Q13 - Chương 35: Đêm dài (9)
Q13 - Chương 35: Đêm dài (9)Q13 - Chương 35: Đêm dài (9)
Q13 - Chuong 35: Dem dai (9)
Mi Ca lúc này thật sự vừa tức vừa buồn cười.
Chẳng mấy chốc, sắc mặt của cô liền âm trầm xuống. Tính cách của cô khiến cô ta không thể chịu đựng được bất cứ ai nói chuyện với mình với thái độ như vậy trước mặt.
Người của Faust khống chế quyền lực của bệnh viện thì cũng thôi đi, ngươi là cái thá gì mà dám ăn nói như vậy?
Sau đó, cô ta lập tức thả ra Ma Trùng, cấp tốc bay về phía Đới Lâm!
Tuy nhiên, một điều gì đó đã xảy ra khiến Mi Ca ngạc nhiên.
Khi Ma Trùng cách Đới Lâm chưa đầy một mét, nó đột nhiên bị triệt để phân giải, hoàn toàn biến mất !
"Ngươi!"
Mi Ca chỉ cảm thấy thân thể kịch liệt đau nhức, thậm chí lui về phía sau mấy bước!
"Làm sao... làm sao có thể?"
Đây là Ma Trùng!
Đới Lâm không biết con trùng đó là gì, nhưng dưới công kích của con mắt trái, nó đã biến mất ngay lập tức.
Bây giờ, Đới Lâm có thể chắc chắn Milan vẫn còn sống. Dù sao, nếu cô ấy chết, Đới Lâm không thể không chịu bất kỳ vết thương nghiêm trọng nào. Tuy nhiên, Đới Lâm, người có thể chia sẻ ý thức, hiện đã mất liên lạc với Milan.
Trong quá khứ, là xưa nay chưa từng xảy ra qua loại chuyện như vậy.
Sau đó, hắn nói với Mi Ca: "Ta không thể nói cho ngươi biết danh tính của ta, nhưng ta hy vọng ngươi có thể nói thật cho ta biết danh tính của ngươi. Danh tính của ngươi được coi là điều cấm ky trong Bệnh viện số 444 này."
Sau khi Mi Ca nghe "Bệnh viện số 444", nét mặt cô thay đổi.
Cô lập tức nhớ lại quy tắc thứ bảy - Bệnh viện 444 là có thật!
"Ngươi là 444..." Mi Ca lúc này cảm thấy đầu não có chút hỗn loạn: "Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Đới Lâm và Mặc Mi Ca, hai người giờ phải đối mặt với một hiện thực vô cùng hỗn loạn.
Bọn họ lúc đầu, vô luận như thế nào đều khó có khả năng gặp mặt. Nhưng bây giờ, họ đã tiếp xúc với nhau.
"Là ngươi!"
Đới Lâm rốt cục phát hiện!
Hắn cảm nhận được cảm giác quen thuộc trước đây.
"Lúc trước ta ở trong phòng trực ban, ta cảm thấy chính là ngươi!" Đới Lâm chỉ vào Mi Ca, nói: "Lúc đó, chính là ngươi!"
"Ngươi nói phòng trực ban?" Mi Ca lập tức vô ý thức lui ve sau mấy bước.
Tại thời điểm này, cảm giác uy hiếp mãnh liệt của Đới Lâm đối với Mi Ca mạnh hơn nhiều so với Ma Quyl
"Có vẻ như cả hai chúng ta đều có rất nhiều điều muốn biết từ nhau." Mi Ca cũng nhận ra một điều: có vẻ như mình không thể đánh bại người đàn ông trước mặt này.
Chí ít có thể lấy tuỳ tiện tiêu diệt hết Ma Trùng, điều này đại đa số bác sĩ ở Bệnh viện số 666 đều không làm được. Mau chốt là "Tuỳ tiện" tiêu diệt hết, từ đầu đến cuối cô đều không cảm thấy người đàn ông trước mặt mình đã bỏ ra bao nhiêu lực khí.
Hai phút sau.
Đới Lâm thấy đèn trong phòng trực vẫn sáng.
Sự khác biệt là tất cả văn bản trong phòng trực này đều bằng tiếng Anh.
"Ngồi đi." Mị Ca cầm cốc cà phê lên, đi đến bên máy pha cà phê nói: 'Ít nhất ta có thể xác nhận một điều, chỉ cần ta hợp tác với câu hỏi của ngươi, ngươi sẽ không hại ta đúng không?”
Đới Lâm gật đầu trước lời nói của Mi Ca.
"Đúng vậy."
Đới Lâm đã xác nhận thông qua quan điểm của Đôi Mắt Quỷ là không có bác sĩ và y tá nào khác trong nhà xác, chỉ có người chết.
"Đầu tiên, ta phải cảm ơn ngươi đã giúp ta đuổi Alex Layton đi." Mi Ca vừa rót cà phê vừa nói,'ÐĐương nhiên, anh ấy sẽ trở vê sau một khoảng thời gian nhất định."
'Alex?"
"Không cần để ý. Chỉ là một bệnh nhân chết ở đây mà thôi."
Lúc này, tuy bê ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng Mị Ca lại đầy sóng gió.
