Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 125

 

 Vô số linh kiếm hội tụ thành Kiếm Long mênh mông, tiếng Long Ngâm vang vọng khắp bầu trời, toàn bộ Lăng Vân tông đều đang rung chuyển, khu vực trăm dặm đều có thể nghe được tiếng Long Ngâm bá đạo. 

 Thậm chí ở một nơi rất xa, có cường giả nhìn về phía Lăng Vân tông, vẻ mặt nghi hoặc nói: "Chẳng lẽ Lăng Vân tông lại xuất hiện Kiếm Thánh mới? Là Tần Nghê Thường? Hay là Kim Viễn Sơn?" 

 Vô số cường giả bị kinh động. 

 Bọn họ cảm thấy có một Kiếm Thánh mới xuất hiện. 

 Lăng Vân tông. 

 Lôi đài trên đỉnh núi số một. 

 Trần Mục dưới sự hỗ trợ của Hạo Nhiên Kiếm Ý và đệ tử Lăng Vân tông, sức mạnh đột nhiên tăng lên tới độ cao khủng bố, Kiếm Long trên bầu trời giống như cự thú viễn cổ, mang theo uy áp của cường giả Kiếm Thánh, trong mắt đệ tử Lăng Vân tông đều là kích động và hưng phấn. 

 Thẩm Trạch lại phải một mình đối mặt với nỗi sợ hãi. 

 Mồ hôi của hắn ta túa như mưa, hai gò má không ngừng có mồ hôi lăn xuống, tích tắc tích tắc. 

 Có cường giả tông môn gia nhập đội ngũ mượn kiếm. 

 Hồng Phong giơ tay lên, Ngư Uyên phá không mà ra, theo thanh kiếm kia gia nhập Kiếm Long, cỗ uy áp kia đột nhiên tăng lên gấp mấy lần, Tần Nghê Thường và với các trưởng lão còn lại nhao nhao mượn kiếm, Kiếm Long phóng thích ra kim quang rực rỡ, còn chói mắt hơn so với mặt trời trên bầu trời. 

 Lúc này ống tay áo Trần Mục đột nhiên rách nát, hắn cần phải thừa nhận lực lượng kinh khủng này đang cắn trả, trên trán đầy mồ hôi, hắn nắm chặt Vô Song, lập tức phóng thích Lôi Đình Kiếm Ý giúp mình giảm bớt áp lực, trên Kiếm Long trải rộng lôi đình, giống như cự thú diệt thế, khiến cho cường giả Kiếm Thánh như Tằng Trường Sinh đều sợ hãi. 

 Cỗ lực lượng này quá mạnh, sắp mất khống chế rồi. 

 Trong thế lực siêu cấp ở Hoang Châu có cường giả ra khỏi cấm địa âm u, bọn họ ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Vân tông, vẻ mặt hoảng sợ nói: "Lăng Vân tông có một cỗ ba động thật đáng sợ, lực lượng này có thể so với Khương Phục Tiên!" 

 Một Khương Phục Tiên đã có thể khiến cho bọn họ sợ hãi, hai Khương Phục Tiên thì chỉ có thể là tuyệt vọng, vô số cường giả tiền bối mặt như tro tàn. 

 Khương Phục Tiên và Tô Mân không lấy lực lượng của mình cho Trần Mục mượn, lực lượng của bọn họ không phải là thứ mà Trần Mục có thể khống chế. 

 Bây giờ Trần Mục phải thừa nhận là lực lượng đáng sợ đang cắn trả, cỗ lực lượng này quá mạnh, chỉ có thể tập trung lại, khó có thể khống chế, ngay cả chính hắn cũng tê dại cả da đầu. 

 Đôi mắt đẹp của Khương Phục Tiên khẽ ngưng đọng, Tô Mân cũng cau mày, tình huống bắt đầu không khống chế được, tất cả mọi người đem lực lượng cho Trần Mục mượn, nếu như bây giờ hắn không có cách nào khống chế được cỗ lực lượng này thì sẽ rước phải phiền toái lớn. 

 Tô Mân đứng dậy. 

 Sẵn sàng trợ cứu. 

 Ngón tay của Khương Phục Tiên khẽ gõ lên băng tuyết trên vương tọa, nàng ta rất ít khi có hành động này. 

 Trần Mục biết tình cảnh của mình, nếu như không có cách nào phóng thích cỗ lực lượng này, hậu quả là không thể tưởng tượng nổi, hắn đột nhiên rống giận, dưới sự uy hiếp cận kề cái chết bộc phát ra toàn bộ tiềm năng. 

