Bệnh Viện Số 444 (Dịch)

Chương 556 - Q17 - Chương 9: Hộ Gia Đình Đến (1)

Q17 - Chương 9: Hộ gia đình đến (1) Q17 - Chương 9: Hộ gia đình đến (1)Q17 - Chương 9: Hộ gia đình đến (1)

Q17 - Chương 9: Hộ gia đình đến (1)

Đới Duy ngây ngẩn cả người.

"Ồ, tất nhiên là không..."

Không có. Hẳn là không có.

Đới Duy khẩn trương hỏi Aluca: "Ngươi hỏi ta vấn đề này... Ta không cảm thấy đây là vấn đề trên sinh học. Ít nhất ta không nghĩ khách sạn này muốn phổ biến vấn đề này với chúng ta."

"Vừa rồi khi ngươi trả lời ta thì lại do dự." Tuy nhiên, lúc này Aluca nhắc nhở: "Nếu có người nào khác hỏi ngươi, ngươi cũng đừng ngại trực tiếp trả lời. Bất kể khi nào, ngươi cũng phải trả lời như vậy. Vừa rồi ngươi do dự, thật giống như ngươi không chắc chắn về câu trả lời cho vấn đề đó."

“Ngày hôm qua ta lên Baidu...'

"Chuyện này ngươi không cần lên Baidu tìm kiếm làm gì. Như ngươi đã nói, đây không phải là vấn đề sinh học."

Đới Duy chợt nhận ra điều gì đó.

"Ta có thể hiểu theo cách này được không? Con người là sinh vật duy nhất có thể cười. Nếu hiểu theo cách khác...'

"Bác sĩ Đới đừng hiểu lầm." Aluca chọn một miếng thịt nướng khác bắt đầu ăn: "Bây giờ trước hết ngươi nên chuẩn bị hôn lễ cho thật tốt đi đã."

Vẻ mặt của Đới Duy dần dần bình tĩnh lại.

Trong thời gian này, với tư cách là một bác sĩ linh dị, Đới Duy bắt đầu dần thích nghi với kiểu sống này.

"Chỉ cần tuân thủ những quy tắc này, thật sự... không có nguy hiểm sao?" Đới Duy hiện tại quan tâm nhất vấn đề này: "Còn nữa, ngươi thật sự có ý định cứ như thế này gả cho ta sao... ?"

Nếu như chỉ là tuân thủ quy tắc vào ở khách sạn, liền sẽ không có chuyện gì xảy ra, vậy thì Đới Duy cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Bởi như vậy, anh có thể nghĩ đến việc kết hôn với Aluca.

"Nếu ngươi muốn hiểu như vậy thì cũng được thôi. Về phần vấn đề thứ hai..." Aluca cuối cùng cũng ngừng ăn thịt, đặt dao nĩa sang hai bên, nói: 'Lần đầu tiên gặp ngươi, ta đã nói cho ngươi biết rồi. Ta là một góa phụ, và ta chỉ có một người chồng, đó là Lumian Darren. Ta sẽ không làm vợ của ai khác ngoại trừ người này. Gia tộc Faust đã sắp xếp hôn nhân chẳng có ý nghĩa gì với ta cả, chỉ có điều ta không thể phản kháng mà thôi."

Đới Duy trong lúc nhất thời không biết trả lời đối phương thế nào.

"Kỳ thực... Ta đối với ngươi vẫn là... Có một chút hảo cảm."

"Vậy ngươi tốt nhất không nên có ấn tượng tốt với ta." Aluca không ngạc nhiên trước câu trả lời của Đới Duy: "Ta là vợ của Lumian Darren, ta tên là Aluca Darren."

Đới Duy cảm thấy trong lòng có chút nặng nề.

"Được rồi, vấn đề này kết thúc ở đây. Ta không muốn nói với ngươi về bất kỳ chủ đề tình yêu nam nữ nào. Đối với ta mà nói, từ giờ trở đi cho đến khi chết mới thôi, ta sẽ không nói chuyện tình yêu với bất kỳ ai nữa cả." Aluca đưa tay ra làm động tác cắt cổ trước cổ mình: "Ta chỉ nghĩ đến việc giết người, ngươi hiểu không?"

"Hiểu."

Đới Duy thực sự không muốn kết hôn với một người không yêu mình, mặc dù anh có tình cảm với Aluca với tư cách là một người khác giới. Nhưng đáng tiếc, trong vấn đề này, Đới Duy không có quyền lên tiếng và không có cách nào để đưa ra lựa chọn.

"Được rồi, ta ăn no rồi, ta ve phòng trước, ngươi có thể đi dạo một vòng trong khách sạn. Khách sạn trên tâng bốn có một số phương tiện giải trí, bao gồm KTV, sân chơi bowling, phòng bi-a."

"Klein đã nói với ta, thời gian hai ngày này chúng ta nên cố gắng..."

"Là một đôi đúng không? Không cần như vậy, dù sao ta cũng không thể trốn thoát được. Klein chỉ muốn một chút giả tạo mà thôi, ta có thể hợp tác cùng bọn họ diễn kịch, nhưng cũng có điểm mấu chốt."

Sau khi Aluca rời đi, Đới Duy cảm thấy khá lúng túng.

Nhưng anh cũng có thể hiểu được đối phương. Dưới tình huống hoàn toàn không phải tự nguyện, bị an bài gả cho một người đàn ông mình không yêu.

