Bên Cạnh Mà Xa Nhất

Chương 63


Chương 63: Tỏ tình đột nhiên xuất hiện


Tiến vào sảnh điện ảnh, Hiểu Đình và Ngôn Thần Hiên ngồi ở phía trước Tư Dao và Lý Tình, bởi vì là ghế tình nhân vì thế hai người dựa vào đến đặc biệt gần, Phương Tư Dao ở phía sau nhìn như một ngọn lửa lại vì chính mình cái gì cũng không thể làm trong lòng càng thêm tức giận


"Anh Thần Hiên ở đây rất lớn đó, em cũng chưa từng đến, chiếc ghế rất thoải mái!"


" Hiểu Đình em thích là tốt rồi, anh trước tiên đi phòng rửa tay em chờ một chút"


"Được"


Thấy Ngôn Thần Hiên rời khỏi, Giang Hiểu Đình cầm điện thoại di động lên liền bắt đầu tự chụp, Phương Tư Dao ở phía sau nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô gái trong điện thoại di động, trên mặt liền xuất hiện nụ cười không nhịn được, mà Lý Tình bên cạnh lại là tràn đầy đố kị và xem thường


"Tư Dao, a ~ ăn ngon không ~"


"Rất ngon. Em cũng nhiều ăn chút đừng luôn cho chị."


" Nhìn chị ăn em thì vui vẻ, Tư Dao thứ hai chị phải mặc quần áo em mua cho chị đó~ em muốn xem Tư Dao xinh đẹp"


"Được"


Phương Tư Dao ngoan ngoãn phục tùng Lý Tình, để Hiểu Đình ngồi ở phía trước bĩu mội một mặt không vui


Hừ! ân ái trước công chúng cũng không sợ để người ta nhìn thấy sao, còn có cái gì quần áo, tại sao Tư Dao phải mặc đồ Lý Tình mua! đồ ngốc nghếch Phương Tư Dao, chị không phải nói chỉ là diễn kịch sao, tại sao, cô ta nói cái gì chị cũng nói được!


" Hiểu Đình, làm sao vậy, không thoải mái sao?"


"Không có..."


Thấy cô gái mặt ủ mày chau Ngôn Thần Hiên thuận thế ôm cô ấy vào trong lòng mình, đem đầu dựa ở trên vai mình, mà Giang Hiểu Đình lại vì hai người phía sau tâm sự trùng trùng mà quên từ chối sự ôn nhu quá mức này, cuối cùng hai người cứ như vậy lấy tư thế giống như thân mật xem điện ảnh. Người phía sau nhìn cảnh này thì tràn đầy tức giận dừng không được, phim chiếu bao lâu, Tư Dao phía sau tức giận bấy lâu


Hai tiếng chiếu phim Ngôn Thần Hiên lấy bắp rang từng miếng từng miếng đút vào miệng Giang Hiểu Đình, anh ta đút cô gái thì ăn, thân mật thì giống như hai tình nhân đang yêu cháy bỏng, thậm chí cho hành động tiếp theo của Ngôn Thần Hiên tràn đầy tự tin


Sau khi phim kết thúc, bốn người rời khỏi rạp chiếu phim đến bên ngoài trung tâm quảng trường. Chỗ này là địa phương cho người nghỉ ngơi, phần lớn là cặp tình nhân và cha mẹ dẫn theo con cái


"Hiểu Đình, em ở đây trong chờ anh một chút."


"Được"


Ngôn Thần Hiên đem Giang Hiểu Đình an bài ở trên một cái ghế có thể nhìn thấy rõ ràng tivi trên tường, sau đó nhanh chóng rời khỏi


Mà Lý Tình phía sau khoan thai đến chậm lại cố ý kéo Tư Dao ở một bên đi đến


"Có thể ngồi đây không?"


"Có thể."


"Bạn trai cô đâu?"


". . ."


Khi Lý Tình ngồi ở bên người cô gái, không thích trong mắt của Giang Hiểu Đình biểu hiện rõ ràng, mà Phương Tư Dao cũng chỉ có thể một mặt cứng ngắc ngồi ở bên người Lý Tình yên lặng không nói


"Tư Dao chúng ta chút nữa đi đâu ăn bữa tối?"


"Ừ... em muốn đi đâu ăn?"


"Không biết, người ta muốn ăn chị nấu."


