Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài (Dịch Full)

Chương 356 - Chương 357

Chương 357

Năm 2019 chiếu trực tiếp phần ở Châu Âu, khi ấy Giản Tĩnh còn chưa xuyên qua, đến qua năm sau mới sống lại lần nữa, độ hot của chương trình đã giảm dần. Cô không thích xem chương trình trinh thám lắm, nhưng trời xui đất khiến lại biết được sự tồn tại của [Vua trinh thám].

Mấy ngày tiếp theo, cô chỉ vùi đầu vào tập kịch bản trước mặt.

Tình tiết thật sự không tệ, nhưng plot twist kiểu này mà bảo là không có kịch bản, đứa ngốc mới tin.

So ra thì truyền hình trực tiếp vẫn hay hơn nhiều.

Giản Tĩnh không ngờ rằng thế giới song song lại chịu chơi như vậy, làm cả một show phát sóng trực tiếp liên tục mấy ngày để mọi người cùng nhau tìm ra hung thủ.

Cô theo dõi một vị khách mời nam, kết quả vận khí không tốt, đối phương không chịu bỏ công, tìm nửa ngày cũng không phát hiện manh mối gì. Cô đành phải nuốt nước mắt đổi người.

Hic, anh đẹp trai chỉ được mã ngoài, không được việc. Đến cuối cùng, người tìm được manh mối mấu chốt lại là một ông lão.

Nhưng cô không cam lòng đi xem kết cục, mà đi xem những đoạn phim quay lại quá trình điều tra trước khi vụ án được phá của những người khác, cuối cùng mới chỉ ra hung thủ.

Kết quả không ngoài dự đoán, nhưng quá trình thật sự chơi rất vui.

Giản Tĩnh thức khuya hai ngày để cày hết trọn bộ, sau đó nghĩ lại rồi trả lời người ta là cô đồng ý tiến thêm một bước, cân nhắc việc có hợp tác hay không.

Phía chính chủ của chương trình thông báo đoàn khảo sát của tổ chương trình đã lên đường, đến lúc đó sẽ liên lạc với cô.

Giản Tĩnh không có ý kiến gì. Gửi lời mời chẳng qua chỉ là bước đầu, cũng không có nghĩa là được lên chương trình. Giống như phần ở Châu Âu, chương trình gửi lời mời đến hơn năm mươi mấy vị khách, nhưng sau khi khi liên hệ (kiểm tra) lại chỉ có mười lăm người tham gia.

Những người khác không phải nói là không có thời gian thì cũng nói là bị bệnh ở nhà, còn có người nói là phải chăm sóc mẹ già tám mươi tuổi. Nói chung là mượn cớ đủ kiểu.

Còn sự thật ra sao thì ai mà biết được.

Vì vậy, Giản Tĩnh không muốn lộ chuyện này ra ngoài. Lỡ như cô nói được mời nhưng cuối cùng lại không đi được, mất mặt biết bao nhiêu chứ.

Cô im hơi lặng tiếng, âm thầm chờ đợi văn bản tiếp theo.

Không bao lâu sau, có chút tin tức được truyền ra. Giới giải trí là nơi nổi lên sóng gió đầu tiên.

Các blogger lúc nào cũng thả tin nửa thật nửa giả. Cái gì mà nữ minh tinh nổi tiếng nào đó được mời tham gia chương trình [Vua trinh thám]. Nam minh tinh nào đó nhận được lời mời của tổ chương trình, là khách mời đã được định sẵn.

Người hâm mộ mừng như được mùa, ra sức thổi phồng chuyện này.

Được bọn họ khơi lại ký ức năm 2019, những người qua đường cũng hào hứng thảo luận về sự rầm rộ năm đó.

Hơn nữa, so với Châu Âu xa xôi, phần ở Châu Á này chắc chắn sẽ càng khiến người ta mong chờ hơn.

