Bệ Hạ Vạn An

Chương 7


Tuy rằng cảm thấy tinh thần lực Hạ Minh Chiêu quấn mình có chút chặt, nhưng tâm tình Giản Tấn vẫn thực vui sướng.
Đây là bạn lữ hắn!
Hắn rốt cuộc tìm được người!
Cho nên vấn đề hiện tại chính là hắn làm sao cùng người ấy nói rõ sự tình trước đây.
Giản Tấn theo sát hỏi: "Bệ hạ, ngươi có nhớ rõ huyện Sùng An không?"
Hắn cùng Hạ Minh Chiêu năm đó đều sinh hoạt ở trong núi phụ cận huyện Sùng An.
Sau đó Hạ Minh Chiêu mất tích, hắn hỏi thăm tin tức Hạ Minh Chiêu khắp nơi, hỏi ra được một chút sự tình, bộ dáng Hạ Minh Chiêu khi đó rất dễ nhận ra, làm người khác ấn tượng khá sâu.
Lúc hắn cứu Hạ Minh Chiêu, Hạ Minh Chiêu không chỉ có thân thể bị trọng thương, quần áo trên người cũng rách tung toé, hắn liền đem quần áo trong nút không gian của mình cho Hạ Minh Chiêu bận.
Quần áo trong nút không gian của hắn cùng quần áo thời đại này là hoàn toàn bất đồng, nhìn phát là biết ngay.
Cũng là bởi như vậy, Hạ Minh Chiêu khi đó hành xử cũng có chút khác người, cũng rất dễ hỏi thăm ra được.
Dựa theo tin tức hắn nghe ngóng được, Hạ Minh Chiêu lúc đó là nơi nơi hỏi đường đi đến huyện Sùng An, bởi vì y ăn mặc quái dị, còn từng bị một ít người trong thôn truy đánh.
Chỉ là, chờ Hạ Minh Chiêu tới huyện Sùng An, liền mất đi tung tích, hắn chạy quanh rất nhiều địa phương đều không tìm thấy.
"Huyện Sùng An? Quê nhà của ngươi?" Hạ Minh Chiêu nói, y nhớ rõ hắn không lâu trước đây, khi xem qua tư liệu về Giản Tấn, có nói qua quê nhà Giản Tấn ở huyện Sùng An.
Nghĩ đến tư liệu kia, Hạ Minh Chiêu trong giây lát lại nghĩ đến người trước mắt này đã có thê tử.
Y hôm nay lần đầu tiên nhìn người này, liền đối với người tâm sinh yêu thích, nhưng biết được người này có thê có tử, liền lập tức đánh mất một chút tâm tư kiều diễm vừa dâng lên.
Y còn không xấu xa đến mức đi cướp đoạt trượng phu người khác.
Chỉ là vừa rồi, đầu y đau muốn nứt ra, mà người trước mắt này không chỉ không sợ hắn, mặt còn lộ vẻ quan tâm......!Y không nhịn được liền đem người từ Quỳnh Lâm Yến mang theo về.
Nhưng hiện tại......
Chứng đau đầu của y đã chuyển biến tốt đẹp, lý trí cũng đã quay lại.

