Bệnh Viện Số 444 (Dịch)

Chương 532 - Q16 - Chương 20: Phí Cảnh Ngôn

Q16 - Chương 20: Phí Cảnh Ngôn Q16 - Chương 20: Phí Cảnh NgônQ16 - Chương 20: Phí Cảnh Ngôn

Q16 - Chương 20: Phí Cảnh Ngôn

Lần đầu tiên Đới Lâm gặp Phí Cảnh Ngôn là khi Cố Á Nam đến chữa bệnh cho vụ việc ở Hắc Chiểu Thôn.

Lúc đó, trong lúc Cao Hạp Nhan và Đới Lâm còn đang bàn bạc thì Phí Cảnh Ngôn đã mở cửa bước vào.

Rõ ràng là Cao Hạp Nhan đang điều trị cho Cố Á Nam, nhưng Phí Cảnh Ngôn đã yêu cầu cô gặp Phương Phó viện trưởng ngay lập tức mà không cho bất kỳ ý kiến nào.

Lần đầu tiên nhìn thấy anh ta, Đới Lâm có cảm giác anh ta không giống người sống mà giống như một tượng sáp đang chuyển động. Thậm chí có thể nói, Đới Lâm đã nhìn thấy một cảm giác "hiệu ứng thung lũng kỳ lạ".

Hiệu ứng thung lũng kỳ lạ thường được sử dụng trong các bộ phim Hollywood để mô tả con người sinh học AI. Dù người máy có giống con người đến đâu thì chúng vẫn sẽ khiến mọi người cảm thấy chúng khác với con người.

Sau một thời gian dài gặp lại, Đới Lâm vẫn có cảm giác như vậy đối với Phí Cảnh Ngôn.

Giống như một bức tượng sáp biết đi và biết nói.

Rõ ràng anh ta là một con người, nhưng lại không cảm thấy là một con người chút nào.

Tại sao Phí Cảnh Ngôn lại đến đây?

Cho dù Hà Kinh Hàm có là vợ của Phí Cảnh Ngôn cũng không có nghĩa là anh ta có thể tùy ý đến phòng khám ngoại trú. Các bác sĩ trong Khoa Chú Vật cần phải làm thủ tục khi ra vào phòng khám ngoại trú, Phí Cảnh Ngôn không chỉ là bác sĩ Chủ nhiệm Khoa Chú Vật mà còn là người thứ nhất dưới quyền Phương Phó viện trưởng và Phong Phó chủ nhiệm, có thẩm quyền thực tế và cấp Phó chủ nhiệm không có nhiều khác biệt. Ở cấp độ của anh ta, anh ta sẽ chỉ đến tòa nhà ngoại trú trong những trường hợp đặc biệt, chẳng hạn như đi cùng Phương Phó viện trưởng, hộ tống những vật thể bị nguyền rủa quan trọng, hoặc một sự cố phản phệ của nhóm vật bị nguyên rủa nghiêm trọng. Lần trước tới đây, anh ta đi cùng Phương Phó viện trưởng.

Chẳng lẽ...

Đới Lâm ngay lập tức nghĩ đến bộ xương đen.

Nếu đại thần Phí Cảnh Ngôn có thể đích thân tới đây thì rất có thể bộ xương đen không thể so sánh với vật bị nguyền rua thông thường nên cần phải đích thân đến nhận vật bị nguyên rual

Nhận những vật bị nguyền rủa không phải là một nhiệm vụ đơn giản. Sau khi phẫu thuật, vật bị nguyền rủa được bác sĩ phẫu thuật loại bỏ phải được giao cho bác sĩ Khoa Chú Vật để phong ấn, đồng thời gửi đến Khoa Chú Vật để kiểm tra vật bị nguyên rủa nhằm xác định bản chất của vật bị nguyên rủa và nó thuộc về cấp độ nào của quỷ hồn, sau đó chế tạo và gửi đến Viện trưởng để phân phối cho các phòng ban khác nhau, hoặc cấy ghép vào các bác sĩ thực tập sinh trong quá trình tuyển dụng.

Trong quá trình này, vấn đề lớn nhất là làm thế nào để kiểm soát sự ổn định của vật bị nguyền rủa chưa hoàn thành. Những vật bị nguyền rủa chưa được Khoa Chú Vật xử lý thường rất nguy hiểm. Nếu xảy ra phản phệ, ngay cả một bác sĩ Khoa Chú Vật có kinh nghiệm cũng không phải không có khả năng bị lật thuyền trong mương.

