Bệnh Viện Số 444 (Dịch)

Chương 420 - Q13 - Chương 24: Yểm Trùng

Q13 - Chương 24: Yểm trùng Q13 - Chương 24: Yểm trùngQ13 - Chương 24: Yểm trùng

Q13 - Chuong 24: Yem trung

"Ma Trùng...' Lelia nói sau khi nghe điều này: “Cũng coi như là một Chú Vật khá hiếm."

"Đối với ngươi mà nói, xem như là một loại thiên môn Chú Vật."

"Nhưng nó rất khó kiểm soát, phải không? Điều quan trọng nhất là làm thế nào để nuôi và bồi dưỡng nó. Các bác sĩ trong Khoa Chú Vật đã đạt được tiến bộ rất bình thường trong việc nghiên cứu nuôi cấy Ma Trùng."

"Phải. Chỉ riêng vấn đề mà ta vừa đề cập, cơ thể của những người ở bên cạnh Mai Nhĩ sẽ tiếp tục bị lũ Ma Trùng ăn mòn. Tuy loại xói mòn này bác sĩ linh dị có thể chịu đựng được, nhưng sau một thời gian dài, sẽ luôn có nguy cơ tăng Chú Vật phản phệ."

"Bản thân Mai Nhĩ có biết điều này và vẫn sử dụng các bác sĩ xung quanh mình làm chất dinh dưỡng để nuôi Ma Trùng không?"

"Kỳ thực bản thân cô ta đối với tác dụng phụ Ma Trùng cũng có chút ngoài ý muốn, bởi vậy, cô ta vốn hy vọng có thể khống chế Ma Trùng, bất quá, loại này khống chế không lý tưởng."

"Nói cho cùng cuối cùng vẫn là vì tư lợi." Lelia lạnh lùng nói: "Khó trách cô ta rơi vào tình cảnh như vậy, cũng không có người thay cô ta lên tiếng."

"Điều duy nhất khiến ta bất ngờ là cô ấy vẫn nhất quyết cùng ta đối nghịch khi ta đã vạch rõ cho cô ấy một lối thoát. Nếu đã vậy thì không cần phải nói gì thêm. Cứ đợi sáng mai, nếu tin tức cái chết của cô ấy truyên ra, bao nhiêu người sẽ ăn mừng. Đặc biệt là những bác sĩ đã bị Ma Trùng trong cơ thể cô ấy ăn mòn, không còn phải lo lắng về nguy cơ Chú Vật trong cơ thể họ phản phệ."

Lelia đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nói: "Cho nên, đây cũng là nguyên nhân chị dâu ta vẫn luôn phản đối George cưới cô ấy?"

"Diana đã điều tra cô ấy từ rất lâu rồi. Không nói những cái khác, cô ấy có thể dùng lời nguyên của chính mình để hãm hại các bác sĩ xung quanh. Cô ấy tuyệt đối không muốn giao con trai của chúng ta cho cô ấy. Dù sao thì đứa trẻ George này chung quy chưa va chạm nhiều, ở độ tuổi này cũng không hiểu cái gì là cảm tình. Bởi vậy cũng tốt, ta có thể chọn cho nó một cuộc hôn nhân tốt hơn."

"Chọn vợ cho George không phải chuyện đơn giản, còn phải xem ý nguyện của cha nó. George là cháu trai trưởng của nhà chúng ta, cha nó kỳ vọng rất cao vào nó, cho nên dù như thế nào thì chúng ta cũng phải lựa chọn một người vợ thực sự tốt cho nó."

Sau đó, Lelia đứng dậy nói: "Sắp tối rồi, ta đi nghỉ ngơi trước."

Lelia trở ve phòng của mình.

Sau đó, cô giơ hai tay lên.

Vet thương ở tay, hở một mắt.

Thông qua con mắt này, một số cảnh tượng mơ hồ có thể được truyền đạt cho cô ta.

Và những gì cô ta nhìn thấy ngay bây giờ ... là Lâm Thiển đang nằm trên giường của khách sạn!

"Rất nhanh, sẽ hơn 24 giờ. . “

Lelia ngồi xuống và bắt đầu nhìn đồng hồ.

Chờ qua 24 giờ... Quá trình quan sát thực sự bắt đầu.

Bệnh nhân đã tử vong hơn 24 giờ và vẫn chưa được đưa vào bệnh viện.

Rất hiếm khi một bác sĩ linh dị có được những ghi chép quan sát như vậy. Dù sao thân là bác sĩ linh dị thì nhất định phải tuân theo Viện trưởng quy định, trong vòng 24 giờ sau khi chết nhất định phải đưa thi thể bệnh nhân đến nhà xác.

Vì vậy, ngay cả khi muốn thực hiện một thí nghiệm như vậy, điều đó cũng rất khó khăn.

Lelia nhìn đồng hồ đeo tay.

24 giờ, chẳng mấy chốc sẽ đến.

Mười, chín, tám, bảy, sáu...

Năm, bốn, ba, hai...

"Vậy, để ta xem... Di thể sau khi chết 24 giờ đồng hồ, nếu nó không được đưa vào nhà xác thì chuyện gì sẽ xảy ra... ?"