 Bá Đạo Kiếm Ý xuất hiện! 

 Trần Mục nắm giữ đạo Kiếm Ý thứ ba! 

 Có Bá Đạo Kiếm Ý trợ giúp, thân thể Trần Mục nháy mắt cao lên một chút, sức mạnh của hắn tăng lên gấp bội, cả người tản ra khí tràng bá đạo. 

 Khương Phục Tiên mặt mày mỉm cười! 

 Nàng ta nhìn Trần Mục Vô Song trong tay, Kiếm Long trên bầu trời múa theo hắn. 

 Các tiểu bối đều nhìn hắn không chớp mắt. 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Trần Mục vung kiếm về phía bầu trời, hắn biết uy lực của một kiếm này khủng bố như thế nào, quyết định không thể phóng ra về phía Lăng Vân tông, Kiếm Long bay lên trời, Long Ngâm cửu tiêu, vô số tiểu bối ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. 


 Kiếm Long xé rách tầng mây, nổ tung trên bầu trời, sức mạnh kia khiến cho không gian vặn vẹo, điều đáng kinh ngạc là tiếng nổ tung vang vọng khắp bốn biển Man Hoang. 

 Cho dù cách rất xa nhưng các tiểu bối bình thường cũng bị chấn động đến đứng không vững, cả dãy núi cũng chấn động theo, thậm chí mặt đất cũng có vô số vết nứt. 

 Vô số linh kiếm từ trên cao rơi xuống, cuối cùng bay về trong tay chủ nhân của mình. 

 Triệu Phi Yến cầm Khinh Ngữ, có thể cảm nhận được linh lực trong thân kiếm đã khô cạn. 

 Đầu tiên các tiểu bối ngây ngốc nhìn bầu trời xanh thẳm, sau đó bắt đầu điên cuồng. 

 Trên mặt Khương Phục Tiên mang theo ý cười: "Sư phụ, người có thể ngăn cản một kiếm kia được hay không?" 

 "Đủ rồi!" 

 Tô Mân cười rất vui vẻ. 

 Hồng Phong nhìn thấy tia hy vọng của Lăng Vân tông. 

 Tất cả các tiểu bối của Lăng Vân tông đều cung kính nhìn Trần Mục, bây giờ hắn dựa vào Hạo Nhiên Kiếm Ý đã có sức mạnh ngang với Kiếm Thánh, chẳng qua sức mạnh này không thuộc về hắn. 

 Trần Mục thu hồi ba đạo Kiếm Ý trên người, áp lực trên lôi đài nháy mắt đã biến mất, cuối cùng Thẩm Trạch cũng có thể thở dốc, cả người hắn ta sớm đã ướt đẫm. 

 Hai chân Chu Chí đều đang run rẩy, cái này đã không thể dùng Thiên Kiêu để hình dung được, Lăng Vân tông xuất hiện quái vật, tương lai có thể còn mạnh hơn Khương Phục Tiên. 

 "Xin lỗi." 

 Trần Mục có chút xấu hổ, Hạo Nhiên Kiếm Ý đột nhiên xuất hiện, hắn cũng không muốn phô trương lớn như vậy, chỉ muốn có một trận đấu đặc sắc với Thẩm Trạch. 

 Thẩm Trạch còn đang thở dốc, nhưng hô hấp dần dần chậm lại, cuối cùng vẻ mặt hắn ta trấn định, trong lòng nổi lên gợn sóng, trầm giọng nói: "Xin tiểu sư thúc chỉ bảo!" 

 Thẩm Trạch nắm chặt linh kiếm màu lam. 

 Trần Mục vừa mới vận dụng Hạo Nhiên Kiếm Ý, mạnh mẽ khống chế cỗ năng lượng bàng bạc kia, không những thân thể hắn bị phản phệ mà linh lực trong cơ thể cũng tiêu hao rất nhiều. 

 Mặc dù vậy, ánh mắt hắn vẫn hữu thần, mong chờ có thể có một trận đấu tuyệt vời với Thẩm Trạch. 

 Bọn họ đồng thời bộc phát ra khí tràng cường đại, hai đạo thân ảnh vọt tới giữa lôi đài, kiếm quang bốn phía, sóng khí cường hoành bao trùm ra bên ngoài.

Bình Luận (0)
Comment