Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1580

Khi hai người đang hi hi ha ha thì một người bên cạnh nói: - Hai người các anh nghe lãnh đạo phát biểu cũng phải chuyên tâm một chút, tôi nói cho các anh biết, các anh nếu không muốn nghe thì đi ra ngoài. Các anh cũng đừng thấy trưởng phòng Vương còn trẻ tuổi mà xem thường, người ta đều là dựa vào công tác thực chất mà có được địa vị như bây giờ. Các anh có biết về trình độ phát triển của thành phố La Nam trước đó hay không? Tất cả là nhờ vào trưởng phòng Vương đã sáng tạo ra.

Nếu nói có người nào có ấn tượng sâu sắc nhất về sự phát triển của thành phố La Nam thì đó lại là Trì Hoa Trục. Hắn là giáo sư trường đảng, hắn là người thường xuyên nghiên cứu về quá trình phát triển kinh tế khắp nơi, mà sự phát triển của La Nam càng làm cho hắn phải nghiên cứu vài tháng.

Nhưng khi đó Trì Hoa Trục chủ yếu nghiên cứu về kinh tế La Nam, căn bản không quan tâm đến cán bộ La Nam. Cũng không ngờ vị trưởng phòng trẻ tuổi kia chính là người đã sáng tạo ra kỳ tích phát triển ở La Nam.

Khi Trì Hoa Trục đang cảm thấy đầu óc đầy những ý nghĩ thì tiếng vỗ tay vang lên nhiệt liệt, dưới tiếng vỗ tay của hàng trăm học viên trường đảng, Vương Tử Quân rời khỏi lễ đường.

- Giáo sư Trì, mời ngài theo tôi. Khi Trì Hoa Trục nhìn về phía Hà Ngũ Bân, một người đàn ông trẻ tuổi nho nhã lễ độ đi đến bên cạnh dùng giọng cung kính nói.

Tuy Trì Hoa Trục không biết người đàn ông này là ai, thế nhưng gương mặt tươi cười của Hà Ngũ Bân đã nói rõ vấn đề. Dưới sự dẫn đường của người đàn ông trẻ tuổi, Trì Hoa Trục đi đến phòng khách của Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân căn bản sinh ra cảm giác nghe danh không bằng gặp mặt với Trì Hoa Trục, hắn khó thể tưởng một vị giáo sư hào hoa phong nhã với nụ cười ngạo nghễ trước mặt chính là một người nổi tiếng trên võ đài chính trị quốc nội sau vài năm tới.

- Giáo sư Trì, mời ngài ngồi. Khi thấy một nhân vật như vậy lúc này xuất hiện trước mặt mình lại có chút gò bó, Vương Tử Quân cười thầm thế nhưng biểu hiện lại là đứng lên nở nụ cười nói.

Trì Hoa Trục nhìn Lý Sâm Thăng và Khương Tập Minh đang đứng cách đó không xa với nụ cười nịnh hót, thế là hít vào một hơi thật sâu. Hắn biết rõ đây là cơ hội của mình, nếu như nắm bắt được thì ảnh hưởng của nó với mình là cực kỳ sâu xa.

- Giáo sư Trì, tôi đã đọc bài viết về việc cải cách nhân sự của anh, tôi căn bản là cực kỳ thừa nhận quan điểm của anh về phương diện cải cách nhân sự. Vương Tử Quân nói đến đây thì nâng ly trà lên uống một ngụm nói: - Đặc biệt là phương diện lựa chọn cán bộ một cách công khai, tôi rất muốn nghe lời giải thích của anh.

Công khai lựa chọn cán bộ chính là trung tâm của một bài viết trước đó của Trì Hoa Trục, nhưng khi đó hắn chỉ nói ra vài điểm sơ lược, căn bản không ngờ Vương Tử Quân lại trực tiếp hỏi mình về vấn đề này.

Lúc này chút cảm giác khinh thường của Trì Hoa Trục với vị trưởng phòng trẻ tuổi trước mặt đã tan biến, hắn có chút trầm ngâm rồi trầm giọng nói: - Trưởng phòng Vương, tôi cho rằng nếu muốn tiến hành cải cách nhân sự thì không thể không áp dụng phương án chọn lựa cán bộ một cách công khai. Chỉ khi nào chúng ta lựa chọn cán bộ công khai, như vậy mới có thể làm cho thể chế phân công cán bộ thêm minh bạch và công chính...

Vương Tử Quân chăm chú nghe những lời nói của Trì Hoa Trục, hắn liên tục gật đầu. Tuy ý nghĩ của Trì Hoa Trục vẫn còn hướng về một bên, thế nhưng ý nghĩ như vậy vào lúc này căn bản lại là phán đoán cực kỳ chính xác cho xu thế phát triển mười năm tới, hắn cảm thấy đối phương có vài phần hơn người.

