287: Ngoại Nhân
Edit & Beta : Đoè
Màn hình điện thoại đã tắt, còn mấy ngày nữa Kiều Nguyên sẽ sinh con, hắn không muốn chuyện này ảnh hưởng đến cậu.
Bạch Thành Úc mất tích.
Trước đêm giao thừa một ngày, Kiều Ngạn mua cho Bạch Thành Úc rất nhiều đồ, trong khoảng thời gian này anh rất ngoan ngoãn, bởi vì đang mang thai, Kiều Ngạn nghĩ rằng anh đã chấp nhận hiện thực và sẽ không rời bỏ hắn mà đi nữa.
Huống chi Tết đang đến rất gần, đoạn thời gian này dễ khiến người ta buông lỏng cảnh giác.
Chỉ có chứng minh thư thì không thể nào ngồi xe buýt, trong tay anh cũng chỉ có chút tiền mặt, trên người còn mặc áo len của nữ, trước đây Bạch Thành Úc rất sợ phải đi ra ngoài tiếp xúc với mọi người, cũng không ai lường trước được, anh sẽ đột ngột bỏ đi.
Bạch Thành Úc có thể đi đâu được?
Kiều Ngạn hỏi qua rất nhiều người mà Bạch Thành Úc quen biết, hắn điều tra được Bạch Thành Úc trước đây làm bác sĩ gia đình cho nhà họ Ninh, tức khắc nhắn tin hỏi Ninh Tu Viễn.
Trước hai ngày, hắn còn đưa Bạch Thành Úc đến bệnh viện kiểm tra định kì thai nhi, đứa nhỏ đã được ba tháng, rất khỏe mạnh, qua tấm ảnh chụp trắng đen mơ hồ có thể hình dung ra được hình dáng của đứa nhỏ, theo thời gian bụng càng ngày càng lớn, giờ đây Bạch Thành Úc trông không khác gì một mỹ nữ.
Sau khi kiểm tra xong thì về nhà, Bạch Thành Úc một mình ngồi ngơ ngác trên ghế, tóc đã dài đến ngang vai, nhu thuận xoã xuống, khuôn mặt ngày càng gầy nhỏ, không cần trang điểm, làn da cũng trắng đến phát sáng, cánh môi nhạt sắc, hàng lông mi rũ xuống trông rất đáng thương, nhưng lại khiến lòng người xao xuyến không thôi.
Tinh thần trạng thái Bạch Thành Úc khi tốt khi xấu, nhiều khi lại quay về trạng thái lúc Kiều Ngạn cho anh dùng thuốc, đầu óc cứ mơ mơ hồ hồ, rõ ràng đang rất khát muốn uống nước, đến khi cầm được ly nước trong tay rồi thì không biết làm gì nữa, đứng bất động cả một buổi trời.
Anh thật sự không cần Kiều Ngạn dùng xích khoá chân lại.
Đêm đó tâm tình Kiều Ngạn cũng không tệ lắm, hắn ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Bạch Thành Úc, bụng nhỏ như vừa mới ăn no, hơi hơi phồng lên, Kiều Ngạn vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ.
Vẻ Bạch Thành Úc không một biểu cảm, nhưng cơ thể lại hơi hướng run run.
Anh rõ ràng không làm gì cả, nhưng lại như đang khơi dậy du͙ƈ vọиɠ của đối phương, Kiều Ngạn cúi xuống cởi bỏ quần áo đang mặc trên người anh, Bạch Thành Úc không có biểu hiện gì nhiều, anh chỉ sững sờ ngẩn ngơ mà nhìn Kiều Ngạn.
Mấy ngày gần đây, Kiều Ngạn đang giúp anh chuẩn bị cho việc thay đổi thông tin danh tính, có lẽ vài năm nữa anh sẽ sống trên thế giới này với một thân phận khác.
Đến lúc đó người tên Bạch Thành Úc, sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
Lấy thân phận là một người phụ nữ, anh có thể đi đâu đây? Nếu như bị người ta phát hiện, chỉ sợ sẽ trở thành một kẻ biếи ŧɦái.
