Những ngày cuối cùng của tháng Chạp ở Paris có một trận tuyết không lớn, chỉ rơi một đêm.
Ở dưới một tòa nhà trong trung tâm thành phố, chiếc Cadillac đã dừng rất lâu, cho đến khi trên nóc xe có thể nhìn thấy một lớp tuyết trắng. Trên lầu, cũng có một người nhìn xuống rất lâu.
Điện thoại của họ đều đang sáng.
Đường Nguyệt Thư nhìn chiếc xe dưới lầu, tuyết bay lả tả trên không trung, giống như những tinh linh đến nhân gian dạo chơi một vòng.
Cô không biết tại sao Lâm Xuyên vẫn chưa rời đi. Nhưng trong thâm tâm cô có một loại ảo giác, giống như chỉ cần cô đi xuống lầu ngay bây giờ, kết cục giữa họ sẽ thay đổi.
Trên thế giới có bảy tỷ người, họ không thể gặp gỡ từng người, cũng không dám đảm bảo, liệu có gặp được người khiến mình rung động hơn không khi đã bỏ lỡ người này.
Đây có lẽ chính là ý nghĩa của việc quen biết.
Gặp gỡ rồi bỏ lỡ.
Đường Nguyệt Thư vẫn cầm sợi dây chuyền kim cương trong tay, rất đẹp. Mặc dù cô từng sở hữu rất nhiều sợi dây chuyền kim cương, tương lai cũng có thể sở hữu nhiều hơn nữa, nhưng sợi dây chuyền trong lòng bàn tay cô lúc này nhất định là đặc biệt.
Con người quả là một loài sinh vật rất kỳ lạ.
Mặc dù họ có phương thức liên lạc của nhau, một cuộc điện thoại là có thể nói chuyện, nhưng lúc này cả hai đều ngầm hiểu mà chọn cách không làm gì cả.
Đường Nguyệt Thư đã cầm điện thoại trong tay, màn hình dừng lại ở trang liên lạc của Lâm Xuyên, chỉ là cô vẫn luôn không ấn xuống.
Cô không đứng mãi ở ban công hứng gió. Sau đó cô đi vào phòng ngủ, nhìn xuống bên dưới từ cửa sổ sát đất, cho đến khi chiếc Cadillac kia rời đi.
Đường Nguyệt Thư biết, câu chuyện này đã chấm dứt.
Thậm chí còn chưa bắt đầu.
***
Hong Kong và Paris lệch nhau bảy tiếng đồng hồ.
Sau khi hạ cánh sẽ phải bận rộn điều chỉnh múi giờ.
Mấy ngày trước sau khi tỉnh rượu, ngay cả đơn xin nghỉ việc phải viết ra sao thì thư ký Tô và trợ lý Trần cũng đã suy nghĩ xong, kết quả sếp không so đo với họ.
Họ và những đồng nghiệp khác trong công ty bàn bạc lại, kết quả cấp dưới của họ lại nói một câu rằng, đây không phải là lần đầu tiên hai người họ nói năng lung tung sau khi uống rượu.
Trước đây khi họ uống đến say mèm, mấy người cấp dưới của họ đã cố gắng hết sức cũng không ngăn được, lúc đó sếp Lâm ở ngay bên cạnh nhìn. Có lẽ cũng là từ lúc đó trở đi, sếp Lâm mới không thích đi tụ tập với họ nữa.
“…”
Sự thật đến quá đột ngột.
Trái tim đang lo lắng cuối cùng cũng chết lặng.
Máy bay hạ cánh ở Hong Kong thì đang ban ngày. Có hai chiếc xe đến, lần lượt đưa đón Lâm Xuyên và hai cấp dưới của anh. Nhà của thư ký Tô và trợ lý Trần ở cùng một hướng.
Hai người thầm thì với nhau trên xe, cảm thấy tâm trạng của sếp không được tốt.
“Đừng nói là ở Pháp hai tháng, ở đến mức sinh lòng thích nơi đó rồi nhé.”
“Chắc không phải là không hài lòng với công việc chứ? Tôi thấy chuyến công tác lần này hoàn thành rất tốt mà.”
