(1)
Tiểu Thất bĩu môi, không vui nói: “Lại thêm ba tên xấu đến, sao sét không xuất hiện đánh chết bọn hắn đi.”
“Thất Thất yên tâm đi, ca ca sẽ giáo huấn bọn họ một trận.” Trần Dĩnh vừa nói vừa nhìn sang ca ca đứng bên cạnh, trong ánh mắt đầy sự kiêu ngạo. Nàng ta vô cùng tin tưởng vào ca ca của mình.
Trần Mục cũng có một chút kiến thức về cảnh giới Kiếm Tiên. Kiếm Tiên phổ thông là dùng thiên kiếp để phá vỡ gông xiềng thứ chín của bản mệnh kiếm, giúp cho bản mệnh kiếm hoàn toàn lột xác, có thể so với Tiên Kiếm. Không cần dựa vào tiên chủng cũng có thể thu hoạch được tiên lực, sức mạnh tiên lực nhận được vượt xa khi là tiên chủng phổ thông.
Vượt qua thiên kiếp, có thể vượt qua không gian, sau đó sẽ sở hữu được tiên lực cường đại. Kiếm Tiên tương ứng với Huyền Tiên tại thế gian, nhưng không biết mạnh hơn Huyền Tiên bao nhiêu lần.
Quan trọng là do hoàn cảnh thế gian có vấn đề, không có cách nào độ kiếp được, chỉ có thể thông qua tiên chủng để có được tiên lực. Nếu không phải hoàn cảnh của thế gian hạn chế đối với cường giả Tiên giới, thì sự chênh lệch giữa bọn hắn sẽ còn lớn hơn rất nhiều.
Cơ thể của đại Kiếm Tiên đã hoàn toàn lột xác thành tiên, có thể trùng sinh sở hữu được năng lượng mạnh mẽ. Kiếm Quân hoàn toàn lột xác thành nguyên thần, Kiếm Quân đỉnh phong, cũng đã được gọi là Bán Bộ Chân Tiên.
Đôi mắt Trần Mục hiện lên kim quang, người trung niên mang áo giáp hẳn là trung phẩm đại Kiếm Tiên. Còn vị lão giả tóc bạc, nếu hắn đoán không lầm thì là thượng phẩm đại Kiếm Tiên.
Thanh niên áo vàng đứng bên trong sương mù tất nhiên là Kiếm Quân, là Kiếm Tiên vô cùng lợi hại. Tiên khí lượn lờ xung quanh, mang đến cho Trần Mục cảm giác áp bách.
Chân thân của Chân Tiên không thể giáng lâm, cho nên Kiếm Quân chính là uy hiếp lớn nhất của thế gian. Trần Mục bình tĩnh lên tiếng: “Chỉ có ba người các ngươi? Đủ sao?”
Người trung niên mang giáp khẽ nâng khóe miệng, nhẹ nhàng nói: “Đối phó với ngươi, chỉ cần ta ra tay là đủ.”
Vừa dứt lời, người trung niên mang giáp nắm lấy thanh kiếm to lớn trong tay xông đến trước, hắn phá mắt trận pháp của Thánh Nguyên tông, một đám cường giả bị phản phệ ho ra máu bay ngược ra ngoài. Còn không cần đến Trần Mục ra tay, cường giả Thánh Nguyên tông đã bị trọng thương.
Nhưng lão giả áo bào vàng cũng không dám có ý kiến.
Trên chiến thuyền, Trần Mục biến mất, hắn thuấn di đến trước mặt người trung niên mặc giáp. Người sau hơi bất ngờ, hắn thế mà có thể vượt qua không gian?
lão giả tóc bạc lên tiếng nhắc nhở: “Cao Mãnh, đừng quá khinh thường, tên tiểu bối này không đơn giản.”
Tấm áo giáp đỏ trên người vị trung niên hệt như ngọn lửa cháy rực, giống như mặt trời, tỏa ra sóng nhiệt đốt cháy cả một khoảng đất rộng. Thanh kiếm trên tay hắn ta cũng mang theo liệt diễm tiên lực, không gian xung quanh đều bị xé rách.
