Chương 54: Quy tắc (2)
Chương 54: Quy tắc (2)Chương 54: Quy tắc (2)
Chương 54: Quy tắc (2)
Là Phó viện trưởng, Ấn Vô Khuyết không thể giết bác sĩ Khoa Ác Ma. Vấn đề không phải là có nên giết hay không, bởi vì gã thường không gặp bác sĩ của Khoa Ác Ma. Cho dù biết nơi ở của bác sĩ Khoa Ác Ma, thời điểm giết đi qua, đối phương chỉ cần thuấn di quay về đến bên trong phòng mạch Khoa Ác Ma là được rồi. Bác sĩ Khoa Ác Ma duy nhất mà gã có thẩm quyền trực tiếp yêu cầu gặp bên trong bệnh viện là Lê Ám, Chủ nhiệm khoa. Tuy nhiên, việc giết đối phương trong bệnh viện còn khó khăn hơn.
Tất nhiên... Viện trưởng bị giới hạn bởi quy tắc của bệnh viện và không thể ban hành lệnh bắt buộc "giết bác sĩ Khoa Ác Ma" đối với Ấn Vô Khuyết. Nhiệm vụ này này thuộc về là giết chết được tốt nhất, giết không chết, Viện trưởng sẽ không thể sa thải Ấn Vô Khuyết.
Nhưng đối với Ấn Vô Khuyết, chỉ có sức mạnh Chú Vật chiều cao của Viện trưởng mới có thể xâm chiếm được cấp độ này, và gã có thể thực hiện được tâm nguyện ấp ủ từ lâu của mình - đi đến tầng thời gian song song nơi Ngụy Thi Linh vẫn còn sống ở thế giới này.
Tầng thời gian song song và lớp không gian song song là khác nhau. Cùng một người trong không gian song song lại là một cá thể vật chất khác. Nhưng các tầng thời gian song song là khác nhau. Các cá thể khác nhau trong các tầng thời gian song song về cơ bản đều là cùng một người. Họ đều có cùng một linh hồn có cấu trúc phức hợp, tức là cùng một con người. Vật chất trong không gian ba chiều ổn định nên chỉ cần chiếc hộp Schrödinger được mở ra thì sự sống chết của con mèo phải là một sự thật cố định. Nhưng ở cấp độ chiều cao, phải có một tầng thời gian song song mà Ngụy Thi Linh chưa chết.
Gã cũng biết rằng nguyên lý của các Điểm chữa bệnh tâm linh là như nhau. Bản chất của một Điểm chữa bệnh tâm linh là gì? Chính là linh hồn. Linh hôn con người có cấu trúc song công. Những cá nhân xuất hiện khác nhau trong các tầng thời gian song song đều có chung cấu trúc song công. Do đó, tương lai của bệnh nhân được giải quyết theo các Điểm chữa bệnh tâm linh chỉ là tương lai của tâng thời gian này. Khi Điểm chữa bệnh tâm linh được thu thập, cấp độ linh hồn của tầng thời gian này sẽ được chuyển đổi thành tương lai của các tầng thời gian khác. Bằng cách này, các tâng thời gian song song khác nhau sẽ ngày càng giao thoa và cuối cùng bị đồng hóa hoàn toàn.
Loại giao điểm này thậm chí có thể tạo thành một điểm kết nối vật lý ở một mức độ nhất định. Và không còn nghi ngờ gì nữa, ở cấp độ này, có nhiều hơn một điểm kết nối như vậy.
Ví dụ... Khách sạn Orogne.
Ví dụ như... Túc Nguyên Sơn!
Một ví dụ khác... Bệnh viện số 444 này!
"Viện trưởng cũng giao cho ta một nhiệm vụ, đó là... chiêu mộ các bác sĩ linh dị có thể hòa nhập vào tầng thời gian song song này trong một khoảng thời gian ngắn."
Nhìn vào chỉ thị của Viện trưởng, Ấn Vô Khuyết vẫn có chút lo lắng.
