Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1803

Triệu Thái Thạch là người chìm nổi thương trường nhiều năm, cũng xem như khôn khéo hơn người, thế nhưng lúc này không ngờ mình ném cô gái tuyệt hảo ra lại bị anh trai mắng xối máu chó lên đầu, nếu đã như vậy thì hắn căn bản không còn ý kiến nào khác.

- Trưởng phòng Vương cần sự giúp đỡ về tài nguyên nhân lực. May mà Triệu Thái Sóc cũng không chờ câu trả lời của Triệu Thái Thạch, hắn lên tiếng lẩm bẩm.

"Tài nguyên nhân lực? Hừ, nếu anh có được sự giúp đỡ cho Vương Tử Quân về tài nguyên nhân lực, anh cũng không phải đang lận đận trên vị trí cán bộ cấp cục!" Triệu Thái Thạch khẽ ngáp một cái, thế nhưng không dám nói ra ý nghĩ của mình.

- Có phải cậu cảm thấy tôi chỉ được cái giỏi mở miệng nói bừa không? Triệu Thái Sóc nở nụ cười đắc ý rồi dùng giọng thần bí nói: - Bản thân tôi không có được sự giúp đỡ nào cho trưởng phòng Vương, thế nhưng nhiều người như tôi thì căn bản là lực lượng khó bỏ qua.

Triệu Thái Thạch nghe và giống như hiểu ý anh của mình, nhưng hắn căn bản còn chưa công phá được bức tường chắn trong đầu mình.

- Ông cụ nhà ta có nhiều người bạn già, những người chiến hữu này tuy không phải có vị trí đặc biệt hiển hách, thế nhưng con cái lại có tuổi tác không khác biệt gì tôi, có không ít người đảm nhận vị trí quan trọng ở nhiều địa phương, nếu như chúng ta có thể tăng cường liên lạc, như vậy... Triệu Thái Sóc chỉ nói nửa câu, Triệu Thái Sóc căn bản biết khá nhiều về con cái những người bạn của ông mình, thậm chí là hắn còn quen thuộc bọn họ hơn cả Triệu Thái Sóc. Vì dù sao hắn cũng là người tham gia kinh doanh, hắn thường chạy khắp nơi, tiếp xúc với nhiều người. Những người kia tuy không phải quyền cao chức trọng, thế nhưng căn bản giống như lời nói của anh hắn, cũng là một lực lượng làm cho người ta phải lau mắt mà nhìn.

- Anh, một chiêu này rất khéo, em giơ hai tay đồng ý. Sao anh không nói sớm hơn? Nếu không thì em cũng chẳng phải chịu nhiều uất ức như vậy. Triệu Thái Sóc cũng chỉ cười khổ với lời oán trách của em mình, trước đó hắn cũng không phải không có ý nghĩ như vậy, vấn đề là hắn căn bản không làm được.

Mặc dù đó là tình cảm từ thế hệ trước, thế nhưng bây giờ hai bên vẫn có thể giúp đỡ nhau một chút, chẳng qua muốn nắm vào chút liên hệ đơn giản để kết nối các bên thành một sợi dây thừng thì khá khó khăn.

Dù sao thì ngàn người cũng có ngàn gương mặt, hơn nữa những gì bọn họ mong muốn cũng không giống nhau, nếu muốn tụ tập những người kia lại cùng một chỗ, căn bản chẳng phải là sức của một mình mình là được. Triệu Thái Sóc có thể tự nhận là mình bất phàm, thế nhưng hắn vẫn tự hiểu lấy vài sự việc nằm ngoài tầm kiểm soát của mình.

Triệu Thái Sóc không thể làm được, thậm chí là những người kia cũng không làm được, vì trong số bọn họ căn bản không có người nào đủ quan trọng để làm nhân vật trung tâm. Nhưng bây giờ sau khi gặp mặt Vương Tử Quân thì Triệu Thái Sóc chợt sinh ra cảm giác hai mắt tỏa sáng, vì người này căn bản là nhân tuyển cực kỳ phù hợp. Mặc dù vị trí của Vương Tử Quân căn bản không phải là cao nhất, thế nhưng lại là một người có tiềm lực phát triển mạnh mẽ nhất, có khả năng làm đại tướng biên cương, mà những người như vậy cần phải có mối quan hệ rộng, căn bản phải nắm bắt thật chặt.

Tất nhiên cũng chính là vì Vương Tử Quân có tiềm lực, đủ để hình thành một lực hướng tâm, chắc chắn phải có người giúp đỡ phía sau. Thế nhưng đối với những người cấp bậc như vậy, có nhiều lực lượng giúp đỡ mình không tốt hơn sao? Cớ gì không làm?