Cô đã đoán được nguyên nhân khiến Chủ nhiệm Dave và bác sĩ William biến mất.
Bởi vì họ đã tiếp xúc với "Bệnh viện số 444'.
Mà điều này cũng khiến họ biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này, và mọi người thậm chí còn mất đi ký ức. Sau khi nhìn thấy quy tắc thứ bảy, cô nghĩ đến hai người này, và gặp người đàn ông trước mặt cô, một bác sĩ đến từ cái gọi là Bệnh viện số 444.
Cũng may, cô có thể nói tiếng Trung Quốc nên việc giao tiếp với người đàn ông này không thành vấn đề.
Khi cô mang cà phê đến cho Đới Lâm, người sau nói: "Ta đang đợi câu trả lời của ngươi."
Mi Ca ngồi xuống và nói: "Uhm... để ta kể một câu chuyện dài, trước khi con quỷ đó quay lại."
Ma Quỷ...
Lần cuối cùng Đới Lâm tiếp xúc với Ma Quỷ là khi Lâm Nhan vào bệnh viện. Khi đó, hắn vẫn còn là một bác sĩ thực tập rất yếu ớt, phải nhờ đến sự giúp đỡ của Triệu Xá, cũng như sự trấn áp của Chú Vật trong hành lang của khoa nội trú thì hắn mới thành công đẩy lùi được Ma Quỷ. Mãi vê sau, hắn mới nuốt Ma Quỷ vào mắt phải, như vậy trong vòng nửa năm gặp phải sinh tử kiếp, nhưng hiện tại Đôi Mắt Quỷ đã đủ mạnh để thoát khỏi tình trạng khó khăn này, Ma Quỷ kia cũng đã sớm có thể tuỳ tiện thôn phệ hết.
Bây giờ nhìn lại, thực sự cảm thấy dường như đã cách mấy đời.
"Ta là Mặc Mi Ca, bác sĩ chính của Ngoại Khoa Luyện ngục của Bệnh viện số 666. Ngươi cũng có thể gọi ta là Mai Nhĩ. Nói một cách đơn giản, ta được Phó viện trưởng bệnh viện phân công trực trong nhà xác này."
Mặc Mi Ca?
Đới Lâm ngay lập tức biết danh tính của người trước mặt mình!
Dù sao, trong ký ức của Milan, người này chiếm một phần lớn.
"Một mình ngươi?"
"Đúng. Ta chỉ có một mình."
"Phó viện trưởng mà ngươi đang nói đến là Mephis Faust?"
"Xem ra ngươi biết rất rõ ràng mà."
Đới Lâm tiếp tục hỏi: "Nhưng tại sao ngươi lại ở một mình?"
Nghe vậy, Mi Ca ý thức được một điểm: "Nói như vậy, trong bệnh viện của ngươi có nhiều hơn một người trực đêm trong nhà xác phải không? Nói một cách đơn giản, ta là bị trục xuất tới nơi này."
"Lưu đày?"
Milan chưa bao giờ trực tiếp đề cập đến Mặc Mi Ca với Đới Lâm, bởi vì cô ấy rất không thích người phụ nữ này. Nuôi Ma Trùng trong cơ thể, phương pháp này sẽ làm tăng nguy cơ phản phệ từ các bác sĩ xung quanh. Và tất cả là vì cậu Kafka của cô ta.
Vì điều này, Đới Lâm có chút cảnh giác với cô ta. Mặc dù mức độ phong ấn Chú Vật ở Bệnh viện số 444 cao hơn nhiều so với Bệnh viện số 666, nhưng Đới Lâm không thể đảm bảo liệu điều này có làm tăng nguy cơ phản phệ với hắn từ Đôi Mắt Quỷ hay không.
"Điểm này, nhất định phải nói sao?"
Đới Lâm nhất thời không biết trả lời như thế nào.
"Ta...
Đột nhiên, Đới Lâm chú ý đến các quy tắc trực ban được dán trên tường.
Sự khác biệt là tất cả đều bằng tiếng Anh.
Đới Lâm dựa vào Đôi Mắt Quỷ thôn phệ, tiếng Anh đối với Đới Lâm không khác nhiều so với tiếng mẹ đẻ.
Vì vậy, hắn cẩn thận xem xét bảy quy tắc trực ban.
"Cái này?"
Khi nhìn thấy "Bản thể của Viện trưởng" trong quy tắc trực ban thứ bảy, đôi mắt của hắn lập tức trừng to.
Đây...
Viện trưởng...
Viện trưởng ngay ở chỗ này ???
Hôm nay, Đới Lâm ngày càng khẳng định là so với tất cả các quỷ hồn, Viện trưởng là sự tồn tại đáng sợ nhất.
"Ngươi...' Mi Ca nhìn theo ánh mắt của Đới Lâm nhìn quy tắc trực ban, sau đó quan sát vẻ mặt của Đới Lâm và hỏi: "Ngươi đang xem quy tắc trực ban phải không?" "Ừ" Đới Lâm gật gật đầu, đang định nói cái gì, bỗng nhiên hắn nhìn thấy, cửa phòng trực ban có một bóng người đang đứng. Một người đàn ông tái nhợt, dùng một đôi lành lạnh nhìn về phía Đới Lâm !