Mọi người bắt đầu tỉ mỉ phân tích xem ai có tư cách được mời. Có người nói phải mời người ưu tú đã thắng trong các chương trình trí tuệ. Cũng có người nói chương trình có thể cân nhắc mời các cao thủ trên mạng. Dẫu sao cũng có vài cao thủ là ‘cao’ thật.

Mà Giản Tĩnh, người đã có biểu hiện xuất sắc trong chương trình nhà ma cũng được nhắc tới. Mọi người đều bày tỏ cô Giản chắc chắn đủ tư cách được mời.

Nhưng mặc kệ quần chúng hóng chuyện suy đoán thế nào, tổ chương trình cũng không thả chút tiếng gió. Bọn họ chỉ cho biết tổ chương trình đang chuẩn bị, xin hãy chờ đợi.

Dĩ nhiên, đó chẳng qua chỉ là tượng trưng.

Gần đây đoàn đội "Cánh cửa trí tuệ" lại rất bận rộn.

Mặc dù chương trình đã được bán cho một nền tảng lớn, đối phương cũng đầu tư một số tiền không nhỏ vào, nhưng muốn tạo ra một show thực tế bùng nổ toàn cầu, chi phí tiêu tốn sẽ như bỏ vào một cái động không đáy.

Sao đoàn đội có thể móc tiền túi của mình ra chứ?

So với khách mời, kêu gọi đầu tư mới là điều quan trọng nhất.

Giản Tĩnh nghe được không ít tin tức nội bộ từ chỗ Khang Mộ Thành. Ví dụ như, bởi vì sự bùng nổ của phần ở Châu Âu mà việc kêu gọi vốn đầu tư cho chương trình rất thuận lợi. Rất nhiều công ty lớn đã bày tỏ sự hứng thú nhất định đối với dự án này.

Nhưng bởi có vài người đã tự biết rõ nguyên nhân, vậy nên chiều hướng của tổ chương trình cũng rất rõ ràng.

Trong những nhà đầu tư đó, tập đoàn tài chính 3Q của Hàn Quốc là có thành ý nhất, cũng là doanh nghiệp đầu tiên ký hợp đồng. Bọn họ không chỉ tài trợ một khoản lớn, mà còn vung tiền cấp cho chương trình một chiếc du thuyền để làm nơi ghi hình cho phần ở Châu Á lần này.

Tin tức vừa được truyền ra, quần chúng lập tức kích động.

Nếu là du thuyền trên Thái Bình Dương, mô-típ có thể làm theo không chỉ là Căn Nhà Giữa Bão Tuyết, mà hoàn toàn còn có thể là Cá Mập Đột Biến, Quái Vật Dưới Đáy Biển, hay Cá Sấu Thời Tiền Sử…

Lần trước, phần ở Châu Âu được quay trong lâu đài cổ, mô-típ được dùng là ma cà rồng giết người.

Phần ở Châu Á này không thể thua được.

Công ty ký hợp đồng tiếp theo là một nhãn hiệu mỹ phẩm cao cấp nào đó của Nhật Bản. Bọn họ sẽ cung cấp toàn bộ các sản phẩm dưỡng da, trang điểm, tắm gội cho khách mời.

Thế nhưng bên Trung Quốc lại chậm chạp không có động tĩnh. Phía chính chủ cho hay bởi vì những doanh nghiệp cơ bản đều không cách nào đạt đến yêu cầu của tổ chương trình, vậy nên không cách nào hợp tác…

Nhưng lại có cao thủ lật bài, nói rằng chính trị mới là nguyên nhân thật sự.

Cuối cùng chương trình chỉ ký hợp đồng thành công với một nhãn hiệu nước uống.

Giản Tĩnh cực kỳ khó chịu, cũng đã từng cân nhắc từ chối lời mời. Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, cô lại đổi ý.

Nếu toàn bộ quá trình phát trực tiếp đều không có kịch bản, vậy mọi người dùng thực lực để nói chuyện đi.

