Q8 - Chương 17: Đăng ký
Q8 - Chương 17: Đăng kýQ8 - Chương 17: Đăng ký
Q8 - Chương 17: Đăng ký
Đới Minh nhìn Phan Di Trăn vẫn đang ngủ ngon lành bên cạnh mình.
Cô ấy dường như đang trong một giấc ngủ sâu.
Đới Minh nhanh chóng dọn đẹp, để lại lời nhắn cho Phan Di Trăn rồi nhanh chóng rời khỏi khách sạn.
Trong lòng anh dâng lên một nỗi sợ hãi và bất an khó tả, anh linh cảm có lẽ thời gian tới, anh sẽ không thể giải quyết tất cả những điều này nếu không vẽ nữa.
Lần cuối cùng trực giác khó chịu của anh trở thành sự thật là khi dì Tịch Nhan của anh qua đời.
Đới Lâm và Đới Minh từng có một người cô gần bằng tuổi họ, tên là Đới Tịch Nhan, thậm chí Đới Lâm còn lớn tuổi hơn người cô này, nhưng khi còn nhỏ, họ đều sùng bái dì Tịch Nhan.
Dì Tịch Nhan có một tính cách rất kiên cường, làm việc vĩnh viễn vượt khó tiến lên, ngay cả khi ông bà phản đối, dì vẫn nhất quyết trở thành một vận động viên bắn cung trong tương lai. Đới Lâm chịu ảnh hưởng lớn từ cô ấy và đã học hành chăm chỉ từ khi còn nhỏ.
Mười năm trước, dì Tịch Nhan chết trong một vụ tai nạn máy bay với ông bà ngoại. Vào thời điểm đó, cả Đới Lâm và Đới Minh đều đích thân đưa gia đình dì lên máy bay.
Khi đó, trong lòng anh có một loại cảm giác bất an mãnh liệt khó giải thích được, ngay cả chính anh cũng không giải thích được nguồn gốc của cảm giác bất an này.
Bây giờ... anh lại cảm thấy thế này!...
Đới Lâm đã phải thừa nhận một sự thật.
Xét về lập uy, Tạ Thành Tuấn đã rất thành công.
Yêu cầu một người canh gác nhà xác về cơ bản thuộc loại "bắt nạt nơi làm việc" trong bệnh viện.
"Tiểu Đới a, hoàn thành công tác được không tệ lắm."
Đới Lâm đến làm việc sớm một tiếng, và đến văn phòng Chủ nhiệm sớm để bái phỏng Phó chủ nhiệm Tạ Thành Tuấn... Tất nhiên, bây giờ y là quyền Chủ nhiệm.
"Tạ chủ nhiệm..."
"Ai ai ai, lời đừng nói lung tung, cần phải xưng hô ta là Tạ quyên Chủ nhiệm." Tạ Thành Tuấn khoát tay áo một cái, nói: "Ngày hôm qua huấn luyện, hù được ngươi chứ?"
"Còn. .. Còn tốt, kỳ thực."
Tạ Thành Tuấn sau đó nói: "Tiểu Đới a, nói thật. Ấn viện trưởng rất không hài lòng với tốc độ thăng cấp của ngươi. Ngươi nói ngươi, bắt đầu chính là mãn cấp thần trang kim thủ chỉ, làm sao hỗn đến hiện tại đều vẫn chưa thể một mình đảm đương một phía đây?"
Trang phục thần thánh cấp đầy đủ? Ngón tay vàng?
Ta có phải ràng buộc một hệ thống tuyên bố nhiệm vụ hàng ngày không?
Vấn đề là. .. Cái gì thân trang kim thủ chỉ cũng không phải ta nghĩ là có al
Tạ Thành Tuấn sau đó nói: "Hừm, vì lẽ đó, ta phải tăng cường cường độ huấn luyện cho ngươi, tất cả cũng là vì không phụ lòng Ấn viện trưởng giao phó mài! Ngươi nói có phải hay không a?"
"Vâng... vâng... vậy, ta muốn hỏi..." Đới Lâm giơ tay phải lên, chỉ vào lòng bàn tay hỏi: "Vết thương này đến hôm nay vẫn còn."
"Ừm, đây là để thuận tiện cho việc giám sát của ngươi."