Sau khi Trì Hoa Trục nói xong thì Vương Tử Quân trầm ngâm lên tiếng: - Lựa chọn cán bộ một cách công khai chính là xu thế phát triển trong tương lai, tuy còn chưa thể làm một lần là xong, thế nhưng tôi tin tưởng tỉ lệ của nó sẽ càng ngày càng lớn.

Vương Tử Quân nói không quá lớn nhưng giọng điệu lại cực kỳ khẳng định, thái độ khẳng định này làm cho Trì Hoa Trục có chút khiếp sợ. Tuy hắn cảm thấy phương án lựa chọn cán bộ như vậy sẽ cải thiện cơ chế, thế nhưng lại không ngờ Vương Tử Quân sẽ tin tưởng như vậy.

Khi Trì Hoa Trục cảm thấy khiếp sợ vì lời nói của Vương Tử Quân, người đàn ông trẻ tuổi trước đó đã đưa hắn vào đây chợt đi đến bên cạnh, khẽ nói với Vương Tử Quân hai câu. Sau đó Vương Tử Quân gật đầu rồi nói với Trì Hoa Trục: - Giáo sư Trì, tôi hy vọng anh có thể chú ý đến phương án lựa chọn cán bộ công khai, thời gian phải nhanh lên, tôi chờ xem ý nghĩ của anh.

Vương Tử Quân đi, hắn đi rất nhanh, khi chiếc xe hơi màu đen chạy đi thì Trì Hoa Trục mới xem như tỉnh táo trở lại.

Khi Trì Hoa Trục chuẩn bị rời đi thì phó hiệu trưởng Khương Tập Minh đi đến bên cạnh, hắn dùng giọng nhiệt tình nói: - Anh Trì, trưởng phòng Vương coi trọng quan điểm của anh, đây là lời khẳng định với công tác của trường đảng. Tôi thấy hay là thế này, những ngày nay anh đặt công tác của mình xuống, nên chuyên chú vào phương diện viết lách cho xong.

Trì Hoa Trục còn chưa kịp đồng ý thì Khương Tập Minh lại giống như nghĩ đến điều gì đó: - Văn phòng trường đảng căn bản khá ồn ào rối loạn, thế này đi, anh đến khách sạn Nam Giang, nơi đó có văn phòng chuyên môn của trường đảng, hoàn cảnh lại yên tĩnh, anh đến đó viết bài thì tốt hơn.

"Văn phòng chuyên môn của trường đảng?" Trước nay Trì Hoa Trục căn bản chưa từng được hưởng thụ qua đãi ngộ như vậy, hắn thật sự cảm thấy đầu óc ngây ngốc, người mang đến cho hắn những thứ này chính là trưởng phòng Vương kia.

- Cám ơn hiệu trưởng Khương. Trì Hoa Trục đã không còn là Trì Hoa Trục năm xưa, hắn trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói.

- Ha ha ha, giáo sư Trì, anh là người lấy vinh dự cho trường đảng, phải là tôi cảm tạ anh mới đúng. Khương Tập Minh nói, sau đó nói thêm vài câu với Trì Hoa Trục rồi mỉm cười rời đi.

Trì Hoa Trục tiễn chân Khương Tập Minh, hắn cảm thấy ánh mắt người khác nhìn về phía mình có chút khác thường.

- Anh Trì, có phải anh có một người cháu đang thi tuyển hay không? Khi Trì Hoa Trục chuẩn bị quay về phòng thì một người đồng sự từ phía sau chạy đến.

Trì Hoa Trục nhìn người đồng sự có chút lạ lẫm trước mặt, sau đó khẽ gật đầu, bây giờ hắn còn cảm thấy khó xử vì điều này.

- Ha ha, anh Trì, sao anh không nói sớm, anh họ của tôi là hiệu trưởng trường Nhất Trung, anh yên tâm, tôi đi tìm anh ấy nói vài lời là được. Người đồng sự kia vỗ vỗ vai của Trì Hoa Trục rồi dùng giọng cực kỳ thân mật nói.

- À, cám ơn, rất cám ơn... Trì Hoa Trục không ngờ việc khó của mình lại được giải quyết đơn giản như vậy. Hắn liên tục nói lời cảm tạ với người đồng sự, trong lòng thầm đoán mục đích của đối phương. Hắn tìm quan hệ để giúp cháu trai, điều này nhiều người biết rõ, bây giờ người đồng sự này mới chạy đến, chẳng lẽ có liên quan đến sự kiện mình trò chuyện với trưởng phòng Vương?

Khi Trì Hoa Trục và người đồng sự kia đã nói xong, điện thoại của hắn chợt vang lên. Hắn nghe máy, bên trong vang lên một giọng nói trầm bổng: - Anh Trì, anh đang ở đâu, tôi mượn của bố vợ được một ít tiền, vừa vặn đủ cho anh.
Bình Luận (0)
Comment