Đầu tháng 10, cuối cùng tổ chương trình cũng liên lạc với cô. Bọn họ gửi cho cô một địa chỉ, mời cô đến theo thời gian đã ước định để làm khảo sát đầu vào.

Chuyện này cũng không ngoài dự liệu của Giản Tĩnh. Cô biết rõ hình thức tuyển chọn của bọn họ: Đầu tiên, sàng lọc ra một nhóm ứng viên đặc sắc, ví dụ như minh tinh hàng đầu, chuyên gia giáo sư, hoặc là người nổi tiếng trên mạng. Tóm lại là phải đứng đầu ở một phương diện nào đó.

Bọn họ sẽ quăng lưới lớn, mời một vòng, khách mời nào đồng ý thì sẽ tham gia tuyển chọn, cũng chính là cái khảo sát đầu vào này đây.

Bài kiểm tra của phần ở Châu Âu là một trò chơi tìm kho báu. Các khách mời sẽ nhận được bản đồ rồi dựa theo đó mà tìm kho báu. Người có thể tìm được kho báu trong vòng tám tiếng đồng hồ có thể đạt được tư cách tham gia chương trình.

Vào lúc làm bài kiểm tra này, chương trình cũng bắt đầu quay rồi. Chỉ là, người thành công tìm được kho báu sẽ được cắt nối biên tập vào phần trailer, còn người thất bại sẽ bị xóa sổ, không có duyên được người xem biết đến.

Bài kiểm tra của phần ở Châu Á này, xem ra lại không giống lần trước rồi.

Ngày mười tháng mười. Giản Tĩnh đi tới địa chỉ mà tổ chương trình gửi.

Một công xưởng bỏ hoang.

Cô: “...”

Bốn bề yên tĩnh, cỏ cây hoang vu nhiễm một lớp sương thu, uể oải giương ngọn lên. Chim nhạn bay về phía Nam. Thời tiết cũng không phải nắng ráo, mây đen nặng trịch đè trên đỉnh đầu, tựa hồ như nước mưa sẽ lập tức rơi xuống.

Cô muốn ọc máu, trong đầu nghĩ, chắc chắn tổ chương trình đã xem dự báo thời tiết.

Nhìn cái bầu không khí thích hợp làm nền này đi, chậc.

Cô bước vào công xưởng cũ kỹ mờ tối: “Có ai ở đây không?”

Ở đây không… Ở đây không…

Tiếng vọng chồng chất lên nhau.

“Két.”

“Ầm.”

Cánh cửa sắt vừa dày vừa nặng đóng sầm lại.

Trước mắt nhất thời mờ mịt, chỉ nhờ vào chút ánh sáng yếu ớt chiếu xuyên qua vài khung cửa sổ nhỏ thật cao trên tường mới có thể miễn cưỡng thấy rõ cảnh tượng bên trong.

Nơi hẹn là lầu ba cao 10m, nhưng cầu thang đã bị hủy. Giữa nhà xưởng có dựng một cây trụ bóng loáng, phía trên quấn dây thừng, trên đỉnh có một cái bong bóng cực lớn.

Bọn chúng nói: ‘Đến đây, leo lên tôi đi.’

Giản Tĩnh: “...”

Hóa ra tổ chương trình muốn chơi trò vượt qua thử thách chứ gì?

Trong lòng cô thấy sai sai, không tùy tiện bắt đầu leo lên, ngược lại cẩn thận dò xét hiện trường. Quả nhiên cô thấy được một bàn mật mã phía sau cửa lớn; nói cách khác, mấu chốt của trò chơi này hẳn là một chuỗi mật mã, là mật mã số.

Có thể đáp án không được để trực tiếp bên trong bong bóng à?

Giản Tĩnh đi vòng quanh bốn phía, nhanh chóng nhìn thấy manh mối được giấu trên tường phía bên trái.

Là một đề bài viết nguệch ngoạc cố làm ra vẻ cũ xưa.

10 + 26 + 3 = 2

11 + 70 - 9 = 0

84 - 50 + 6 = ?