"Tạ quyền Chủ nhiệm, cái này. .. Cái này sợ là không tốt lắm?”
Mặc dù Tạ Thành Tuấn nói danh hiệu này là một cửa miệng, nhưng Đới Lâm không dám cẩu thả với danh hiệu này. Tạ Thành Tuấn có khả năng là Chủ nhiệm mới của Ngoại Khoa Oán Linh, tốt hơn hết là nên có mối quan hệ tốt với y.
Sở dĩ sáng sớm liền đến tìm Tạ Thành Tuấn cũng là vì mục đích này.
"Vậy cũng được." Tạ Thành Tuấn gật đầu.
Đới Lâm thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhìn thấy vết thương trên lòng bàn tay dân dần biến mất.
"Tạ quyền Chủ nhiệm, sau này ta nhất định sẽ cố gắng hết sức, hoàn thành công việc Ngoại Khoa Oán Linh...
"Tiểu Đới, ngày hôm qua mới vừa bắt đầu, ngươi sẽ không nghĩ huấn luyện đơn giản như vậy chứ? Làm sao có thể? Kỳ thực, ta còn rất tiếc nuối, trấn thủ nhà xác kỳ thực rất là rèn luyện bác sĩ. Tiếp đó, huấn luyện từ hôm nay sẽ bắt đầu muộn."
"Vậy tối nay huấn luyện là?"
"Chuyện đêm nay, đêm nay lại nói. Ngươi không cần nóng ruột."
"Ta... Ta biết rồi."
Đới Lâm không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận thực tế trước mắt.
Trong văn phòng Chủ nhiệm Khoa, Tạ Thành Tuấn lấy một ấm trà và thêm nước vào một chiếc cốc chứa đầy quả câu kỷ.
"Hắn là một kẻ nguy hiểm."
Tạ Thành Tuấn nói một câu như vậy.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Tuy nhiên... không có ai trong phòng có thể nói chuyện với y.
Hơn nữa, giọng nói vừa rồi tràn đầy lạnh lẽo, xơ xác, hoàn toàn khác với cảm giác thường ngày của Tạ Thành Tuấn.
"Hả? Rất nguy hiểm sao? Ta nghĩ là không sao."
Tạ Thành Tuấn lại nói thêm một câu, lần này giọng điệu trở nên hoàn toàn khác trước!
"Ta không cảm thấy hắn nguy hiểm! Hôm qua sao ngươi lại gid trò như vậy, mặc dù ta cũng cảm thấy chuyển Tiểu Đới đến nhà xác cũng là một kinh nghiệm hay."
Lần này, giọng điệu đã trở thành cảm giác bất cần đời lúc trước.
Vừa nói, y vừa dùng tay phải bưng chén trà trước mặt lên, mới vừa nhấp một ngụm, tay trái liền ấn mạnh chén trà xuống bàn!
Sau đó, Tạ Thành Tuấn lại truyền ra giọng điệu lạnh lùng: "Đừng có lơ đễnh như vậy! Con mắt của hắn là từ Đôi Mắt Quỷ! Kẻ nguy hiểm như vậy không thể tùy ý tiếp tục phát triển!"
"Đây là ý tưởng của Ấn viện trưởng. Ngươi không được vi phạm mệnh lệnh của Ấn viện trưởng. Chà, dù thế nào đi chăng nữa, đây là nhiệm vụ của ta với tư cách là Phó chủ nhiệm Ngoại Khoa Oán Linh. À không, phải nói rằng đó là trách nhiệm của ta với tư cách là Chủ nhiệm Ngoại Khoa Oán Linh tương lai. Ừm, không sai, nói tới chỗ này, ta đã cân nhắc rồi. Khi ta trở thành Chủ nhiệm Ngoại Khoa Oán Linh, ta đã nghĩ về một số chính sách trong tương lai. Đầu tiên là về phẫu thuật. Hiện tại, vấn đề lớn nhất của Ngoại Khoa Oán Linh là gì? Đó chính là phẫu thuật!"
"Không phải, ta đang thảo luận về kẻ nguy hiểm đó với ngươi..."
