Bệnh Viện Số 444 (Dịch)

Chương 235 - Q8 - Chương 45: Tiền Nhiệm

Q8 - Chương 45: Tiền nhiệm Q8 - Chương 45: Tiền nhiệmQ8 - Chương 45: Tiền nhiệm

Q8 - Chuong 45: Tien nhiem

Kỷ Đan Xu vẫn chưa nhớ lại kiếp trước của mình cho đến ngày nay.

Nói chung, có hai khả năng.

Một là cô thức tỉnh muộn hơn ở kiếp trước, hai là cô không được chuyển sinh từ cõi chết trên đảo.

Khả năng thứ hai cao hơn. Rốt cuộc, không thể duy trì số lượng người chết và trẻ sơ sinh bằng nhau tuyệt đối trên đảo, vì vậy cũng có rất nhiều trẻ sơ sinh không được chuyển sinh từ cõi chết.

Kỳ thật trên đảo có rất nhiều người, sau khi khôi phục ký ức kiếp trước, đều không muốn cùng người thân kiếp trước có bất kỳ liên hệ gì. Vì vậy, Kỷ Đan Xu cảm thấy cả anh trai và chồng cô đều không hoàn toàn tin là cô chưa tìm lại được ký ức về kiếp trước.

Đó là cách cô nghĩ về Lãnh Mộc khi đó. Có lẽ, Lãnh Mộc nhớ lại kiếp trước, nhưng không có nói cho bất kỳ ai biết.

Tuy nhiên, cô không ngờ...

"Kiên Thạch."

"Hả?" Hải Kiên Thạch nhìn vợ hỏi: "Sao vậy?”

"Em còn chưa nói cho anh biết Lãnh Mộc, đúng không?”

"Anh có nghe người trong thị trấn nói là cô ấy mất tích. Họ còn nói rằng cô ấy có thể vẽ một số bức tranh kỳ lạ."

"Nhưng em không nói với anh. Thực ra, cô ấy đã dạy em cách vẽ."

"Thật không? Vậy thì chứng tỏ em cũng rất có khiếu về nghệ thuật."

Khi Hải Kiên Thạch nói điều này, anh ta đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng trong mắt Kỷ Đan Xu.

"Kiên Thạch, em nhớ được, năm đó anh nói với em là nhất kiến chung tình chứ? Hơn nữa, anh đã nói...

Khi Kỷ Đan Xu nói điều này, cô không dám nhìn vào mắt chồng mình.

"Anh nói... anh thích cách em vẽ, phải không?”

"Chuyện gì vậy?"

Kỷ Đan Xu nghiến răng nói: "Thật ra, khi em vẽ tranh, em luôn bắt chước Lãnh Mộc trong tiềm thức."

Hải Kiên Thạch sắc mặt hơi thay đổi khi nghe điều này.

Anh ta đã nghĩ gì vào lúc này.

"Em sẽ sao chép phong cách vẽ của cô ấy. Sự khác biệt là, em sẽ không chỉ vẽ những cảnh kinh dị."

"Bắt chước... phong cách... của cô ấy?"

Hải Kiên Thạch nắm chặt Kỷ Đan Xu bả vai và hỏi: "Y của em là, phong cách vẽ tranh của em không phải của riêng em? Chẳng lẽ, có lẽ em chỉ đang cố ý bắt chước cô ấy?"

Nhìn vẻ mặt háo hức của chồng bây giờ, nỗi sợ hãi trong lòng Kỷ Đan Xu dần dần nổi lên.

"Kiên Thạch, anh luôn nói với em là anh không nhớ lại kiếp trước của mình, phải không?”

"Phải... Anh chưa từng nhớ lại kiếp trước của mình..." "Nhưng anh đang thực sự nói dối em, phải không?"

Kỷ Đan Xu nhìn Hải Kiên Thạch một cách kiên định và nói: "Thật ra, anh đã nhớ lại kiếp trước của mình rồi phải không? Chỉ là kiếp trước của anh rất khó để nói, phải không?"

"Không, không phải, Đan Xu..."

"Anh đã sớm nhớ tới kiếp trước, em cũng đã mơ hồ đoán được. . .

"Sau khi Hải Hàn nói cho chúng tôi biết bí mật của hòn đảo này, cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao rất nhiều gia đình muốn nhận nuôi Lãnh Mộc."

Đới Minh nhìn vào cuốn sổ trước mặt, trong đó ghi lại những kết luận mà anh ta có được sau khi hỏi nhiều người dân trên đảo, anh ta đã chỉ rất nhiều tiền để có được thông tin này.

"Hơn nữa, còn có một điểm mấu chốt, thời điểm Lãnh Mộc biến mất..



"Thật trùng hợp với thời điểm chúng ta bắt đầu vẽ những người phụ nữ trong bức tranhl"

Lãnh Mộc mất tích ... cô ấy có bị hải táng bởi người dân trên đảo không?

Nếu đúng như vậy, thì theo như những gì Hải Hàn đã nói với họ, cô ấy sẽ đầu thai trên hòn đảo này.