“…”
Hai người bàn bạc không ra, lúc trên xe lại lần lượt nhận được điện thoại hỏi thăm của người nhà, Vừa bắt máy, họ liền chuyển sang tiếng Quảng Đông thân thiết.
“Mẹ ơi con đang ngồi trên xe, sắp về đến nhà rồi…”
Hong Kong bắt đầu tắc đường.
Cứ đến dịp lễ Tết là vậy. Tắc đường còn đỡ, đợi qua đêm Giao Thừa đến mấy ngày trước Tết Nguyên Đán đảm bảo là ngày nào cũng tắc đường.
Hong Kong là một nơi rất náo nhiệt, mật độ dân số cao đến mức không thể nói nên lời.
Chi phí sinh hoạt cũng cao, nhưng đây không phải là vấn đề mà người giàu cần phải suy nghĩ.
Ở một nơi khác, Paris.
Ước chừng thời gian, Đường Nguyệt Thư đoán chắc là Lâm Xuyên và những người khác đã về đến Hong Kong.
Cô khẽ thổi ly cà phê vừa pha, vẫn còn hơi nóng.
Gần đến ngày 30 Tết, những buổi dạy thêm vốn được sắp xếp trong tuần này đều tạm dừng, cậu chủ nhỏ phải đón Tết.
Cô được một phen nhàn nhã.
Mấy ngày nay những cuộc điện thoại “quấy rối” từ trong nước vẫn không ngừng vang lên. Gần đến ngày Tết, họ mới thực sự nhận ra rằng năm nay Đường Nguyệt Thư quả thật không có ý định về nhà ăn Tết.
Thực ra họ hàng của cô không ít. Trước đây khi gặp mặt, ai nấy nói chuyện đều rất dễ nghe, bây giờ sau lưng cô không biết họ nói gì. Có điều mấy ngày qua lại có thêm mấy người họ hàng lấy danh nghĩa vì cô gọi đến khuyên nhủ.
Chặn cũng không xuể.
Nói đi nói lại cũng chỉ có một câu “gia hòa vạn sự hưng” và “vì tốt cho con”.
Tết Nguyên Đán cũng là đầu tháng hai.
Đường Nguyệt Thư tranh thủ cuối tuần cắt xong video cần đăng, hoàn thành tất cả những công việc đã tích tụ trước đó. Khi bận rộn thì sẽ không có nhiều thời gian để suy nghĩ lung tung.
Sau khi bận rộn xong, đầu vừa chạm gối liền ngủ thiếp đi.
Đêm Giao Thừa, Đường Nguyệt Thư tính thời gian ở trong nước rồi bỏ chặn ba mình, gửi lời chúc mừng năm mới đã chuẩn bị sẵn từ sớm, sau đó nhanh chóng chặn lại lần nữa.
Cô cảm thấy phương thức giao tiếp bây giờ giữa hai ba con họ rất tốt.
Ba cô có thể cảm nhận được sự quan tâm của con gái, Đường Nguyệt Thư cũng không cần phải nghe lời cằn nhằn.
Tình cảm cha mẹ con cái, nếu đã không thể thân thiết như bạn bè, không có gì là không thể nói thì như thế này cũng không tệ.
Không biết đầu bên kia lão Đường bị chọc tức đến mức nào, Đường Thước Diễn bị yêu cầu gửi tin nhắn cho cô tiểu thư này, bảo cô ít nhất cũng phải bỏ chặn ba mình.
Đường Nguyệt Thư hoàn toàn không trả lời tin nhắn này.
Cô đăng vlog chúc mừng năm mới của mình lên nền tảng. Lượng người xem tốt hơn cô tưởng tượng, càng có nhiều người bị thu hút bởi chủ nhân của giọng nói sau điện thoại. Họ hỏi chủ nhân của giọng London chuẩn kia có quan hệ gì với Đường Nguyệt Thư, có thể cũng lộ mặt trong video của cô không.
Điều đó đương nhiên là không thể.
Tình cảm của Đường Nguyệt Thư đối với Lâm Xuyên khá phức tạp, nhưng phần lớn vẫn là cảm kích.