Giản Tấn hiện giờ là tân khoa Thám Hoa, tuy rằng thê tử mất tích, nhưng còn có ấu tử bên người, tiền đồ vô lượng, cùng hắn liên lụy ở bên nhau không có chỗ nào tốt.
"Đúng vậy, huyện Sùng An là quê quán của ta, bệ hạ......" Giản Tấn muốn nói thẳng chuyện 5 năm trước, nhưng lại có chút chần chờ.
Tình huống của hắn rất đặc thù, không thể dễ dàng để người khác biết, nhưng bên người Hạ Minh Chiêu hiệ tại trừ bỏ hắn, còn có thái giám cùng thị vệ đang ở đây.
Hai người đơn độc ở bên nhau mới dễ nói chuyện!
"Đem hắn mang đi thiên điện nghỉ ngơi!" Hạ Minh Chiêu đột nhiên thay đổi sắc mặt, lạnh lùng nói, nói xong xoay người liền đi, trực tiếp đem Giản Tấn ném đi nơi khác.
Này quả thực chính là lật mặt còn nhanh hơn lật sách!
Mấu chốt là, người này đều đi rồi, tinh thần lực của y vẫn lưu luyến mà quấn lấy tinh thần lực Giản Tấn không rời!
Giản Tấn tuy rằng đang nói chuyện, nhưng cũng phân tâm đi trấn an tinh thần lực Hạ Minh Chiêu, giờ phút này mắt thấy Hạ Minh Chiêu định rời khỏi, vội vàng muốn đuổi theo.
Không đợi hắn tiến lên, đã có mấy hắc y vệ ngăn cản hắn.
Giản Tấn: "......"
Làm người tương lai, tố chất thân thể hắn vẫn tốt hơn chút, sức lực so với người bình thường mạnh hơn rất nhiều, điều khiển được tinh thần lực còn giúp thân thủ hắn đặc biệt nhanh nhẹn, người bình thường không cách nào đánh lại hắn.
Nhưng loại thời điểm này, hắn có thể đi đánh mấy hắc y vệ như nào?
Hắn, một vị Thám Hoa ở trong hoàng cung, cùng hắc y vệ đánh nhau, vừa nghe đã khiến cho người cảm thấy quái dị, huống hồ trừ bỏ mấy hắc y vệ trước mặt, chung quanh vẫn còn ẩn dấu rất nhiều hắc y vệ!
Giản Tấn hỏi: "Thiên điện ở chỗ nào?"
Dù sao người đã tìm được rồi, hoàng cung cũng vào rồi, hắn đi thiên điện ở trước, buổi tối lại đi tìm Hạ Minh Chiêu giải thích.
Ở tinh cầu tinh tế, đã kết thành bạn lữ trên cơ bản là đều không xa rời nhau, tinh thần lực đã kết thành khế ước, một khi tách ra, bọn họ liền sẽ nhịn không được mong nhớ đối phương.
Còn hắn thì sao, hắn và bạn lữ đã tách ra hơn bốn năm!
Hắn thật sự quá thảm!
Cho nên......!Buổi tối hắn khẳng định phải đi tập kích!

Giản Tấn ngoan ngoãn đi theo hắc y vệ đến thiên điện nghỉ ngơi.
Cùng lúc đó, Hạ Minh Chiêu cũng đã về tới tẩm cung mình.
Y mới vừa đi vào, một hắc y vệ đi xử lý thi thể liền tới: "Bệ hạ, thân phận thích khách đã điều tra rõ."
Người này lời ít mà ý nhiều, đem thân phận vị thái giám kia đều nói đến nhất thanh nhị sở.
Thái giám kia từng là người vẩy nước quét nhà trong viện tam ca nhà Hạ Minh Chiêu, sau khi Hạ Minh Chiêu đem mấy vị huynh trưởng nhà mình giết sạch, vị thái giám này liền bị điều đi nơi khác làm việc, bởi vì mấy năm nay biểu hiện vẫn luôn tốt, còn tìm cái cớ cha nuôi, mới có thể vào làm người bưng đồ ăn cho Hạ Minh Chiêu.
Không nghĩ tới gã thừa cơ hội lúc bưng đồ ăn ám sát Hạ Minh Chiêu.
May mà Hạ Minh Chiêu luôn luôn cảnh giác, người này còn không có động thủ, đã bị Hạ Minh Chiêu chém.
Bất quá thái giám này mặt ngoài ám sát Hạ Minh Chiêu là vì báo thù cho tiền tam hoàng tử, trên thực tế người sau lưng gã rốt cuộc là ai không ai biết được.
"Lại không an phận......" Hạ Minh Chiêu cười lạnh một tiếng, đầu lại lần nữa đau.
"Bệ hạ, muốn hay không tiếp tục tra?" Hắc y vệ lại hỏi.
Mới vừa đăng cơ đã gặp loại tình huống này, Hạ Minh Chiêu khẳng định sẽ bắt người đi tra, nhưng mấy năm nay, y đã mặc kệ mọi thứ, một chút hứng thú cũng chẳng có.
"Không cần." Hạ Minh Chiêu nói: "Ngươi tìm người......!Đi Giang Nam tra Giản Tấn một chút."
"Vâng, bệ hạ." Người nọ thưa.
Hạ Minh Chiêu lại sửng sốt.
Chẳng phải y đã quyết định sẽ không cùng Giản Tấn ở bên nhau? Vì cái gì còn buột miệng thốt lên bảo người đi tra Giản Tấn?
Người ta đã có thê có tử, không có khả năng thích nam nhân!
Liền tính Giản Tấn thích nam nhân......!Loại thích nam nhân còn cùng nữ nhân dây dưa không rõ này, hà tất gì y phải thích?
Y sẽ không cùng Giản Tấn ở bên nhau.
Nghĩ đến đây, đầu Hạ Minh Chiêu đau đến càng lợi hại, y đột nhiên rút bảo đao trong tầm tay, một đao bổ về phía bàn bên cạnh.

