Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1392

La Xương Hào chạy chiếc Lamborghini giá hơn năm triệu vừa mua trên đường lớn của thành phố Sơn Viên. Đây là siêu xe chạy tốc độ rất cao, thế nhưng đám cảnh sát giao thông trên đường căn bản làm như không nhìn thấy.

Xe Lamborghini vốn đã hiếm có, hơn nữa lại có biển số trâu bò năm số chín, đám cảnh sát giao thông tuy nhận sứ mạng thần thánh thế nhưng không dám nói đùa với bát cơm của mình.

- Giám đốc La, người ta thích một bộ quần áo.

Một giọng nói mềm mại nịnh nọt được truyền ra từ trong miệng Mỹ Mỹ.

Mặc dù là mùa đông lạnh thấu xương nhưng Mỹ Mỹ vẫn mặc áo váy hở ngực, áo choàng nhung lông chồn bao bọc cơ thể nhỏ nhắn, toàn thân trắng bóng.

- Mua.

La Xương Hào nhìn người phụ nữ nổi tiếng của đài truyền hình tỉnh, thế là nói một câu.

- Chụt!

Mỹ Mỹ hôn một cái thật mạnh lên mặt La Xương Hào, sau đó nàng chớp mắt nói:

- Giám đốc La, ngài thật tốt, quen ngài là may mắn lớn nhất đời em.

- Ha ha ha, mua cho người phụ nữ của mình vài bộ quần áo đẹp thì cho là gì?

La Xương Hào vung tay lên dùng giọng thoải mái nói:

- Những ngày nay anh đang rất vui, em muốn mua gì cứ nói là được.

La Xương Hào nói đến đây thì cũng không rảnh rỗi, hắn véo mạnh một cái lên ngực Mỹ Mỹ.

Lái xe không nên phân thần, đây là một vấn đề mà ai ai cũng biết. La Xương Hào đang hưởng thụ xúc cảm lái xe, chợt xe tông vào chiếc xe phía trước. Khi thấy xe mình húc vào xe phía trước, La Xương Hào kéo cửa đi xuống, hắn thấy đối phương tiến lên thì nhanh chóng đi đến cho hai tát thật mạnh.

- Con bà nó, mắt mà để trên trời sao? Đi không nhìn đường à? Dám đụng vào xe của ông sao?

Tài xế kia cũng vì những lời nói của La Xương Hào làm cho ngây ngốc. Hắn vốn cảm thấy rất bức bối, mình chạy rất chậm rãi từ tốn, đột nhiên bị người ta húc vào đuôi xe. Khi hắn còn chưa kịp nổi nóng thì đối phương không nói hai lời ném cho hai cái tát vang dội.

Tên lái xe cũng không phải kẻ ăn không ngồi rồi, sau khi bị đánh thì đấm một cái thật mạnh vào bụng La Xương Hào. Tuy La Xương Hào là người cao lớn thế nhưng những năm qua lại rượu gái quá độ, căn bản chỉ còn lại túi da tốt, bên trong không còn mấy tác dụng chịu lực.

Một đấm của lái xe thiếu chút nữa làm cho La Xương Hào quỳ rạp xuống đất. Sau khi nôn khan một lát thì hắn cố gắng đứng thẳng người, sau đo chỉ vào tên lái xe quát lớn:

- Con bà mày tiểu tử, mày gây ra chuyện lớn rồi.

Tên lái xe nhìn xe của La Xương Hào rồi xì một tiếng khinh miệt nói:

- Ông gây ra chuyện lớn thì sao? Tao nói cho mày biết, dù nói từ điểm nào thì mày cũng tông vào đuôi xe ông, mày phải chịu trách nhiệm, phải sửa lại xe cho tao.

- Hừ, đúng là lớn miệng, để tao kêu người đến, xem tao sửa xe cho mày thế nào.

La Xương Hào nói rồi lấy điện thoại ra gọi đi, lúc này cũng có vài tên cảnh sát giao thông chạy đến.

- Giám đốc La, bị làm sao vậy?

Tên cảnh sát giao thông đi đầu có quen biết La Xương Hào, thấy xe La Xương Hào đâm vào sau chiếc Audi màu đen, cũng biết nguyên nhân là do La Xương Hào chạy xe quá nhanh húc vào người ta. Những chuyện này đừng nói là một người công tác lâu năm như hắn, dù là người bình thường nhìn qua cũng biết có chuyện gì xảy ra.

Nhưng sự việc này lại liên quan đến La Xương Hào, thế nên tính chất của nó biến đổi. Viên cảnh sát giao thông càng có tính toán của mình, hắn tiến lên chào La Xương Hào, gương mặt vui vẻ.

- Thằng này đánh người.

La Xương Hào tuy không biết viên cảnh sát giao thông Tiểu Hà Mễ, thế nhưng hắn lại quen biết trung đội trưởng đội cảnh sát giao thông thành phố Sơn Viên, thế nên hắn chỉ vào tên lái xe bên kia rồi hét lên không chút khách khí:

- Gọi xe cho tôi, kéo xe tên kia về.