Triệu Thái Sóc thầm nghĩ nếu mình làm tốt chuyện này, như vậy địa vị của mình đối với Vương Tử Quân sẽ tăng tiến, thậm chí dựa vào lực lượng này mà hắn có thể thoát khỏi trạng thái dậm chân tại chỗ nhiều năm qua.

Triệu Thái Sóc càng nghĩ càng cảm thấy hưng phấn, hắn phất tay với em mình: - Cậu quan tâm thật chặt đến công tác kinh doanh ở Nam Giang, hai anh em chúng ta nên nắm chặt thời gian hoàn thành sự kiện này.

Vương Tử Quân tất nhiên không biết được mưu đồ bí mật của anh em Triệu Thái Sóc, hắn xem hai người này như lữ khách qua đường, dù gặp mặt thì cũng giống như người xa lạ mà thôi.

Vương Tử Quân nghĩ đến đám người Kim Lâm Dịch mà không khỏi lắc đầu, những người này căn bản là cực kỳ đáng ghét, nhưng Vương Tử Quân cảm thấy thực tế cũng không ai muốn hư hỏng như vậy, chẳng qua chỉ có một số người làm hư con cái mà thôi.

Những người này sở dĩ trở nên phóng đãng làm loạn như vậy cũng có vài phần trách nhiệm của gia đình, nếu như bố mẹ quản con cái thật chặt, không dung túng nhân nhượng, như vậy con cái cũng không phải loại người ăn chơi trác táng.

Vương Tử Quân nghĩ đến phương diện Tiểu Bảo Nhi bị Mạc Tiểu Bắc quản cực kỳ quy củ, thế là mới giảm bớt chút lo lắng, không khỏi nở nụ cười vui vẻ.

Sau khi quay lại phòng làm việc của mình thì Vương Tử Quân nhận được vài tin tức báo cáo từ Lỗ Kính Tu. Lúc này sự kiện của Tiểu Khương đang được xào nấu nóng hừng hực, nhiều truyền thông chú ý đến điều này.

- Trưởng phòng Vương, lúc này nên xử lý cho thật tốt, nếu không sẽ phát sinh di chứng.

Nhanh chóng xử lý chính là áp chế cho sự kiện không phóng đại, Vương Tử Quân hiểu rõ ý nghĩ này, hắn trầm ngâm giây lát rồi hỏi Lỗ Kính Tu: - Bí thư Lỗ, xử lý nhanh chóng là có ý gì?

- Chúng ta nên cho ra ý kiến xử lý những đồng chí căn bản có vấn đề ở phương diện nghiêm túc, và những đồng chí có trách nhiệm tương quan. Lỗ Kính Tu tuy nghe lời nói của Vương Tử Quân mà cảm thấy có chút khó chịu, thế nhưng hắn là bí thư ủy ban tư pháp, hắn vẫn phải có chủ kiến của mình.

Vương Tử Quân không nói gì, lúc này hắn thầm nghĩ xử lý như vậy rõ ràng là ổn thỏa nhất, nhưng cũng như vậy mà tôn tại bất công với đồng chí Khương Tồn Minh, càng làm cho anh hùng đổ máu phải rơi lệ.

Niên Chí Tân vì sự kiện này mà càng sinh ra thỏa hiệp, chỉ sợ sẽ biến thành vật hyy sinh. Nếu di dời cương vị của Niên Chí Tân, như vậy sẽ là phá hủy đi tất cả những bố trí trong phương diện đả kích buôn lậu ở Nam Giang, sẽ là một hành vi cực kỳ không có lợi.

- Bí thư Lỗ, tôi cảm thấy sự kiện của Khương Tồn Minh còn nhiều điểm đáng ngờ, tốt nhất cứ chờ một chút rồi nói sau. Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi cho ra ý kiến của mình.

Mặc dù trước khi gọi điện thoại cho Vương Tử Quân thì Lỗ Kính Tu đã dự cảm được ý nghĩ này, thế nhưng Vương Tử Quân nói ra vẫn làm cho hắn cảm thấy không thoải mái.

Dù sao thì vị trí của Lỗ Kính Tu cũng bày biện ra quá rõ ràng, sự việc náo loạn, hắn căn bản là một bí thư ủy ban tư pháp sẽ phải chịu mất mặt. Cục diện hiện tại căn bản cực kỳ bất lợi cho hắn, dù thế nào thì hắn cũng phải nhanh chóng dẹp loạn, nhưng Vương Tử Quân trả lời như thế, càng cho ra ý kiến phản đối với ý nghĩ của hắn.

Lỗ Kính Tu cân nhắc giây lát rồi trầm giọng nói: - Trưởng phòng Vương, tôi cảm thấy nên liên hệ với Đoạn Văn Đống cái đã.
Bình Luận (0)
Comment