Sau nhiều năm mới viết tiểu thuyết trở lại, Giản Tĩnh đã chuẩn sẵn tinh thần sẽ gặp khó khăn. Tuy nhiên, tiến độ lại diễn ra suôn sẻ hơn nhiều so với những gì cô tưởng tượng.
Cô ở nhà một tuần liền, cắm đầu hoàn thành được câu chuyện đầu tiên.
Điều này đã trực tiếp khiến Khang Mộ Thành thay đổi kế hoạch, anh hẹn đạo diễn Hoàng đi ăn tối với cô.
Họ nói chuyện suốt một buổi chiều, Giản Tĩnh có rất nhiều cảm hứng và đạo diễn Hoàng có vẻ cũng rất thích thiết lập của phần hai, cuối cùng hai bên đã đạt được sự nhất trí sơ bộ.
Mặc dù các điều khoản trong hợp đồng cần đàm phán một thời gian nữa, nhưng nếu không có gì đặc biệt xảy ra thì ‘Bác sĩ ác quỷ’ sẽ trở thành tác phẩm thứ hai của Giản Tĩnh được đưa lên màn ảnh.
Vào thời điểm này, phim Trốn tìm đã chính thức ra rạp và bùng nổ sức nóng. Mọi người cũng không xa lạ gì với cái tên Giản Tĩnh, Kim Ô lại thực hiện chiến dịch tuyên truyền, đưa tên cô lên trang chủ của rất nhiều người.
Điều tuyệt vời hơn nữa là sau khi tên của cô được để cùng một chỗ với đạo diễn Đinh thì lại tiếp tục được gắn với đạo diễn Hoàng.
Sức người có hạn, rất ít người cẩn thận đi tìm kiếm thông tin về cô. Hầu hết mọi người đều lướt qua những tin tức này và chỉ có một ý tưởng đơn giản trong đầu, tiểu thuyết gia tên Giản Tĩnh này có đủ tư cách để hợp tác với đạo diễn Đinh và đạo diễn Hoàng.
Khang Mộ Thành thấy tốt liền nhận, không cần thị phi quá nhiều nhưng chuyện này thực sự giúp ích rất nhiều cho Giản Tĩnh.
Biểu hiện trực tiếp nhất đương nhiên là phản ứng của tác giả Ngô.
Ông ta không ngừng nã pháo về phía cô trong một sự kiện văn hóa.
Báo chí đưa tin: "... Trong diễn đàn, khi được hỏi cách nhìn nhận về những tác giả mới, tác giả Ngô đã tỏ ra vô cùng bất đắc dĩ. Ông nói: ‘Các bạn trẻ xông xáo là điều tốt, nhưng viết lách thì cần phải có kinh nghiệm, phải đọc nhiều, suy nghĩ nhiều hơn. Đó mới là điều mà những người trẻ tuổi nên làm, nếu không dù có được những lời tán dương chỉ bằng may mắn nhất thời thì chúng cũng sẽ nhanh chóng tàn lụi. Ví dụ, gần đây có một tác giả nữ rất có tiếng tăm, là kiểu tác giả kiếm tiền nhờ bề ngoài, người này tự cho là mình có thành tích rất đáng nể, nhưng tôi không sợ làm mất lòng mọi người, tôi nói thật, cô ta vẫn còn kém xa.”
Giản Tĩnh: ‘Ông nội xem điện thoại di động trên tàu điện ngầm.JPG’
Tất nhiên cô nhớ tác giả Ngô là ai, đó chính là một người tiền bối rất bất mãn với cô trong lễ kỷ niệm của Kim Ô. Tuy nhiên, lên báo phê phán mấy câu thế này thì được cái gì?
Thời đại đã thay đổi rồi.
Nổi tiếng với tin đồn cũng là nổi tiếng, ông ta cũng chỉ là tự dưng giúp cô nóng hơn thôi. Cô lắc đầu không thèm để ý nữa, điều quan trọng hơn bây giờ là sự kiện ký sách bán vào kỳ nghỉ hè.
Bây giờ ‘Bác sĩ ác quỷ’ đã xác nhận sẽ hợp tác sản xuất phim truyền hình, gần đây độ nổi tiếng cũng tăng cao, lại sắp đến kỳ nghỉ hè nên Khang Mộ Thành đã nhanh chóng nắm bắt cơ hội để sắp xếp lịch trình cho sự kiện ký sách bán.
Thời gian được ấn định vào ngày 1 tháng 7, ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè.
Giản Tĩnh vừa trải qua một tuần thi cử nên không có thời gian để ngủ nướng. Cô vội vàng đến tiệm tóc quen thuộc để làm tóc.
