Q14 - Chương 21: Lục Mạn Ca (11)
Q14 - Chương 21: Lục Mạn Ca (11)Q14 - Chương 21: Lục Mạn Ca (11)
Q14 - Chuong 21: Luc Man Ca (11)
Vẻ mặt của Lục Mạn Ca lúc này rất khó coi.
Theo thông tin từ đội cảnh sát giao thông, phạm nhân say rượu lái xe đã được ra tù.
Suy cho cùng, vụ án này không có ai chết nên bản án cũng không nặng, tù nhân cư xử tốt trong tù nên được thả sớm. Trước khi anh ta ra tù, vợ của tù nhân đã ly dị anh ta. Sau đó không biết đã đi đâu, nghe nói đã đi làm ở nơi khác. Vì vậy, rõ ràng không dễ để có được thêm manh mối từ người này.
Trong tình huống hiện tại, cô nên làm gì bây giờ?
Tuy nhiên, cảnh sát giao thông cũng nói với cô một điều. Trên thực tế, dù cho người đàn ông này lái xe trong tình trạng say rượu nhưng anh ta khai là lúc đó anh ta chỉ uống một ly bia và không hề say chút nào.
Bởi vì vụ án này đã được công ty bảo hiểm chỉ trả nên không có chuyện gì lớn xảy ra, hơn nữa bản thân tài xế cũng không có nhiều tài sản có thể cưỡng chế nên Lục Mạn Ca cuối cùng cũng bằng lòng và không có ý định yêu cầu bồi thường dân sự quá cao. Những vấn đề cụ thể đều do luật sư do bố mẹ cô cử đến xử lý, hơn nữa phiên tòa lại diễn ra ở một địa điểm khác nên cô đã không đến tòa nhiều lần.
Đến nỗi cô không hề biết người đàn ông này đã khai trước tòa là anh ta bị mất lái vì nhìn thấy một người xuất hiện trước cửa kính ô tô của mình. Lời nói này không hợp thói thường đến nỗi tòa đương nhiên cho rằng đó là ảo tưởng khi anh ta say rượu.
Dù chỉ khai mình chỉ uống cốc bia nhưng thời điểm gây án anh ta tông người rồi bỏ chạy và chưa bao giờ được kiểm tra nồng độ cồn nên không cách nào biết được anh ta đã uống bao nhiêu. Ngoài ra, anh cũng lo lắng việc khăng khăng khẳng định lời khai này sẽ dẫn đến mức án nặng hơn nên sau đó anh ta đã lật lại lời tuyên bố này trong lời thú tội của mình.
Câu nói này khiến Lục Mạn Ca nhận thức sâu sắc là có điều gì đó không ổn.
Nhìn chiếc hộp trên tay, cô biết có lẽ mình nên chủ động giải quyết vấn đề hiện tại.
Tất cả những điều bất thường mà chồng Lê Chí Hiểu đang gặp phải hiện tại rõ ràng đều xuất phát từ người phụ nữ Lâm Lộ này. Vì vậy cô quyết định cũng gọi cho mẹ của Lâm Lộ.
Bởi vì Lục Mạn Ca và Lâm Lộ là bạn thân rất thân thiết nên cô cũng có số điện thoại di động của mẹ Lâm Lộ. Đặc biệt, nhớ lại hình dáng giống hệt hình xăm trên lưng khiến cô cảm thấy cần phải bắt đầu từ Lâm Lộ.
Vì vậy, cô bấm số điện thoại di động của mẹ Lâm Lộ.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối: "A lô, có phải mẹ của Lâm Lộ không ạ?"
"Ồ, xin chào, cháu là Mạn Ca phải không?”
"Dạ vâng, là cháu. Cháu muốn hỏi cô vài câu về Lâm Lộ."
"Cái gì, Lâm Lộ ra xảy ra chuyện gì à?"
"Không, không, không. Chỉ là... cháu muốn hỏi cô vài câu thôi."
"Chuyện gì đã xảy ra thế, Mạn Ca?”
Lục Mạn Ca lúc này căng thẳng, cầm ly nước bên cạnh uống một ngụm để thấm cổ họng. Cô chắc chắn không thể nói cho mẹ Lâm Lộ biết sự thật, dù sao chuyện này quá khó tin, nếu kể ra hết, mẹ Lâm Lộ sẽ chỉ cho rằng cô bị điên. Vì thế... "Cô nè, cháu muốn hỏi. À, cháu muốn hỏi về hình xăm trên lưng Lâm Lộ... Cậu ấy nói với cháu hình xăm đó là do cậu ấy bị ảo giác khi còn nhỏ. Nói thật với cô, gân đây, Lâm Lộ..."
"Làm sao, nó lại ốm nữa à?"
Nghe vậy, trong lòng Lục Mạn Ca liền thắt lại.
Sau đó, cô đột nhiên nảy ra ý tưởng, đơn giản nói: "Đúng vậy ạ, gần đây cậu ấy cũng gặp ảo giác..."
"Lúc cháu bị tai nạn ô tô cũng vậy, khi lần đầu tiên nó nghe tin cháu bị tai nạn ô tô, nó bắt đầu có ảo giác giống như khi còn nhỏ. Khi đó, cháu không biết... Tình thế của nó rất không tốt, hơn nữa nó luôn nói mấy lời kỳ lạ, nói gì mà cháu đã chết rồi..."
"Cái gì???"
