Q16 - Chương 33: Đánh cờ tâm lý
Q16 - Chương 33: Đánh cờ tâm lýQ16 - Chương 33: Đánh cờ tâm lý
Q16 - Chương 33: Đánh cờ tâm lý
Kiều Kiều là người bạn đáng tin cậy nhất của cô nên Hải Vân Lam có thể tin tưởng cô ta.
Mà Lâm Diễm, đã chết.
Cho nên cô không cần lo lắng, cô đã biết thân phận của Đan Tra rồi.
Bây giờ, cô ở trong bóng tối, còn Đan Tra thì ở ngoài sáng. Chỉ cần đối phương không biết tên và dung mạo của cô, cô liên có thể nghĩ biện pháp lợi dụng người này.
Nhưng dù vậy, tình thế của cô vẫn rất nguy hiểm, đối phương là thành viên cao cấp của Hội Vô Diện, có thể huy động vô số thành viên của Hội Vô Diện, bản thân gã ta cũng có thể huy động vô số người dân thị trấn để sử dụng cho riêng mình nếu muốn.
Cô đã tốn đủ công sức để có được một chiếc thẻ điện thoại không hiển thị cuộc gọi đến và không thể theo dõi, sau đó gọi cho Đan Tra (số này là do Kiều Kiều đưa cho cô).
"Ta biết ngươi là thành viên của Hội Vô Diện."
Cô dùng công cụ thay đổi giọng nói để gọi cho đối phương.
Dù sao cũng không cần bằng chứng.
Cô chỉ cần đảm bảo đối phương là thành viên của Hội Vô Diện thì cô có thể thực hiện lời nguyên ngay lập tức.
"Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì cả."
"Không cần giả vờ, Đan Tra tiên sinh. Ta biết mặt và tên của ngươi, nên ta chắc chắn về danh tính của ngươi. Đừng nghĩ đến việc tìm ta, cũng đừng nói cho ai biết. Ta biết mọi hành động của ngươi bất cứ lúc nào. Nếu ngươi dám làm loạn, ta sẽ lập tức nguyền rủa ngươi chết. Nếu ngươi còn tiếp tục giả ngu, ta cũng sẽ nguyên rủa ngươi chết, ngươi chỉ việc chờ bản thân biến thành một bộ xương đen đi thôi."
Tất nhiên,'biết từng bước đi của ngươi mọi lúc" là một trò lừa bịp.
Tuy nhiên, việc giết chết các thành viên cao cấp của Hội Vô Diện không phải là điêu dễ dàng.
Nếu một thành viên của Hội Vô Diện bị giết, danh tính của người đó bị lộ. Hội Vô Diện sẽ ngay lập tức điều tra mạng lưới quan hệ của người này và tìm kiếm những người có thể có động cơ giết người, tất cả những kẻ tình nghi sẽ bị nguyền rua đến chất.
Vì vậy, trước tiên cô phải thuyết phục đối phương rằng bên cạnh mình có nội ứng. Ít nhất việc rò rỉ thông tin danh tính của gã ta thực sự sẽ khiến gã ta nghi ngờ.
"Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"
Không hề nghi ngờ, nếu không tìm ra được thân phận của Hải Vân Lam, Đan Tra liền sẽ lâm vào bị động, đối phương có thể uy hiếp gã ta cả đời.
"Ta muốn danh sách các thành viên của Hội Vô Diện."
"Ta không có thứ đó...'
"Nếu ngươi không có thứ này, vậy ta vì sao phải để ngươi sống nữa đây? Ta chỉ có thể nguyền rủa ngươi chết mà thôi."
"Đợi chút... ngươi muốn bao nhiêu? Ta có thể đưa tiền cho ngươi!" "Ta không cần tiên. Ta chỉ muốn danh sách thành viên của Hội Vô Diện."
“Ta thực sự không..."
"Cho nên ngươi không quan tâm đến mạng sống của mình đúng không? Nếu ngươi không có được thứ ta muốn, ta giữ mạng của ngươi có ích lợi gì?"
"Hai ngày, ngươi cho ta hai ngày... Ta có thể giúp ngươi có được một phần thành viên danh sách..."
"Không được."
Hội Vô Diện là một tổ chức, Hải Vân Lam là ai? Một người không thể vào học viện cảnh sát ngay cả khi nộp đơn vào học vì thân phận "tội nhân" của cha mình. Một quy định bất thành văn của cảnh sát là họ không bao giờ được chống lại Hội Vô Diện, ngược lại, những người của Hội Vô Diện cũng sẽ không vô duyên vô cớ động thủ đối với cảnh sát.