Giản Tĩnh: ‘Olympic Toán Cấp tiểu học?’

Phép tính này không phải bằng ba à?

Lại nhìn mặt tường khác, khá lắm, lúc này treo sáu cái dây nhỏ, phía trên có các lục lạc lớn nhỏ không đều, có cái ở cao, có cái thấp, cũng không cân bằng. Ngoài ra trên tường còn viết lung tung mấy chữ số, thứ tự từ trên xuống dưới là 4, 9, 2, 5.

Giản Tĩnh lờ mờ đoán là một bài toán phân công.

Cô điều chỉnh vị trí của các lục lạc, làm cho chúng đạt tới vị trí cân bằng, sau đó chiếc lục lạc ở dưới cùng rơi xuống vị trí có đánh số 5.

Lại nhìn bức tường cuối.

xfmdpnfupp vshbnf

A, hiểu rồi, là mật mã.

Mật mã Caesar.

Key là 1.

Tốt, đơn giản.

351, xem ra số cuối cùng ở trên bong bóng.

Giản Tĩnh đi đến dưới cây cột, cởi dây thừng quấn quanh eo và đùi làm thành trang bị bảo hộ, sau đó đứng tại chỗ nhảy nhót hai cái, nhìn camera ở trong góc một cái, bắt đầu leo núi.

Sau khi phim giới thiệu được phát sóng:

Làn sóng bình luận ở Trung Quốc:

‘Cảm ơn mọi người đã ủng hộ vợ tôi.’

‘Vợ cố lên!’

‘Tổ chương trình chơi xấu, cô Giản của chúng tôi là nhà văn, sao lại có đề thể lực?’

‘Kháng nghị, không phải đề thi phải nhằm vào nghề nghiệp sao?’

‘Đúng đó, cô gái Nhật Bản kia là học kiếm đạo, cô Giản của chúng tôi là nhà văn mà.’

‘Nhà văn cũng đánh bại đất nước phẫu thuật thẩm mỹ láng giềng.’

‘Không khí u uất quá, đóng bình luận.’

‘Mặc kệ, mặc kệ. Cô Giản lợi hại nhất! Ủng hộ!’

‘Cô Giản cố lên, cho bọn họ biết mặt!’

Giản Tĩnh cố tình che giấu khả năng của mình, chỉ thể hiện trình độ của phụ nữ bình thường sau khi rèn luyện tiêu chuẩn, mất khoảng hai phút cuối cùng cũng lên đỉnh.

Đâm thủng bong bóng vang tiếng một tiếng giòn tan, bên trong văng ra một lượng giấy màu lớn che kín mặt cô.

“Khục.” Giản Tĩnh vuốt rơi giấy màu lít nha lít nhít kia, nhanh chóng đi xuống đất.

Trên mặt đất không còn tờ giấy nữa.

Cô suy nghĩ một lát đã hiểu rõ.

Sau khi đi tới cửa cô điền mật mã: 3510.

Cửa lớn nặng trịch mở ra, lộ ra bầu trời âm u.

Trên màn ảnh, góc trên bên phải biểu hiện thời gian: 14:25:08

Ý là vị này đã hoàn thành thử thách trong vòng chưa tới mười lăm phút.

Sau khi phim giới thiệu được phát sóng.

Khu vực bình luận trên nền tảng nước ngoài:

Oliver: ‘Support the young lady!’

???: ?

Arabella: ‘She's My Favorite Writer.’

Sakura: ‘Cô ấy thật xinh đẹp.’

Li: ‘Giản, Giản Tĩnh!’

Wang: ‘Giản Tĩnh!’

Tengu: ‘Kumiko là tốt nhất.’

Cửa lớn được mở ra, xe của tổ chương trình dừng ở bên ngoài.

“Giản, chào cô, tôi mà Martha.” Một cô gái giàu kinh nghiệm vươn tay với cô: “Hoan nghênh cô tham gia trò chơi [Vua trinh thám].”