“Ngày trong tuần em đi học, ngày nghỉ thì đi làm.” Cô nói với Khang Mộ Thành: "Em còn giống súc vật của công ty hơn cả mấy người đang đi làm chính thức nữa.”
Nhà tư bản lạnh lùng, tàn nhẫn, vô tình Khang Mộ Thành chỉ đáp lại: "Đến đây lúc tám giờ, không cho phép đến muộn."
Giản Tĩnh: "..."
“Yên tâm đi, làm nhanh lắm.” Nhà tạo mẫu tóc an ủi cô: "Cô chỉ cần làm tóc là đẹp rồi. Đúng rồi, hai ngày nữa cô có thể đến nhuộm lại một lần, vậy thì sẽ để được lâu hơn.”
Giản Tĩnh thở dài: Mọi vẻ đẹp đều có cái giá của nó.
Gội đầu, dưỡng tóc, sấy tóc, chải tóc, trang điểm... Cô bị giày vò suốt một tiếng rưỡi đồng hồ mới có thể xuất hiện lộng lẫy trước cửa chính nhà sách Bổ Thiên.
Đây là hiệu sách quy mô cỡ lớn nổi tiếng nhất thành phố, nằm ở trung tâm thành phố, tuy không phải là nơi quá lớn nhưng chỗ này rất nổi tiếng, mỗi khi các nhà văn ký sách bán đều chọn chỗ này. Bổ Thiên có nghĩa là’ đọc sách để bù đắp những thứ thiên nhiên còn thiếu’. Không khó để nhận thấy hoài bão của người sáng lập.
Trong khung cửa kính khổng lồ, ngoài các loại áp phích trên kệ sách mới thì thứ bắt mắt nhất chính là tấm biển quảng cáo hoạt động ký sách bán của cô:
Sự kiện ký tặng sách mới ‘Bác sĩ ác quỷ’ của nhà văn nổi tiếng Giản Tĩnh sắp diễn ra.
Trong phòng đọc trên tầng hai của nhà sách Bổ Thiên vào lúc 10 giờ sáng ngày 1 tháng 7.
Giản Tĩnh đột ngột đứng yên.
Cô thấy có người vẽ hình trái tim tình yêu bằng bút ký màu đỏ trên chỗ tên của mình.
Ai làm vậy? Fan hâm mộ à?
Suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu, sau đó cô cũng không quan tâm lắm, nhanh chóng bước lên lầu.
Đầu cầu thang lầu 2 cũng có bảng hướng dẫn đứng. Cô nhanh chóng tìm thấy Khang Mộ Thành, còn chưa kịp chào hỏi thì trong đáy lòng cô chợt động.
Các nhân viên công tác tụ tập thành tốp năm tốp ba thì thầm với nhau, không khí quá mức yên tĩnh.
[Hệ thống: Nhiệm vụ mới đã được công bố.]
[Tên nhiệm vụ: Sự cố xương người trong hội ký tên.]
[Mô tả nhiệm vụ: Một khúc xương đột nhiên xuất hiện trong hiệu sách, nơi sẽ tổ chức sự kiện ký tên. Bạn hãy tìm ra danh tính của người đã chết và xác định một kẻ tình nghi.]
[Phần thưởng và hình phạt khi thực hiện nhiệm vụ: Thành công nhận được 20 điểm giá trị dũng khí. Thất bại không bị trừng phạt.]
Sắc mặt Giản Tĩnh hơi thay đổi, chuyện gì nên đến sẽ đến, nhưng mà có thể đừng diễn ra trong hội ký tên của cô không? Nếu không thể hoàn thành trước mười giờ thì công sức của mọi người sẽ trở nên uổng phí.
Cho dù đó là cô, là Khang Mộ Thành, hay ‘cô ấy’.
“Tổng giám đốc Khang.” Cô hạ quyết tâm phải tốc chiến tốc thắng, lập tức lên tiếng gọi Khang Mộ Thành: "Có chuyện gì vậy?
Khang Mộ Thành hơi dừng lại rồi nói: "Đã xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, không sao, anh sẽ giải quyết."
Giản Tĩnh rất biết ơn sự bảo vệ của anh, nhưng đây không phải là điều cô muốn. Cô nói thẳng thắn: "Đây là sự kiện ký tên của em, em không cho phép bất kỳ ai phá rối nó."
Khang Mộ Thành giật mình, anh không quá quen với việc cô trở nên mạnh mẽ, nhưng nhớ tới biểu hiện của cô ở biệt thự Dư Huy thì anh đành thở dài nhượng bộ: "Không phải chuyện lớn gì. Trên gian hàng có… một bộ xương."
