Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài (Dịch Full)

Chương 79

Chương 79

Buổi chiều, tranh đấu đã đến giai đoạn gay cấn.

Thần Tinh tung ra chiêu bẩn, người xếp hàng sẽ được tặng phiếu trà sữa ba đồng, lập tức có thể đến tiệm trà sữa ngay bên cạnh đổi lấy một cốc trà sữa nguyên vị.

Xếp hàng vốn dĩ đã mệt, mùa đông lại lạnh, được uống trà sữa thì quá tốt. Có mấy cô gái ban đầu còn do dự, nhìn thấy phiếu ưu đãi tự nhiên gia nhập vào đội ngũ Thần Tinh.

Đội ngũ đối diện càng ngày càng dài, chụp đến góc rẽ của con phố trước mặt.

Kim Ô bên này cũng không thể nói ít người được, xét từ hình ảnh đám đông, bao gồm già trẻ ba thế hệ người đủ cả, thật ra phạm vi độc giả rộng hơn Thần Tinh rất nhiều.

Nhưng trong những bức ảnh máy bay không người chụp lại, thì đám đông đen nghìn nghịt của Thần Tinh càng nhiều hơn một chút.

Tổng giám đốc Đào vui vẻ đắc chí, chạy tới chỗ Kim Ô khoe khoang.

“Ôi trời, bầu không khí của các anh thật tốt.” Ông ta vừa bước vào cửa đã làm bộ kêu lên: “Bên chỗ chúng tôi người quá đông, vừa nóng lại vừa không thoáng khí, tôi tới đây hít thở một chút.”

Tất cả nhân viên từ trên xuống dưới của Kim Ô đều nhìn lại đây với ánh mắt oán giận.

Tổng giám đốc Đào càng đắc ý, ngoài miệng còn nói: “Chủ tịch Khang, nơi này các anh đã dốc hết vốn liếng rồi nhỉ? Chậc chậc chậc, đáng tiếc mà!”

Khang Mộ Thành liếc nhìn ông ta: “Sao Tổng giám đốc Đào lại tới đây thế?”

“Đến xem các anh thôi, chúng ta vừa là đối thủ cũng là bạn bè, vốn dĩ văn học là của chung.” Miệng Tổng giám đốc Đào mấp máy không ngừng: “Có cơ hội chúng ta phải giao lưu nhiều một chút đúng không?”

Khang Mộ Thành: “Đúng vậy.”

“Tất nhiên buổi tối cùng nhau uống một chén, coi như chúc mừng.” Tổng giám đốc Đào cười tủm tỉm, đâm chọc không nương tay: “Tôi bao nhà hàng còn chuẩn bị rượu vài chục ngàn nữa, Chủ tịch Khang nhớ nể mặt nhé.”

Khang Mộ Thành không nói chuyện, tầm mắt dừng ở đội ngũ phía trước Giản Tĩnh.

Tổng giám đốc Đào ngó đầu nhìn qua: “Ôi trời, lần này Tĩnh Tĩnh cũng tới à, không biết Ác ma 2 thế nào, lần trước xảy ra chuyện lớn, trái tim tôi cũng treo hết cả lên. Thảm, quá thảm, lần này không thể lại vào bệnh viện nữa nhé! Tổng giám đốc Khang, anh cần trông chừng cẩn thận một chút, tuổi vẫn còn trẻ, có khó khăn nào không thể vượt qua chứ, nghĩ thoáng một chút.”

Ông ta thật sự rất xấu xa, từ trước đến nay chưa từng nói xấu người khác, nhưng những lời hay ý tốt này lọt vào trong tai lại còn độc ác hơn cả mắng chửi người ta.

Khang Mộ Thành quay đầu sang, cười chế giễu: “Không cần ông nhọc lòng.”

Tổng giám đốc Đào cũng không tức giận, thậm chí cười càng vui vẻ hơn.

Giãn Tĩnh tự nhiên không biết tất cả những chuyện này.

Hôm nay cô chính là công cụ giữ khách, vùi đầu ký tên tay không ngừng nghỉ, ký đến cuối cùng đều không nhận ra tên của mình nữa.