Lúc này cô đã cầm giấy bút lên giấy bắt đầu ghi chép.

Với tư cách là một bác sĩ linh dị, những thông tin trực tiếp như vậy chắc chắn sẽ rất quan trọng đối với Khoa Ác Ma trong tương lai. Không nói những cái khác, cô ta sẽ có tài liệu cho luận án mới của mình trong tương lai.

Trong một thời gian dài, Lelia Faust không muốn chỉ làm trợ lý cho anh trai Klein. Cha cô ta rất thích Klein, và cô ta biết rất rõ điêu đó. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là trăm năm sau vị trí Phó viện trưởng sẽ thuận lợi giao cho Klein. Lelia Faust luôn quyết tâm giành được vị trí Phó viện trưởng. ...

Mi Ca biết là phải có vô số người mong chờ cái chết của mình trong tối nay.

Cô đã xúc phạm quá nhiều người trong quá khứ.

Trong quá khứ, vì sự hiện diện của cậu Kafka, bọn họ không có cách nào làm gì cô.

Nhưng bây giờ, cô đã hoàn toàn thất thế. Ai cũng có thể tới giam lên mình một cước.

Cô bây giờ là một điển hình "tàn dư cựu vương triều", cho dù thật sự bị giết, cũng sẽ có danh chính ngôn thuận. Cô vẫn có thể sống đến bây giờ, nguyện ý duy nhất là George Faust vẫn còn tình cảm với cô, và mọi người đều nhìn phân thượng cậu ấy nên chỉ làm khó dễ cô.

Mi Ca cũng rất rõ ràng nếu cô chấp nhận lời đề nghị của Klein và cố gắng sống sót bằng cách vu khống cậu mình, thì những người vốn đã ghét cô sẽ càng coi thường hơn. Sau này cho dù không công khai nói ra, nhưng sau lưng cô vẫn sẽ chọc ngoáy. Chỉ nghĩ đến loại hình ảnh này là không thể chấp nhận được hơn là ở trong nhà xác tối tăm này.

Đối với Mi Ca, miễn là cô nghĩ về những điều này, nỗi sợ hãi của có thể được xua tan phần nào.

"Đây là...

Cô mở thông tin thi thể mới, và chữ ký trên giấy chứng tử là Alice Gale.

Đồng nghiệp cũ của cô.

Trước sự ngạc nhiên lớn của Mi Ca, những bức ảnh về thi thể do Alice chụp (cô ấy luôn chụp ảnh những xác chết mà cô ấy tự nhận) rõ ràng một cách đáng ngạc nhiên.

Mi Ca vốn cho là dù chỉ là để chơi khăm bản thân, nhưng những bức ảnh do Alice chụp sẽ quá mờ, khiến cô khó nhận ra những thay đổi trên thi thể. Mặc Mi Ca biết là nếu cô chết, Alice sẽ là một trong những bác sĩ linh dị hạnh phúc nhất trong bệnh viện này.

Sau khi cậu Kafka của cô qua đời, cô tự nguyên rua mình trước mặt là cặn bã, rác rưởi, tự nguyên rủa bản thân rằng thà chết đi còn hơn. Bởi vì Ma Trùng trong cơ thể cô đã làm tăng nguy cơ khiến Chú Vật của Alice phản phệ chính cô ấy, điều này đủ để khiến cô ấy căm ghét bản thân đến tận xương tủy.

Tuy nhiên, nghề bác sĩ linh dị không thể từ chức hay chuyển nghề. Do đó, Alice chỉ có thể đối mặt với Mi Ca mọi lúc.

Từ quan điểm này, việc cô ấy ghét bản thân mình là điều đương nhiên.

Nhìn nguyên nhân cái chết, thời gian chết và chẩn đoán cụ thể do Alice viết trước mặt, Mi Ca không khỏi có chút xúc động.

Cho dù đó là chẩn đoán hay nguyên nhân tử vong, nó đều rất chi tiết và trực quan. Ngay cả bao gồm các hồ sơ phẫu thuật chính xác.

Là một bác sĩ linh dị, Mi Ca tự hỏi bản thân rằng kỹ năng phẫu thuật của cô chắc chắn không giỏi bằng Alice.

Nếu không phải vi xuất thân của cô, cô ta sẽ không bao giờ trở thành một bác sĩ linh dị. Tuy nhiên, huyết thống này cũng định mệnh cô phải lên bàn mổ, và cô không thể cưỡng lại.

Đây là may mắn, hay là một lời nguyên?

Cô cũng không thể nói rõ ràng.

Hơn nữa, trong tương lai, bất kể dòng máu của bác sĩ linh dị được truyền lại bao nhiêu thế hệ, đầu nhất định sẽ trở thành bác sĩ linh dị. Dòng máu trực hệ, không ai có thể thoát khỏi lời nguyền này.

Chính vì điều này, cậu đã đổ tài nguyên cho cô, thậm chí còn cấy Ma Trùng này vào người cô để tăng cường thực lực của cô ta ...
Bình Luận (0)
Comment