Kiếm Long màu đen lao về phía Thanh Đồng thành đã nứt, không gian đều đang rung chuyển.
Tuy nhiên trong lòng đất lại có năng lượng mạnh mẽ tràn ra.
Trần Mục chỉ có thể dùng thuấn di để rời đi.
Hắn nhìn năng lượng kim sắc đang tràn ra từ lòng đất xông lên không trung, ngay cả Kiếm Long màu đen đáng sợ cũng bị năng lượng kia cuốn đi, trường kiếm nằm rải rác khắp nơi trong Thanh Đồng thành, cỗ năng lượng kia lao thẳng vào bầu trời.
Kiếm quang màu tuyết của Khương Phục Tiên đánh trúng lưng của Kim Thần Võ, nhưng trên người ông ta có Kỳ Lân giáp, áo giáp vỡ nát, cơ thể bị trọng thương.
Ông ta khó mà tiếp tục chạy xa.
Khương Phục Tiên phát giác được phía sau xảy ra vấn đề, nàng ta không chút do dự vội vàng quay về, vẫn là vị hôn phu quan trọng nhất.
Năng lượng kim sắc xé toạc bầu trời.
Trong Tiên Môn có vật chất kim sắc rơi xuống.
Tiếp đó có hai bóng dáng cường tráng giẫm vào hư không, cả mảnh trời đất đều đang rung chuyển, Kim Thần Võ may mắn sống sót, ánh mắt trở nên hưng phấn.
Trần Mục khẽ cau mày lại, bọn họ còn mạnh hơn Kiếm Tiên hắn gặp ở sơn mạch Táng Tiên, hơn nữa không biết trận pháp này có thể kéo dài bao lâu.
Khương Phục Tiên xuống hiện bên cạnh Trần Mục: “Tiểu sư đệ, cầm lấy Tuyết Phách đi theo sư tỷ.”
Nàng ta giao Tuyết Phách kiếm cho Trần Mục, đây là Tiên Kiếm, uy lực vượt xa Thanh Vân kiếm.
Trần Mục nắm chặt Tuyết Phách, hắn có thể cảm nhận được năng lượng hùng vĩ bên trong, Tuyết Phách cộng thêm Hoang Thần giáp, còn có vạn kiếm trợ trận, cho dù là Kiếm Tiên, hôm nay cũng phải đánh một trận.
Hai vị Kiếm Tiên mặc Tiên giáp màu vàng và màu trắng khác nhau, lần này bọn họ trang bị đầy đủ, biết Khương Phục Tiên rất mạnh nên đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng.
Kim giáp Kiếm Tiên hờ hững nhìn hai người, trong mắt mang theo vẻ giễu cợt: “Ngươi chính là Khương Phục Tiên?”
Khương Phục Tiên âm u nói: “Cứ sống an ổn không tốt sao, nhất định phải xuống đây tìm chết?”
Hai vị Kiếm Tiên nhìn nhau cười, bạch giáp Kiếm Tiên trịch thượng nhìn xuống bọn họ, vẻ mặt cao ngạo nói: “Ha ha, chém giết Kiếm Tiên tầm thường đã dương dương tự đắc, các ngươi có biết đại Kiếm Tiên là gì không?”
Trong sơn mạch ở sâu trong Hồng Châu.
Cường giả các tông của Hoang Châu đang ở gần đó nghỉ ngơi, lúc này tất cả bọn họ đều bay lên trời, nhìn chăm chú về hướng của Thanh Đồng thành, chỗ đó có thác nước màu vàng từ trên trời chảy xuống, hai sự tồn tại kinh khủng giáng xuống, cơ thể bọn họ cách ở rất xa vẫn không kiềm được run rẩy.
Tiên Môn rộng mở, Kiếm Tiên giáng xuống, vẻ mặt của các cường giả Hoang Châu đều chấn kinh: “Mau chạy đi!”
Vô số cường giả Hoang Châu chạy khỏi Hồng Châu, chỉ có số ít cường giả không sợ chết tiến đến gần Thanh Đồng thành.
Rất nhiều cường giả lão bối trong đó chẳng hạn như Ngụy Thanh của Thánh Kiếm sơn, đều muốn biết rốt cuộc Thanh Đồng thành đã xảy ra chuyện gì mà lại có thể ép được Kiếm Tiên ra.
Thanh Đồng thành.