Phí Cảnh Ngôn nói với Đới Lâm: "Bác sĩ Đới, bước tiếp theo là giao vật bị nguyền rủa cho Khoa Chú Vật chúng ta. Là một bác sĩ lâm sàng, ngươi không thích hợp ở đây. Xin hãy tránh xa."

Lời nói của anh ta vô cùng lạnh lùng khiến Đới Lâm cảm thấy rất khó chịu.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Phí Cảnh Ngôn đến đây để tiếp nhận vật bị nguyên rua đã được phẫu thuật loại bỏ, một khi bộ xương đen được đưa về Khoa Chú Vật thì hắn sẽ không thể quan sát được nữa. Nếu như Đôi Mắt Quỷ của hắn có thể nhìn qua, có lẽ có thể có được rất nhiều manh mối.

"Bác sĩ Phí. Chuyện là thế này. Có một... vật bị nguyên rủa..."

Đới Lâm biết rằng theo quy định, yêu cầu của hắn không đúng thủ tục. Tuy nhiên, vấn đề này có liên quan đến tính mạng của bệnh nhân của hắn, hiện tại vẫn chưa hoàn toàn rõ ràng nguyên lý cơ sở của cái gọi là triệu chứng Diem Báo Đen là gì. Mà việc thử nghiệm nguyên lý nguyên rủa cũng mất rất nhiều thời gian.

Trên thực tế, Đới Lâm nghĩ rằng nếu hắn có thể tích hợp một phần vật bị nguyền rủa vào mắt phải và hấp thụ nó, hắn có thể hiểu được nguyên lý của vật bị nguyên rủa ngay lập tức, thậm chí không loại trừ khả năng đọc được một phần ký ức của vật bị nguyền rủa. Nếu có thể hiểu được những nguyên lý cơ bản của vật bị nguyền rủa càng sớm càng tốt thì có thể nhanh chóng chữa trị cho bệnh nhân. Đương nhiên, cái này tuyệt đối không có khả năng, bác sĩ lâm sàng chỉ có thể thông qua Viện trưởng phân bổ hoặc là dùng Điểm chữa bệnh tâm linh của chính mình mới có thể mua vật bị nguyền rủa. Tuy nhiên, nếu tự mua vật bị nguyền rủa thì phải được Khoa Chú Vật hoàn thiện và đăng ký trong kho, những vật bị nguyền rủa chưa hoàn thành dù có đủ Điểm chữa bệnh tâm linh cũng không thể mua được. Vì vậy, Đới Lâm chỉ hy vọng liếc mắt một cái là đủ rồi.

"Là như vậy sao."

Thấy bầu không khí có chút cứng ngắc, Hà Kinh Hàm đứng dậy nói: "Bác sĩ Đới vừa mới tới đây hỏi ve một vật bị nguyên rủa. Đó là vật bị nguyên rua đặc biệt đã được lấy ra trong ca phẫu thuật cấp cứu ngày hôm nay."

"Thì ra là vật bị nguyên rủa." Phí Cảnh Ngôn lại hỏi: "Vậy vật bị nguyền rủa đó thế nào rồi?"

"Ta muốn xem một chút." Đới Lâm dùng giọng van xin nói: 'Bệnh nhân của ta có thể cũng tiếp xúc với vật bị nguyền rủa này. Ta muốn xem xét vật bị nguyền rủa, chỉ cần nhìn một chút, ngươi có thể giám sát toàn bộ quá trình."

Phí Cảnh Ngôn lạnh lùng nhìn Đới Lâm.

Nhìn vẻ mặt của anh ta, Đới Lâm biết chuyện hôm nay sẽ không thành.

Nhưng vào lúc này, anh ta đột nhiên nói: "Cho dù ngươi nhìn một chút, ngươi có thể làm được gì?"

"Ta...

Phí Cảnh Ngôn đột nhiên nhìn vào mắt Đới Lâm.

"Ta đích thân giữ gìn, chăm sóc đôi mắt của ngươi rất lâu, cho đến khi cấy vào ngươi..."

Đới Lâm vô thức lùi lại một bước.

"Không ngờ có người có thể mang theo vật bị nguyền rủa này, phát triển năng lực đến mức này. Như vậy, ngươi nhìn thoáng qua cũng có thể hiểu được nguyên lý lời nguyền của nó rồi phải không?"

"Ta...

" Ấn Vô Khuyết hẳn là đặc biệt hài lòng với ngươi." Lúc Phí Cảnh Ngôn nhắc tới Ấn Vô Khuyết, tuy rằng vẻ mặt không thay đổi, nhưng Đới Lâm thoáng cảm thấy lạnh sống lưng,'Ngươi vừa mới nói có thể nhìn qua, nếu ta để cho ngươi nhìn một cái, ngươi có thể làm gì cho ta?"

