Bỉ Ngạn Đỏ

Chương 5

Phiá sau khuôn viên được trang trí,bày vẽ cực kì đẹp a,cái cây phong vốn là không điểm gì nổi bật chỉ sau một đêm thì nó đã trở thành trung tâm của mọi ánh đèn leon vàng óng bao quanh cả thân cây lẫn tán cây to.Cái xích đu cũng có chút nhiều bị ảnh hưởng bởi ánh đèn,điểm thêm chút ánh hồng của dây leo hoa hồng anh đang nở,những đoá hoa ly trắng nở rộn mùi hương thanh thoảng dễ chiụ rất dễ dàng sọc vào cánh mũi của bất kì ai đang đứng ở đó,nhưng nó cũng thực là ma mị dưới làn sương mỏng và mờ ảo dưới ánh đèn vàng của leon.

Những cái bàn tròn nhỏ cao đến bụng người,được chải một tấm vải trắng và điểm nhấn chính là cái nơ đỏ ở phiá dưới trụ.Trên bàn là đủ loại đồ ăn thức uống trông cực kì ngon miệng,xung quanh còn có tầm vài chục phục vụ đứng quanh đấy,nhằm phục vụ cho các vị khách quý.

Nhạc Bưng và Tư Hiên vừa bước ra khỏi cánh cửa chính biệt thự cùng lúc,từ trên chiếc siêu xe của Đông Lục gia tộc bước hai thân ảnh một nam và một nữ.Người nam chính là đại thiếu gia Đông Lục Trắc Thiên chủ tịch của tập toàn Đông Lục,là một con người cực kì cầu toàn nha,gương mặt của thực tuấn mĩ nhưng so với Nhạc Bưng thì người này còn kém lắm.Mái tóc xanh dương với đôi mắt cùng màu,trên người là bộ vest xanh đen cách điệu có đính thêm những viên kim cương bạc đắc giá trong thực đẹp mắt.

Còn người nữ thì chắc chính là bạn gái rồi a,bộ váy màu đỏ chói mắt cực,có những đường hở rất bạo đi,ba đường cong hiện rõ mồn một,gương mặt nhìn cũng gọi là hảo mỹ nhân a.

-Đông Lục đại thiếu gia,Thanh V��n tiểu thư,hai ngươi hảo.Nhạc Bưng thấy hai người vừa xuống xe anh liền tiến đến nhếch nhẹ môi chào hỏi,tay đưa ra trước mặt Trắc Thiên tỏ ý là muốn bắt tay.

-Ngươi hảo,Tử Nguyệt thiếu gia.Trắc Thuên khoé môi nhếch lên một đường,bắt lấy tay anh chào hỏi.

-Ngươi thực hảo,Tử Nguyệt thiếu gia.Thanh Vân mỉm cười tươi,hai tay khoát lấy cánh tay Trắc Thiên lên tiếng chào.

-Mời hai vị vào trong.

Nhạc Bưng đi trước cùng họ đi vào trong khuôn viên,còn Tư Hiên anh là quản gia cho nên anh phải đứng ở ngoài tiếp các vị khách đến sau.Nhìn vẻ ngoài của Nhạc Bưng và Trắc Thiên cười nói vui vẻ ai nhìn vào đều nghĩ họ là hảo hảo đối tác a,nhưng thực chất thì họ lại không ưa gì nhau đâu nha.

Những chiếc siêu xe của nhiều hãng nổi tiếng Thế Giới lần lượt đều tụp họp ở sân biệt thự Tử Nguyệt gia tộc,và được Tư Hiên đưa ra ngoài khuôn viên nơi tiệc sắp khai.Họ đến cũng đã đông đủ tiệc sẽ được khai ngay,các thiếu gia tiểu thư đều khai tiệc rất nhanh chóng,họ lần lượt tay nâng ly rượu đi đến bắt chuyện với nhau,nhìn thực là náo nhiệt đi.