Anh đã giúp đỡ cô rất nhiều, bất kể là khoản tiền bồi thường áo khoác ban đầu hay công việc phiên dịch sau này, ở bên anh là một việc rất thoải mái.
Đêm Giao Thừa đối với Đường Nguyệt Thư có một điểm hơi buồn, đó là rất nhiều nhà hàng Trung Quốc đều đóng cửa sớm để đón Tết. Có một số nhà hàng còn mở cửa thì lại quá đông người, hơn nữa hương vị cũng không hẳn là ngon.
Suy đi tính lại, cuối cùng vẫn là số sủi cảo còn lại trong tủ lạnh là thiết thực nhất.
Lướt mạng xem bữa cơm tất niên của mọi người quả thật có thể khiến người ta cảm thấy đặc biệt tủi thân. Đường Thước Diễn nói không sai, quả thực cô sống không được tốt ở nước ngoài, thế nhưng điều này không ngăn cô tiếp tục là một cô nàng cứng đầu.
Lúc này, ngay cả trong nhóm du học sinh cũng bắt đầu khoe bữa cơm tất niên. Những người đồng hương có chút tài nấu ăn liền trở thành vị thần trong lòng bạn bè.
Tiếc là Đường Nguyệt Thư không có bạn cùng phòng như vậy, bản thân cô còn là tay mơ trong bếp.
Vẫn là câu nói đó, ngày về nước, không dám tưởng tượng cảnh tượng những quán ăn ven đường có thể khiến cô gái trẻ rơi nước mắt sẽ nực cười đến mức nào.
Mấy ngày nay ở Paris vẫn lạnh.
Sau khi giải quyết bữa tối đơn giản của mình, Đường Nguyệt Thư bắt đầu trang điểm rồi livestream.
Sau khi thuê được xưởng thiết kế thì vẫn còn một khoản chi phí sửa sang rất lớn. Cô nhìn số dư của mình, cảm thấy rất không an toàn, bởi vậy gần đây thời gian livestream của cô cũng tăng lên.
Nhưng vì cô là người Trung Quốc, trong ngày thế này cô vẫn gửi tin nhắn riêng để chúc mừng những người hâm mộ thường xuyên ủng hộ cô trong phòng livestream.
Những người khác thì chỉ được chúc mừng trong phòng livestream.
Vào lúc Đường Nguyệt Thư bắt đầu livestream, thời gian ở trong nước đã qua 0 giờ hồi lâu. Khi điện thoại thông báo có livestream, Lâm Xuyên đang đứng ở ban công tầng hai ngắm pháo hoa.
Ở nhà cũ hiếm khi đông đủ người.
Tối nay dưới phòng khách ồn ào náo nhiệt, người lớn tuổi trò chuyện, người cùng tuổi trò chuyện, còn có tiếng trẻ con chạy nhảy nô đùa khắp nơi.
Rất náo nhiệt.
Có điều là một trong số ít những người đã đến tuổi kết hôn nhưng vẫn độc thân đến 27 tuổi, Lâm Xuyên thành công thăng hạng ngược, trở thành người có địa vị thấp nhất trong gia đình.
Cũng không hẳn là địa vị thấp nhất, nhưng cảm giác bị cả nhà nhắc hoài khiến người ta mất hứng.
Mấy năm trước anh họ của anh sinh được một cậu con trai, năm nay bụng chị dâu lại tròn lên, coi như là một chuyện vui.
Chị họ của anh đưa chồng con về ăn Tết. Chồng chị ấy là người Quảng Đông, cũng nói tiếng Quảng Đông. Bất kể là bên này hay bên kia đều tuân theo truyền thống đón Tết ở nhà chồng. Nhưng vì địa vị của nhà họ Lâm ở Hong Kong, từ khi chị họ kết hôn thì năm nào đón Tết chị ấy cũng về nhà mẹ, ngay cả khi sinh con cũng nhập hộ khẩu Hong Kong.
Hai đứa con, con trai út theo họ của chị ấy.
Nhà thông gia bên kia có ý kiến gì không thì không biết, nhưng rõ ràng nếu có thể, người anh rể này của anh còn muốn đổi cả họ của mình sang họ Lâm.
