhìn về phía phóng viên bên cạnh: "Mọi người cũng thấy rồi đấy, hiện tại ba mẹ tôi hoàn toàn không cần tôi chu cấp, họ chỉ muốn dùng số tiền đó cho việc khác. Vì vậy tôi từ chối đưa tiền, cũng hy vọng các vị có thể đưa tin công bằng."

 

"Con nói vậy là có ý gì hả!" Ba cô ấy giận dữ nói.

 

Đương nhiên rồi, từ nãy đến giờ ông ta vẫn luôn tức giận, càng lúc càng giận, cảm giác bản thân sắp bốc khói ra từ bảy lỗ rồi.

 

Đám phóng viên ban đầu vốn chỉ định đến để ghi hình phỏng vấn, bất kể nội dung ra sao, chỉ cần có tin sốc là được. Mà hành vi cùng lời lẽ kỳ quặc của cặp cha mẹ này lại càng khiến họ mở rộng tầm mắt.

 

Tất nhiên họ sẽ không đứng về phía hai người như vậy.

 

Thịnh Diễm thấy các phóng viên đều gật đầu, lúc này mới quay sang ba mình nói: "Có cư dân mạng nói nội dung livestream của con là bịa đặt, không có bằng chứng thì không thể tin. Hôm nay ba người đến đây, đúng lúc có cả các phóng viên, con muốn để cư dân mạng thấy rõ, rốt cuộc là ai đang nói dối. Là con lòng lang dạ sói, không biết báo hiếu, hay là ba người tham lam vô độ, trọng nam khinh nữ."

 

"Mày!" Bà ta còn định tiếp tục chửi, nhưng Thịnh Diễm ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo, khí thế trong nháy mắt đè ép lên cả ba lẫn mẹ cô ấy.

 

"Con cũng sẽ không gửi tiền về cho bà ngoại và bà nội nữa, dù sao gửi về cũng bị hai người vơ vét hết." Cô ấy lạnh giọng nói.

 

"Thế chẳng phải là bất hiếu à!" Bà ta như nắm được điểm mấu chốt, giọng the thé "Bà ngoại nuôi mày lớn, giờ đã già rồi, mày không nên phụng dưỡng bà à!"

 

Khóe môi Thịnh Diễm khẽ cong, "Vì vậy con đã bàn với em gái, nhân lúc hai người ra ngoài mấy ngày nay đã đưa bà ngoại và bà nội lên viện dưỡng lão ở tỉnh thành. Con nghĩ ở đó, các cụ có thể an hưởng tuổi già."

 

Nói xong, Thịnh Diễm xoay người bước vào cửa bên của trung tâm thương mại, baf ta càng thêm kích động: "Viện dưỡng lão toàn là chỗ hút máu, không ai chăm sóc tử tế đâu! Ở đó sẽ bị đánh chết mất! Mày là kẻ giết người! Mày muốn g**t ch*t bà ngoại và bà nội! Tao phải báo cảnh sát! Để mày vào tù!"

 

Thịnh Diễm nghiêng đầu nói với bảo vệ: "Bọn họ như vậy ảnh hưởng đến hoạt động của trung tâm thương mại, phiền xử lý một chút."

 

Bảo vệ lập tức nói: "Đúng thế, cảm ơn cô Thịnh đã nhắc nhở và thông cảm."

 

Sau đó bảo vệ liền sắp xếp người mời họ ra khỏi quảng trường trước trung tâm thương mại.

 

Thịnh Diễm quay đầu lại nhìn, thấy ba mẹ mình đang giận đến mức dậm chân, còn cả người em trai với ánh mắt âm trầm, cơ thể gầy gò quá mức và bước đi không vững vàng, lòng cô ấy càng thêm nghi hoặc.

 

Thịnh Diễm luôn cảm thấy em trai bây giờ hoàn toàn khác với lúc mình mới rời khỏi nhà, hiện giờ trông như một cái xác không hồn, trên mặt đầy vẻ âm hiểm.

 

Nhưng cô ấy cũng không dừng lại ở gia đình mình quá lâu, nhanh chóng bước vào cửa bên trung tâm thương mại.