Tất cả các đặc điểm trên cơ thể đều cho thấy anh là nam giới, ngực và bụng phẳng lì, có yết hầu rõ ràng, giọng nói của anh không được nữ tính.
Trước đây đã từng bị bắt nạt, chỉ vì anh khác với người thường, cuối cùng Bạch Thành Úc đã có thể sống một cuộc sống bình thường, nhưng rồi chính Kiều Ngạn đã biến anh thành một kẻ ngoại nhân.
Cũng là gần đây, thừa dịp Kiều Ngạn không có ở nhà Trương Chân lại tìm tới anh một lần nữa.
Cậu ta cười nói, "Một thằng đàn ông lại đi giả dạng phụ nữ cũng thật nực cười, khó trách ngày nào Kiều tổng cũng chỉ bỏ mặc anh trong nhà, cũng không để anh được ra ngoài, loại người giống như anh, tồn tại có ý nghĩa gì đâu?"
Bạch Thành Úc thật ra cũng nhìn ra được Trương Chân có điểm giống mình.
Sau đó anh nhìn thấy bức ảnh của mẹ Kiều Ngạn, trong đầu đột nhiên nổ "đoàng" một tiếng vang, anh nhớ đến lần đầu tiên gặp Kiều Ngạn, một lúc sau, hắn cười nói rằng anh rất giống một người bạn cũ.
Khi đó, anh chỉ nghĩ đó chỉ là lời nói bông đùa để rút ngắn khoảng cách.
Tại sao một người như Kiều Ngạn, người rất nổi tiếng trong trường, lại cố tình đến kết thân với anh?
Thỉnh thoảng hắn rủ rỉ mấy lời rất khó hiểu bên tai anh? Sau đó anh hỏi lại hắn thì hắn lại nói rằng anh nghe lầm.
Lý do Kiều Ngạn thích, là vì bọn họ có khuôn mặt tương tự nhau.
Kiều Ngạn đã lên kế hoạch ngay từ đầu.
Ban đầu anh còn biết ơn Kiều Ngạn, hóa ra mọi cách tiếp cận đều là tấm lưới giăng sẵn đợi anh ngoan ngoãn chui đầu vào, nhưng anh vẫn trông chờ vào lòng tốt của đối phương như một kẻ ngốc.
Ánh mắt Bạch Thành Úc xám xịt một màu, đời này của anh, có vẻ như đã đến điểm kết thúc rồi.
*****
Sắp rồi mọi người ơiiiii !!! Sắp rồi !!!! Huhu chúng ta sẽ bị ngược đến chương 294 ????
Edit & Beta : Đoè
Kiều Ân dựa người vào lưng tựa mềm mại, sau khi phản ứng lại, Bạch Thành Úc duỗi tay ôm lấy vai hắn, không còn đẩy hắn ra như trước nữa, lúc này, hành động của Kiều Ngạn cũng dịu dàng hơn rất nhiều.
Hai người hôn sâu như những cặp đôi yêu nhau bình thường khác, Kiều Ngạn chỉ nghĩ rằng Bạch Thành Úc đã chấp nhận mình.
Cuối cùng hắn chặt đứt tất cả các nguồn tài chính của anh, mà bọn họ bây giờ còn có một đứa con chưa sinh ra, với sự yêu thích mà Bạch Thành Úc dành cho trẻ con, anh chắc chắn sẽ không để con mình phải chịu bất cứ khổ nhọc nào.
Kiều Ngạn cho rằng hắn đã hoàn toàn nắm trọn được người này.
Ngày hôm sau lúc tỉnh dậy cũng đã gần trưa, hắn hiếm khi ngủ đến giờ này, thường ngày theo thói quen, tự nhiên sẽ thức dậy vào lúc bảy tám giờ sáng, đêm qua, Bạch Thành Úc rất phối hợp, nhưng bọn họ cũng chỉ làm đến hai-ba lần rồi thôi, dù có thế nào đi chăng nữa cũng sẽ không ngủ đến tận trưa mới dậy.