Lâm Xuyên còn có một cậu em họ, năm ngoái cũng sinh được một cậu con trai.
Một phòng toàn con trai khiến người ta đau đầu.
Bậc bề trên còn lần lượt thúc giục em dâu vừa mới sinh xong không lâu, tranh thủ lúc còn trẻ sinh thêm một cô con gái, cho đủ nếp đủ tẻ.
Cảnh tượng này chỉ có thể khiến Lâm Xuyên nghĩ đến một câu nói rất nổi trên mạng gần đây: Người Trung Quốc hướng nội đã sinh ra 1.4 tỷ dân.
Quả là không có câu nào nhắc đến tì.nh d.ục, nhưng câu nào cũng là tì.nh d.ục.
Lâm Xuyên ngồi trên một chiếc ghế sofa đơn, xung quanh anh là những đứa em họ chưa đến tuổi thành niên.
Theo lời của những đứa em họ này thì ngồi cạnh anh có cảm giác an toàn.
Nhìn thấy Lâm Xuyên ở đó, ba mẹ của đám em họ cũng bất giác nhẹ giọng xuống.
“A Xuyên, em không còn nhỏ nữa, cũng nên lấy vợ sinh con rồi.” Người anh họ sắp có đứa con thứ hai tên là Lâm Thần nhắc đến Lâm Xuyên.
Cũng chính từ câu nói này, những người lớn bắt đầu chĩa mũi nhọn vào Lâm Xuyên.
“A Xuyên, con có thích cô gái nào không, không có thì bác giới thiệu cho con!”
“Đúng vậy, chúng ta đều muốn sớm được uống rượu mừng của con!”
“…”
Nghe mà đau cả đầu.
Lúc này Lâm Thần đang chơi trò chơi Match 3 Puzzle với con trai, không biết nghĩ đến điều gì mà đột nhiên nói: “Nghe Trương Ngạn Minh nói em có bạn gái ở Pháp?”
Khi câu này được thốt ra, nụ cười trên mặt Lâm Xuyên hơi thu lại. Những người lớn bên cạnh như nghe được một tin tức giật gân, ai nấy đều đặt câu hỏi.
Giọng điệu của Lâm Xuyên rất bình tĩnh. Anh nhìn về phía anh họ của mình, trong mắt không thấy gợn sóng: “Anh Thần, Trương Ngạn Minh nói lung tung thôi.”
Dường như Lâm Thần không định bỏ qua chủ đề này: “Hắn ta nói em đuổi hắn ta về Hong Kong vì cô gái đó.”
“Anh Thần.” Lâm Xuyên rót cho Lâm Thần một tách trà: “Không bằng anh hỏi Trương Ngạn Minh xem hắn ta đã làm gì với người ta, cả em còn thấy mất mặt.”
Ở chỗ họ, tác phong của Trương Ngạn Minh không phải là bí mật. Nhà hắn ta mở công ty giải trí, bên cạnh chưa bao giờ thiếu người đẹp, bình thường ngả ngớn quen rồi nên lúc ra ngoài cũng như vậy.
Đây là đêm Giao Thừa, Lâm Xuyên không muốn nảy sinh tranh chấp gì với Lâm Thần, hy vọng anh ta có thể thức thời.
Nghe Lâm Xuyên nói như vậy, những người lớn vốn còn muốn hỏi gia cảnh của cô gái mà Lâm Xuyên quen biết liền im bặt, nhưng lại nói đến những cô gái trẻ tuổi xung quanh, thậm chí còn muốn tìm ảnh cho Lâm Xuyên xem.
“…”
Lúc này vào năm ngoái còn đỡ, nhưng qua tuổi 27 thì anh đột nhiên trở thành đàn ông lớn tuổi.
Nhưng người như Lâm Xuyên không phải là người sẽ bị người khác chi phối.
Hai ngày nay mẹ của anh là bà Trần cũng khá hòa nhã với anh, bởi vì đứa con trai không nói không rằng mà chạy đến Pháp công tác này, khi trở về lại còn nhớ mua quà cho bà ấy.