Linh Mạn đứng cạnh cửa sổ phòng nhìn ra khuôn viên,Linh Mạn khẽ thở dài đầu lại suy tư gì đấy,đôi mắt to tròn nhìn về phiá Nhạc Bưng không rời,cảm giác tội lỗi sao?Không phải,không phải,sao lại cảm thấy tội lỗi nhỉ?Nhưng nếu như anh phát hiện ra cô em gái của mình không nghe lời mà trốn ra khỏi biệt thự thì anh sẽ như thế nào?

Chắc chắn là sẽ rất nổi điên đi,điều tệ hại hơn là anh sẽ giết chết hết chúng người hầu trong biệt thự thậm chí Tư Hiên cũng không thoát khỏi a,nh��ng đó cũng chỉ là xát suất 90 trên 10% đi.Khoan,mà tại sao Linh Mạn lại phải lo chứ nhỉ?Đâu phải Linh Mạn đi luôn luôn đâu,chừng nào chơi thì Linh Mạn sẽ về mà,Linh Mạn mi đừng quá quan trọng vấn đề.

Vì đang mãi suy tư mà Linh Mạn không hề biết phiá dưới khuôn viên đang có một đôi mắt nhìn mình không rời,người đó khoé môi cong nhẹ,nhấp một ngụm rượu,đôi mắt vẫn không có ý rời khỏi thân ảnh của Linh Mạn,cho đến khi bóng dáng nhỏ dần biến mất khỏi khung cửa sổ.

-Tử Nguyệt đại thiếu gia a,ta có nghe nói ngươi còn có một cô em gái,có phải ngươi cũng nên cho bọn ta xem cái dung mạo đi.Lý Mục Hạo Lam nhị thiếu gia của Lý Mục gia tộc,tay cầm ly rượu tiến đến chỗ anh cong nhẹ môi đề nghị.

-Đúng a,ta cũng thực là tò mò về dung mạo của em gái ngươi nha.Thiên Ng���c Di Vương đại thiếu gia Thiên Ngọc gia tộc cũng lên tiếng hùa theo.

-Dấu kĩ như vậy,chắc ngươi cũng không phải đang muốn làm 'thịt' luôn đấy chứ?Huyết Triệt Văn Siêu nhị thiếu gia của Huyết Triệt gia tộc trào phúng,khẽ liếc nhìn Nhạc Bưng nói kèm theo từ 'thịt' cố nhấn mạnh.

Nhạc Bưng chỉ cong nhẹ môi một cái,có phải tên Văn Siêu này đang cố ý gây sự nha,mọi người xung quanh nghe được cũng liền vay quanh hóng chuyện đi ,trong này ai mà chả biết tên Văn Siêu và Nhạc Bưng lại là kẻ thù hiềm khích trồng chất khó mà giải hoà,họ cứ ở gần ắt hẳn sẽ có chuyện không hay,Nhạc Bưng thực là không muốn mời Văn Siêu này đến a nhưng không mời là không được,dù sao Văn Siêu cũng là một tập đoàn lớn cũng góp một ít cổ phần trong tập đoàn của anh.Nhạc Bưng c��ng phải nhẫn nhịn một chút coi là xong.

Văn Siêu quả là một tên bỉ ổi a,ăn nói thực khiến cho người khác muốn phỉ nhổ đi,lòng dạ tên này thực là rất ham nhiểm nha.Chợt,Vọng Lâm Hiên Ngạn đại thiếu gia của Vọng Lâm gia tộc lên tiếng nói,khiến mọi người đồng loạt quay ra phiá sau nhìn.

-Cô ấy..đến rồi.