Nhưng dù là như vậy vẫn còn phải tiếp tục công việc kinh doanh.

“Xin chào.” Nàng đã đọc câu này n lần rồi, hỏi người đọc đang đứng trước mặt: “Xin hỏi muốn viết gì ạ?”

Người trước mặt nói: “Giang Bạch Diễm.”

Giản Tĩnh: “?”

Cô nghi ngờ ngẩng đầu lên thì thấy một khuôn mặt giấu dưới khẩu trang cùng mũ lưỡi trai.

Cậu ấy tháo khẩu trang xuống, gương mặt tuấn tú tựa như chiếc ngà voi được đẽo gọt dưới ánh đèn: “Chữ Giang trong giang hà, Bạch trong bạch sắc, Diễm trong diễm hỏa.”

Giản Tĩnh: “?” Xảy ra chuyện lớn rồi.

Phản ứng đầu tiên của cô chính đè thấp giọng: “Cậu lén ra ngoài à?”

“Tôi tới mua sách mà.” Giang Bạch Diễm cười tủm tỉm nói: “Mau ký tên cho tôi đi.”

Giản Tĩnh nhướng mày, nhanh chóng ký tên.

Tuy nhiên vì tận dụng hết khả năng có thể xếp hàng trong hội trường, nên các dải băng di động đều bị quy hoạch nhiều hơn mấy chữ. Những người xếp hàng hoàn toàn đứng cách nhau rất gần.

Đã có người phát hiện Giang Bạch Diễm không thích hợp, chờ đến khi cậu ấy tháo khẩu trang xuống, nào còn nhịn được nữa đều xúm lại đây nhìn cho kỹ.

Giang Bạch Diễm liều mạng cúi đầu.

Bên cạnh người qua đường liều mạng xúm lại, còn hỏi: “Anh là Giang Bạch Diễm đúng không?”

“A, là Giang Bạch Diễm!”

“Trời ơi!”

“Giang Bạch Diễm!!”

Mấy người lại kêu lên, xung quanh đều nghe thấy rõ, cả hội trường trở nên xôn xao.

Giang Bạch Diễm bị người qua đường nhiệt tình đến độ chen lấn bắt buộc phải lùi lại phía sau mấy bước, mũ lưỡi trai bị rơi xuống.

Lần này đủ để chứng minh rồi.

“Có thể ký tên cho em được không?”

“Ký tên cho em với ạ.”

Cậu ấy nhanh nhẹn cầm lấy ‘Đứa trẻ chơi trốn tìm’ ở bên cạnh giơ cao lên: “Chị Giản, Tiểu Bạch đây, ký tên cho tôi với!”

Giang Bạch Diễm: “Tôi chỉ tới xin chữ ký.”

Người qua đường: “Ký tên cho em đi mà!”

Cậu ấy: “...”

Giang Bạch Diễm nhìn về phía Giản Tĩnh nhờ cô giúp đỡ. Cô liếc cậu ấy một cái rồi nhìn chằm chằm vào số lượng ‘Đứa trẻ chơi trốn tìm’ không phù hợp với lẽ thường, ít nhiều cũng đã hiểu ra tình huống.

Cô đưa ‘Bác sĩ ác ma’ đưa cho Giang Bạch Diễm.

Cậu ấy giơ quyển sách trong tay lên: “Mọi người không cần phải chen lấy, tôi chỉ đến mua sách, lập tức đi ngay đừng quấy rầy các tác giả ký tên.”

Lập tức phải đi? Vậy càng phải nắm chặt.

Đội ngũ nháy mắt trở nên hỗn loạn, còn có người định vượt tuyến chen hàng.

Giang Bạch Diễm nhìn về phía Giản Tĩnh với vẻ mặt vô cùng đáng thương.

Cô mỉm cười.

Khang Mộ Thành lại đây, thấp giọng nói hai câu, trợ lý dọn một chiếc ghế dựa đặt ở bên cạnh.

Giang Bạch Diễm ngồi xuống bên cạnh Giản Tĩnh, cầm lấy mic giọng nói trong trẻo vang lên: “Được rồi, được rồi, mọi người không cần phải chen lấn, tôi ngồi một lát, mọi người xếp hàng cho ngay ngắn.”