"Chị sẽ không biết nấu cơm a..."


"Không sao mà, chị không phải biết làm bánh quy sao em muốn ăn bánh quy."


"Vậy chúng ta ăn xong cơm trước, rồi chị làm bánh quy cho em ăn."


"Được! Tư Dao của em tốt nhất ~ thật thích chị."


"Ha..."


Thấy đối phương không trả lời, Lý Tình thì thân cận kéo lấy Phương Tư Dao làm nũng, nhìn gương mặt càng ngày càng khó coi của Giang Hiểu Đình trong lòng cô ta có một loại cảm giác vui mừng quá mức. Mà Phương Tư Dao tuy đối với Lý Tình vẫn còn thương yêu, nhưng mà trong lòng đối với cô ta sớm có vách ngăn nghiêm trọng, vẫn cứ lưu tâm chuyện Lý Tình muốn chia cắt cô và Hiểu Đình


"Giang Hiểu Đình..."


Là thanh âm của Ngôn Thần Hiên nhưng Giang Hiểu Đình lại tìm không được người của anh ta. Ngẩng đầu nhìn lên mới phát hiện anh ta xuất hiện tại trên màn hình Tivi, Giờ khắc này ba người ở trên ghế đều nhìn người trên màn hình, trong lòng mỗi người có giải thích khác nhau


"Ơ, Ngôn phó tổng đây là làm gì?"


Lý Tình ôm tâm tình xem kịch vui nhìn trên màn ảnh nam nhân đẹp trai kia. Mà tất cả mọi người trên quảng trường, lúc này cũng bị thu hút rồi.


"Hôm nay có lẽ không phải ngày đặc biệt gì, nhưng lại là ngày quan trọng nhất trong cuộc đời anh, hôm nay là sinh nhật của anh. Ở chỗ này, anh muốn nói với người con gái cột tóc đuôi ngựa màu rượu đỏ ở trung tâm quảng trường: Ngày đó em khóc nói với anh em không tin duyên phận hơn nữa ở trên thế giới này cũng không có cái gì thiên trường địa cửu. Lúc đó anh không có trả lời em nhưng bây giờ anh muốn nói cho em biết, nếu như không có duyên phận anh lại làm sao có thể gặp được em lương thiện xinh đẹp như vậy, cho dù trên thế giới này không có thiên trường địa cửu, anh cũng sẽ cho em một nơi tránh gió an toàn. Mỗi lần thấy được em khóc vì người khác lòng cùa anh thì bị hung hăng xé rách, nghe thấy em kêu anh anh Thần Hiên anh hận không thể không làm người đàn ông ấm áp kia, anh chỉ muốn nghe em kêu anh một tiếng Thần Hiên, anh không muốn thấy em khổ sở vì người khác. Cho nên... Hiểu Đình, cùng với anh chung một chỗ được không? anh sẽ không để em chịu bất kì ủy khuất nào, anh sẽ bảo vệ em cho đến khi em không cần anh nữa. Giang Hiểu Đình anh thích em, xin em cho anh một cơ hội được không?"


Tất cả mọi người trên quảng trường đều nhìn về phía cô gái tóc dài cột đuôi ngựa màu rượu đỏ ngồi trên ghế dài kia, mà cô gái lại ngồi ở trên ghế dài sững sờ nhìn nam nhân đẹp trai trên màn ảnh, áo sơ mi màu trắng đi chơi phối với áo da màu đen và nụ cười ấm áp, nam nhân như vậy lúc này lại ở trước mặt mọi người bày tỏ với cô ấy. Nhưng khi cô ấy còn chưa phản ứng lại, Ngôn Thần Hiên xuất hiện rồi. Lưng vác đàn ghi ta, ngồi ở trung tâm quảng trường hướng về Giang Hiểu Đình biểu diễn bài hát thâm tình


[Xinh đẹp xinh đẹp


Từ trong mắt của em tới nội tâm của em


Cuộc đời có bao lâu


Còn kịp để chúng ta nhận thức được tình yêu


Để chúng ta yêu nhau


Nhìn mặt trời lặn chưa mọc


Hít thở em hít thở mơ ước em mơ ước


Anh chỉ có thể yêu em cho dù không còn gì cả


Để chúng ta yêu nhau


Mãi mãi cũng không nói chia lìa


Khi cuộc sống của anh có sự xinh đẹp của em


Cả thế giới bởi vì một đáp án của em


Nhờ có ý nghĩa...]