Viễn Cổ Trận Pháp khai mở Tiên Môn.
Trận pháp này vô cùng bền chắc, đối diện với hai vị Kiếm Tiên mạnh mẽ, Trần Mục và Khương Phục Tiên hoàn toàn không có thời gian để phá hủy trận pháp trong Thanh Đồng thành.
Sự xuất hiện của hai vị Kiếm Tiên khiến cả Thanh Đồng thành lay động, trên mặt đất ở gần đó xuất hiện các vết nứt, bọn họ xuất kiếm cùng lúc rồi biến mất trong nháy mắt, Trần Mục và Khương Phục Tiên lập tức tựa lưng vào nhau.
Hai tia kiếm quang xé toạc không gian xuất hiện, Trần Mục và Khương Phục Tiên đồng thời vung kiếm tiếp đòn.
Ầm ầm.
Kiếm quang va chạm.
Âm thanh kia giống như tiếng sấm rền.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Quanh thân Khương Phục Tiên tràn ngập ánh bạc, nàng ta thôi động huyết mạch đặc biệt trong cơ thể, sức mạnh tăng gấp bội, có vị hôn thê ở phía sau, Trần Mục rất an tâm.
Trường kiếm rải rác trong Thanh Đồng thành bay lên rực sáng với đủ loại màu sắc, Trần Mục sử dụng Hạo Nhiên Kiếm Ý, trong thời gian ngắn đã đạt được sức mạnh vượt qua cả Kiếm Thánh, thân thể của hắn siêu phàm thoát tục, cộng thêm tiên kiếm Tuyết Phách đã thành công ngăn được đòn tấn công của bạch giáp Kiếm Tiên.
Hai vị Kiếm Tiên không ngừng xuất kiếm, uy lực khủng khiếp, Trần Mục và Khương Phục Tiên liên tục vung kiếm để ngăn chặn, bọn họ hoàn toàn không có không gian để phản công.
Trong nháy mắt đã có sự va chạm của hàng chục tia kiếm, sức lực của Trần Mục tiêu hao rất nhanh, ngay cả năng lượng tích trữ bên trong Hoang Thần giáp cũng không còn lại bao nhiêu.
Đối diện với cường giả Kiếm Tiên, sự chênh lệch về cảnh giới thông qua ngoại lực rất khó có thể bù vào.
Hai vị Kiếm Tiên vẫn chưa dùng đến sức mạnh thực sự, bọn họ sở hữu nguồn năng lượng khủng khiếp, nhưng lại sợ sẽ phá nhầm Viễn Cổ Trận Pháp của Thanh Đồng thành, cho nên mới lựa chọn đánh cận chiến.
“Chẳng trách ngươi có thể giết chết Kiếm Tiên, thế mà lại có sức mạnh cường đại như vậy, đáng tiếc, đối thủ ngươi gặp phải là chúng ta.” Ánh mắt của kim giáp Kiếm Tiên cao ngạo, sức mạnh của Khương Phục Tiên không thể chống đỡ được thời gian quá dài.
Trần Mục cảm nhận được áp lực vô cùng to lớn, hắn giải phóng Hỗn Độn Kiếm Vực, sương xám bao trùm, bóng dáng của Trần Mục và Khương Phục Tiên biến mất.
“Thế mà có thể áp chế quy tắc.”
“Đáng tiếc thật, sức mạnh mà chúng ta có không cần đến quy tắc cũng có thể nghiền nát bọn họ.”
Hai tên Kiếm Tiên này quá đáng sợ, chỉ trong thời gian nháy mắt Trần Mục đã tiêu hao hơn phân nửa năng lượng, hắn đấu chính diện rất khó có thể cầm cự được nửa phút.
Khương Phục Tiên đáp lại: “Viễn Cổ Trận Pháp kia có thể chống đỡ được nửa giờ, đệ có thể cầm cự được bao lâu?”
“Thời gian nửa nén hương.” Trần Mục cảm nhận được áp lực rất lớn, đối đầu với cường giả như vậy, kiếm vực của hắn chỉ có thể kéo dài thời gian.
Khương Phục Tiên tiếp tục dùng linh lực truyền âm: “Tiểu sư đệ, chuẩn bị dùng toàn lực tấn công, sư tỷ sẽ nghĩ cách làm đông kết bọn họ, đệ phải nắm chắc cơ hội.”