- Đồng chí, mời anh đi theo tôi nói rõ tình huống.

Viên cảnh sát giao thông nhìn thấy đám người chung quanh tụ tập lại, thế là vung tay lên với hai tên sau lưng, định đưa người đi.

Tên lái xe cũng là hạng thông minh, nhìn vào bộ dạng của đối phương, rõ ràng đám cảnh sát giao thông đang thiên vị tên kia. Hắn đang do dự thì cửa sau xe Audi được mở ra, một người với gương mặt nghiêm khắc chui ra khỏi xe.

- Chuyện gì xảy ra?

Một câu hỏi nhanh chóng làm cho cảm xúc của đám người chung quanh bị áp chế.

Vương Tử Quân dù là danh nhân ở tỉnh Sơn Nam thế nhưng lực ảnh hưởng chủ yếu ở thành phố La Nam, đám cảnh sát giao thông thành phố Sơn Viên căn bản không nhận ra hắn. Nhưng điều này cũng không là vấn đề, chỉ cần La Xương Hào nhận ra hắn là được. Khi La Xương Hào thấy Vương Tử Quân chui ra khỏi chiếc Audi, hắn chợt cảm thấy rất sững sốt.

Làm sao cứ phải gặp phải tên oan gia này? Thành phố Sơn Viên nhiều xe như vậy, mình không đụng vào ai khác, sao lại đụng vào xe của Vương Tử Quân? Dù bây giờ La Xương Hào là ông chủ lớn, thế nhưng hắn thấy kẻ có tiền chỉ là cháu nội mà thôi, vào xã hội hiện đại này thì dân không nên đấu với quan. Hắn thật sự có vài phần kiêng kỵ đối với Vương Tử Quân.

- Vương...Vương...

La Xương Hào nhìn Vương Tử Quân, thế là không biết nên nói gì cho phải. Mặc dù bình thường hắn hay nói đến Vương Tử Quân bằng giọng điệu không đứng đắn, mở miệng là mắng như phun máu chó, thế nhưng khi thấy Vương Tử Quân thì chút kiêu ngạo trước kia chợt biến mất.

Vương Tử Quân cũng không ngờ mình gặp La Xương Hào ở chỗ này, hắn nhìn chiếc xe của mình bị húc phải, thế là không khỏi sờ đầu, chẳng lẽ đây là báo ứng sao? Mình muốn mở cửa đột phá ngay tại vấn đề của La Xương Hào, vì vậy đối phương mới húc vào xe của mình sao?

Vương Tử Quân thầm nghĩ như vậy, thế nhưng hắn căn bản không muốn dông dài với đối phương, hắn khẽ gật đầu nói với La Xương Hào:

- Chuyện này tôi sẽ liên hệ với bí thư Nhân Uy, giấy tờ sửa xe sẽ cho người gửi đến.

Vương Tử Quân nói rồi cũng không quan tâm đến La Xương Hào, hắn khẽ gật đầu với Lý Đức Trụ:

- Đi thôi.

Lý Đức Trụ đã cho La Xương Hào một đấm đau đến mức cúi gập người, cũng không phải có hại. Lúc này nghe thấy Vương Tử Quân lên tiếng, hắn vội vàng leo lên xe.

Khi chiếc Audi màu đen nhanh chóng chạy đi thì La Xương Hào mới kịp phản ứng, hắn nhổ một bãi nước miếng lên đất, sau đó nghiến răng nghiến lợi dùng giọng hung ác nói:

- Dám đùa giỡn với ông, tưởng rằng mình là gì chứ? Ông nói cho mà biết, ông cũng không đưa ra một đồng nào cả.

Hai tên cảnh sát giao thông vốn có ý nghĩ nịnh nọt La Xương Hào chợt ngây cả người. Tuy bọn họ không rõ địa vị của Vương Tử Quân, thế nhưng người kia lại mở miệng đề cập đến bí thư La, bọn họ căn bản không thể trêu vào.

- Giám đốc La, chuyện này...

Tên cảnh sát giao thông xoa xoa hai bàn tay rồi dùng giọng chú ý hỏi.

- Bốp!

La Xương Hào tát thật mạnh lên mặt tên cảnh sát giao thông, lúc này hắn đang bực tức không có chỗ phát tiết, tên cảnh sát giao thông lại chủ động đi đến, thế là hắn không thèm khách khí.

- Mày là con chó mù, mau cút đi cho ông.

La Xương Hào cũng không phải tức vì mình bị một đấm, căn bản là tức vì Vương Tử Quân không xem mình ra thể thống gì. Hắn còn lớn tuổi hơn cả Vương Tử Quân, thế nhưng Vương Tử Quân mở miệng lại coi hắn giống như vãn bối.
Bình Luận (0)
Comment