Bà Trần rất thích chiếc túi có hình đầu mèo, đây là phiên bản giới hạn của hàng hiệu, cửa hàng ở Hong Kong không có.
Chiếc túi này trông rất hợp với phụ nữ trẻ. Bởi vậy bà Trần còn vui mừng vì một lý do nữa, hóa ra trong mắt con trai bà cũng hợp với chiếc túi đáng yêu như vậy.
Ông Lâm xưa nay ít nói, ông khá hài lòng với nhiệm vụ mà con trai hoàn thành trong chuyến công tác này.
Cho nên trước mắt mặc dù người khác có mở miệng trêu chọc chuyện Lâm Xuyên độc thân, ba mẹ anh cũng không nói gì nhiều. Có điều bà Trần lại âm thầm khoe với chị em dâu hoặc chị em chồng về những món quà mà con trai mang về cho bà sau khi đi công tác.
Họ đều không phải là người thiếu tiền, khoe quà không bằng nói là đang khoe sự hiếu thảo.
Nghĩ đến những chuyện lộn xộn ngấm ngầm của con cái mình cũng đủ khiến người ta đau đầu. Người và việc đều không thể so sánh, ngoài việc không có người yêu thì Lâm Xuyên đều ổn ở những mặt khác.
Nếu không thì người thừa kế đã được định sẵn của cả nhà họ Lâm sẽ không phải là anh.
Nhưng tối nay đối với Lâm Xuyên mà nói quả thực không hề vui vẻ, ông nội của anh nói là muốn giới thiệu cháu gái của bạn chơi cờ cho anh làm quen.
Nhà họ Lâm có thể coi là một gia tộc khá lớn, cho dù bây giờ người tụ tập lại không nhiều nhưng vẫn có liên lạc với các chi nhánh khác.
Sau bữa tối, người già không thể thức khuya nên đã sớm đi nghỉ.
Những người còn lại, người thì đánh mạt chược, người thì đánh bài, người thì chơi game.
Cho đến khi tiếng chuông 12 giờ vang lên, người dẫn chương trình cuối năm trên TV cùng đếm ngược, pháo hoa bên ngoài vang lên thì màn này mới coi như là tạm kết thúc.
Lâm Xuyên tùy ý tìm một cái cớ để lên lầu.
Cuối cùng cũng yên tĩnh lại, anh có thời gian để nghĩ đến những chuyện khác.
Sau khi trở về, anh chỉ kịp điều chỉnh múi giờ, sau đó là đón Tết.
Nhìn thấy thông báo có livestream hiện lên trên điện thoại, trái tim vốn đã bình tĩnh lại của anh đột nhiên bị thứ gì đó khẽ lay động.
Khoảng cách từ Paris đến Hong Kong, chỉ tính trên máy bay cũng phải mất mười mấy tiếng đồng hồ.
Quá xa.
Khoảng cách này dường như cũng đang chế giễu ý nghĩ trước đây của Lâm Xuyên là ngây thơ.
Anh vốn tưởng rằng mình đã bình tĩnh lại rồi.
Cửa phòng đóng lại, Lâm Xuyên mở nền tảng kia ra.
Thứ nhìn thấy trước cả livestream là tin nhắn riêng, streamer mà anh theo dõi đã gửi cho anh một đoạn tin nhắn chúc mừng năm mới bằng tiếng Anh.
Trang chủ của Đường Nguyệt Thư đã cập nhật vlog chúc mừng năm mới mà cô làm.
Người Trung Quốc có nghi thức riêng của mình với việc đón Tết.
Lâm Xuyên nhìn thấy trong vlog đó có thêm không ít tư liệu, có một đoạn là cô tự lẩm bẩm một mình ở nhà, nhưng nội dung chính vẫn là video mà họ đã quay.
Anh nhìn thấy trong video, khi phát hiện ra tuyết đang rơi, cô gái trong ống kính liền cười nói một câu tuyết thật đẹp. Lúc đó Lâm Xuyên đã nói với cô một câu, là một câu cảm thán vô thức.
Bây giờ anh đã nghe rõ mình nói gì.