"Oa! rất lãng mạn, nam nhân đó rất đẹp trai"


"Cô gái này quá hạnh phúc rồi đó, trời ạ tôi cũng muốn lời bày tỏ như vậy"


Ở trong tiếng ca của Ngôn Thần Hiên, tất cả mọi người trên đường ngừng lại, các cô gái trẻ tuổi một bên đều ngưỡng một nhìn Giang Hiểu Đình còn đang phát ngẩng trên ghế dài. Giờ khắc này Phương Tư Dao cả người sớm đã nhịn không nổi muốn dẫn Giang Hiểu Đình đi, nhưng trở ngại Lý Tình còn ở đây hơn nữa không thể vì phá hư kế hoạch của Ngôn Thần Hiên cho nên cô cũng không thể biểu hiện đến quá rõ, chỉ có thể một mình cau mày nhìn trừng trừng Giang Hiểu Đình


"Ha, vẫn thật sự đặc sắc đó, quả nhiên không hỗ là đối tượng các nam nhân trong vườn trường theo đuổi, ngay cả người đàn ông độc thân hoàng kim trong công ty của chúng ta cũng đều bị cô câu dẫn"


Lý Tình không thay đổi tính chua ngoa, vẫn cứ cao ngạo nhìn không cần. Kỳ thực cô ấy không hiểu tại sao mấy nam nhân đều yêu thích Giang Hiểu Đình, thế nhưng giờ khắc này cố ta vui mừng, không cần sắp xếp thì có người thay cô ta loại trừ tình địch này nếu đã như vậy sao lại không làm, đương nhiên giúp Ngôn Thần Hiên hảo hảo trợ công một chút


"Có người cho dù họ quen nhau cả đời cũng cảm thấy sẽ không phát sinh chuyện gì, mà có người em chỉ nhìn người đó một cái thì cảm thấy sẽ là cả đời. Hiểu Đình, em chính là người con gái anh muốn sống chung cả đời, đáp ứng anh được không?"


Sau khi kết thúc khúc nhạc, Ngôn Thần Hiên ôm một bó hoa hồng đỏ đứng trước mặt cô gái, thâm tình chờ đối phương đáp lại. Mà Giang Hiểu Đình bây giờ lại có một chút không biết làm sao, nhìn gương mặt của Phương Tư Dao không thể khó coi hơn và tay nắm chặt đỏ đến dường như tùy lúc có thể chảy ra máu, cô gái không biết nên làm sao trả lời anh ta


"Đáp ứng anh ấy! Đáp ứng anh ấy! Đáp ứng anh ấy!"


Đám người một bên cùng reo hò lên, vây quanh hai người, vừa vỗ tay vừa hô muốn cô gái đáp ứng sự theo đuổi của nam nhân


" Hiểu Đình...anh thích em"


"Em...em..."


"Ai nha, cô ấy nhất định đáp ứng thôi, chỉ là người ở đây quá nhiều cô ấy sẽ xấu hổ thôi"


" Đúng đó đúng đó! cô ấy nhất định là xấu hổ"


Lý Tình nhìn Giang Hiểu Đình một mặt khó xử, cư nhiên mở miệng nói ra được. Mà đám người một bên cũng phụ họa theo


"Thật không! anh rất vui! Hiểu Đình cám ơn em"


Ngôn Thần Hiên nghe mọi người nói như thế lập tức ôm lấy Giang Hiểu Đình bộ dạng vui vẻ không cần nói cũng biết. Giờ khắc này cô gái bị được ôm, nhìn theo người cô ấy yêu đứng ở một bên xoay người rời khỏi trong lòng sớm đã đau đến chảy máu, nước mắt không ý thức được rơi xuống...cô ấy rất muốn nói cô ấy không muốn, nhưng ở đây người nhiều như vậy nếu như chạy đi thì ngôn thần Hiên thành trò cười của mọi người, nhưng cô ấy lại không ngờ Phương Tư Dao sẽ như vậy thì rời khỏi, để cô ấy một mình đối mặt cảnh khốn khó như thế...


Hết chương 63


Yun: chap sau chắc ngược hé hé

Bình Luận (0)
Comment