 

Khi cánh cửa đóng lại, lại như tách biệt thành hai thế giới.

 

Đám phóng viên lập tức quay về, phải nhanh hơn các bên khác để kịp đăng tin trước!

 

Trong cửa, Thịnh Diễm nhìn bạn bè mình, nở nụ cười chân thành và nhẹ nhõm nhất trong mấy ngày nay, "Tôi thắng rồi."

 

Giản Tiếu Tiếu và Quý Hân Nguyệt lập tức ôm lấy cô, "A ha ha ha, chị giỏi quá đi!"

 

Thịnh Diễm nói: "Hai em cũng rất giỏi."

 

"Đúng không an đúng không ạ!" Giản Tiếu Tiếu nhảy cẫng, "Bọn em đã nói rồi, phải chọc tức họ, khiến họ quên mất mục đích đến đây, quên mất phải dựng hình tượng thảm thương trước truyền thông, bộc lộ bộ mặt thật của họ ra, vậy là xong!"

 

Vu Gian nhìn đám cô gái nhỏ này, mỉm cười đầy hài lòng: "Mấy việc hậu kỳ và dư luận cứ giao cho ba, các con mau lên xe về ký túc xá trước đi, lát nữa fan biết các con còn chưa rời đi, kéo đến vây kín thì phiền lắm đấy."

 

Các cô nàng liền khoác tay nhau đi ra xe.

 

Khi rời đi, ánh mắt của Thịnh Diễm lại vô tình giao với ánh mắt của Bùi Uyển.

 

Lần này, Bùi Uyển không tránh né nữa, nhưng ánh mắt lại lấp lánh bất an, trông có chút luống cuống.

 

Thịnh Diễm lập tức thu hồi ánh nhìn, trong lòng nhẹ nhõm và vui vẻ chưa từng có.

 

Chuyện tình cảm thì cứ để thuận theo tự nhiên, việc trong nhà đã giải quyết xong là tốt nhất rồi.

 

Trên xe về, em gái của Thịnh Diễm gọi video tới.

 

Vừa kết nối, năm cái đầu hiện lên trên màn hình khiến em gái của Thịnh Diễm giật cả mình.

 

Em gái Thịnh Diễm nói: "Chào các chị xinh đẹp!"

 

Giản Tiếu Tiếu và Quý Hân Nguyệt vẫn là hai người chào hỏi nhiệt tình nhất, sau đó em gái Thịnh Diễm xoay camera: "Chị, em đã đón bà ngoại và bà nội ra ngoài rồi, chị xem viện dưỡng lão này có phải trông cũng khá ổn không, em xem qua lịch sinh hoạt hằng ngày cũng rất tốt."

 

Sau khi để Thịnh Diễm xem qua một vòng tình hình viện dưỡng lão, cô gái nhỏ quay camera về phía bà nội và bà ngoại.

 

Hai cụ đều mới ngoài 60 tuổi nhưng trông lại như đã 70-80, đó là do bị con cái hành hạ, sống cuộc sống cơ cực bao năm. Trước khi được đưa vào viện dưỡng lão, họ còn phải lục thùng rác tìm phế phẩm để bán lấy tiền sinh hoạt. Bởi vì tiền Thịnh Diễm và em gái gửi về luôn bị ba mẹ cô ấy lấy sạch, ngay cả đồ mang về cũng bị họ lấy đi.

 

Hai cụ luôn dặn hai chị em đừng gửi tiền hay đồ cho nữa, nhưng họ nghĩ ít nhất cũng có phần nào đến tay bà. Không ngờ ba mẹ lại tham lam đến mức ấy, không để lại chút gì. Có lẽ cũng vì hai bà đều là người cô quả, trong nhà không có đàn ông nên với tư tưởng phong kiến của ba mẹ Thịnh Diễm thì không đáng để nuôi dưỡng.

 

Nhìn hai bà tuy đã già yếu nhưng vì được sống ở chỗ mới mà rạng rỡ vui vẻ, hốc mắt Thịnh Diễm bất giác đỏ lên: "Bà nội, bà ngoại."

 

Hai cụ cũng rất xúc động.