Dịch ra có nghĩa là “Em còn đẹp hơn cả tuyết”.
Sau khi nghe rõ câu này, cô gái trong ống kính lập tức che miệng cười. Cô cong đôi mắt, đẹp đến mức rực rỡ chói lóa.
Anh phải thừa nhận rằng những cảm xúc bị hớp hồn và vui mừng đó đều có thật.
Lâm Xuyên bấm vào phòng livestream.
Vào khoảnh khắc bấm vào, anh mới nhớ ra bây giờ ở Paris vẫn còn rất sớm, có lẽ là khoảng 5, 6 giờ chiều.
Giờ này sớm hơn so với thời gian livestream bình thường của cô.
Cô đã ăn cơm chưa?
Cô gái trong màn hình hôm nay mặc một bộ đồ màu đỏ, là loại Hán phục cải tiến màu đỏ. Trong ống kính chỉ có thể nhìn thấy phần trên của cô, cô còn đặc biệt đứng dậy cho khán giả trong phòng livestream xem phần dưới của mình, là một chiếc váy Mã Diện màu đỏ.
Cô giới thiệu về bộ quần áo trên người mình một cách rất long trọng. Đây là thiết kế của riêng cô, hợp tác với những người khác, bộ này là thành phẩm được gửi cho cô.
Khi có người trên bình luận hỏi làm thế nào để mua được bộ quần áo trên người cô, Đường Nguyệt Thư lại nở một nụ cười xin lỗi. Cô không chắc cửa hàng này có thể giao hàng đến mọi quốc gia hay không.
Nhưng cô đã trình diễn thao tác mua sắm của mình ở Pháp.
Thương mại điện tử xuyên biên giới không nhất định có thể giải quyết mọi nhu cầu mua sắm, hơn nữa chắc chắn sẽ tốn nhiều thời gian và tiền bạc hơn.
Cô nói đến việc đang chuẩn bị cho thương hiệu quần áo của riêng mình, sau này có tin tức rồi sẽ quảng cáo với họ sau.
Có lẽ là vì Tết, trên người cô không chỉ mặc đồ màu đỏ mà còn tỉ mỉ trang điểm và làm tóc theo phong cách cổ phong.
Sau đó là đến phần hát và trò chuyện.
Cô rất tận tâm muốn mang lại niềm vui cho khán giả của mình.
Tối nay cũng hiếm khi thử liên kết với những streamer khác. Cô là một người hoạt ngôn, liên kết với những streamer khác nhau đều có thể trò chuyện vài câu, rất ít người sẽ từ chối lời mời liên kết của một người đẹp.
Có một streamer chơi game eSports, sau khi liên kết với cô liền kinh ngạc liên tục, dáng vẻ như sắp nhìn đến ngây ra. Sau khi nghe thấy Đường Nguyệt Thư hát, trông anh ta giống như muốn mua vé máy bay đến Pháp ngay lập tức.
Lượng người hâm mộ hiện tại của Đường Nguyệt Thư khác rất nhiều so với lúc ban đầu. Thậm chí cô như được ông trời ưu ái, quà tặng trong phòng livestream ngày càng nhiều, cô cười cảm ơn người hâm mộ.
Lâm Xuyên xem thời gian, mới phát hiện ra mình đã ở trong phòng xem gần hai tiếng đồng hồ.
“…”
Anh rất hiểu khả năng làm tốn thời gian của livestream.
Dưới lầu, những người vốn nói muốn thức thâu đêm, bây giờ âm thanh cũng nhỏ đi, những đứa trẻ ồn ào được bế về phòng ngủ.
Ngôi nhà của nhà họ Lâm đã được xây dựng nhiều năm rồi, mấy năm trước mới được sửa sang lại. Bây giờ nó vẫn là một công trình kiến trúc có độ nhận diện khá cao.
