Q17 - Chương 19: Điều kiện
Q17 - Chương 19: Điều kiệnQ17 - Chương 19: Điều kiện
Q17 - Chương 19: Điều kiện
Đới Lâm bắt đầu suy nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo.
"Có phải bác sĩ Phí Cảnh Ngôn đã biết chuyện này từ lâu rồi không..."
Ít nhất thì Viện trưởng cũng phải biết chuyện này.
Những vị khách của khách sạn vi phạm nội quy sẽ nhanh chóng được đưa đến Khoa Ác Ma của bệnh viện. Đới Lâm từng ở trong phòng của Khoa Ác Ma nên hắn biết rất rõ cách mà bác sĩ Khoa Ác Ma đối xử với bệnh nhân.
Mọi bác sĩ Khoa Ác Ma sẽ dần dần mất đi cảm xúc con người khi bước vào khoa này. Quá trình này là không thể đảo ngược, cuối cùng bác sĩ Khoa Ác Ma sẽ hoàn toàn mất đi dục vọng, yêu ghét, triệt để trở thành sản phẩm quy tắc của Khoa Ác Ma.
Đới Lâm đã nhìn ra, không giống như Ấn Vô Khuyết, Hàn Minh đám người tâm kế mưu tính, cũng không giống như chị em Cao và Mai Khuất Chân là những bác sĩ nhân từ, bác sĩ Khoa Ác Ma chỉ hoàn toàn dựa theo quy tắc hành động, sẽ không thiên vị Viện trưởng, cũng không thiên về giúp bản thân bệnh viện.
Hiện tượng này là không hợp lý. Các quy tắc được thiết lập có lý do và không có quy tắc nào siêu việt lập trường. Đây là cái gọi là "Quy tắc là chết, người là sống". Bản chất của quy tắc là để phục vụ mọi người.
Nhưng bác sĩ Khoa Ác Ma này đang phục vụ điều gì, hắn hoàn toàn không thể hiểu được.
Tuy nhiên... Đới Lâm dần dần hiểu ra.
Hắn đã biết rất rõ vê nhiệm vụ Huyết tự, đặc biệt là sau khi Cao Hạp Nhan nói với hắn về khái niệm "thời kỳ nhắc nhỏ sinh lộ”, Đới Lâm nhận ra... tâm quan trọng sự tồn tại của những quy tắc này.
Tất cả là bởi vì có một thế giới bên ngoài bệnh viện, Viện trưởng, khách sạn, trong đó có Túc Nguyên Sơn các loại...
"Quy tắc, quy tắc..."
Bất kể bệnh viện hay khách sạn, đều có loại hệ thống quy tắc này và tất cả những quy tắc này đều phục vụ một mục đích...
Nhiệm vụ Huyết tự!
Mọi quy tắc của bệnh viện không thể cao hơn quy tắc của Nhà Trọ. Bác sĩ dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể làm hại hộ gia đình. Lời nguyền dù ở bệnh viện có khó giải quyết đến đâu, kể cả lời nguyền được coi là bệnh nan y, cũng có thể được Nhà Trọ nhanh chóng chữa khỏi!
Vì thế...
"Chẳng lẽ Nhà Trọ đó là người nắm giữ tất cả những quy tắc này hay sao?"
Đới Lâm cảm thấy có lẽ đã đến lúc hắn nên nói chuyện với hộ gia đình Nhà Trọ.
Tất nhiên, các bác sĩ khác ít nhiều cũng chú ý đến Hạ Lạp và những người khác, nhưng đây là giai đoạn nhạy cảm.
Hạ Lạp, Đổng Tà, Doanh Tử Dạ và Cao Mộng Hoa đều là hộ gia đình và bác sĩ. Tang thân phận này được định sẵn để thu hút sự chú ý lớn đến họ. Nhưng một lần nữa, chỉ vì họ là bác sĩ và bị ràng buộc bởi quy tắc của bệnh viện nên họ không thể thông báo cho các bác sĩ tham gia kỳ thi chức danh nghề nghiệp những manh mối chính của kỳ thi.
Như vậy hiện tại.......
"Ngươi có phải đã thích bác sĩ Cao Mộng Hoa hay không?”
Hạ Lạp vô cùng đột ngột đối với Đổng Tà nói ra một câu nói như vậy.
Đổng Tà giật mình.
Anh ta gần như quên mất tính cách hiện tại của mình, vô thức liên muốn nói một câu "Phải thì như thế nào? Không phải lại như thế nào?”
"Không có."
Đổng Tà vội vàng lắc đầu.
Hạ Lạp nghi hoặc nhìn Đổng Tà nói: "Ta luôn cảm giác ngươi không thích hợp."
Đổng Tà cảnh giác nói: "Hạ Lạp, ngươi là thần kinh quá nhạy cảm rồi. Có phải là do Đới Tịch Nhan trước đây không? Cô ấy là dì của bác sĩ Đới Lâm."
"Cách ngươi nhìn cô ấy có gì đó không ổn." Hạ Lạp nhắc nhở Đổng Tà: "Ta không có ý định can thiệp vào đời tư của ngươi, nhưng cô ấy và Phó viện trưởng Ấn Vô Khuyết vẫn chưa chấm dứt hôn ước."