Mắt thấy cậu ấy ngồi xuống, những người khác không tiếp tục xô đẩy nữa, nhưng trên khuôn mặt càng tỏ ra hào hứng.

Đây chính là ngôi sao đấy, ngôi sao hàng thật giá thật.

Cho dù không phải là fan của cậu ấy cũng đi tới, tất nhiên là muốn được ký tên.

Lại nói, người thật đẹp trai như vậy, giờ phút này chuyển thành fan chắc chắn cũng không có vấn đề gì.

Tổng giám đốc Đào biết được hỏng rồi, oán hận nói: “Chủ tịch Khang, anh chơi xấu.”

“Không phải là do bầu không khí của chúng ta ở đây quá buồn tẻ sao?” Khang Mộ Thành thản nhiên nói: “Hay là ông vẫn nên trở về nghỉ ngơi trước đi.”

Tổng giám đốc Đào tức giận: “Không cần anh phải nhắc, hừ!”

Ông ta chạy đi mất.

Tại một khách sạn khác cách một con phố.

Nơi này nhiều phụ nữ, các cô gái ăn mặc trang điểm xinh đẹp, tay bưng trà sữa nóng hổi, vừa trò chuyện vừa tự chụp hình đăng lên vòng bạn bè, líu ra líu ríu cực kỳ náo nhiệt.

Phía sau một chiếc bàn ký tên trong đó, tác giả cô bé lọ lem người mới xuất đạo lại nhưng nhân khí tăng vọt đang tươi cười rạng rỡ, thỉnh thoảng lại trò chuyện bằng tiếng Anh và tiếng Pháp với chồng mình đang làm bạn bên cạnh.

Trông anh chồng có hơi lạnh nhạt, toát ra sự nghiêm túc của quý ông nước Anh, nhưng thỉnh thoảng vô tình nở một nụ cười yêu chiều với cô gái, khẽ gọi ‘darling’.

Trong đám người thường xuyên phát ra tiếng hô kinh ngạc: “Ngọt ngào quá đi mất!”, hoặc là “Thật ân ái!”

Tuy nhiên đúng lúc này không biết ai đột ngột hét lên một tiếng: “Giang Bạch Diễm đang ở đối diện.”

‘Xoát!’ cả hội trường đột nhiên trở nên xôn xao.

“Cậu ấy đang ở phía đối diện ký tên!” Lại có người hô lên một câu rồi dẫn đầu lao ra bên ngoài: “Mau lên, mau lên, đi muộn là người ta đi mất đấy.”

Con người có tâm lý hùa theo đám đông, mặc dù không tận mắt nhìn thấy nhưng có người đi rồi, những độc giả phía sau chỉ do dự một chút, nghĩ thầm một lát nữa chắc cũng chưa tới phiên mình, đi xem một chút cũng không sao, vì vậy lập tức đi theo ra bên ngoài.

Đội ngũ lập tức giảm đi một phần.

Những người khác xếp hàng cả buổi, vẫn còn đang do dự, sợ là tin giả.

Nhưng không lâu sau, mọi người lập tức nhìn thấy cửa ra vào của khách sạn đối diện lập tức bị bao vây bởi các fans. Các cô gái vô cùng chuyên nghiệp, kéo poster, giơ thẻ tiếp ứng trong tay, hô khẩu hiệu.

Các fans đã tới, chắc là thật rồi.

Lòng người dao động, các cô gái xì xào bàn tán.

“Giang Bạch Diễm, có phải là người diễn vai XX kia không?”

“Đúng thế, cậu ấy diễn bộ ‘chơi trốn tìm’, hình như là tác phẩm do tác giả của Kim Ô viết đấy.”

“Ồ, bạn tôi đăng lên vòng bạn bè rồi, có cả video, mọi người xem này!”

Mấy cô gái lập tức vây thành một vòng người.

Bọn họ nhìn vào màn hình điện thoại nhỏ xíu, đúng là có một anh chàng đẹp trai đang tỏa sáng ngồi ở chỗ đó, bên cạnh anh chàng đó là một cô gái tóc xám đội mũ barlet.