Vì vậy, Hội Vô Diện có thể dễ dàng nhờ cảnh sát hỗ trợ điều tra.
Sự tồn tại của linh hồn sau lưng này có ý nghĩa gì? Chỉ cần phạm một sai lầm nhỏ nhất, bạn sẽ gặp thảm họa. Còn Hải Vân Lam thì liều mạng và tài sản của mình bằng cách đơn thương độc mã chống lại Hội Vô Diện.
Tuy nhiên, Hội Vô Diện phải biến mất hoàn toàn khỏi Hắc Tùng trấn. Chừng nào họ còn tồn tại thì thị trấn này sẽ còn là địa ngục trần gian.
"Ta cho ngươi một giờ, sau một giờ, linh hồn sau lưng sẽ hỏi ta, sau đó ta sẽ nói cho đối phương biết tên của ngươi. Sau một giờ, ngươi có thể đưa cho ta danh sách tất cả thành viên trong Hội Vô Diện, hoặc đưa cho ta danh sách tất cả các thành viên cao cấp của Hội Vô Diện, hoặc... cho ta biết danh tính của thủ lĩnh Hội Vô Diện. Nếu ngươi không thể đưa cho ta những thứ này, ta mặc kệ ngươi có muốn hay không, ta cam đoan trong vòng một giờ, ngươi nhất định sẽ xuất hiện Điềm Báo Đen! Ta thề!"
Sau đó cô lập tức cúp điện thoại.
Trong vòng một giờ, ngay cả những người cấp cao hơn của Hội Vô Diện cũng không có thời gian huy động nhân lực để truy tìm ngược lại danh tính của cô.
Thị trấn Hắc Tùng thực chất là một khu rừng tối tăm, cô biết tên và ngoại hình của Đan Tra, nhưng Đan Tra thậm chí còn không biết cô là ai. Trừ khi gã ta thực sự trung thành với thủ lĩnh của mình và sẵn sàng chết như một kẻ tử vì đạo, nếu không gã ta nhất định sẽ thỏa hiệp. Gã ta không có khả năng không có được danh sách nào trong ba danh sách mà cô đề xuất.
Gã ta sẽ chọn cái nào?
Nếu như bán đứng hai cái trước, người giữ danh sách sẽ phải chịu trách nhiệm trước thủ lĩnh. Hội Vô Diện không phải là tòa án, sẽ không yêu cầu bằng chứng, bất cứ ai bị nghi ngờ sẽ bị xử tử.
Và nếu thủ lĩnh bị phản bội... người biết danh tính của thủ lĩnh cũng sẽ bị thủ lĩnh biết danh tính và có biện pháp đối phó. Cũng giống như hệ thống răn đe vũ khí hạt nhân giữa các cường quốc thời hiện đại, một khi Điềm Báo Đen xuất hiện trên người một thủ lĩnh, ông ta có thể ngay lập tức sắp xếp để người ta nguyên rủa và giết chết tất cả những ai biết danh tính của ông ta. Bằng cách này, không ai dám phản bội thủ lĩnh.
Có được danh tính của thủ lĩnh thì tốt nhất, nhưng chỉ cần có được thông tin danh tính của những người cấp cao hoặc danh tính của một số thành viên cũng là một chỗ tốt lớn. Cô phải dùng lời đe dọa tử vong để bức bách đối phương làm ra nhượng bộ có đủ nhất thành ý.
Cô đánh giá Đan Tra sẽ không dám liên lạc với ai khác trong một giờ đồng hồ. Liên hệ với người bên dưới cũng không thể giúp gã ta trong thời gian ngắn như vậy. Liên hệ với các thành viên cao cấp khác, có thể đối phương sẽ báo cáo với thủ lĩnh và bịt miệng gã ta, một thành viên cao cấp đã bị lộ danh tính.
Tuy nhiên, Hải Vân Lam vẫn phải cân nhắc một vấn đề. Đó là để xem liệu danh sách Đan Tra đưa cho mình có phải là danh sách giả hay không. Dù sao cô cũng không có máy đo nói dối, nếu đối phương đưa cho cô một danh sách giả thì cô cũng không thể xác minh được. Sau khi đưa cho danh sách giả, đối phương sẽ cố gắng hết sức để tìm ra danh tính của cô.
Để ngăn chặn tình trạng này, cô đã phải can thiệp vào phán đoán của Đan Tra. Đối phương không biết gì vê cô nên không biết có đồng phạm hay có ai đứng sau hậu trường hay không, không biết có ai đang theo dõi gã ta hay không hay có danh sách thành viên của Hội Vô Diện hay không. Tóm lại, trong thời gian ngắn nhất khi đối phương biết được thông tin, cùng đối phương đánh cờ tâm lý, rất có thể gã ta sẽ cung cấp cho mình thông tin xác thực.