Người bên cạnh Hạ Minh Chiêu đều cả kinh, tất cả đều bay nhanh ra ngoài rút khỏi tẩm cung.
Hạ Minh Chiêu thường xuyên đau đầu, một khi đau đầu, liền sẽ cầm đao chém khắp mọi nơi, trạng thái vô cùng điên cuồng.
Tuy rằng y sẽ không thương tổn người một nhà, nhưng người bên người y nếu vẫn không đi, cũng có thể sẽ bị ngộ thương.
Dần dà, người bên y đều rất thức thời, gặp loại tình huống này nhất định sẽ mau chóng rời đi, không cần ở bên người y, chờ thời gian dài, y tự nhiên sẽ chậm rãi khôi phục.
Rời khỏi tẩm cung Hạ Minh Chiêu, những người này đều đồng loạt đóng cửa lại.
Lúc vô tình, Hạ Minh Chiêu ít nhất sẽ phát tiết hai canh giờ, hai canh giờ sau, chờ bên trong không còn phát ra thanh âm nữa, bọn họ lại vào là được.
Tẩm cung đế vương, không ngừng vang lên các loại thanh âm, ngoài tẩm cung, mấy chục hắc y vệ mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, vẫn không nhúc nhích.
Giản Tấn im ắng mà tới gần, liền thấy được một màn này.
Khi nãy hắn bị hắc y vệ đưa tới thiên điện, vẫn luôn ngoan ngoãn ở thiên điện.
Ban đêm thiên điện cực kỳ an tĩnh, thậm chí còn mang đến cho người ta một loại cảm giác trầm trầm đầy tử khí, người hầu hạ cũng ít, mà này lại vừa lúc hợp ý hắn.
Đợi thái giám phụ trách hầu hạ hắn rời khỏi, hắn thay đổi bộ dáng trong chốc lát, sau đó liền đi ra ngoài tẩm cung, lặng lẽ ra cửa.

Truyện Ngược
Hắn chuẩn bị đi tìm Hạ Minh Chiêu.
Dựa vào tinh thần lực, hắn tránh thoát được hoàn toàn những người tuần tra người, đi thẳng đến bên ngoài tẩm cung Hạ Minh Chiêu, liền phát hiện tinh thần lực Hạ Minh Chiêu không đúng.
Giản Tấn sửng sốt, vội vàng chọn nơi ít người qua lại, đi đến cạnh một phiến cửa sổ, sau đó dùng một chút lực......
Cửa sổ nguyên bản đã cài chốt từ bên trong bị hắn đẩy ra, hắn xoay người một cái, nhảy vào.
Cách đó không xa, có hai hắc y vệ vẻ mặt hoảng hốt, một trong đó nói: "Ta vừa rồi giống như thấy được một bóng người?"
"Còn có thanh âm lạ......" Một người khác nói.
Nhưng bọn họ cẩn thận suy nghĩ, lại nghĩ không ra.
Aiz, bóng người không chừng là bóng dáng của bọn họ, còn về thanh âm kia, hẳn là thanh âm bệ hạ loạn chém đồ phát ra.
hai người lại tiếp tục đứng canh gác.

