Bị Bắt Về, Sau Này Sinh Con Cho Hắn

Chương 240


Edit & Beta : Đòe
Mùi hỗn tạp trong phòng đã tản bớt đi.

Cửa ngoài phòng bệnh chỉ khép hờ không đóng hẳn, loáng thoáng có thể nhìn thấy người qua lại bên ngoài.

Bạch Thành Úc mở mắt ra, trong mắt mơ hồ có chút khó hiểu, giơ cánh tay trái lên liền thấy trên khuỷu tay có một vệt máu.

Đầu óc anh vốn đã rối bời rồi.

Kiều Nguyên nhận thuốc từ y tá, bước vào phòng, thấy Bạch Thành Úc đang lặng lẽ nhìn cánh tay mình, lại nghe thấy tiếng bước chân nhẹ, anh không có động thái gì khác, nhưng trong một khoảnh khắc nào đó, Kiều Nguyên cảm thấy dường như ý thức của Bạch Thành Úc đang dần hồi phục.

Kiều Ngạn đang nói chuyện điện thoại với người khác bên ngoài hành lang, Kiều Nguyên đặt thuốc trong tay lên tủ bên cạnh giường, Bạch Thành Úc sẽ không nhận những thứ mà người khác đưa cho anh.


Anh dường như đã trở nên hoàn toàn ỷ lại Kiều Ngạn.

Lo lắng Bạch Thành Úc sẽ hoảng sợ, Kiều Nguyên ngồi một bên nói," Anh ấy đang ở bên ngoài, một lát nữa anh ấy sẽ vào.

"
Nghe thấy cậu nói vậy, Bạch Thành Úc mới hạ cánh tay xuống đặt trên giường bệnh, hơi nhướng mi, đôi mắt đen láy liếc nhìn cậu rồi lại tránh sang một bên.

Nhiệt độ ban đêm càng ngày càng xuống thấp, Kiều Nguyên giúp nhét cánh tay Bạch Thành Úc vào trong chăn bông mỏng, nhìn cằm anh ngày càng nhọn, cậu không thể nhịn nổi nữa, trước đó cậu cũng rất ngạc nhiên vì sao bác sĩ Bạch lại gầy đến vậy, nhưng bây giờ thì đã hiểu, bất kể Kiều Ngạn đút anh ăn thứ gì, Bạch Thành Úc sẽ nhổ nó ra.

Nhưng bên tủ cạnh giường bệnh vẫn còn đống thuốc bác sĩ kê khai, chẳng lẽ Bạch Thành Úc chỉ có thể duy trì sự sống bằng cách cách truyền dịch dinh dưỡng sao?
Kiều Nguyên mở miệng nói, "Bác sĩ Bạch ! Hiện tại anh có thể nghe hiểu tôi đang nói gì không?"
Lông mi Bạch Thành Úc khẽ run lên, giống như bị gió thổi qua.

“Bác sĩ Bạch, anh thật sự… muốn ở bên Kiều Ngạn sao?” Kiều Nguyên hỏi lại.

Kiều Nguyên rất ít khi gọi trực tiếp tên Kiều Ngạn, ban đầu cậu nghĩ rằng đối phương chỉ hơi nghiêm khắc và hắn là một người tốt, dù sao thì Kiều Ngạn cũng là anh em ruột thịt của cậu, nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ rằng Kiều Ngạn sẽ đối xử như vậy với Bạch Thành Úc.

Trong hai ngày quan sát vừa qua, Kiều Nguyên cũng nhận thấy Bạch Thành Úc dường như không thể tách rời Kiều Ngạn.

Khi đưa Bạch Thành Úc đến bệnh viện, anh vẫn còn sợ cậu, nhưng sau khi Kiều Ngạn tới, sự sợ hãi trên khuôn mặt anh dần dần biến mất.

Chỉ là câu hỏi của cậu mãi một lúc lâu vẫn không thấy anh trả lời.


Hơn nữa, Bạch Thành Úc làm sao có thể hiểu được những gì cậu đang nói.

Kiều Nguyên khẽ thở dài, lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Thành Úc, anh đang khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, giọng nói ấm áp hỏi cậu, có mấy y tá đứng quanh rất nghe lời Bạch Thành Úc nói.

Không bao lâu sau Kiều Ngạn đẩy cửa bước vào, thấy cậu và Bạch Thành Úc ngồi quá gần nhau, hắn cau mày khó chịu, “Sao em vẫn còn ở đây ?"
Kiều Nguyên nhìn lại Kiều Ngạn, hỏi: "Vừa rồi Trương Chân lại gọi điện thoại cho anh sao?"
Kiều Ngạn không thích bị xen vào chuyện cá nhân, vì vậy hắn chỉ đi tới nhưng không trả lời, có vẻ như ngầm đồng ý.

Kiều Nguyên lại hỏi, "Anh thật sự thích Trương Chân ?"
Vẻ mặt Kiều Ngạn trở nên rất không kiên nhẫn, nói, "Đương nhiên là không thích rồi.

"
"Vậy tại sao anh lại nói chuyện điện thoại với cậu ta lâu như vậy, thật sự muốn cậu ta làm trợ lý riêng cho anh? Bây giờ trong công ty còn đồn thổi rằng anh có quan hệ với cậu ta.

Trong ấn tượng của em, anh không phải người không biết phân biết chuyện công ty hay chuyện tình cảm, nhưng nhiều người đã thấy cậu ta tán tỉnh anh trong ở nơi làm việc.

Anh thật sự muốn họ cũng giống như anh, yêu đương nơi công sở sao ?"

"Nói đủ chưa?" giọng điệu Kiều Ngạn lạnh lùng.

Kiều Nguyên liếc nhìn người đàn ông gầy gò nằm trên giường bệnh nói: “Anh không thích Trương Chân, vậy anh thích ai ?"
"Bạch Thành Úc.

" Kiều Ngạn trả lời rất dứt khoát.

Kiều Nguyên đưa mắt nhìn Kiều Ngạn, cười nói: "Không, người duy nhất anh thích là chính bản thân anh, mọi việc anh làm đều chỉ vì bản thân mà thôi.

"
*****
Em chồng tuỵt zời quá (~‾▽‾)~

Bình Luận (0)
Comment