Nói thật, cặp đôi này bắt mắt hơn bên Thần Tinh nhiều.

“Bên kia đang ký ‘chơi trốn tìm’! Tác giả và diễn viên chính đang ký tên!” Nội ứng trong đám người không ngừng lên tiếng, khiêu khích trái tim thiếu nữ: “Cơ hội ngàn năm có một đấy! Nếu bỏ qua sẽ không có lần sau đâu!”

“Hàng ngũ xếp dài tận ra phía sau rồi, người đến trễ sẽ không còn cơ hội!”

Có ngôi sao!

Bán với số lượng có hạn! Độc nhất vô nhị đấy!

Sẽ bán hết ngay lập tức! Không tranh sẽ hết! Đến cũng đã đến rồi!

Mỗi một cái đều đánh trúng nỗi lòng mọi người.

Tâm hồn thiếu nữ của mọi người bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy, quyết đoán từ bỏ quý tộc Châu Âu không biết thật hay giả, lập tức chạy về phía vòng ôm của ngôi sao đang nổi tiếng.

Không thể không nói, mặc dù Thần Tinh mời nhóm nhạc nữ đã thu hút được rất nhiều fans nam đến đây ủng hộ, nhưng khách hàng lớn nhất của bọn họ và đoàn fans của Giang Bạch Diễm là cùng một đối tượng, đều là các cô gái trẻ tuổi.

Mà trình độ tàn nhẫn của chiêu liên hoàn này của Khang Mộ Thành cũng không thua kém Tổng giám đốc Đào.

Anh trực tiếp chiếm lấy hết độc giả mà Thần Tinh thu hút được.

Tổng giám đốc Đào tức đến mức giậm chân.

Thật là vô liêm sỉ!

Cho dù Thần Tinh chúng tôi có mời các ngôi sao giải trí, chẳng phải Kim Ô các cậu vẫn luôn hướng đến sự độc đáo, không thèm mời các ngôi sao đấy sao? Thật là quá đáng!

Ông ta thầm nghĩ, các cậu mời ngôi sao lớn như thế, dù có kiếm được lời thì vẫn bị thiệt.

Nghĩ vậy, trong lòng ông ta mới thoải mái được một chút.

Nhưng Khang Mộ Thành vẫn tức giận chuyện ông ta lấy chuyện Giản Tĩnh tự sát đưa vào bản thảo, lập tức gọi một cú điện thoại tới.

“Tổng giám đốc Đào à, thật ngại quá, chắc tôi không đi ăn bữa cơm tối này được rồi.” Khang Mộ Thành nói: “Không ngờ Tĩnh Tĩnh lại có độc giả có tên tuổi như vậy, không nói lời nào đã đến đây, dù thế nào thì tôi cũng phải mời người ta ăn bữa cơm.”

Tổng giám đốc Đào: “Cậu được lắm!”

Khang Mộ Thành: “Đành hẹn bữa khác vậy.”

Giản Tĩnh cởi áo khoác ngoài xuống, uống một cốc trà sữa lạnh nhưng vẫn còn hoa mắt chóng mặt.

Nhiều người quá.

Hàng tồn kho của cuốn ‘Chơi trốn tìm’ có hạn, cô tưởng nhiều nhất thì cô và Giang Bạch Diễm cũng chỉ cần ký khoảng hơn một trăm cuốn ‘Chơi trốn tìm’ thôi, sẽ nhanh kết thúc, ai ngờ Khang Mộ Thành lại chuẩn bị từ sớm rồi.

Anh ấy đã chuyển mấy thùng poster ‘Chơi trốn tìm’ đến đây.

Mua ‘Ác quỷ 2’ sẽ được tặng một tờ poster ‘Chơi trốn tìm’, mua ‘Ác quỷ 1 2’ sẽ được tặng ảnh có ký tên của bộ phim ‘Chơi trốn tìm’, ‘Bác sĩ ác quỷ’.

Giang Bạch Diễm nói: “Đây là lễ ký tặng sách của cô Giản, tôi chỉ có thể giúp chị ấy ký ‘Chơi trốn tìm’ thôi.”

