Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 456

 

 “Được thôi.” Trần Mục trả hắc cốt lại cho nó, hắc cốt này chỉ có Côn Bằng Huyết Mạch mới có thể thôi động, đối với hắn mà nói thì cũng chỉ là miếng xương cứng. 

 Hắc ngư nuốt lấy hắc cốt, toàn thân tràn ngập âm dương khí, nó xuyên toa qua hư không. 

 Thể hình của hắc ngư lúc thì to lúc thì nhỏ, lúc lớn thì to gần trăm thước, lúc nhỏ thì chẳng khác gì con nòng nọc, cuối cùng biến thành hắc ngư có đầu to bằng quả bóng rổ, trông vẫn rất đáng yêu. 

 Miếng hắc cốt kia có thể giúp nó hoàn thành quá trình tiến hóa. 

 Hắc ngư không rời đi, nó thật sự định đi theo Trần Mục, nó vừa nhìn thấy thực lực của Trần Mục đã cảm thấy đi theo bên cạnh hắn càng an toàn hơn. 

 Trần Mục nhìn xuống đáy biển, Tam Cửu Ma Thần bị Huyền Thiên Trấn Ma Ấn phong ấn, Trấn Ma Ấn đang rung động. 

 Trấn Ma Ấn tuy mạnh nhưng lại có khiếm khuyết, không thể trấn áp Ma Thần quá lâu, nhất định phải nghĩ cách giải quyết. 

 “Tiểu Côn, ngươi có nhớ Ma Thần đã thoát ra như thế nào không?” Trần Mục hỏi. 

 Hắn có cảm giác phong ấn dưới đáy biển vẫn còn tồn tại. 

 Hắc ngư gật đầu: “Là do ta thôi động xương cốt của tổ tiên tạo ra thông đạo không gian, cứu hắn ta ra từ trong phong ấn.” 

 Nghe vậy, hắn mừng không kể xiết, hắn có chủ ý hay, có thể dùng phương pháp tương tự để nhốt Tam Cửu Ma Thần trở về! 

 Trần Mục và hải ngư đi xuống đáy biển. 

 Huyền Thiên Trấn Ma Ấn giống như ngọn núi màu vàng. 

 Tam Cửu Ma Thần tạm thời bị trấn áp dưới đáy biển, chỗ này cách nơi phong ấn rất gần, Trần Mục muốn đưa tôn Ma Thần này trở lại nơi phong ấn. 

 “Côn Tử, có thể truyền tống Ma Thần ở dưới kia quay lại chỗ phong ấn được không?” Trần Mục nhẹ vuốt đầu của hắc ngư bên cạnh, đầu nó to thân hình nhỏ, hai cái cánh ngắn nhỏ không thể chạm vào nhau. 

 Hắc ngư lắc đầu, đôi mắt to tròn rất đơn thuần: “Đại ca, ta có thể tạo ra thông đạo không gian nhưng hắn ta có quay về hay không thì ta không thể khống chế được.” 

 Tiểu Côn có hắc cốt của tổ tiên gia trì thì có thể thông qua phong ấn để tạo ra thông đạo không gian. 

 Thông đạo vốn không phải truyền tống trận, không thể nào chuyển Ma Thần trở về từ Huyền Thiên Trấn Ma Ấn. 

 Năng lực tạo ra thông đạo của Côn Bằng rất nghịch thiên, ngay cả phong ấn cấp bậc này cũng có thể mở được, quả nhiên là đúng với xanh xưng Hư Côn. 

 Trần Mục suy nghĩ một hồi rồi nói: “Ngươi tạo ra một cái thông đạo không gian, ta đưa hắn ta quay về.” 

 “Được.” 

 Hắc ngư gật đầu. 

 Muốn chuyển Ma Thần trở về vốn không dễ dàng, chỉ có thể dùng Huyền Thiên Trấn Ma Ấn cưỡng ép chuyển Tam Cửu Ma Thần về chỗ phong ấn, đến lúc đó cả Tam Cửu Ma Thần và Huyền Thiên Trấn Ma Ấn đều rơi vào chỗ phong ấn. 

 Hắc ngư bơi đến phía trên chỗ phong ấn, trán nó xuất hiện đường vân âm dương, giữa mi tâm phóng ra u quang đánh thẳng xuống đáy biển, thông đạo u ám xuất hiện. 