Phản ứng của Phí Cảnh Ngôn là điều Đới Lâm trở tay không kịp.

Hà Kinh Hàm ở bên cạnh nói: "Phí Ngôn, cái này, cái này không thích hợp sao? Đây không phải là không phù hợp thủ tục sao?"

Đới Lâm nhận ra Phí Cảnh Ngôn dường như thực sự muốn hắn làm điều gì đó.

Nếu đối phương có nhu cầu thì vấn đề này vẫn cần phải thương lượng.

Bằng cách này, Đới Lâm không còn phải cảm thấy ay náy nữa, hắn ưỡn ngực nói: "Nếu bác sĩ Phí muốn ta làm bất cứ điều gì, hoặc nếu ngươi có nhu cầu đặc biệt, ngươi có thể nói với ta."

Dù sao hắn cảm thấy đối phương không thể để hắn cho anh ta Điểm chữa bệnh tâm linh.

"Ngươi và Mai Chủ nhiệm Khuất Chân quen nhau phải không?"

"Là... Rất quen thuộc."

"Như vậy, thay ta đi hỏi cô ấy một vấn đề. Chuyện năm đó cô ấy muốn làm, đã làm xong rồi chưa?"

Đới Lâm đã sớm cân nhắc rất nhiều khả năng, nhìn vẻ mặt của Phí Cảnh Ngôn, thậm chí còn nghi ngờ liệu anh ta có chỉ định người nào đó để hắn giết hay không.

Nhưng không ngờ anh ta vậy mà lại đưa ra một yêu cầu đơn giản như vậy.

"Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?”

"Đơn giản vậy thôi."

"Bác sĩ Phí, ngươi cũng có thể gặp Mai Chủ nhiệm. Tại sao câu hỏi này lại..."

"Chỉ cần trả lời ta có thể hay không là được."

Đới Lâm nhìn thấy vẻ mặt của Hà Kinh Hàm lúc này cũng biến hoá rất nhiều.

"Chuyện năm đó muốn làm, ta chỉ hỏi như vậy là được sao?"

Hà Kinh Hàm hỏi: "Cảnh Ngôn, ngươi đang nói nguyên nhân vì sao Mai Chủ nhiệm tách khỏi Khoa Lệ Quỷ và thành lập Khoa Ác Quỷ sao?"

Phí Cảnh Ngôn không trả lời trực tiếp Hà Kinh Hàm mà tiếp tục: "Cô ấy sẽ hiểu, chỉ cần ngươi nói với cô ấy, đây là điêu ta yêu câu ngươi hỏi."

"Được rồi... nhưng nếu Mai Chủ nhiệm không trả lời trực tiếp cho ta thì sao? Và làm cách nào ta có thể liên lạc với ngươi, bác sĩ Phí?”

Phí Cảnh Ngôn rất ít khi đến phòng khám ngoại trú và bác sĩ lâm sàng cũng không tìm được vị trí của tòa nhà Khoa Chú Vật nên Đới Lâm không thể chủ động tìm Phí Cảnh Ngôn.

"Chỉ cần trực tiếp đến Kinh Hàm nói cho cô ấy biết. Cô ấy sẽ ở lại khu ngoại trú trong một quý thời gian."

Đới Lâm nghĩ cũng phải, Hà Kinh Hàm là vợ của Phí Cảnh Ngôn.

"Được rồi... Như vậy... Ngươi đi theo ta đi. Nhớ kỹ, chỉ có thể nhìn một chút."...

Buổi chiều.

Buổi chiều sắp xếp của Mai Khuất Chân chủ yếu là để dạy các bác sĩ thực tập.

Cô nhìn đồng hồ và định đi đến đó thì đột nhiên có cuộc gọi đến văn phòng cô. "Bác sĩ Đới Lâm từ Ngoại Khoa Oán Linh đã đến khu vực chẩn đoán và điều trị của Ngoại Khoa Lệ Quỷ?"

Cô hơi ngạc nhiên.

Bác sĩ phẫu thuật nếu muốn thì không thể tự nhiên đến khu vực chẩn đoán và điều trị khác, nếu họ có là bác sĩ cấp Chủ nhiệm thì không vấn đề, nhưng Đới Lâm vẫn là bác sĩ điều trị nên cần phải thông qua xét duyệt.

"Được rồi, ta đã biết. Để hắn tới đi."

Mai Khuất Chân cúp điện thoại, lam bẩm: "Là vì An Tú Niệm sao?”
Bình Luận (0)
Comment