Trước mắt bọn họ chính là một thân ảnh mảnh khảnh,nhỏ nhắn với một làn da trắng mịn không tì vết,thực là nổi bật trong bộ váy cúp ngực màu đen a,khoe trọn đôi vai trần quyến rũ.Gương mặt góc góc cạnh cạnh,cạnh cạnh,cái mũi cao vừa,hai má có chút phúng phính,đôi mắt to tròn cùng đôi con ngươi nâu cà phê trong veo điểm nhấn là đôi mi dài cong vuốt,đôi môi chúm chím đỏ mọng điểm theo chút sắc bạc của cái khuyên môi nhìn thì chỉ muốn cắn.

Gương mặt Linh Mạn không cần dậm phấn cũng đủ lung linh liền trở thành trung tâm của cả buổi tiệc,các đại thuếu gia nhìn nhỏ không rời mắt,còn các đại tiểu thư thì ánh nhìn nhỏ có chút phứt tạp a,người có hảo cảm,người lại ác cảm,người ganh tỵ ngưỡng mộ có tất a.Nhưng Linh Mạn thì lại không để tâm đến những ánh nhìn đó hay những lời nói to nhỏ của bọn họ.

Linh Mạn tiến nhanh đến chỗ Nhạc Bưng khoé môi vẻ lên nụ cười,cái má lúm đồng tiền lại hiện lên,tay nhận lấy ly nước cam từ tay anh.

-Anh,cảm ơn a.

Nhạc Bưng mỉm cười sủng nịnh nhìn Linh Mạn,một tay anh cầm ly rượu tay còn lại vòng ra phiá sau ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của em gái mình,khoé môi cong nhẹ lên tiếng nói,mắt dạo dạt nhìn họ.

-Giới thiệu với các ngươi,đây là Linh Mạn nhị tiểu thư của Tư Nguyệt gia tộc,em gái ta.

-Tiểu thư Linh Mạn,ngươi thực là rất hảo mỹ nhân a.Di Vương là người lên tiếng trước,khoé môi nở nụ cười tươi,cong nhẹ môi nói.

-Di Vương đại thiếu gia,ngươi là đã quá khen rồi đi.Linh Mạn mỉm cười nhìn Di Vương nói,là một tiểu thư ngay cách cư xử không thể là không biết a.Nhạc Bưng đứng bên cạnh nở nụ cười hài lòng,quyển album ấy cũng thực được việc đi.

-Đúng là tiểu thư thực 'khuynh nước khuynh thành' a.Hạo Lam cũng không kiềm mà bồi theo,khoé môi nhếch nhẹ.

-Linh Mạn tiểu thư,ngươi hảo ta là....

-Phượng Thương Mễ Vi đại tiểu thư,ngươi thực hảo.

Không để cho Mễ Vi nói xong,Linh Mạn liền lên tiếng cắt ngang,khoé môi nở nụ cười hảo cảm.Mễ Vi gương mặt có chút ngạc nhiên nhưng cũng nhanh nở nụ cười mỉm.Linh Mạn nhìn Mễ Vi thoạt là có cường đại đi,nhìn khác hẳn với các vị tiểu thư có mặt trong bữa tiệc này.

-Nhạc Bưng đại thiếu gia a,em gái ngươi đúng là hảo mỹ nhân đi.Trắc Thiên đứng bên ngoài cũng lên tiếng góp vui,Thanh Vân tiểu thư đi với hắn ánh mắt liền có đại biến ngay,đôi mắt liếc nhìn Linh Mạn đầy ganh ghét.

Linh Mạn lia phải ánh nhìn của Thanh Vân trong lòng có chút không thoải mái,Linh Mạn liền ỷ có Nhạc Bưng ở phiá sau hậu thuận liền nhướm mày đầy khiêu khích nhìn Thanh Vân kia tuyệt không nhường nhịn,khiến Thanh Vân đã ghét giờ lại ghét hơn nhưng lại không dám lên tiếng.Trong mắt Linh Mạn những vị đại thiếu gia này thực là không có đáng lấy kg nào a.Nhìn ai cũng chả có hảo cảm.
Bình Luận (0)
Comment