 “Côn Tử, ngươi có thể dựng thông đạo ở phía dưới trấn phong ấn không?” Trần Mục cau mày, khoảng cách từ chỗ đó đến trấn phong ấn vẫn còn hơi xa. 

 “Đại ca, chỗ này có cấm chế, thông đạo không gian chỉ có thể mở ở đây thôi, ta có thể kiên trì được một lúc, ngươi mau nhanh lên.” Giọng nói của hắc ngư rất tốn sức. 

 Trần Mục thôi động Huyền Thiên Trấn Ma Ấn muốn di chuyển Ma Thần, nhưng sức lực của Tam Cửu Ma Thần đang chống lại Huyền Thiên Trấn Ma Ấn, rất khó di chuyển được. 

 Trần Mục vận động sức lực toàn thân, quanh thân tràn ngập quang huy tử kim, thần lực, tiên lực, linh lực, niệm lực, tất cả đều mang ra sử dụng, Trấn Ma Ấn chậm rãi di chuyển về phía thông đạo u ám. 

 “Ha ha ha.” 

 Tam Cửu Ma Thần không khỏi bật cười thành tiếng. 


 “Không cần phải uổng phí sức lực, bản tôn đã cảm ứng được khí tức của Tam Thất, nàng ta đang chạy tới đây.” 

 Trần Mục cau mày, có một loại dự cảm không tốt, thật sự có Ma Thần đang đến đây? 

 Hắn không biết đây có phải là kế nghi binh của Tam Cửu Ma Thần hay không, vừa nãy La Mộng Vân cũng đã từng nói là không phải nàng ta phóng thích Ma Thần ở nhân gian. 

 Có thể thật sự có Ma Thần khác được phóng thích ra, nếu như có Ma Thần đến trợ giúp thì hậu quả khó mà tưởng tượng được, Trần Mục tiếp tục di chuyển Huyền Thiên Trấn Ma Ấn. 

 Tam Cửu Ma Thần thở dài nói: “Hà tất phải như vậy, phong ấn bản tôn cũng chỉ phí công.” 

 “Bản tôn sẽ không giết ngươi, Ma Thần sẽ không lạm sát kẻ vô tội, giống như Nhân tộc các ngươi chán ghét sinh vật cấp gián vậy, nhưng chỉ cần gián không xuất hiện trước mắt Nhân tộc thì các ngươi sẽ không chủ động giết nó.” 

 “Cho nên ngươi gặp ai thì giết người nấy?” 

 “Đương nhiên là không, chỉ cần bọn họ bằng lòng thì bản tôn sẽ đồng hóa bọn họ thành Ma tộc, cho bọn họ trường sinh, cho bọn họ sức lực.” 

 Tam Cửu Ma Thần bình tĩnh nói: “Bản tôn cũng có thể cho ngươi trở thành Ma tộc, có thể có ngày ngươi sẽ bộc lộ tài năng, trở thành Ma Thần mới.” 

 Hắn ta thật lòng ném ra cành ô liu. 

 Trần Mục nhàn nhạt nói: “Sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ phong ấn hết tất cả Ma Thần.” 

 “Đại ca, ta sắp không chịu nổi nữa rồi!” 

 Cơ thể hắc ngư đang run rẩy, Trần Mục không di chuyển Huyền Thiên Trấn Ma Ấn nữa: “Nghỉ ngơi trước đi!” 

 Ầm ầm! 

 Huyền Thiên Trấn Ma Ấn rơi xuống đáy biển. 


 Trần Mục ngồi khoanh chân khôi phục ở dưới đáy biển. 

 Rất có khả năng gặp phải Ma Thần khác, át chủ bài trong tay Trần Mục vẫn còn Tích Tổ Huyết, có thể sở hữu sức chiến đấu đỉnh phong của tổ tiên trong một nén nhang. 

 Trần Mục không hề hoảng loạn, hắn có biện pháp khác, nếu thật sự không được thì sử dụng Tổ Huyết, tổ tiên có thể chinh chiến ở nơi sâu trong tinh không thì sức lực trấn áp Ma Thần cấp thấp của hắn hẳn là dư dả. 

 Bên ngoài Lan Hải Tiên Cảnh, không gian bị bóp méo, có bóng dáng xinh đẹp đi ra từ trong không gian vặn vẹo.

Bình Luận (0)
Comment