"Ta vẫn luôn cho rằng, cắt bỏ toàn bộ hồn phách là một cái vấn đề rất lớn, hoàn toàn không cân nhắc đến vấn đề chất lượng sinh hoạt của bệnh nhân trong tương lai! Tư tưởng lạc hậu lỗi thời, chính là bởi vì bác sĩ linh dị chúng ta trước mặt bệnh nhân quá mạnh mẽ. Cho nên chúng ta chỉ xem xét hạn mức tử vong của bệnh nhân của chính bác sĩ, nhưng không xem xét chất lượng cuộc sống sau này của bệnh nhân. Điều này rất không phù hợp, rất không phù hợp. Hừm..."
"Không, là... Ta...
Tạ Thành Tuấn miễn cưỡng nặn ra vài chữ, sau đó lại bắt đầu lải nhải: "Nghe ta nói! Khụ khụ, ừm, về mặt giải phẫu, ý kiến của ta là không cần thiết cắt bỏ hoàn toàn linh hồn. Làm sao tinh chuẩn cắt bỏ nguyền rủa mới là khảo nghiệm trình độ phẫu thuật viên, hiện tại ngoại khoa đang tuyển chọn nhân tài, trình độ phẫu thuật nhất định phải cân nhắc vấn đề cơ bản nhất, ta để cho đệ nhất linh hồn bắt đầu nói tới đi..
"Ngươi. . " Thanh âm lạnh lùng lúc này mới có thể nặn ra một chữ.
"Đại đa số người đều có kết cấu linh hôn tam hồn thất phách, đương nhiên cũng có một ít người có tình huống đặc biệt, cho nên ta càng phải nghiêm khắc thêm vào chữ 'nhat
Đới Minh hôm nay hoàn toàn thờ ơ với công việc.
Bây giờ anh ấy thậm chí không dám cầm bút.
Con ma nữ khủng khiếp đó luôn lởn vởn trong tâm trí anh.
Hơn nữa, bây giờ anh bắt đầu phát hiện ra một điều, nếu anh tiếp xúc với bút, anh sẽ muốn vẽ nó trong tiềm thức.
Các đồng nghiệp của Đới Minh đều nhận thấy sự khác thường của anh ta.
"Tiểu Đới, ngươi làm sao vậy, ngươi hôm nay tựa hồ cả ngày đều thất thần a? Vừa rồi ta thấy ngươi đổ mồ hôi rất nhiêu a?"
"Không không...
Đới Minh lau mồ hôi trên trán nói: "Ngươi nhìn nhầm rồi... Ờ, ngươi muốn tài liệu đúng không? Ta tìm cho ngươi.'
Sau đó, Đới Minh mở ngăn kéo bên hông, lấy ra một xấp tài liệu đưa cho đối phương, vừa định đóng ngăn kéo lại, đột nhiên... phát hiện trong góc ngăn kéo có một tờ giấy màu đỏ.
"Đây là gì?"
Đới Minh lấy mảnh giấy màu đỏ ra.
Nó trông giống như một tấm danh thiếp.
Trên đó, có một đầu lâu màu đen và một cây thập tự màu đen.
"Bệnh viện... Số 4442 Ngoại Khoa Oán Linh... Phó viện trưởng Tạ Thành Tuấn?"
Khoảnh khắc anh vuốt ve tấm danh thiếp, cơ thể anh bắt đầu run lên. Một bệnh viện có thể chữa khỏi những lời nguyên linh dị? ? ?
Trên thế giới này, có một bệnh viện như vậy?
Anh không do dự nữa, lấy điện thoại di động ra và bấm số 44444444.
Ngay sau đó, nó đã được kết nối.
"Là Bệnh viện số 444 sao?"
"Vâng thưa ngài."
"Tôi muốn đăng kí..."
"Anh muốn đăng ký khoa nào? Chúng ta có phòng khám tổng quát ngoại trú cùng phòng khám chuyên khoa ngoại trú, tiêu chuẩn thu phí không giống nhau. Bất quá, chúng ta thu phí điểm chữa bệnh tâm linh."
"Điểm chữa bệnh tâm linh là cái gì?"
"Viện trưởng chúng ta sẽ tính điểm tổng thể tương lai cho anh, chính là điểm chữa bệnh tâm linh, sau đó sẽ khấu trừ một bộ phận tương lai của anh làm chi phí chữa bệnh."