Tổng diện tích của cả ngôi nhà khoảng 7000 thước, sân trước và sân sau đều chiếm không ít diện tích. Ông nội của Lâm Xuyên tin vào phong thủy, sân trước xây một hồ cá chép, trồng mấy cây xanh. Trước đây cây La Hán Tùng và cây Hải Đường được di dời đến với giá đắt đỏ đang đứng sừng sững trước sân. Các loại cây cảnh khác nhau cũng không ít. Sân sau còn có một khu vườn nhỏ, có thuê người làm vườn chuyên nghiệp chăm sóc.
Lâm Xuyên để mặc cho livestream trên điện thoại tiếp tục phát ra âm thanh, còn mình thì đi tắm.
Nhiệt độ ở đây không thể so sánh với Paris. Nhiệt độ trong khoảng thời gian Tết là khoảng trên 10 độ, đã được coi là nhiệt độ tương đối lạnh ở nơi đây.
Có lạnh hơn nữa cũng sẽ không xuống dưới 0 độ.
Sự kiên trì vô dụng của người Hong Kong và người Quảng Đông: Có lạnh đến mấy cũng phải tắm.
Lâm Xuyên không có thói quen mang điện thoại vào phòng tắm. Có điều đến khi anh ra ngoài, điện thoại hiển thị livestream vẫn còn.
Anh cau mày, rõ ràng thời gian livestream này đã dài hơn thời gian livestream trước đây của cô nhiều.
Đối diện với ống kính hai ba tiếng đồng hồ, còn phải quản lý biểu cảm thì thật sự không vui vẻ gì cho lắm.
Xuất phát từ trải nghiệm cá nhân, Lâm Xuyên không thích ống kính.
Anh đoán có lẽ là cô thiếu tiền.
Vì vậy trong khoảnh khắc do dự, anh nhìn thấy hiệu ứng đặc biệt do tặng quà của mình nổ tung trên màn hình.
Quà tặng có giá trị cao nhất, anh tặng một lần mười mấy cái.
Đúng lúc này Đường Nguyệt Thư đang liên kết với một streamer khác chơi PK. Bởi vậy khi nhìn thấy hiệu ứng đặc biệt của quà tặng trong phòng livestream, cô còn hơi ngẩn ngơ.
Chỉ là như thế vẫn chưa hết, thời gian tiếp theo giống như một buổi biểu diễn từ hiệu ứng đặc biệt của quà tặng.
Trận PK này, cơ bản là Đường Nguyệt Thư thắng áp đảo. Phòng livestream của cô chỉ mới gặp được mức tặng quà như vậy lần đầu, đến cuối cùng streamer đối diện đã bỏ luôn việc kêu gọi bình chọn.
Hơn nữa khi cuộc PK kết thúc, hiệu ứng đặc biệt của quà tặng vẫn tiếp tục, Đường Nguyệt Thư cảm ơn top donate mà vẫn nghi ngờ có phải người này đã ấn nhầm không.
Cô rất quen thuộc với ID này, một đống chữ cái lộn xộn. Đến bây giờ cô vẫn gọi anh là quý ngài Chữ Rối.
Quà tặng vẫn tiếp tục, trên khung bình luận đều đang kinh ngạc về sự hào phóng của top 1 donate. Đường Nguyệt Thư vừa cảm ơn vừa ngăn lại, nhưng không ngăn được.
Một lúc sau, hiệu ứng đặc biệt của quà tặng mới hoàn toàn dừng lại.
Có một khoảnh khắc, đến cả doanh thu hôm nay của mình cô cũng không tính được.
Cảnh tượng vung tiền như rác này xảy ra trên người một người không có chút quan hệ nào với mình, ít nhiều khiến cô có chút không biết làm sao.
Nhưng cũng chỉ là một khoảnh khắc mà thôi.
Trên bình luận lướt qua một câu nói của top 1 donate là quý ngài Chữ Rối, bảo cô nghỉ ngơi sớm.
Nhìn thấy câu này, Đường Nguyệt Thư liếc nhìn đồng hồ, nói mình còn livestream một tiếng nữa sẽ kết thúc, kế hoạch ban đầu của cô là bốn tiếng.
Kết quả nói xong câu này, hiệu ứng đặc biệt của quà tặng lại tiếp tục sáng lên.
?
Lần đầu tiên trong đời bị người ta tặng quà thúc giục kết thúc livestream.
