By Bà Còm in Wattpad Mình biết đến truyện này nhờ mục Đề Cử Edit của website "Nhà Tâm toàn Convert" ở địa chỉ lovelovelove05.wordpress.com, edit theo bản convert của wikidich.com. Sở dĩ mình chọn bộ truyện này để edit vì nó đáp ứng các tiêu chí của mình: truyện cổ đại, nội dung lạ, giọng văn hài hước và nhất là còn lồng vào mục điều tra phá án để kích thích đầu óc tư duy nữa. Đây có lẽ là bộ cổ đại hiếm gặp khi không buff nhân vật chính bằng cách cho họ vẻ đẹp từ tâm hồn đến thể xác lại còn sở hữu đủ mọi tài năng. Trong truyện này gần như không thể tìm được một nhân vật chính diện hoàn toàn không có khiếm khuyết và cũng không tìm được nhân vật phản diện đáng bị nguyền rủa. Câu chuyện cho thấy cách sống chân thực của mỗi một con người, không có người trắng hoàn toàn và không có người đen hoàn toàn, ai cũng lý do gì đó để bị xếp vào loại xam xám, chỉ có xám ít hay xám nhiều mà thôi. Thêm một điểm là tính cách cũng như khiếm khuyết của mỗi nhân vật gần như được giữ suốt toàn bộ câu truyện, chỉ cải thiện hơn một chút chứ không phải vì yêu rồi quay một trăm tám chục độ trở thành người hoàn hảo hay do đấu nhau mà trở nên tàn nhẫn hơn.
Nam chính của truyện này là Khấu Lẫm, thủ lĩnh của Cẩm Y Vệ, cao to cực kỳ đẹp trai, võ công cao cường, đầu óc vô cùng thông minh, khả năng phá án siêu phàm, nhưng... anh ấy lại thất học! Đúng vậy, chính là loại không được học hành nên chỉ đọc vừa đủ xài nhưng viết không được, thậm chí viết một câu tỏ tình cho vợ cũng sai chính tả. Nếu bạn cảm thấy khuyết điểm này nhỏ xíu như con kiến, không thể nào che lấp được ưu điểm của anh thì hãy chuẩn bị tinh thần. Vị Khấu Lẫm ca này còn là người moi tiền vô biên giới, tống tiền siêu đẳng, yêu tiền hơn mạng, tất cả mọi thứ đều được quy ra tiền, lời tỏ tình anh cho là chân thành nhất được diễn tả thế này: "Khi ta sống sẽ bảo hộ cho nàng một đời an ổn, ta chết đi thì vàng bạc để lại đủ cho nàng tiêu xài cả đời. Lời âu yếm của ta thô tục vậy đó, nàng có nguyện ý làm bạn với ta không?" Sở dĩ anh muốn cưới vợ cũng chỉ vì chị là người duy nhất anh không thể moi tiền được và anh cứ nghĩ rằng nhà chị đủ giàu để anh có thể ở rể . Ngoài việc yêu tiền thì anh còn là một người cao ngạo, chơi khăm từ vua đến đại thần không chịu thua ai, chỉ có hai người duy nhất anh đồng ý chịu lép vế là vợ và cha vợ, thật ra cũng không phải là tự nguyện bị lép vế mà là đấu không lại nên phải chịu lép. Nhưng dù thế cũng không ngăn được lâu lâu anh "quên", chọt chọt sống lưng cha vợ mấy cái để rồi bị lão cáo già (biệt hiệu anh "tặng" cho cha vợ) chơi sát ván còn bị vợ cho ăn cơm lạnh.