 

Sau bao năm trải qua biết bao khó khăn, hai chị em chính là do hai cụ vất vả nuôi lớn, tình cảm rất sâu sắc. Giờ phút này, họ cũng cảm khái vô cùng: "Không ngờ bà còn có ngày được sống ở chỗ tốt như thế này, tất cả là nhờ cháu gái bà giỏi giang, thật khiến bà yên tâm."

 

Bà nội Thịnh Diễm cũng nói: "Đúng vậy, ba mẹ con không ra gì, con và em phải giữ tiền thật kỹ, đừng để chúng nó cướp mất nữa."

 

Nói đến đây, ánh mắt bà nội Thịnh Diễm lóe lên, rồi lại trở nên kiên quyết: "Thằng em hỗn láo của con ở nhà không chịu làm ăn đàng hoàng, tiền bao nhiêu cũng không đủ cho nó phá. Con đừng ngu ngốc mà đưa tiền cho nó nữa!"

 

Trong lòng Thịnh Diễm càng thêm nghi ngờ, nhưng lúc này không tiện hỏi sâu, chỉ nói với hai cụ: "Từ giờ ngày nào bọn con cũng có thể gọi video cho hai bà, có chuyện gì nhất định phải nói với bọn con. Các nhân viên chăm sóc ở viện dưỡng lão sẽ lo cho hai bà, đừng thấy ngại gì cả nha."

 

Bà ngoại và bà nội nói: "Biết rồi, biết rồi, đóng tiền vào rồi, đắt lắm đó, đương nhiên phải hưởng thụ cho đàng hoàng!"

 

Hai cụ đều cảm thấy có thể sống tuổi già ở một viện dưỡng lão cao cấp như vậy là do tích đức từ kiếp trước.

 

Họ vốn nghĩ với loại con cái như thế, cuộc đời này chẳng có kết cục tốt, may mà có hai đứa cháu hiểu chuyện và hiếu thảo.

 

Thịnh Diễm lại trò chuyện với hai cụ một lúc rồi mới cúp máy.

 

Sau khi tắt video, cô ấy thấy Giản Tiếu Tiếu đang ngồi bên cạnh, mặt mày cau có, lướt điện thoại không ngừng.

 

"Lại sao nữa?" Thịnh Diễm hỏi Giản Tiếu Tiếu.

 

Giản Tiếu Tiếu đổi sang tài khoản phụ, bắt đầu chửi lại cư dân mạng: "Có người mắt mù nói chị đưa bà ngoại và bà nội vào viện dưỡng lão là để hại họ, còn nói viện dưỡng lão toàn ngược đãi người già như thể ngày nào hắn cũng rình rập trước cổng viện dưỡng lão để theo dõi vậy!"

 

Quý Hân Nguyệt lập tức móc điện thoại: "Tớ cũng phải đi cãi nhau, ai đó, đưa ID đây, để xem tớ có chửi chết hắn không!"

 

Vu Gian nhắc: "Nhớ dùng tài khoản phụ." Đây là ranh giới cuối cùng của anh.

 

Video đối chất giữa Thịnh Diễm và cha mẹ cô ấy hôm nay đã được nhiều trang truyền thông đăng tải.

 

Gần đây Thịnh Diễm vốn đang rất được quan tâm, nên mọi người lập tức nhấn xem và cảm thấy cực kỳ ghê tởm với hành vi của ba mẹ cô ấy.

 

【Ba mẹ này mặt dày quá rồi! Mau cắt đứt quan hệ đi!】

 

【Tức điên lên được! Cảm giác nhập tâm quá mạnh! Nhưng vẫn phải nói, Tiếu Tiếu và Hân Nguyệt quá lợi hại! Các thành viên khác của newborn đứng sau Thịnh Diễm như một khối đoàn kết vững chắc!】

 

【Ba mẹ rác rưởi biến đi! Bãi rác cũng thấy bẩn vì các người! P/S: Các em gái đáng yêu quá! Cách các em bảo vệ chị thật ấm lòng!】

 

【Sao có thể nói Thịnh Diễm độc ác được, độc là ở ba mẹ kìa, bọn họ coi Thịnh Diễm là công cụ kiếm tiền đấy chứ! Không bao giờ nên phụng dưỡng loại người này!】

 

【Thịnh Diễm đưa bà ngoại và bà nội vào viện dưỡng lão là đã chứng minh cô ấy có hiếu tâm rồi! Ba mẹ cặn bã thì để con trai kế thừa dòng họ nuôi đi!】

 

【Con gái sinh ra là nước hắt đi à? Vậy thì đi tìm con trai mà nuôi! Đồ ba mẹ rác rưởi!】

 

Tuy vậy, vẫn có một bộ phận hiệp sĩ công lý cho rằng Thịnh Diễm quá tàn nhẫn.