Đới Duy bắt đầu hối hận khi nói với cô rằng anh phải lòng cô. Có lẽ nói như vậy, đối với cô mà nói ngược lại là một loại khốn nhiễu.

"Quên đi, tốt nhất là đọc kỹ quy tắc, đừng vô tình vi phạm."

Sau đó Đới Duy mới nhận ra rằng vẫn còn một ít thịt đang được nướng trên bếp từ. Thế là anh đi lấy dao và nia.

Nhưng vì đang tinh thần hoảng hốt nên khi anh lấy được con dao, hơn nữa còn cầm ngay lưỡi dao.

Lần này, anh lập tức cảm giác tay đau xót.

"ối"

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Mặc dù cấu trúc cơ thể của bác sĩ linh dị đã trở nên khác biệt so với người thường nhưng hầu hết mọi người vẫn là máu thịt trừ khi đó là tác dụng đặc biệt của Chú Vật. Vì vậy, lần này, một vết cắt đã được rút ra khỏi ngón tay cái của anh.

Máu rỉ ra từ vết cắt đó.

'Ối..."

Lúc này, Đới Duy lập tức nhớ tới quy tắc thứ sáu.

Đới Duy nhanh chóng đứng dậy, định lấy khăn ăn và ấn vết thương.

Đừng vẩy máu... lên sàn nhà hoặc trên vách tường!

Nhưng phải nói rằng con dao ở khách sạn này rất sắc, Đới Duy đã trực tiếp ấn ngón tay vào nhưng vết thương vẫn nhanh chóng rỉ máu.

Thực ra, việc Đới Duy nên làm lúc này không phải là lấy khăn ăn mà là ngồi như thế này và nhờ người phục vụ lấy khăn ăn cho mình. Bằng cách này, máu sẽ đổ nhiều nhất trên bàn chứ không phải trên sàn.

Tuy nhiên, vì quá hoảng sợ, máu của Đới Duy... chảy ra sàn nhal

"Hỏng bét!"

Đúng vào lúc này, Đới Duy trong lúc nhất thời cảm thấy đầu não có chút hoảng hốt. Làm sao bây giờ?

Mình bây giờ nên làm gì?

Vừa rồi đang nghĩ đến việc tuân thủ mọi quy tắc, nhưng vừa rồi, lại đã phá vỡ một trong số chúng!

Vậy phải làm gì bây giờ?

Anh đưa ngón tay vào miệng rồi nhanh chóng lấy khăn ăn lau giọt máu trên sàn. Vết máu nhanh chóng bị anh lau đi, sau đó anh nhìn xung quanh...

Không có gì bất thường xảy ra.

Nhưng là một bác sĩ linh dị, Đới Duy không nghĩ chuyện này sẽ kết thúc đơn giản như vậy.

"Cái này..."

Aluca đang đi trong hành lang khách sạn, sau đó cô dừng lại, quay lại nhìn Đới Duy đang lao tới.

Nhìn vị hôn phu trước mặt, Aluca lạnh lùng nói: “Có chuyện gì vậy?”

Aluca không muốn quan hệ tình dục với Đới Duy trong khách sạn này.

Cô chống cự hết mức có thể. Cha cô, Mephis Faust, cũng ngầm cho phép sự phản kháng vô hại của cô.

Tuy nhiên, cô sớm nhận ra có điều gì đó không ổn trong vẻ mặt của Đới Duy.

Do kinh nghiệm đặc biệt của Aluca nên khi còn rất nhỏ, cô đã tinh ý hơn nhiều so với người thường, cô chỉ có thể sống dè dặt, không dám làm mất lòng ai, cũng không dám lớn tiếng với người cha coi mẹ mình như đồ chơi.

Phải đến khi Lumian qua đời, Aluca mới không còn ý nghĩ dựa theo sắc mặt người để hành động nữa. Cô chán ngấy việc phải sống dưới một chiếc mặt nạ và không còn quan tâm đến cảm xúc của bất kỳ ai nữa. Kỳ thật trong thâm tâm cô thực sự hy vọng có người sẽ giết mình trong cơn tức giận. Đối với cô, cuộc sống chẳng còn niềm vui thú nào nữa rồi.

Cô nhìn vẻ mặt khó coi của Đới Duy, ngay sau đó cô nhận ra bàn tay của Đới Duy.

"Ngươi chảy máu sao?" Aluca nhanh chóng nhìn ra manh mối: "Tiếp theo ngươi sẽ không muốn nói cho ta biết ngươi đã vi phạm quy tắc thứ sáu đúng không?”

Vẻ mặt của Đới Duy lúc này muốn có bao nhiêu khó coi, liền có bấy nhiêu khó coi.

"Ngươi rơi máu ở đâu?" Aluca lập tức hỏi: "Nhà hàng, hay là hành lang? Có người nhìn thấy không?"

"Chắc là... không có ai nhìn thấy. Khi hai chúng ta đến nhà hàng ăn cơm, không có ai khác trong Gia tộc Faust đi theo. Sau đó, ta cũng chú ý không để người phục vụ nhìn thấy ta đang lau máu trên sàn nhà."

Aluca suy nghĩ một lúc rồi nói: "Như vậy, sau khi ngươi bị thương thì đổ máu ra sàn nhà."

Đới Duy lo lắng hỏi: "Vậy... tiếp theo sẽ như thế nào?”...
Bình Luận (0)
Comment