“Gian hàng?” Giản Tĩnh nghi hoặc.
Khang Mộ Thành hếch cằm ra hiệu cho cô nhìn lên sân khấu.
Hội trường đã được trang trí xong đến bảy tám phần, ở giữa có một chiếc bàn dài trải nhung màu xanh đậm, đó là nơi Giản Tĩnh sẽ ký tên cho độc giả. Ở phía bên trái của chiếc bàn dài kéo đến sát cửa có một số poster đứng khá tinh xảo, trên đó giới thiệu danh tính và công việc hôm nay của cô, nhưng ở đầu bên kia lại đột nhiên có một bộ xương người chết xiêu vẹo.
Cô cau mày, đến gần nhìn kỹ hơn.
Đó không phải là kiểu xương cốt có màu trắng thuần hay trắng ngà thường thấy trên TV, mà là màu vàng nhạt bẩn thỉu cũ kỹ, có chỗ đậm, chỗ nhạt, phân bố không đồng đều.
Dựa theo hình thể thì có thể loại trừ nạn nhân là trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ, ít nhất phải là thanh thiếu niên hoặc người lớn.
“Cái này xuất hiện từ khi nào vậy?” Cô hỏi nhân viên.
Tất cả mọi người ở hiện trường đều biết cô nên cô vừa hỏi xong họ đã chắp vá kể lại cho cô chuyện đã xảy ra.
Nhà sách mở cửa lúc 8:30 sáng, nhưng vì hôm nay có buổi ký tặng nên người phụ trách đã đến từ lúc 6:30. Các nhân viên của Kim Ô cũn lần lượt đến vào khoảng 7:00, tiếp tục việc bố trí gian hàng từ ngày hôm qua.
Dựa theo kế hoạch, bên trái gian hàng là các cây poster đứng, bên phải là chồng sách mới in tạo hình thành ngôi nhà nhỏ. Nhưng khi họ định kiểm tra danh sách truyền thông sẽ đến hôm nay thì nhận thấy số lượng ghế đã khác đi nên phải tạm thời điều chỉnh lại cách bố trí và chuyển sách đi nơi khác để lấy chỗ thêm ghế vào.
“Tôi còn tưởng là có người nào đó lười biếng ném mảnh vải lên trên nên giật mạnh một cái.” Nhân viên phát hiện thi thể còn chưa bình tĩnh lại: "Ai mà biết bên dưới lại có một bộ xương chứ, làm tôi sợ chết khiếp.”
Giản Tĩnh nhìn thấy tấm vải nhung đỏ vứt ở một bên: "Có phải cái này dùng để che trên sách không?"
Người tổ chức sự kiện nói: “Không, sách đều được bọc nilon, không cần vải che bụi, nhìn cũng không đẹp.”
Cô lại hỏi: "Có ai còn nhớ tấm vải này đã xuất hiện từ khi nào không?"
Người lập kế hoạch nói với cô một cách chắc chắn: “Đêm qua lúc tôi đi vẫn chưa có, lúc đó cũng đóng cửa nhà sách rồi.”
"Nhà sách đóng cửa lúc mấy giờ?"
Vẻ mặt cửa hàng trưởng u sầu trả lời: "Mười giờ tối."
Bây giờ là tám giờ sáng, đã tròn mười tiếng sau khi gây án. Giản Tĩnh gật đầu hỏi: "Cảnh sát nói khi nào sẽ tới?"
“Anh không để họ gọi cảnh sát.” Khang Mộ Thành bước tới giải thích: "Theo thông lệ của cảnh sát thì loại nhiệm vụ không khẩn cấp này sẽ được xếp ra tít sau, nhưng nếu tin tức được truyền ra thì trọng tâm của truyền thông sẽ không còn ở trên người em nữa."
Giản Tĩnh hơi giật mình, không thể không do dự.
Khang Mộ Thành đã lo lắng đúng, sự xuất hiện của những bộ xương vô danh tại hội ký tên chắc chắn sẽ khơi dậy sự chú ý của những người khác. Đến lúc đó, cả cô và ‘Bác sĩ ác quỷ’ đều sẽ trở thành bối cảnh của vụ án và bị công chúng lãng quên. Không những tiền bạc đã chi ra mà tài nguyên cũng sẽ trôi theo dòng nước, còn khiến cô trở thành trò cười trong giới.
Nhưng cô cân nhắc một lúc thì đề xuất một khả năng khác: "Nếu như họ nhắm vào em thì sao?"