Nhưng theo kịch bản bình thường của streamer, lúc này đương nhiên là vẫn phải tiếp tục livestream, Đường Nguyệt Thư rất quen thuộc với những kịch bản đó.
Streamer mà, chỉ muốn kiếm tiền, lúc này nói không cần chính là muốn.
Nhưng cô có ấn tượng với người hâm mộ này, đại khái vào lúc cô vừa mới bắt đầu livestream không lâu thì anh đã xuất hiện.
Đường Nguyệt Thư đương nhiên sẽ không xót tiền thay người khác, hành động vung tiền như rác của vị đại gia này, lập tức đưa cô lên bảng xếp hạng ngày.
Lưu lượng người xem trong phòng livestream càng nhiều hơn, số người vào xem cũng không ngừng tăng lên.
Streamer bình thường sẽ không chọn kết thúc livestream vào lúc này.
Ngay khi cô muốn nói gì đó, việc tặng quà đã dừng lại. Top 1 donate gửi bình luận hiển thị trên màn hình, bảo cô tiếp tục livestream, không cần để ý đến anh.
Đường Nguyệt Thư: “…”
Một tiếng livestream còn lại, cô đã không biết rốt cuộc mình đang livestream cái gì, muốn hỏi anh top 1 donate thích nghe bài hát gì, anh lại không tương tác trên bình luận công khai nữa.
Đường Nguyệt Thư hiếm khi cảm thấy thời gian trôi qua nhanh. Cho đến khi kết thúc livestream, cô vào hậu trường xem, phát hiện ra người hâm mộ chưa từng trả lời tin nhắn riêng của cô đã trả lời cô lần đầu tiên.
[Chúc mừng năm mới, chúc em mọi sự thuận lợi.]
Dùng tiếng Trung.
Đường Nguyệt Thư còn khá ngạc nhiên, cô hỏi đối phương có phải là người Trung Quốc không.
Có lẽ đối phương cũng đang xem điện thoại, nhanh chóng trả lời cô: [Phải]
Cảm giác gặp được đồng hương ở nơi đất khách quê người này, gặp mấy lần đều khiến người ta cảm thấy vui mừng, đặc biệt là người đã nện cho cô một khoản tiền lớn như vậy.
Đường Nguyệt Thư muốn gọi là quý ngài Thần Tài số 2.
Giờ này đối với Paris mà nói vẫn chưa muộn. Mặc dù Đường Nguyệt Thư đã livestream mấy tiếng đồng hồ, nhưng thực ra bình thường vào giờ này mới là giờ bắt đầu livestream của cô.
Cô và top 1 donate trò chuyện một lúc. Biết được hiện giờ đối phương đang ở trong nước, cô còn hơi ngẩn ngơ, bèn lịch sự hỏi có phải đối phương bị mất ngủ không.
Khi nhìn thấy câu hỏi này, Lâm Xuyên đang dựa vào đầu giường, mắt có chút khô.
Bình thường anh không có thói quen nằm trên giường chơi điện thoại lâu, nhưng hôm nay đã xem khá lâu.
Giống như chột dạ, khi trả lời tin nhắn thậm chí anh còn chuyển đổi bàn phím, đổi chữ phồn thể thường dùng thành giản thể.
Như vậy trông anh giống như là người ở nội địa, ít nhất cô sẽ không liên tưởng đến Hong Kong.
Nếu trò chuyện tiếp thì có lẽ sẽ nói đến quê hương của nhau, Lâm Xuyên trả lời bảo mình chuẩn bị đi ngủ.
Đường Nguyệt Thư trả lời anh hai chữ “Ngủ ngon”, còn thêm một dấu ngã phía sau. Thậm chí anh còn có thể tưởng tượng ra ngữ khí của đối phương.
Lâm Xuyên cảm thấy chuyến trở về này của mình có lẽ là vô ích.
Vào đêm áp chót ở lại Paris, lần đầu tiên trong đời anh đã mua một sợi dây chuyền kim cương cho một người phụ nữ không phải là người thân.
Vào đêm thứ hai sau khi về nước, anh đã trở thành anh top 1 donate của streamer.