Hắn nhạy bén cảm nhận được có chuyện không ổn, bên cạnh không còn bóng dáng quen thuộc đâu nữa, hắn lục tìm trong tủ quần áo, quần áo của hắn Bạch Thành Úc mặc không vừa, giờ đây tóc anh cũng đã dài tới ngang vai, trong tủ thiếu mất một chiếc áo khoác sẫm màu, máy sưởi bật vừa đủ ấm, một suy nghĩ chẳng hay nảy ra trong đầu hắn, Bạch Thành Úc mặc nguyên bộ quần áo đó đi ra ngoài.
Kiều Ngạn vội vàng lục tung trong nhà một lần nữa, những nơi có thể hắn đều đã tìm hết, đêm nay chính là đêm giao thừa, người trong thành phố ai về nhà nấy để quây quần sum vầy bên gia đình mình, các khu cửa hàng cũng đóng cửa.
Kiều Ngạn đã phái người đến các trạm tàu hỏa và sân bay, lại đi dò hỏi tìm những người trước kia có quan hệ với Bạch Thành Úc một lần.
Đồng nghiệp trước kia cũng làm chung ở bệnh viện với anh nói từ sau khi anh xin từ chức, họ chưa một lần gặp lại nhau.
Người kia còn hỏi Kiều Ngạn,, "Anh là bận của anh ấy sao ??"
Kiều Ngạn trả lời, "Còn hơn cả bạn."
Sau đó người kia nói,"...Tôi không biết chuyện này là thật hay giả, hình như bác sĩ Bạch đang bị đe doạ, hơn nữa nghe Tiểu Viên nói, bạn của cô ấy từng gặp bác sĩ Bạch ở bệnh viện số hai, còn nữa...anh ấy còn ăn mặc như phụ nữ, hơn thế nữa bác sĩ Bạch còn mang thai, anh có biết chuyện này không ??"
"Thật ra đàn ông cũng có thể mang thai, bệnh viện cũng từng có không ít trường hợp tương tự, nhưng Tiểu Viên nói trắng ra hình như anh ấy là bị người ta cưỡng....Còn nữa không biết vì sao căn hộ gần khu ngoại thành của bác sĩ Bạch bị bán đi với giá rất thấp, khoảng thời gian trước khắp bệnh viện còn truyền tai nhau rằng bác sĩ Bạch trở thành một kẻ ngốc, sau đó được chuyển đến viện hai, trước kia vẫn là một người bình thường, ấy thế mà còn không nhận ra ở, cũng không biết là kẻ khốn nạn nào có thể làm ra chuyện thương thiên hại lý như vậy."
Trong suốt toàn bộ quá trình Kiều Ngạn vẫn giữ im lặng.
Người đàn ông kia có vẻ kích động, lại nói, "Nếu anh có quan hệ tốt với anh ấy, mong anh có thể giúp đỡ cho bác sĩ Bạch, tôi nghe mà không đành lòng nhìn anh ấy khổ sở, hơn nữa kẻ làm ra chuyện này chắc chắn không phải con người, còn không bằng cầm thú nữa ấy chứ." =]]]]]
Kiều Ngạn lạnh mặt lên tiếng, "Ừ."
Sau đó thì hắn không nghe người kia lảm nhảm nữa, trực tiếp cúp máy.
Dù có hỏi tìm thế nào đi chăng nữa, cũng không ai biết anh đang ở đâu.
Chứng minh thư của người kia không thể thuê phòng khách sạn, dù đang là đêm giao thừa nhưng khi bước ra khỏi nhà hắn vẫn cảm thấy lạnh sống lưng, chiếc áo khoác len mà Bạch Thành Úc đang mặc hiển nhiên không đủ để giữ ấm, hơn nữa anh còn đang mang thai.
Nghĩ đến lần trước đưa hắn anh đi bệnh viện, trên đường có mấy tên đàn ông cứ nhìn chằm chằm Bạch Thành Úc mãi, hiện giờ lòng hắn như kiến bò trên chảo nóng, tìm mọi ngóc ngách nhưng không thấy Bạch Thành Úc đâu.