Giản tấn dùng tinh thần lực ảnh hưởng bọn họ xong, liền trộm vào tẩm cung đế vương.
Nơi này một chút cũng không hề xa hoa, thậm chí còn kém hơn cả thiên điện, cửa tẩm cung vừa mở rộng, liền thấy Hạ Minh Chiêu cầm một cây đao loạn chém lung tung trong này.
Đao kia bị chém loạn mà có chút sứt mẻ.
Này thật là......!Giản Tấn không kịp nghĩ nhiều, xông lên liền ôm chặt Hạ Minh Chiêu, thuận tiện đoạt đi cây đao trên tay Hạ Minh Chiêu.
Cùng lúc đó, tinh thần lực hắn cũng bao bọc lấy tinh thần lực Hạ Minh Chiêu.
Trước đó Giản Tấn cũng đã biết tinh thần lực Hạ Minh Chiêu có vấn đề, nhưng hai người cách khá xa, hắn rốt cuộc không thể kiểm tra tỉ mỉ kỹ càng cho Hạ Minh Chiêu, mãi cho đến lúc này, hắn mới xem như biết rõ ràng tình huống của Hạ Minh Chiêu bây giờ.
Hạ Minh Chiêu đã lâm vào tình huống tinh thần lực tệ nhất mà người ở tinh cầu tinh tế từng bị!
Tuy rằng lúc trước sinh xong hài tử, tinh thần lực của y đã xảy ra chút vấn đề, nhưng cũng không có nghiêm trọng như vậy......
Giản Tấn vội vàng giúp Hạ Minh Chiêu vuốt ve tinh thần lực, lại không nhịn được sờ sờ đầu Hạ Minh Chiêu: "Ngươi như thế nào biến thành như vậy? hậm hực sau sinh sản?"
Một ít người có tinh thần lực thấp trong quá trình dựng dục hạt giống tinh thần sẽ bị thương, tính tình sẽ trở nên chút quái dị, thậm chí nghiêm trọng nhất, còn sẽ dẫn phát tinh thần lực đại loạn.
Nói theo ngôn ngữ cổ đại, loại này kêu là hậm hức sau sinh sản (hậu sản hậm hực).
Tình huống Hạ Minh Chiêu hiện tại, cũng có thể tính là hậu sản hậm hực.
Hạ Minh Chiêu không những quên sạch về hắn, tính cách còn đại biến, trong lòng Giản Tấn nhiều ít vẫn có chút buồn bực, nhưng hiện tại nghĩ đến Hạ Minh Chiêu là hậu sản hậm hực, điểm buồn bực này lập tức liền biến mất.
Bạn lữ bị Hậu sản hậm hực là cần phải yêu thương vỗ về!
Giản Tấn lại sờ sờ mặt Hạ Minh Chiêu: "Yên tâm, ta có thể chữa trị tốt cho ngươi!" Hắn chính là tinh thần lực trị liệu sư!
Giản Tấn mới vừa nói xong, liền xoa nhẹ đôi mắt đỏ hoe của Hạ Minh Chiêu.
Hắn đột nhiên ý thức, mình cư nhiên thê mà đem người ôm, còn sờ sờ khuôn mặt người ta......!Bọn họ tuy là bạn lữ, làm như vậy thật ra cũng rất bình thường, nhưng Hạ Minh Chiêu còn không biết chuyện này, còn mất trí nhớ......
Giản Tấn muốn giải thích: "Thân ái......"
Hắn còn chưa dứt lời, Hạ Minh Chiêu đột nhiên ôm lấy hắn, dính sát người vào hắn, động tác phá lệ thuần thục.
Giản Tấn: "......" Cảm giác quen thuộc này!
Trước kia hắn mỗi lần trị liệu tinh thần lực giúp Hạ Minh Chiêu, Hạ Minh Chiêu đều sẽ như vậy quấy rầy hắn!..

Bình Luận (0)
Comment