Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 310

 Chân Phương Huyết Mạch hoàn hảo tuyệt đối được coi là huyết mạch đỉnh phong, nếu nàng ta có thể có được nó thì thậm chí còn nắm chắc việc đuổi kịp Khương Phục Tiên, đây cũng là nguyên nhân mà rất nhiều thế lực đánh giá cao nàng ta, nàng ta có Chân Phương Huyết Mạch, trong cơ thể có tiềm năng vô hạn, nhưng bây giờ nàng ta còn thiếu một chiếc chìa khoá để mở ra mật tàng của cơ thể. 

 Hỏa Mị nhỏ giọng nói: "Tỷ muội trong tông môn đều đang nghị luận về sư tỷ, tỷ vẫn là đừng đứng ở chỗ này, quá bắt mắt, thiên kiêu các tông đều vây quanh ở bên ngoài Phượng Lâu, không biết còn tưởng rằng tỷ muốn ném tú cầu." 

 Lâm Diệu Ngữ hơi nhíu mày liễu, nàng ta đang chuẩn bị rời đi, lại nhìn thấy chân trời xuất hiện dị tượng, vòng xoáy màu đen bất ngờ xuất hiện, có con thuyền lái ra từ trong vòng xoáy, cảnh tượng kia chấn động toàn bộ Phượng các. 

 Lúc này thiên kiêu cùng cường giả tông môn trong Phượng các đều nhìn về nơi xa, có cường giả hoảng sợ nói: "Đó là thuyền tiên có thể vượt qua hư không!" 

 Thuyền tiên, bọn họ chỉ từng nghe nói qua, vẫn là lần đầu tiên được thấy, từ xa nhìn lại giống như hạt táo, có thể có được thuyền tiên đều là sự tồn tại siêu nhiên. 

 Chiếc thuyền tiên kia chỉ có hai mươi trượng, so với chiếc chiến thuyền kia của Hồng Minh thì nhỏ hơn, nhưng mà thoạt nhìn vẫn là rất lớn, cùng với việc nó lái về phía Phượng các trong lòng mọi người đều trở nên khẩn trương. 

 Bọn họ biết kẻ đến không phải người tốt. 

 Trên thuyền tiên. 

 Có mấy chục vị thiên kiêu trẻ tuổi, bọn họ có người đứng có người ngồi, giữa hàng mày mang theo kiêu ngạo, y phục của bọn họ hoa lệ, số lượng nữ thiên kiêu lại nhiều, tất cả đều là mỹ nữ dung mạo như thiên tiên. 

 Nam thiên kiêu cũng toàn là anh tuấn tiêu sái. 

 "Đây chính là Nam Hoang, linh khí thật mỏng manh, nghe nói thực lực của Phượng các đứng hàng đầu tại Hoang Châu, những nơi khác ắt hẳn càng thảm hơn." 

 "Nhưng địa phương như thế này lại liên tiếp xuất hiện Tuyệt Thế Thiên Kiêu vạn năm khó gặp, ta nghe nói Trần Mục của Lăng Vân tông không đến hai mươi tuổi đã có thực lực sánh ngang với cường giả Kiếm Thánh, từng chém giết Kiếm Thánh thế hệ trước." 

 Trong mắt đám đông tiểu bối đều mang theo vẻ kinh hãi, bọn họ đều là Tuyệt Thế Thiên Kiêu đến từ Huyền Châu nhưng ở trước mặt chiến tích như thế này cũng chỉ có thể im miệng. 

 Tại đó có rất nhiều nữ thiên kiêu, bọn họ có người đến từ siêu cấp thế lực của Huyền Châu, có người đến từ ẩn thế Cổ tộc, còn có công chúa của Bất Hủ vương triều. 

 Bọn họ đều là đến xem Trần Mục. 

 Có điều trong này có hai vị thiên kiêu lại coi thường, khóe miệng nam tử mặc thanh sam dáng người thon dài mang theo nụ cười lạnh, mà vẻ mặt của nữ tử mắt đỏ bạch y kia lại càng cao ngạo, tiểu bối thiên kiêu cùng tiền bối cường giả chung quanh đối với bọn họ rất cung kính. 

 Nam tử thanh sam gọi là Long Ngạo Trần. 

 Bạch y nữ tử gọi là Trầm Thi m. 