"Lúc đó cô đã lừa cháu là nó bị cảm nặng nên không báo ngay cho nó biết chuyện cháu bị tai nạn, nên nó mới đến bệnh viện muộn một tuần để thăm cháu. Nhưng không phải như thế. Khi đó, tình hình của nó rất tồi tệ, nó vậy mà lại nói với cô là nó đã đến dự đám tang của cháu, nó cũng đích thân đến xác nhận hài cốt của cháu, nó cũng nói là cảnh sát đang cố gắng hết sức để truy lùng kẻ sát nhân thực sự... 入 đúng rồi, có một lần nó đến bệnh viện, nhưng nó lại đến phòng bệnh của chồng cháu."
"Phòng bệnh của chồng cháu sao?"
"Ừ. Cô rất ngạc nhiên vì cô chưa hề nói cho nó biết chồng cháu đang ở bệnh viện nào."
"Chí Hiểu chưa từng nói cho cháu biết!"
"Chắc cậu ta không muốn cháu lo lắng nên chưa bao giờ nói với cháu. Khi đó, nó đẩy phòng bệnh của chồng cháu ra, hỏi tại sao cậu ấy không bảo vệ cháu mà để cháu... Tóm lại là về sau chúng ta đến bệnh viện mới phát hiện ra nên đưa nó về. Một tuần sau vụ tai nạn xe hơi của cháu thì tinh thân của Lâm Lộ đã trở lại bình thường, nó..."
"Sau đó cậu ấy trở lại bình thường ạ?"
"Ừ, đúng rồi. Sau đó nó hoàn toàn bình thường. Chỉ là khi nó bị ảo giác, thường nói những điều đáng sợ, khiến chúng tôi cảm thấy rùng mình."
"Những lời đáng sợ? Cậu ấy, cậu ấy đã nói gì?"
"Nó nói lúc đến bệnh viện nó lại nhìn thấy hình xăm đó. Hình xăm trên lưng, tấm lưng đáng sợ đó..."
Nghe vậy, Lục Mạn Ca trong lòng bắt đầu hoảng sợ.
Lâm Lộ từng có ảo giác mình đã chết?
Mà vừa lúc, Chí Hiểu cũng nói năm đó mình đã chết trong vụ tai nạn xe hơi?
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Ngoài ra, Lâm Lộ còn bị ảo giác, người lái xe gây ra vụ tai nạn cũng có ảo giác kỳ lạ...
Đây hết thảy là trùng hợp, hay là?
Vì vậy, cô quyết định đi tìm Lâm Lộ, cô muốn biết rốt cuộc chuyện này là thế nào.
"Mạn Ca, Lâm Lộ đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Cô nói với mẹ Lâm Lộ ở đầu bên kia điện thoại: "Dạ Lâm Lộ thực sự không sao cả. Hiện tại cháu đang vội, cháu sẽ gọi cho cô sau."
Sau khi cúp điện thoại, cô lập tức đi về phía nhà Lâm Lộ. Có cái hộp, hẳn là sẽ không ra đại sự gì.
Ác quỷ...
Trong vụ tai nạn ô tô ban đầu, nếu những gì tài xế nói là đúng...
Một "người" xuất hiện trước cửa kính ô tô của anh ta...
"Người" đó đã gây ra vụ tai nạn ô tô...
Sau đó, Lâm Lộ lại một lần nữa gặp phải ảo giác khi còn nhỏ. Trong ảo giác, mình đã chất.
Người lái xe gây ra vụ tai nạn Lâm Lộ và Chí Hiểu đều bị ảo giác?
Tất cả điều này rõ ràng là do ác quỷ quấy phá gây ral
Lục Mạn Ca càng ngày càng chắc chắn điểm này. Nếu đúng như vậy thì bản thân Lâm Lộ cũng là nạn nhân.
Cô muốn biết lý do của mọi chuyện...
Đến trước cửa nhà Lâm Lộ, cô lập tức ấn chuông cửa.
Khi chuông cửa reo, cô ôm chiếc hộp vào ngực và chuẩn bị tinh thần. Không lâu sau, cánh cửa mở ra.
Người mở cửa chính là...
Lâm Lộ!
"Mạn Ca, cậu sao vậy? Cậu không trả lời cuộc gọi của tớ... Cái hộp này là gì vậy?”
"Tớ có chuyện muốn với cậu, Lâm Lộ."
"Có chuyện gì thì vào trong nói."
“Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi." Lục Mạn Ca không dám di vào.
Tuy nhiên, Lâm Lộ đã giơ tay và kéo cô vào.
"Cậu nói cái gì vậy? Vào đi."
Sau khi bị kéo vào trong, Lâm Lộ nhanh chóng đóng cửa lại.
Lục Mạn Ca nhìn Lâm Lộ đang đóng cửa, nếu vậy thì sẽ rất khó để trốn thoát.
Cô ôm chặt chiếc hộp. Cũng may, ngoài cửa sổ đang là ban ngày, điều này khiến cô có chút can đảm.
Cô không còn cách nào khác, đành phải dân dần giữ khoảng cách với Lâm Lộ, nói: Lam Lộ, tớ vừa gọi điện cho mẹ cậu, cô ấy nói với tớ lúc tớ gặp tai nạn xe hơi, cậu không hề bị cảm nặng..."
"Lúc đó." Lâm Lộ trả lời: "Lúc đó tớ quả thực có một số vấn đề về thần kinh. Tớ đã nói với cậu rồi, khi còn nhỏ tớ thường có một số ảo giác, nhưng tớ không nhớ được lúc đó mình đã gặp ảo giác gì, bố mẹ tớ không nói nhiều về vấn đề này với tớ."
"Mẹ cậu nói là trong ảo giác, cậu nhìn thấy tớ chết. Cô ấy cũng nói cậu đi dự đám tang của tớ."
Lục Mạn Ca ôm chặt chiếc hộp, tiếp tục hỏi: "Ngươi đến tột cùng..."
Đúng lúc này, chiếc hộp cô đang cầm đột nhiên... mở ral