Nữ chính của truyện là Sở Dao. Chị là muội muội của cặp long phượng tên Tiêu Dao. Chị xinh đẹp tuyệt trần, thông minh tuyệt đỉnh, học vấn thần đồng, trí nhớ siêu phàm, đặc biệt là tài mô phỏng chữ viết và tranh vẽ khó có thể phân biệt đâu là nguyên tác, nhưng... -- dĩ nhiên là phải có "nhưng" rồi vì nhân vật trong bộ truyện này không ai hoàn hảo -- nhưng chị lại là một người què. Què đây không có nghĩa là cụt chân nhưng chị bị đi cà thọt, di chuyển khó khăn và thường xuyên đau đớn. Ngoài khiếm khuyết về cơ thể, chị còn là người luôn đề phòng che đậy bản thân không bao giờ sống thật với chính mình. Chị luôn đeo một lớp mặt nạ để sống, luôn ép mình vào trong một khuôn mẫu chị cho là hoàn hảo khi tiếp xúc với người khác. Thậm chí khi chị lấy chồng cũng vì thấy anh đủ thực lực để bảo vệ chị, vì thế chị "trả công" cho anh bằng cách tự đặt ra một hình tượng người vợ gương mẫu công dung ngôn hạnh để ép mình vào khuôn khổ đó. Còn một khiếm khuyết quan trọng là mỗi khi người anh sinh đôi thấy máu thì chị sẽ bị hoán đổi linh hồn. Chuyện hoán đổi này ngoài tầm kiểm soát của chị (vì chị không biết khi nào anh mình thấy máu), tạo biết bao cảnh dở khóc dở cười. Cuộc tình của hai nhân vật chính phải nói là thiên về lý trí hơn là tình cảm, cả hai đều phải từ từ học hỏi cách sống chung với nhau, cách chia sẻ nâng đỡ cho nhau, cách tin tưởng nhau và cách chấp nhận những khuyết điểm của nhau. Nhưng một khi họ đã biết cách làm vợ chồng rồi thì tình cảm của họ rất chân thành rất cảm động và cũng rất... hài hước.
Đã là truyện về long phượng thai thì không thể không nhắc đến nửa kia, đó là ca ca sinh đôi với Sở Dao tên Sở Tiêu. Anh chàng này có thể nói là người tương đối hiền lành thật thà nhất trong đám hồ ly vây quanh vì thế luôn bị bắt nạt thảm thương, nhất là vị ở nhà là em rể vào sở là đại boss kia. Vì bất mãn với cha, anh tự biến mình thành kẻ hoàn khố, không quan tâm gì đến tiền đồ bản thân, sống không có mục đích. Thế nhưng ở dưới mắt người đời thì anh lại là một thần đồng tài hoa tuyệt thế, chỉ có một vài người biết được con người tài hoa đó lại chính là muội muội khi nhập vào thân xác anh.
Cuối cùng còn một nhân vật không thể không nhắc đến chính là Sở Tu Ninh, cha của đôi long phượng, nhạc phụ của Khấu Lẫm, Lại Bộ Thượng thư của triều đình. Ông là một người rất thủ đoạn, là một con cáo già trong quan trường, luôn dùng đầu óc để suy xét tất cả mọi chuyện. Ông rất thương con nhưng tình thương đó vẫn luôn bị lý trí điều khiển, ông nhìn đời nhìn việc rất thông suốt, nhưng sự thông suốt đó đã khiến cho ông biến thành kẻ lạnh lùng dưới mắt những người khác.
Nói chung đây là một bộ truyện có bố cục rất khéo léo giúp người đọc động não. Tình tiết trong truyện được diễn tả rất sinh động kết hợp với chất hài duyên dáng khiến điểm mấu chốt không dễ gì đoán được. Nhân vật trong truyện cho dù chính hay phụ đều có đất diễn, đều góp phần truyền đạt sự thiện ác cho người đọc suy ngẫm.
Mình muốn giới thiệu bộ truyện mình đánh giá là "độc và lạ" này cho những người yêu truyện. Mình welcome tất cả các comments không ngại chê bai góp ý hay sửa lỗi. Mình chỉ có một điều kiện rất cương quyết là xin mọi người tôn trọng nhau -- các bạn tha hồ có ý kiến trái chiều, viết xuống những bức xúc, thậm chí chê bai cách mình edit hay ném đá mình thì mình sẵn sàng nhận hết; NHƯNG mình không chấp nhận các bạn chửi rủa hay ném đá comments của những bạn khác viết xuống cho mình, cho dù bạn làm điều đó để bênh vực mình thì mình cũng không đồng ý. Nếu mình thấy bất kỳ comment ném đá chửi rủa hay móc mỉa những comments của độc giả khác là mình delete ngay. Mình khuyến khích mọi người thảo luận với nhau, nhưng xin mọi người phân biệt rõ tranh luận thậm chí là tranh cãi không có nghĩa là chửi nhau. Mình cũng không để ý nếu có ai bưng truyện mình edit sang chỗ khác (vì có để ý thì cũng bó tay không làm được gì) nhưng xin ai đó có lương tâm một chút mà cho mình cái credit. Còn nếu có người cố tình muốn ăn cắp thì mình cũng đành chịu thua, chỉ mong họ vẫn có thể sống an ổn với tư tưởng ăn cắp mà không bị lương tâm cắn rứt.
Chúc tất cả mọi người có những giờ phút thật vui vẻ và thoải mái khi đọc truyện mình edit nhé