"Ngươi nghĩ nhiều rồi."
Đổng Tà khó mà tưởng tượng được mình sẽ thực sự thích một người.
Đối với anh ta mà nói, tư lợi và lòng vị tha không gì khác hơn là trách nhiệm do sự phân công lao động xã hội đặt ra. Anh ta đã thấy quá nhiều người cứ nói đến lòng nhân, công bằng và đạo đức, nhưng chỉ cần lập trường thay đổi, họ sẽ lập tức thay đổi diện mạo.
Anh ta sẽ không bao giờ nghĩ đến việc yêu một ai đó và đặt lợi ích của người đó lên trên lợi ích của mình. Đối với anh ta, giữa hai giới chỉ có quan hệ thể xác chứ không có nhu cầu tâm lý.
Đổng Tà chỉ cảm thấy tính cách vị tha và vô tư của bác sĩ Cao Mộng Hoa rất dễ bị lợi dụng, vì vậy lòng tốt của anh ta đối với cô ấy cũng có thể mang lại lợi ích cho chính anh ta. Đó là tất cả.
Không có lý do khác.
"Hy vọng như thế."
Vẻ mặt Hạ Lạp rõ ràng nói: Cứ bịa đặt đi. Ta không tin điều đó chút nào.
Đổng Tà bắt đầu lo lắng, liệu y có bắt đầu nghi ngờ mình hay không?
Một khi Chú Vật bắt đầu được sử dụng trong khách sạn, nguyên bản Đổng Tà có thể sẽ lấy lại được quyền sở hữu cơ thể này. Đây cũng là điều Đổng Tà lo lắng hơn cả.
Hiện tại, địa điểm thi hành trước đó của Huyết tự... trong Bạch phủ, còn có hai tình nhân của anh ta là Nhan Mi và Phiên Sương Sương. Vốn dĩ đối với anh ta, phụ nữ chỉ như đồ vật, anh ta không thể nào hy sinh mạng sống của mình để cứu họ. Nhưng Nhan Mi đã mang thai đứa con của chính mình và cơ thể cô ta biến thành một con búp bê. Vì vậy, chỉ cần còn hy vọng thì tốt nhất vẫn là có thể đem cô ta cứu ra.
Nhưng nếu Đổng Tà thật lấy lại cơ thể của mình, Đổng Tà đen sẽ trở lại Nhà Trắng và trở thành một con búp bê. Điều này hoàn toàn không thể chấp nhận được với anh ta.
Tại thời điểm này...
Có tiếng gõ cửa. Chỉ có một tiếng gõ cửa.
Đúng, rất là bình thường.
Tất nhiên, vì lý do an toàn, Hạ Lạp và Đổng Tà đợi một lúc, đảm bảo không có tiếng gõ cửa mới, Hạ Lạp mới đi tới mở cửa.
Đứng ngoài cửa là bác sĩ Cao Mộng Hoa.
"Bác sĩ Cao?" Sắc mặt Hạ Lạp thay đổi: "Ngươi phát hiện ra điều gì sao?"
"Ta muốn cân nhắc... cùng các ngươi đổi phòng, những bác sĩ linh dị khác hẳn là để ý tới ta. Vừa rồi có hai đợt người tới tìm ta."
"Vậy sao? Vậy thì...
"Xin lỗi đã làm phiền hai người."
Điều này không khó.
"Được rồi."
Hạ Lạp gật đầu, nhìn Đổng Tà.
"Ta cũng không thành vấn đề."
"Tốt lắm, cám ơn các ngươi."
Sau đó, Cao Mộng Hoa quay lưng về phía Hạ Lạp, đem điện thoại di động đặt ở trước ngực, màn hình hướng về Đổng Tà.
Trên màn hình đánh ra một đoạn văn tự.
"Ta sẽ đợi ngươi ở cầu thang tầng chín. Đừng hỏi gì cả, ta biết ngươi là ai."
Vẻ mặt Đổng Tà đột nhiên trở nên vô cùng kinh ngạc!
Cô ấy biết?
Cô ấy vậy mà đã biết?
Bây giờ, vấn đề lớn rồi!
Cao Mộng Hoa nhanh chóng tắt màn hình điện thoại.
Cô ấy có thể gửi tin nhắn trực tiếp cho chính mình, nhưng cô ấy đã sử dụng phương pháp này để thông báo cho chính mình...
Cô ấy biết gì?
Hoặc có lẽ là, là... có liên quan đến Chú Vật của chính cô ấy không?
Đúng vậy, có khả năng.
Không lâu sau, Đổng Tà đến gặp Cao Mộng Hoa.
"Ngươi đến cùng... Biết chút gì sao?"
Ở cầu thang, Đổng Tà lo lắng nhìn Cao Mộng Hoa.
"Ta biết thân phận thật sự của ngươi."
Cao Mộng Hoa lạnh lùng nhìn Đổng Tà.
"Cho nên ta có thể nói cho ngươi biết, có những manh mối quan trọng có thể vượt qua nhiệm vụ Huyết tự lần này." "Mối quan hệ nhân quả giữa hai việc này là gì?" "Đơn giản thôi. Đổi lại, ta muốn ngươi bảo vệ em gái ta."