Trần Mục thúc giục cây Hồng Mông nhỏ, tử khí quấn quanh cây cuồn cuộn như thác nước, hắn huy động Thanh Vân kiếm va chạm trực diện.
Rầm!
Không gian cuộn lên thành từng gợn sóng.
Cường giả Thánh Nguyên tông xung quanh vội vàng bỏ chạy, Bạch Thanh Hoan cũng nhanh chóng điều khiển chiến thuyền lùi lại phía sau.
Cánh tay Cao Mãnh run lên, sức mạnh hắn ta vô cùng cường đại, ấy thế mà bây giờ lại cảm nhận được cảm giác tiêu hao sức lực. Thanh kiếm trong tay hắn ta xuất hiện vết nứt, đây chính là một thanh tiên kiếm.
Hắn ta còn chưa hết kinh hoảng, sức lực của Trần Mục lại tăng vọt lên lần nữa. Thanh Vân kiếm phóng ra tử sắc tiên quang, thanh kiếm bản rộng rung lên từng đợt.
Tiên kiếm trong tay Cao Mãnh bị Thanh Vân kiếm chém gãy, tử sắc tiên quang chiếu lên trên áo giáp của hắn ta, tiên giáp bị xé rách một cách nhẹ nhàng. Dòng máu đỏ tươi trào ra, khi huyết dịch rơi xuống mặt đất, cả một khoảng đất bị thiêu cháy hoàn toàn.
Lão giả Thánh Nguyên tông mang áo bào vàng hoảng sợ, đó chính là tiên nhân Tiên giới, vậy mà không chịu nổi một kích của Trần Mục.
Cho dù Bạch Thanh Hoan đã ở chung với Trần Mục trong một khoảng thời gian dài, nhưng khi chứng kiến cảnh tượng này cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Ngay cả cường giả Tiên giới cũng không chặn được một kiếm của hắn.
Tiểu Thất và Trần Dĩnh hưng phấn vỗ tay, trầm trồ khen ngợi.
Vị lão giả tóc bạc xông vào chiến trường, tay ông ta cầm lục kiếm, thoạt nhìn tuổi đời có vẻ lâu năm, sức mạnh lớn hơn Cao Mãnh rất nhiều lần.
Cao Mãnh nhân cơ hội rút về sau chữa thương.
Hắn ta lấy tay che lấy vết thương trước ngực, đại Kiếm Tiên bị gãy có thể lành trở lại, nhưng muốn vết thương trước ngực hắn ta lành lại thì lại rất khó khăn. Sự tồn tại của quy tắc năng lượng đang ăn mòn trong cơ thể hắn ta, ngăn việc vết thương khép lại.
Thực lực của lão giả tóc bạc rất mạnh, hơn nữa ông ta còn lợi dụng sự chuyển động của không gian để dây dưa với Trần Mục.
Trần Mục lập tức triển khai Hỗn Độn Kiếm Vực.
Lần này cả đất trời đều trở nên u ám, toàn bộ thế giới mất đi màu sắc vốn có. Tất cả cường giả xung quanh đều nghẹn họng nhìn trân trối, ngay cả Bạch Thanh Hoan cũng kinh ngạc thốt lên. Trần Dĩnh dụi dụi hai mắt: “Ai da, sao mắt mình tối tăm, mờ mịt vậy.”
Hiện tại, quy tắc của đất trời đã bị kiếm vực của Trần Mục áp chế, bọn hắn không thể tiếp tục dựa vào quy tắc đất trời, ngay cả việc di chuyển không gian cũng không thể thực hiện được.
Bạch Thanh Hoan đưa mắt nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy Hỗn Độn Kiếm Vực đã vây quanh hơn phân nửa Thánh Nguyên tông. Với phạm vi và tốc độ này, chẳng mấy chốc nữa sẽ bắt kịp Vĩnh Hằng Băng Vực của Khương Phục Tiên.
Sức mạnh của Trần Mục tăng lên thật sự kinh ngạc!
Bên trong Hỗn Độn Kiếm Vực, Trần Mục không bị ảnh hưởng, hắn có thể tùy ý xuyên qua không gian. lão giả tóc bạc phòng thủ một cách mệt mỏi, căn bản không có bất cứ cơ hội nào để đánh trả.