Lại nói tiếp: “Vốn dĩ tôi đến đây để mua ‘Bác sĩ ác quỷ 2’, phần một tôi đã đọc rồi, rất hay, vì vậy hôm nay lập tức chạy đến đây, muốn đọc luôn hôm nay.”

Đã nói đến mức này rồi, dù thế nào cũng phải mua một cuốn để ủng hộ.

Náo nhiệt vẫn tiếp tục đến tận bốn giờ chiều.

Giang Bạch Diễm rời đi.

Nhưng cậu ấy rất biết cách chơi, sau khi rời khỏi lập tức đăng ảnh có chữ ký lên weibo:

Giang Bạch Diễm V:

‘Giành được sách mới rồi, hôm nay không biết có thể đọc xong trước lúc đi ngủ không.’

[Ảnh sách]

Cuốn sách xếp hạng đầu của năm mới có cả hình thức online, offline, cậu ấy vừa tuyên truyền, lượng tiêu thụ online lập tức tăng lên.

Có fan hâm mộ nào không muốn dùng đồ giống với thần tượng của mình chứ, quần áo thì quá đắt nhưng sách thì chắc chắn sẽ mua được.

Giản Tĩnh ký tên mãi, toàn bộ đều nhờ vào trà sữa để duy trì sức lực, đợi đến lúc cô lấy lại tinh thần thì đã hơn bảy giờ tối.

“Không còn ai đúng không?” Cô âm thầm thở phào một hơi.

Khang Mộ Thành: “Hết sách rồi.”

Giản Tĩnh: “?”

Giữa hai hàng lông mày của anh hiện lên ý cười: “Em đã ký hết mười ngàn cuốn sách mới, ba ngàn combo rồi.”

Giản Tĩnh hơi ngạc nhiên, lúc này mới hét thảm một tiếng: “Bảo sao cổ tay của em sắp đứt gãy rồi, hơn mười ngàn cuốn… Trời ạ.” Ký tặng luôn tại chỗ, hơn ba ngàn cuốn cũng không phải ít, năm ngàn cuốn có thể coi là bùng nổ rồi.

Ký hơn mười ngàn cuốn, hôm nay cô được lên hot search rồi.

“Thoa một chút.” Khang Mộ Thành đã chuẩn bị xong miếng dán lạnh và cao Vân Nam cho cô: “Đi thôi, đi ăn cơm.”

Giản Tĩnh vừa thoa cao vừa hỏi: “Chuyện hôm nay có phải là anh sắp xếp không?”

Khang Mộ Thành lời ít ý nhiều: “Lúc trước anh đã gặp Khâu Lâm.”

Giản Tĩnh giới thiệu người cho anh, có lẽ cô muốn giúp anh tạo mối quan hệ, nhưng làm sao anh có thể lấy ân tình của cô để sử dụng vào việc khác chứ, vẫn nên trả lại cho cô.

Vì vậy, hai bên triển khai hợp tác, Khâu Lâm cho phép Giang Bạch Diễm đến đây cổ vũ cho Giản Tĩnh, ngày hôm đó còn thu được quà của fan cuồng.

Khang Mộ Thành lại có ý, nếu ‘ác quỷ 2’ được chuyển thể thành phim, thì bên phía bọn họ sẽ để cho Giang Bạch Diễm diễn.

Cái gọi là ‘Ngôi sao cải trang đi ra ngoài mua sách, vô tình bị fans phát hiện’ cũng giống với tình huống ở sân bay, tất cả đều đã được sắp xếp ổn thỏa.

Giản Tĩnh thở dài, nói: “Người đến thật nhiều, nhưng độ hot thì không phải của em.”

“Giang Bạch Diễm là một cơn gió, cậu ấy chỉ đưa em đi một đoạn đường mà thôi, còn ngọn lửa này có thể cháy lên hay không thì còn phải xem chính em.” Khang Mộ Thành nói: “Nhưng anh có lòng tin vào em, ‘Ác quỷ 2’ chắc chắn sẽ nổi tiếng.”

 

Bình Luận (0)
Comment