 Hai người bọn họ đến từ hai thế lực siêu nhiên sau Tiên Môn, mặc dù lớn lên tại Huyền Châu nhưng trời sinh đã mang theo cảm giác ưu việt, từ nhỏ đã đánh bại thiên kiêu Huyền Châu, ngay cả Kiếm Thánh thế hệ trước cũng bị bọn họ đánh bại, đối với thiên kiêu phàm trần căn bản là khinh thường, lần này nghe nói Hoang Châu xuất hiện Tuyệt Thế Thiên Kiêu, cố ý đến Phượng các xem thử. 

 Bên trong thuyền tiên, có lão giả tóc trắng dáng người khôi ngô trầm giọng nói: "Nghe nói Khương Phục Tiên liên tiếp chém giết ba vị Kiếm Tiên, thật sự là bội phục." 

 Trong mắt thiên kiêu ở xung quanh đều ẩn chứa sự khiếp sợ, cho dù là thiên kiêu đỉnh tiêm của Huyền Châu thì trong mắt của bọn họ cũng mang theo kính sợ, Long Ngạo Trần lại cười lạnh nói: "Kiếm Tiên hạ giới vốn dĩ cần trả giá rất lớn, mà người nàng ta chém giết cùng lắm là tiên giả, gặp phải tiên thật thì ắt phải chết không còn nghi ngờ." 

 Trầm Thi m lanh lảnh nói: "Cho dù là tiên thật hay tiên giả, nàng ta có thể chém giết, đã là hành động nghịch thiên, ta nghĩ tiền bối ở đây chắc hẳn không có ai muốn trở thành kẻ địch của Khương Phục Tiên đi." 


 Cường giả lão bối trên thuyền tiên rơi vào trầm mặc. 

 Bọn họ thuộc các thế lực khác nhau, ôm mục đích khác nhau mà đến, cho dù là Huyền Châu thì thuyền tiên cũng là vật hiếm thấy. 

 Thuyền tiên đi vào sơn mạch của Phượng các, trong mắt thiên kiêu các tông mang theo kinh hãi, Hoang Châu ngay cả chiến thuyền đều hiếm thấy, càng đừng nhắc đến thuyền tiên. 

 Bọn họ có một vài thiên kiêu từng bị Hồng Minh bắt làm tù binh, vậy nên rất đề phòng đối với chiếc thuyền tiên đột nhiên xuất hiện này. 

 Hộ tông đại trận của Phượng các vẫn chưa mở ra. 

 Hiện tại ở Phượng các tụ tập tông chủ các tông, có lượng lớn Kiếm Thánh thế hệ trước, còn có cường giả Kiếm Thánh đỉnh phong, tông chủ Phượng các Lan Tương Ngọc nhìn thuyền tiên tới gần, tin rằng bọn họ sẽ không làm chuyện ngu xuẩn. 

 Nơi sâu trong Phượng các, lão phu nhân tóc bạc mặt hồng hào rời khỏi cấm địa, bà ta xuất hiện ở trước Phượng Lâu: "Quảng trường có chỗ trống, hoan nghênh khách quý đường xa mà đến." 

 "Sư tổ!" 

 Lâm Diệu Ngữ cùng Hỏa Mị đồng thời kinh ngạc kêu lên. 


 Mười mấy vị cường giả tiền bối đến từ Huyền Châu, tất cả bọn họ đều có sức mạnh sánh ngang với Cổ Tổ Hồng Châu, đều là Kiếm Thánh đỉnh phong, số lượng này nếu như khai chiến chỉ sợ cường giả của Hồng Châu cùng Hoang Châu liên hợp lại cũng sẽ chịu tổn thất nặng nề. 

 Cao tầng của các đại tông môn đều cau mày, không biết bọn họ đến Hoang Châu là muốn làm gì. 

 Thiên kiêu của Huyền Châu cũng giẫm lên đất đai Hoang Châu, toàn thân bọn họ mang theo uy áp mạnh mẽ, ánh mắt nhìn thiên kiêu Hoang Châu đều mang theo sự coi thường. 

 Trong đình đài ở đỉnh núi nơi xa, thiên kiêu Hoang Châu ở chỗ này uống trà, Đường Côn Luân khó chịu nói: "Ngươi thấy bọn chúng có giống đám thiên kiêu kia của Hồng Châu không?"

Bình Luận (0)
Comment