 

【Dù sao thì ba mẹ cũng sinh ra và nuôi cô, sao cô có thể đối xử như thế được!】

 

【Thịnh Diễm bây giờ kiếm không ít tiền chứ gì, vậy mà không đưa ba mẹ lấy một đồng, sinh ra cô còn không bằng sinh bánh bao.】

 

Cũng có những người nghi ngờ việc Thịnh Diễm hiếu kính với bà ngoại và bà nội.

 

【Đối với ba mẹ mà còn lạnh lùng như vậy, thì sao có thể tử tế với người già? Tôi thấy ba mẹ cô nói đúng, viện dưỡng lão đó chắc có vấn đề, không chừng sắp có tin người già qua đời.】

 

【Cố tình đúng không? Tôi biết có người cố ý đưa người già vào viện độc hại rồi làm tang lễ để không phải dưỡng già, lại còn được tiếng thơm.】

 

【Xem cư dân mạng một mực nói Thịnh Diễm có hiếu với bà ngoại và bà nội, tôi thấy buồn cười. Gửi vào viện dưỡng lão mà gọi là hiếu sao? Đó là đưa đi chết thì có!】

 

Chính những bình luận như vậy khiến Giản Tiếu Tiếu và Quý Hân Nguyệt tức đến mức phải dùng tài khoản phụ để chửi nhau.

 

Thịnh Diễm ban đầu cũng định trả lời lại, dán hết thông tin về viện dưỡng lão mình chọn và gói chăm sóc đã đăng ký để cư dân mạng xem, nhưng còn đang do dự thì tài khoản chính thức của viện dưỡng lão đã đăng bài rồi.

 

XC Dưỡng Lão: Hôm nay có cư dân mạng nghi ngờ viện dưỡng lão XC chúng tôi ngược đãi người già, thậm chí là đầu độc họ. Công ty chúng tôi sẽ thu thập bằng chứng và truy cứu trách nhiệm pháp lý. Chúng tôi luôn quan tâm đến sức khỏe người cao tuổi, cam kết mang lại dịch vụ dưỡng lão tốt nhất, để các cụ có thể an hưởng tuổi già tại viện chúng tôi. Viện chúng tôi từ trước đến nay chưa từng có bất kỳ tin tức tiêu cực nào, mong cư dân mạng hãy sáng suốt, đừng tiếp tục vu khống.

 

Ngay khi viện dưỡng lão đăng bài này lên Weibo, lập tức khiến không ít người sốc nặng! Nếu sớm biết đó là viện dưỡng lão XC, họ tuyệt đối sẽ không nghi ngờ tấm lòng hiếu thảo của Thịnh Diễm!

 

Sau đó có phóng viên tiết lộ rằng, Thịnh Diễm đã mua cho bà ngoại và bà nội gói dịch vụ dưỡng lão trị giá 30 vạn tệ/năm.

 

(*): 30 vạn tệ ~ 1tỷ 50tr VNĐ

 

【Lũ phun chửi đâu ra đây! Một tháng mày kiếm nổi 2.5 vạn không! Còn ở đó mà lảm nhảm!】

 

【Kết quả lại là viện dưỡng lão cao cấp à! Ra đây! Anh hùng bàn phím nhảy tiếp đi, đừng sợ thư kiện, đừng sợ XC truy cứu mấy người! Đám phun chửi các người cái gì cũng dám!】

 

【Sao không thấy ai ra chửi nữa rồi! Ra mà nói viện dưỡng lão này có vấn đề đi!】

 

Ngay sau đó lại có cư dân mạng bình luận: 【Chỉ cần nghĩ đến cảnh ba mẹ Thịnh Diễm biết hai bà cụ được đưa vào viện dưỡng lão cao cấp thế này sẽ tức đến mức nào là tôi thấy vui rồi, hí hí hí.】

 

Tài khoản phụ của Giản Tiếu Tiếu còn thả tim cho bình luận đó, nàng cũng thấy vui!