Theo quan điểm của Ấn Vô Khuyết, gã thực sự không muốn quá trình vực thẳm đồng hóa tăng cường quá nhiều. Nếu không, Bệnh viện số 444 sẽ bị thay thế hoàn toàn bởi Bệnh viện số 666, đảo khách thành chủ. Khi đó, gã sẽ không còn làm Phó viện trưởng nữa mà sẽ hoàn toàn trở thành nô lệ của họ.
Hãy quên việc trở thành con chó của Viện trưởng đi.
Ngươi không thể là con chó cưng của Viện trưởng nữa phải không?
Điều này là hoàn toàn không thể. Tuy nhiên, Ấn Vô Khuyết không bao giờ ngờ rằng Cao Mộng Hoa sẽ phát hiện ra mình trong quá trình này.
Bây giờ, Cao Mộng Hoa chỉ chấm dứt hôn ước với mình và không làm gì khác, có vẻ như cô ta không giải thích thêm tình hình cho Cao Hạp Nhan. Tuy không biết kế hoạch của cô ta, nhưng đối với Ấn Vô Khuyết mà nói, gã cũng không thể đoán trước được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì. Vì vậy, gã cũng nhân cơ hội này giết chết Hàn Minh, củng cố càng sớm càng tốt, đảm bảo quyền thống trị tuyệt đối của gã tại khoa ngoại trú và cấp cứu của bệnh viện.
Ở trong quá trình này, tuyệt không thể lại có biến số.
Lúc này, vô số bác sĩ tụ tập trong hội trường, bọn họ đều biết về cái chết của Hàn Minh.
Ấn Vô Khuyết không cần phủ nhận cái chết của Hàn Minh là do mình gây ra.
Trong bệnh viện có đấu tranh công khai và bí mật. Mọi người đêu không phải là kẻ ngốc và không cần phải nói dối.
"Mọi người, có một số người luôn ở trong bộ phận mà ta tin tưởng, còn một số... trước đây đã hiểu lầm ta rất nhiều. Chỉ cần mọi người từ nay về sau đều chịu đứng về phía Ấn Vô Khuyết ta, ta nhất định sẽ bỏ qua chuyện cũ. Đương nhiên, đây cũng không phải là ngoài miệng nói một chút là được. Nếu như các ngươi quyết định, từ nay về sau, các ngươi liên không thể quay đầu lại nữa. Nếu có người dám lá mặt lá trái, ta sẽ không nương tay.
Mặc dù trong bệnh viện có tranh đấu, nhưng nó vẫn luôn duy trì được điểm mấu chốt. Mặc dù không cấm bác sĩ giết bác sĩ, nhưng đó là việc không thể khinh thường được. Nếu dám giết các bác sĩ từ các phe phái khác nhau, hai bên có thể bắt đầu một cuộc chiến. Tuy nhiên, trong cùng một phe, nếu có người dám làm kẻ phản bội thì việc xử tử là chuyện đương nhiên.
Nghe nói là bệnh viện, nhưng lúc này cũng không khác hội trường xã hội đen là mấy.
"Chúng ta nguyện ý phục tùng Ấn viện trưởng."
"Chúng ta sẵn sàng chỉ niêm phong ấn ký của Ấn viện trưởng và làm theo sự chỉ đạo của ngài!"
"Ấn viện trưởng, về sau có chuyện gì cứ việc phân phó!"
Các bác sĩ có mặt vội vàng phát biểu ý kiến.
Ngoại trừ khoa cấp cứu, khoa ngoại trú và khoa nội trú, tất cả đều đã trở thành một!
Gã ta đã trở thành người thống trị không thể tranh cãi của bệnh viện!
"Được rồi, bây giờ ta sẽ thông báo một điều quan trọng. Bác sĩ Cao Mộng Hoa và bác sĩ Cao Hạp Nhan sẽ được thuyên chuyển và từ nay trở đi sẽ không phục vụ trong khoa phẫu thuật nữa!"