Giản Tĩnh lễ độ bắt tay, nhưng lại nói: “Tôi cần xem qua hợp đồng, rồi mới có thể quyết định tham gia hay không?”

“Đương nhiên, cái này phải có.” Martha nói: “Nhưng tôi tin tưởng cô sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.”

Giản Tĩnh mỉm cười.

Martha mời cô lên xe, sử dụng thời gian đi đường ngắn ngủi giới thiệu sơ lược với cô tình huống quay lần này.

Giống như lời đồn, chương trình truyền hình thực tế lần này quay trên một chiếc du thuyền được cung cấp từ tập đoàn 3Q, tổng cộng bảy ngày. Ngày đầu tiên là vào ở và làm quen, ngày thứ hai các vị khách quý sẽ nhận được thông tin về thân phận của mình. Ngày thứ ba, kịch bản bắt đầu và kéo dài cho đến ngày thứ sáu. Ngày thứ bảy là hội chúc mừng và tiệc tối, ban đêm trở lại bến tàu, chính thức kết thúc hoạt động.

Giản Tĩnh từ chối cho ý kiến, cô muốn xem hợp đồng trước.

Martha đồng ý.

Cô quay đầu lập tức đi tìm Khang Mộ Thành.

“Có thể.” Anh xem hết từng câu từng chữ, cho ra ý kiến sơ bộ: “Nhưng có mấy chỗ không thể đồng ý, gọi luật sư Kim nghĩ giúp em một ít, đến lúc đó để cho anh ta đi thương lượng.”

Luật sư Kim là luật sư tư nhân của Khang Mộ Thành, thỉnh thoảng sẽ kiêm chức cố vấn pháp luật của Giản Tĩnh.

Đương nhiên tiền đều do Khang Mộ Thành trả.

Dù sao Giản Tĩnh chưa bao giờ trả phí tư vấn.

“Em không lo lắng về hợp đồng.” Cô nói: “Đồ vật giấy trắng mực đen, không dễ gặp vấn đề.”

Khang Mộ Thành nghe ra ý ở ngoài lời: “Thế nào?”

Giản Tĩnh nhíu mày, giọng điệu do dự không chắc: “Không biết có phải ảo giác của em hay không, em cảm thấy bọn họ hơi nhắm vào em.”

Mấy đề bài trí tuệ không khó, chỉ là đầu óc đột nhiên thay đổi trình độ, không khác lắm với các chương trình giải trí trong nước, nhưng đề thể lực có hơi quá.

Trong trường hợp bình thường, các câu hỏi về thể lực là câu hỏi đồng đội, yêu cầu khách mời làm việc theo nhóm, hoặc là giao cho người có trách nhiệm thể lực hoàn thành. Giản Tĩnh là ‘Nhà văn’, không phải là lính xuất ngũ, không phải quán quân Karate, càng không phải là vận động viên leo núi, vừa đến đã gặp khiêu chiến cả về thể lực và trí tuệ, thế nào cũng cảm thấy bị nhắm vào.

“Có lẽ là em nghĩ nhiều rồi?” Cô không thể xác định.

“Tổ chương trình có khuynh hướng rất rõ ràng.” Khang Mộ Thành lại có ý kiến khác biệt, cẩn thận nói: “Tĩnh Tĩnh, tiết mục này không đơn giản như vậy, em phải suy nghĩ cho thật kỹ.”

Giản Tĩnh: “Bọn họ không muốn để chúng ta thắng?”

“Rõ ràng là như vậy.”

“Vậy thì em càng muốn đi.” Cô cười lạnh từ tận đáy lòng: “Em muốn thắng.”

Nếu tổ chương trình làm việc công bằng, mọi người đều sẽ vui vẻ chơi trò chơi. Nhưng nếu bọn họ muốn làm mấy trò đen tối… Ô, ai mà không ăn gian chứ?
 

Bình Luận (0)
Comment