Đường Chấn nghe nói Trần Mục muốn kết hôn với Khương Phục Tiên thì bị dọa đến mức toàn thân run rẩy, cả Bắc Hoang này đều biết sự lợi hại của Khương Phục Tiên, một kiếm phong ấn Yêu Vực Hàn Lưu, tiêu diệt thế lực Hồng Minh to lớn, chém chết Kiếm Tiên của Tiên giới, không nghi ngờ gì chính là cường giả cấp bậc trong truyền thuyết.
Đường Uyển lên tiếng trước: “Cha, Mục Nhi nói làm hôn lễ đơn giản nên không khoa trương, lần này đặc biệt mời ngài và các tiểu bối Đường gia đến làm khách.”
“Được được được.”
Hai chân Đường Chấn đều đang run lên.
Ông ta biết đứa ngoại tôn này không đơn giản, nhưng không ngờ Trần Mục lại sắp kết hôn với Kiếm Thánh mạnh nhất xưng bá Hoang Châu, Trần gia có Trần Mục vốn đã vô cùng huy hoàng, có thêm Khương Phục Tiên nữa thì chắc chắn sẽ trở thành gia tộc mạnh nhất ở nhân gian.
Đường Chấn hiểu rõ, ông ta coi thường Trần gia của trước đây, Trần gia của bây giờ ông ta không với tới nổi, càng nghĩ đến quyết định ban đầu thì ông ta càng hối hận.
“Uyển Nhi, Tiểu Trần, các ngươi yên tâm, ta sẽ dẫn đám Đường Thi đến dự tiệc.” Đường Chấn cũng hiểu tầm quan trọng của hôn yến này, ông ta sẽ không dẫn theo người cả gia đình, chỉ dẫn theo những tiểu bối mà mấy người Trần Mục quen thuộc.
Đường Chấn giữ hai người ở lại nghỉ ngơi trong Đường gia.
Đường Uyển cũng là lần đầu tiên không mang theo hài tử về nhà nương, bọn họ không ở lại nghỉ ngơi mà còn phải quay về chuẩn bị cho hôn lễ của Trần Mục và Khương Phục Tiên.
...
Lúc Trần Mục và Khương Phục Tiên trở về Trần gia, trên dưới Trần gia đều được giăng đèn kết hoa, khắp nơi treo đèn lồng đỏ, dán chữ màu đỏ, một bầu không khí vui mừng.
Trần Hi dẫn theo Trần Tô và Trần Đồng cắt chữ hỉ trong viện tử, Trần Dao dạy dỗ Tiểu Hắc và Tiểu Bạch trong đình viện, hai bọn chúng đang đứng thẳng hai chân chịu phạt, có hai chiếc đèn lồng màu đỏ bị bọn chúng làm hỏng trong lúc chơi đùa.
Trần Mục cười hỏi: “Dao Dao, mấy người Dĩnh Dĩnh sao lại không có ở nhà?”
Trần Dao cười trả lời: “Tỷ tỷ đã đến bờ biển để bắt chút hải sản, cha nương thì đến chỗ ngoại công rồi.”
Khương Phục Tiên thấy mấy người Trần Hi đang xếp giấy, nàng ta cũng ngồi xuống gần đó gấp nghìn con hạc giấy, Trần Mục và Trần Dao cũng đi qua giúp đỡ, mọi người đều đang vui vẻ bận rộn.
Bắc Hoang, Trần gia.
Hôn kỳ của Trần Mục và Khương Phục Tiên đến gần, thiệp mời của bọn họ đều đã phát hết ra ngoài.
Bên trong phòng cưới nhộn nhịp náo nhiệt, Trần Hi và Trần Dĩnh đang giúp Khương Phục Tiên lựa chọn trang sức để đeo khi kết hôn: “Phục Tiên tỷ, tỷ thật xinh đẹp, cho dù đeo cái gì cũng đều đẹp cả, ca muội thật may mắn.”
Khương Phục Tiên mím môi cười nhẹ: “Có thể gặp được ca muội cũng là may mắn của tỷ tỷ.”
Trong mắt Trần Hi đầy vẻ vui mừng, kích động nói: “Ngày mai là có thể nhìn thấy hai người bái thiên địa rồi.”
“Ngày mai Trần gia chắc chắn rất náo nhiệt.” Trần Dĩnh cười duyên nói, mặc dù không có nhiều khách mời.