 

Hai ngày sau, ba mẹ Thịnh Diễm quay về nhà, biết mẹ của hai người đã được đưa vào viện dưỡng lão, tức giận hơn nữa. Thế chẳng phải sau này ngay cả tiền từ mấy bà già họ cũng không moi được nữa sao!

 

Khi biết chi phí viện dưỡng lão là 30 vạn tệ/người/năm, họ càng tức đến mức ói máu.

 

Hai người cộng lại là 5 vạn tệ/tháng! 5 vạn tệ đó bị mang đi cho hai bà già không chịu chết kia hưởng thụ! Một năm thế này chẳng phải là đem hết tiền trả nợ nhà, sửa sang và mua đồ nội thất đi mất hay sao!

 

"Là viện dưỡng lão nào! Chúng ta đi tìm họ, bắt họ trả lại tiền!" Ba mẹ Thịnh Diễm lại hùng hổ kéo nhau lên tỉnh thành, còn đứa con trai vì sức khỏe không tốt nên ở nhà nghỉ.

 

Lên tới nơi, vì hai cụ không chịu gặp họ nên họ không vào được cửa, đứng ngoài cổng gây rối, viện dưỡng lão lập tức báo cảnh sát.

 

Cảnh sát đến đưa họ đi, tùy theo tình tiết nặng nhẹ mà bị tạm giữ vài ngày. Hai người này vừa bị tạm giữ là lập tức ngoan ngoãn, run rẩy chờ được thả.

 

Những người như ba mẹ Thịnh Diễm là kiểu điển hình bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh. Họ nghĩ con cái là thứ có thể khống chế, nên thái độ đối với Thịnh Diễm vô cùng ngang ngược, thậm chí có thể nói là độc ác. Nhưng một khi gặp phải người hoặc tổ chức mạnh hơn, hay cơ quan nhà nước thì lập tức cụp đuôi.

 

Chuyện họ đến viện dưỡng lão gây rối cũng bị một người nhà khác đến thăm người thân quay video và đăng lên mạng, lập tức khiến càng nhiều người chỉ trích và chế giễu họ.

 

Thế nhưng những kẻ vẫn cố gân cổ cãi tiếp, dưới sự công kích của fan và người qua đường, lại càng cãi hung hơn, trực tiếp nói việc làm của Thịnh Diễm là vi phạm pháp luật, nâng vấn đề lên mức cao và chính nghĩa.

 

Cho đến khi một bình luận quá đáng bị một luật sư có tài khoản Weibo triệu fan chia sẻ lại: 【Đề nghị vị cư dân mạng này khi lên án người khác vi phạm pháp luật thì cũng liệt kê luôn những điều khoản luật mình vi phạm để cảnh tỉnh mọi người. Nếu chẳng biết gì mà chỉ mở miệng nói bừa, coi chừng vướng vào kiện tụng.】

 

Sau đó vị đại V đó còn đăng thêm một bài Weibo, trực tiếp @Thịnh Diễm: Nếu cần hỗ trợ pháp lý, có thể liên hệ với tôi. Tôi sẽ cung cấp dịch vụ miễn phí.

 

Điều này cho thấy vị luật sư ấy đứng về phía Thịnh Diễm. Thịnh Diễm lập tức cảm ơn và nói rằng tất nhiên sẽ thanh toán theo quy định của văn phòng luật, sau đó liên lạc riêng với vị luật sư đó.

 

Nhờ bài viết của đại V này, đám người thích cãi chày cãi cối cuối cùng cũng ngừng lên tiếng.

 

Dù họ gõ bàn phím giỏi đến mấy, cũng không bằng hiểu biết pháp luật của luật sư thật.

 

Tuy nhiên, việc vị luật sư này ra mặt giúp Thịnh Diễm cũng gián tiếp chứng minh rằng, dù ba mẹ Thịnh Diễm luôn đóng vai tội nghiệp, nhưng người thực sự cần được giúp đỡ là Thịnh Diễm.