"Ta e rằng Lãnh Mộc không chuyển sinh, mà biến thành ác linh." Phan Di Trăn nói thêm: "Hải Hàn nói với chúng ta là nếu người đó bị giết, sẽ không tái sinh sau khi hải táng."

Trên thực tế, Đới Minh cũng mơ hồ đoán được điểm này.

"Nó sẽ không luân hồi, nói cách khác... nó sẽ thật sự trở thành ác linh trong biển?"

"E rằng như vậy."

"Nhưng tại sao lại tìm tới chúng ta? Chúng ta cùng Bích Lan đảo không có quan hệ gì! Phải nói chúng ta chỉ có một điểm chung, đó chính là đều có thiên phú hội họa."

"Bác sĩ Phương nói là bức tranh của chúng ta là một Chú Vật. Chú Vật là nguồn gốc của lời nguyên... Bác sĩ Phương cũng nói rằng một số ác linh sử dụng Chú Vật để làm cho lời nguyên mạnh hơn."

"Nói cách khác, chúng ta nhưng thật ra là tế phẩm?”

Nghĩ đến điều này khiến Đới Minh cảm thấy kinh hãi.

Để nguyên rủa có thể thu được tế phẩm cường hóa?

"Biển này... người chết sống lại..." Đới Minh nhớ lại quá trình mỗi lần vẽ, vẫn cảm thấy kinh hãi: "Nguyền rủa kia tìm kiếm chúng ta, chẳng lẽ là vì để nữ quỷ này biến thành ác linh cường đại hơn?"

Đới Minh đã học được từ Đới Lâm và Phương Chu là quỷ hồn cũng được chia thành mạnh và yếu. Những kẻ mạnh hơn u hồn được gọi chung là ác linh. Mà ác linh gồm có oán linh, ác quỷ, ma quỷ, hung linh, và Nghiệp chướng quỷ. Những ác linh có thể phát triển, không có nghi ngờ gì về điều này.

"Trọng điểm là, không ai trong chúng ta có thể tìm được dấu vết nguyên rủa cụ thể trên cơ thể mình, nên không thể chẩn đoán mình thuộc loại ác linh nào. Đương nhiên, chữa trị cũng không được chứ đừng nói đến giải phẫu. Cách duy nhất là đi tìm nữ quỷ, tìm cách lấy được, đem một phần mang về bệnh viện làm Chú Vật, chúng ta mới có thể chữa trị.

Nếu Lãnh Mộc không thể chuyển sinh nữa ...

Chỉ còn một manh mối cho bước tiếp theo của Đới Minh và Phan Di Trăn. Lãnh Mộc kiếp trước là ai?

Khi đó, nhiều gia đình muốn nhận nuôi Lãnh Mộc, không chỉ ở thị trấn Hàn Thiết, mà còn ở một số thị trấn xung quanh.

Đặc biệt là những gia đình mất đi người thân nữ sinh đều dồn nén nỗi đau cho đứa trẻ vô thừa nhận này.

"Cuối cùng Lãnh gia nuôi nấng cô ấy, bởi vì bọn họ sau khi nhận nuôi đứa bé này là gần gũi nhất với quan hệ gia đình ban đầu, nếu như người thân như mẹ và bà ngoại đều được đưa về nuôi cô ấy, quan hệ gia đình sẽ hoàn toàn hỗn loạn."

Dù đã lâu nhưng nhiều người dân trên đảo vẫn rất nhớ vụ việc này.

"Nhưng có một điều khiến ta rất bận tâm."

Hồi đó ... có một cặp vợ chồng trong gia đình muốn nhận Lãnh Mộc làm con nuôi.

Họ đã khoảng sáu mươi tuổi, già hơn nhiều so với vợ chồng Lãnh gia. Và họ... cũng vừa mất đi đứa con gái của mình.

Con gái ruột của họ, xét về kết quả, có thể nói là đã bị giết.

Bị giết bởi con rể của họ.

"Nghe nói con rể tiếp tục bạo hành con gái nhưng cháu có cầu cứu bố mẹ đẻ cũng đành mặc kệ. Cuối cùng, không chịu được nữa, cháu quyết định bỏ trốn cùng một chàng trai trẻ trên đảo và rời Bích Lam Đảo. Kết quả là, vào đêm trước khi bỏ trốn, cô đã bị phát hiện và bị con rể của họ đánh chết. Mà chàng trai trẻ kia, đã lâu không thấy cô ta tới, liên đi tìm tên súc sinh kia, giết chết gã, sau đó tự sát."

Một câu chuyện tình yêu vô cùng bi thảm.

"Người bị giết, cho dù ta, cũng không thể chuyển thế" Khi Đới Minh lần đầu tiên nghe được câu chuyện này, anh ta mơ hồ nghi ngờ, có lẽ Lãnh Mộc chính là chàng trai trẻ tự sát chuyển thế.

Mãi đến tận khi anh ta nghe nói một chuyện.

Người phụ nữ bị giết bởi một người chồng cặn bã khi còn sống vẽ rất giỏi

"Chẳng lẽ... nàng là Lãnh Mộc kiếp trước?"
Bình Luận (0)
Comment