“Ý em là đây là một trò chơi khăm, có người muốn phá rối buổi ký tên hôm nay?” Khang Mộ Thành cau mày, lập tức có tên mấy đối thủ hiện lên trong đầu anh, sắc mặt anh cực kỳ khó coi.
“Không nhất định là thế.” Giản Tĩnh nói với vẻ cẩn thận: "Chỉ là nếu che giấu tin tức mà để bị người khác biết, hiện trường bị rối loạn thì chúng ta càng khó ứng phó hơn.”
Khang Mộ Thành trầm tư nửa ngày rồi gật đầu nói: "Cũng có lý, tốt hơn hết là nên giải quyết sự việc trước khi khai mạc. Thế nào, em có manh mối gì không?"
Câu nói cuối cùng có ý trêu chọc, nhưng cũng không phải là trêu chọc.
"Em muốn xem camera giám sát trước."
Nhà sách này có ba tầng, tầng một là một nhà sách bình thường, được chia thành nhiều khu theo thể loại sách, tầng hai được chia làm hai, một nửa để bày sách, còn lại là phòng đọc. Mỗi cuối tuần ở phòng đọc sách đều tổ chức hội đọc sách, từ các chương trình đọc sách dành cho phụ huynh và trẻ em đến các hội ký tên của các nhà văn bán chạy nhất, tất cả các hoạt động đều diễn ra ở đây.
Tầng ba là khu vườn treo trên cao và quán cà phê, dành cho khách nghỉ ngơi, đọc sách (hoặc là giả ngầu chụp ảnh lấy le).
Tiệm sách cũng không có nhiều camera giám sát, tầng trệt lắp nhiều nhất để chống trộm, trên tầng hai cũng có hai cái, nhưng phòng đọc sách là nơi riêng tư hơn cho nên ở hành lang chỉ có một cái camera có thể quay cảnh tới cửa mà thôi.
Mà cái camera này đã... bị hỏng rồi.
Trong số ba camera còn lại, một cái ở lối vào cầu thang có thể quay đến nửa cánh cửa, một cái khác ở góc tường bị ngăn bởi giá sách nên không có tác dụng. Ngoài ra còn có một camera ở cửa thoát hiểm an toàn vẫn hoạt động bình thường.
Như vậy thì ở hai lối vào và ra của tầng hai đều có camera và camera giám sát trong thang máy sẽ giúp sàng lọc những người ra vào tầng hai.
Giản Tĩnh đã thêm vào nhóm làm việc của Kim Ô để đối chiếu từng người một.
Có bảy người trong nhóm làm việc của Kim Ô: quản lý kế hoạch, người viết quảng cáo, giám sát thiết kế, trợ lý vận hành, biên tập viên chịu trách nhiệm, trợ lý tổng giám đốc và Khang Mộ Thành.
Lập kế hoạch, viết bài quảng cáo, thiết kế và vận hành đều là của bộ phận tuyên truyền của Kim Ô. Người phụ trách biên tập là biên tập viên phụ trách ‘Bác sĩ ác quỷ’ trong ban biên tập, còn trợ lý là người trong văn phòng chủ tịch.
Trong số bảy người này có người thiết kế không có mặt ở hiện trường và Khang Mộ Thành không có lý do gì để làm hại cô thì có thể đơn phương loại trừ.
Nhìn lại nhà sách, bởi vì không phải giờ mở cửa nên trong đây chỉ có ba người: cửa hàng trưởng, quản lý phòng tổ chức và người quét dọn.
Cửa hàng trưởng là người phụ trách nhà sách Bổ Thiên này, quản lý hoạt động là người phụ trách kết nối với Kim Ô. người này có nhiệm vụ chuyên môn lên kế hoạch cho các hoạt động dành riêng cho nhà sách và sự kiện ký tặng của các nhà văn là một trong số đó.
Tổng cộng có chín người.
Căn cứ vào thời gian trong camera có thể xác định đại khái thời gian đến của mỗi người.
06:01 Công nhân vệ sinh đến tầng hai từ lối thoát hiểm và bắt đầu dọn dẹp.
06:47 Người quản lý sự kiện của nhà sách mở cửa đi lên tầng hai từ tầng một.
07:00 - 07:15 Những người lập kế hoạch, viết quảng cáo và vận hành lần lượt đến nơi (Nhật ký trò chuyện trong nhóm làm việc cho thấy họ đã hẹn trước thời gian làm việc là khoảng 7:00)
07:30 Biên tập viên chịu trách nhiệm đến.
07:45 Trợ lý tổng giám đốc và Khang Mộ Thành đến.
07:50 Cửa hàng trưởng đến.
08:00 Giản Tĩnh đến.