 

Nhưng điều khiến Thịnh Diễm lo lắng hơn vào lúc này là chuyện khác.

 

Sau khi về ký túc xá, cô ấy liền nói với Vu Gian: "Ba Vu, con nghi ngờ em trai con đang làm mấy việc phạm pháp, trạng thái nó rất bất thường."

 

Dù Thịnh Diễm không nói rõ, nhưng Vu Gian vẫn luôn rất tin tưởng mấy cô bé này, lập tức đáp: "Được, ba ghi lại rồi, việc này sẽ sắp xếp người điều tra."

 

Một tuần sau, ba mẹ Thịnh Diễm cuối cùng cũng được thả ra, lôi thôi lếch thếch trở về nhà, lại phát hiện con trai không có ở nhà.

 

Họ hoảng hốt hỏi hàng xóm thì được báo: "Hôm qua nhà mấy người có mấy cảnh sát đến đưa con trai đi rồi." Nói xong, hàng xóm đó còn lùi lại hai bước, "Nói là vì dùng m* t**, bảo khi hai người về thì đến đồn công an phối hợp điều tra."

 

Ba mẹ Thịnh Diễm lập tức cảm thấy trời đất sụp đổ!

 

"Sao lại bị phát hiện? Không phải rất kín đáo sao?" Mẹ Thịnh Diễm thì thào.

 

Hàng xóm nghe thấy vậy, mắt lập tức trợn to, rầm một tiếng đóng sầm cửa lại!

 

Chuyện này bị truyền ra ngoài, sau này họ cũng đừng mong sống yên trong khu dân cư này nữa, vì chẳng ai muốn sống chung với một kẻ nghiện m* t** cả!

 

Càng khiến họ tuyệt vọng hơn là, khi đến đồn công an, họ được báo rằng con trai họ bị bắt vì tàng trữ m* t** với số lượng lớn, sẽ bị xử lý theo luật hình sự! Đồng thời còn bị phạt tiền.

 

"Không thể nào, nó lấy đâu ra tiền mà mua nhiều m* t** vậy được!" Mẹ Thịnh Diễm sợ đến mức không nói nên lời, còn ba Thịnh Diễm vẫn giữ lại được chút lý trí.

 

Cảnh sát nói: "Nó lén đem sổ đỏ của mấy người đi thế chấp vay tiền. Việc này mấy người cần xử lý sớm. Công ty đó là công ty cho vay tư nhân, nên tiền giải ngân rất nhanh, nhưng lãi suất cũng là mức cao nhất trong phạm vi cho phép của nhà nước. Tốt nhất mấy người nhanh chóng trả nợ để lấy sổ đỏ về, nếu không sau này áp lực sẽ còn lớn hơn."

 

Ba mẹ Thịnh Diễm không thể ngờ được, căn nhà mà họ tích cóp cả đời (bóp chắt từ con gái và hai bà cụ) để trả tiền đặt cọc, giờ lại bị con trai đem đi thế chấp.

 

Chỉ còn hai người họ thì làm sao trả nổi khoản nợ đó, làm sao lấy lại sổ đỏ!

 

"Đi... đi tìm con gái!" Mẹ Thịnh Diễm lẩm bẩm.

 

Ba Thịnh Diễm thì còn biết làm gì khác? Đang định tiếp tục gây chuyện, thì nhận được cuộc gọi từ văn phòng luật sư, báo rằng Thịnh Diễm sẽ kiện họ tội cố ý gây thương tích.

 

"Gây thương tích gì chứ, hôm đó chúng tôi căn bản là không hề đánh nó!" Mấy ngày nay bị tạm giam làm ông ta sợ hãi, vừa nghe là luật sư gọi đến, cả người ông lập tức sụp đổ.

 

Thế nhưng luật sư lại nói: "Bạo hành gia đình không phải xảy ra trong thời gian gần đây, mà là từ trước đó các người từng bạo hành Thịnh Diễm, cô ấy đã dùng điện thoại ghi lại bằng chứng. Đây là bằng chứng có hiệu lực pháp lý, nên chỉ cần cô ấy khởi kiện ra tòa, thì hành vi của các người hoàn toàn có thể bị xét xử."

