- Thư ký trưởng, đây là anh nói đấy nhé!
Vương Tử Quân nói rồi cười lên tiếng:
- Lãnh đạo nên để lộ ra một chút, rốt cuộc là có chuyện gì?
- Là chuyện tốt, lãnh đạo phòng tổ chức thượng cấp sẽ đến, sẽ tiến hành khảo sát sự kiện anh tiến lên thường ủy tỉnh ủy, anh nên chuẩn bị sẵn sàng.
Quan Vĩnh Hạ nói đến đây thì lại giống như có gì đó khá vui, thế nên nói tiếp:
- Cậu Vương, tôi là người đã ném cho cậu một phiếu ở hội nghị tiến cửa bí thư thị ủy lên vị trí thường ủy tỉnh ủy đấy nhé!
- Thư ký trưởng, điều này tôi biết rất rõ, khi nào có cơ hội thì tôi sẽ mời ngài một bữa no say.
Vương Tử Quân hàn huyên thêm hai câu với Quan Vĩnh Hạ, sau đó hắn đặt điện thoại xuống.
Vương Tử Quân không chút nghi ngờ lời nói của Quan Vĩnh Hạ, Vương Tử Quân được toàn phiếu thông qua trong hội nghị thường ủy xác định bí thư thị ủy tiến lên thường ủy tỉnh ủy, tất nhiên Quan Vĩnh Hạ cũng không bỏ phiếu chống.
Lúc này tổ chức xuống khảo sát, căn bản đã xem như Vương Tử Quân đã tiến lên vị trí thường ủy tỉnh ủy. Hắn nghĩ đến tình huống vị trí của mình ở tỉnh Sơn Nam được đề cao, thế là trong lòng sinh ra xúc động tuôn trào.
Con đường phát triển ngàn dặm, bây giờ đã nâng cao một bước.
Vị trí lên cao không những có quyền lực càng thêm lớn, thậm chí là ánh mắt của anh cũng khác biệt, đại biểu cho ánh mắt của anh sẽ nhìn rộng hơn.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại lại vang lên, Vương Tử Quân nhìn thoáng qua dãy số, là điện thoại của Thạch Kiên Quân. Không nằm ngoài dự đoán của Vương Tử Quân, Thạch Kiên Quân cũng nói cho hắn biết tin tức này.
- Tử Quân, không cần quá lo lắng, chuyện của cậu trên cơ bản đã được xác định, lúc này chỉ còn là vấn đề trình tự mà thôi.
Thạch Kiên Quân cũng không nói nhiều, thế nhưng những lời nói phát ra lại cực kỳ mấu chốt.
Thạch Kiên Quân là chủ tịch tỉnh, trước kia hắn mở miệng cực kỳ nghiêm túc cẩn thận, thế nhưng lúc này lại căn bản nói trắng ra vấn đề.
- Cám ơn chủ tịch Thạch đã tin tưởng ủng hộ tôi!
Vương Tử Quân dùng giọng cực kỳ chân thành nói.
- Vậy thì đến Sơn Viên phải đến uống với tôi vài ly.
Sau khi cúp điện thoại của Thạch Kiên Quân, điện thoại của Vương Tử Quân đã biến thành đường dây nóng. Chỉ nửa giờ nhưng hắn nhận được mười cuộc điện thoại, trong số đó có bảy cuộc đến từ các vị thường ủy tỉnh ủy hiện tại của tỉnh Sơn Nam. Dù là bí thư ủy ban tư pháp Lật Tử Đạo có quan hệ bình thường cũng gọi điện thoại đến cho hắn, Lật Tử Đạo gọi điện thoại đến cười nói ha hả xưng hô anh em khá ngọt.
Lật Tử Đạo dù mở miệng căn bản không có nội dung gì đáng chú ý, thế nhưng các xưng hô anh em lại đại biểu ý nghĩa tán thành, rõ ràng là tán thành cho Vương Tử Quân tiến vào trong tổ chức có quyền lực cao cấp nhất tỉnh Sơn Nam.
Vương Tử Quân là một vị bí thư thị ủy, trước kia hắn chỉ có quyền lên tiếng ở thành phố La Nam. Nhưng bây giờ hắn sẽ là một thành viên trong ban ngành lãnh đạo tỉnh, sau này hắn cũng có quyền lên tiếng ở các sự kiện xảy ra trong tỉnh Sơn Nam.
- Bố, chơi với Tiểu Bảo nhé?
Tiểu Bảo Nhi sôi nổi đi đến bên cạnh Vương Tử Quân, sau đó lắc lắc cánh tay hắn nói.
Khác biệt với những đứa trẻ khác thường quấn lấy mẹ, Tiểu Bảo Nhi lại luôn quấn lấy Vương Tử Quân. Vương Tử Quân nhìn con trai với hai mắt to tròn, hắn vừa muốn đồng ý thì điện thoại lại vang lên lần nữa.
- Con trai, con đi chơi với Tiểu Na đi, lúc này điện thoại của bố đã trở thành đường dây nóng rồi.