Bất kể thông tin gì gã ta đưa cho mình trong một giờ, dù đúng hay sai, gã ta đều phải bị nguyền rủa diệt khẩu ngay lập tức. Người này không thể giữ lại, chỉ cần gat còn sống, rất có thể sẽ thông qua Lâm Diễm truy tìm mình.
Chiếc điện thoại này chỉ có thể gọi cho gã ta, gã ta không có cách nào liên lạc được với chính mình. Một giờ sau, khi cô gọi lại vào di động của đối phương, giọng điệu của đối phương đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
"Lâm Đức, Trương Hoa, Long Mạn..."
Gã ta một hơi báo ra một đống lớn tên.
"Chờ một chút, đây là danh sách thành viên của Hội Vô Diện sao?"
"Không. Đây là danh sách những người gần đây liên lạc với ta, cũng như gia đình và bạn bè xung quanh họ mà ta đã điều tra."
Sau đó gã ta tiếp tục đọc, bỗng nhiên gã ta đã đọc tới tên Lâm Diễml
"Ngươi có trong danh sách hay không? Ừm, ta nghe được hơi thở của ngươi đã nhanh hơn một chút. Cho dù không có tên trong danh sách... Sợ rằng ngươi cũng có một số đồng phạm phải không? Ta sẽ tập trung điều tra tung tích gần đây, hoặc có người đã chết, dù sao thì có thể đồng bọn của ngươi đã bịt miệng, nếu dám nguyên rủa ta, trước khi chết ta sẽ chỉ đạo người của ta nguyên rủa tất cả những người trong danh sách cùng với mọi người trong mạng xã hội của họ đều sẽ bị giết. Hội Vô Diện của chúng ta có rất nhiều sát thủ có thể giúp chúng ta nguyền rủa người khác. Chỉ riêng trong sòng bạc, có rất nhiều người có thể thoát nợ hoặc vay tiền đánh bạc bằng cách giết một người."
Hải Vân Lam dù sao còn quá trẻ.
"Ngươi cũng biết ta là thành viên cao cấp của Hội Vô Diện, cho nên ta đương nhiên sẽ ghi chép cẩn thận những người ta tiếp xúc hàng tháng. Vậy mà ngươi còn dám uy hiếp ta sao?"
Hải Vân Lam hít sâu một hơi, nói: "Ngươi không dám cùng lúc nguyền rủa nhiều người như vậy, động tĩnh quá lớn, thủ lĩnh sẽ hỏi ngươi tại sao, ngươi định nói cho đối phương biết thân phận của ngươi đã bị phát hiện sao? Thủ lĩnh sẽ bỏ qua ngươi sao?"
"Nếu ta nói cho ngươi biết danh tính của thủ lĩnh, ta sẽ chết. Nếu danh tính của thủ lĩnh có thể bị rò rỉ dễ dàng như vậy, liệu thủ lĩnh có thể sống sót đến ngày nay không? Hơn nữa, ngươi có nhầm lẫn không? Nếu trên người của ta xuất hiện Điềm Báo Đen mà nói, ta nhất định phải chết, ta còn quản cái gì thủ lĩnh truy cứu trách nhiệm sao?” Lúc này Hải Vân Lam mới phát hiện suy nghĩ của mình quả thực hoàn toàn hỗn loạn.
Suy cho cùng, phẩm chất tâm lý của cô không bằng những cấp trên của Hội Vô Diện!
"Chỉ cân trên người ta có Điềm Báo Đen, sớm muộn gì ta cũng sẽ lập tức ra lệnh tìm đến ngươi. Ngươi và người nhà trực hệ của ngươi sẽ bị ta nguyền rua đến chết! Ngược lại, nếu trên người ta không có Điềm Báo Đen nào, để không bị thủ lĩnh truy cứu trách nhiệm, ta quả thực sẽ không sắp xếp một vụ thảm sát quy mô lớn như vậy, nghe này, sau này ta sẽ cho ngươi biết danh tính của một người, người này là người nước ngoài và là một người nổi tiếng tương đối nổi tiếng trên Internet. Ta muốn ngươi nguyền rủa hắn chết đi, hắn sau khi chết biến thành một bộ xương đen, tin tức sẽ đưa tin, ta đảm bảo phía sau ngươi không còn ma quỷ gì nữa, cũng không cần phải giết ngươi nữa. Ngươi tốt, ta cũng tốt, mọi người đều tốt không phải sao?"