 

"Không... không thể khởi kiện được!" Ba mẹ Thịnh Diễm bị tạm giữ mấy hôm đã không chịu nổi nữa, sao có thể chấp nhận chuyện phải vào tù!

 

Thịnh Diễm không kiện họ thì họ cũng không được phép tiếp tục quấy rầy nữa, đó là yêu cầu từ phía luật sư. Ba Thịnh Diễm hết cách, đành phải đồng ý.

 

"Nhưng mà căn nhà phải làm sao đây?" Mẹ Thịnh Diễm đứng ngoài đồn công an, thần trí hoảng loạn. Đó là căn nhà bà đã dành dụm cả nửa đời người mới mua được mà.

 

"Còn có thể làm sao? Bà có thể kiếm lại mấy chục vạn để mua lại căn nhà sao?" Ông ta tuy cũng rất không cam lòng, nhưng giờ con trai đã bị phát hiện nghiện m* t** và bị bắt, hai người họ lại có thể bị Thịnh Diễm kiện bất cứ lúc nào, còn dám gây chuyện nữa sao?

 

May mà căn nhà đó vẫn chưa kịp sửa sang, cũng chưa chuyển vào ở, cứ coi như là một giấc mộng đi!

 

Đầu dây bên này, Thịnh Diễm nhìn về phía Vu Gian, gần như không dám tin, "Vậy là xong rồi sao ạ?"

 

Luật sư vừa rồi thực ra không phải luật sư thật, mà là Vu Gian giả làm.

 

Dĩ nhiên, Thịnh Diễm cũng không hề có bằng chứng thật nào cả, tất cả đều do Vu Gian bịa ra.

 

Vu Gian gật đầu, "Gần đây họ mới bị tạm giữ, giờ con trai cũng đang ở trại tạm giam, e là khó thoát khỏi án tù, làm gì còn dám đối chất với con nữa?"

 

Hơn nữa, Vu Gian phán đoán rất chính xác. Loại người như ba mẹ Thịnh Diễm, mặt dày, sống dựa vào cãi vã lắt léo, thật ra không hiểu luật cũng là những người sợ luật nhất, căn bản không dám điều tra thật giả của cuộc gọi vừa rồi.

 

Giản Tiếu Tiếu giơ ngón cái với Thịnh Diễm, "Em trai chị mới thật sự là ghê gớm đó, nghiện lên cơn lại đi trộm sổ đỏ nhà đem thế chấp vay tiền, rồi gom hết tiền vay mua m* t**, sợ lần sau lên cơn lại không có mà hút!"

 

Ngạo Băng nói: "Vài năm nữa lúc hắn ra tù, nhất định phải để mắt kỹ hơn, đừng để hắn lại gây ra chuyện động trời."

 

Vu Gian nói: "Rồi cũng sẽ có cách thôi."

 

Sau đó anh vỗ tay một cái, "Được rồi, các cô gái nhỏ, ai bận gì thì lo đi làm đi, lo xong hai ngày này sẽ cho nghỉ thêm hai ngày nữa."

 

Giản Tiếu Tiếu và mọi người vui vẻ lao vào công việc, Thịnh Diễm cũng cảm thấy nhẹ cả người, tâm trạng chưa từng thoải mái như thế, ngay cả thần sắc cũng rạng rỡ hơn hẳn.

 

Tối hôm đó sau khi kết thúc công việc, Thịnh Diễm đề nghị mời mọi người ăn khuya, "Tôi cũng muốn cảm ơn mọi người đã giúp đỡ. Nếu không có mọi người, chắc chắn tôi không thể đi được đến hôm nay."

 

Giản Tiếu Tiếu nghiêng đầu cười nói: "Tụi mình là chị em tốt mà! Có gì đâu chứ!"

 

Tuy vậy, bọn họ vẫn nhận lời mời của Thịnh Diễm, cùng nhau đến nơi mà cô ấy đã đặt trước, chúc mừng cho sự tái sinh thật sự của Thịnh Diễm!

Bình Luận (0)
Comment