Mạc Tiểu Bắc thấy Vương Tử Quân lại cầm lấy điện thoại, thế là dùng giọng bất đắc dĩ nói.
Vương Tử Quân không có biện pháp nào khác, hắn chỉ có thể vừa cười vừa nghe máy.
Vương Tử Quân ở bên này xem như là rất tốt, hắn chủ yếu được các vị lãnh đạo gọi điện thoại đến, nói chung mất một giờ thì căn bản giải quyết được tất cả. xem tại truyenggg.com
Nhưng lúc này một chiếc điện thoại khác cũng bận rộn, Khương Long Cương ghé lên người bạn gái đang lõa thể, hắn chuẩn bị chiến đấu đỉnh cao thì trong điện thoại vang lên âm thanh:
- Chủ nhiệm Trương, tôi nhất định phải chuyển cáo cho bí thư Vương, tốt, cứ như vậy.
Bạn gái của Khương Long Cương bất mãn nhắm mắt lại, sau đó dùng giọng tức giận không thôi nói:
- Nhìn anh kìa, làm thư ký mà mỗi giờ mỗi khắc đều không là của mình, không thể che không thể giấu được.
Hai thanh niên lâu ngày không được gặp mặt nhau, tình cảm tuy cực kỳ mãnh liệt thế nhưng quá trình phóng thích lại căn bản là quá ngắn ngủi và thô ráp giống như ăn một bữa cơm có thức ăn nguội lạnh và chán nản. Khương Long Cương nhìn bộ dạng thất vọng của bạn gái, thế là cảm thấy cực kỳ áy náy.
Đáng lý hôm nay Khương Long Cương có thời gian rảnh hiếm có, hắn đã nhiều ngày không ở cùng bạn gái, thế cho nên bừng bừng hào hứng nhân cơ hội này để trấn an tâm tình của nàng. Không ngờ hắn vừa xách súng lên ngựa thì điện thoại lại quấy rối giống như căn bản không muốn không gian yên ắng, đột nhiên vang lên.
Khương Long Cương nhanh chóng tiếp nhận cuộc gọi đầu tiên, thế nhưng nó giống như chỉ là bắt đầu, rất nhanh đã trở thành đường dây nóng. Đây là số điện thoại của bí thư Vương được công bố ra ngoài, hiện tại giống như người ta đang tụ tập nhau gọi điện thoại cho hắn vậy.
Cung chúc bí thư Vương sẽ tiến lên vị trí thường ủy tỉnh ủy là mục đích gọi điện thoại của tất cả mọi người vào lúc này. Khương Long Cương nhìn bạn gái đang u oán trong lòng, hắn vừa tiếp nhận điện thoại vừa cảm thấy bức bối. Từ ngày lên làm thư ký thì hắn luôn hiểu rõ mình đã là cái bóng của bí thư Vương, không thể tùy tiện tắt điện thoại cho được.
Sau khi tiếp nhận cuộc điện thoại cuối cùng thì Khương Long Cương cũng thở dài một hơi, cánh tay của hắn chợt run lên, lúc này bạn gái đã đi ngủ. Hắn cảm thấy yêu thương vô hạn, hắn đưa tay kéo bạn gái vào lòng, chợt phát hiện chính mình căn bản không thể xung trận được nữa.
Khi Khương Long Cương đang chìm đắm trong tình cảm dịu dàng, lúc này ở khu công nghiệp Lam Hà cũng có một số người đang phấn đấu kiếm tiền. Đám người này đều nhanh chóng thực hiện công tác, một tên đàn ông mập mạp đang liên tục chỉ huy, cơ thể mồ hôi đầm đìa.
- Ông chủ, áp lực quá lớn, nếu như không dừng lại, căn bản sẽ làm hư máy móc.
Một tên công nhân hơn bốn mươi tuổi chạy đến nói.
- Làm hư máy móc? Con bà nó, nhà máy này sắp đóng cửa đến nơi rồi, hủy hoại thì sao chứ? Trương Lão Nhị, anh lúc này không cần quan tâm, tranh thủ đi làm việc, sau khi làm xong đợt hàng này, chúng ta có thể sẽ không cần ở lại nữa.
Ông chủ béo tốt vung tay lên, sau đó dùng giọng chân thật đáng tin nói.
Viên công nhân có chút do dự:
- Ông chủ, sản xuất như vậy sẽ không an toàn.
- Ai nói với anh là không an toàn? Anh đừng quan tâm vô lý, đây là nhà anh sao? Tôi nói cho anh biết, tôi đang cầm trong tay ba tháng tiền lương của các anh, mau chóng làm việc, nếu không tất cả đi tong.
Khi nghe ông chủ nói đến tiền lương thì Trương Lão Nhị cúi mặt xuống, cuộc sống không đơn giản, lúc này con trai đang chờ tiền học phí ở nhà.
Dù sao thì máy móc bị hỏng cũng không phải là của mình, Trương Lão Nhị nghĩ như vậy, thế là nhanh chóng đi về vị trí của mình.